K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc đoạn văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới :Ngày mai con sẽ vào lớp mộtSách giấy chờ kia trắng đến bồn chồnCô giáo trẻ và bạn bè ríu rítThu xanh sáng trên đầu, cha biết nói gì hơn ?Bài học của con bao nhiêu người đã họcĐời thực hơn hay trang sách thực hơn ?Cha sống giữa việc đời từng đổi khắcBài vỡ lòng còn nguyên vẹn cho con !…………Mai đến trường, cha biết...
Đọc tiếp

Đọc đoạn văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới :

Ngày mai con sẽ vào lớp một

Sách giấy chờ kia trắng đến bồn chồn

Cô giáo trẻ và bạn bè ríu rít

Thu xanh sáng trên đầu, cha biết nói gì hơn ?

Bài học của con bao nhiêu người đã học

Đời thực hơn hay trang sách thực hơn ?

Cha sống giữa việc đời từng đổi khắc

Bài vỡ lòng còn nguyên vẹn cho con !

…………

Mai đến trường, cha biết nói gì hơn

Mai con bước vào thời tươi đẹp nhất

Nhưng con ạ, tháng ngày như chớp mắt

Chớ trễ tràng từ buổi học đầu tiên.

……..

(Trái tim người lính, NXB Thanh niên, H., 1998)

1. Văn bản trên là lời của cha nói với con trong hoàn cảnh nào? Có những điều đẹp đẽ nào chờ đón người con?

2. Em hiểu thế nào về câu thơ: Cha sống giữa việc đời từng đổi khắc- Bài vỡ lòng còn nguyên vẹn cho con !

3. Tại sao người cha lại khuyên con: Chớ trễ tràng từ buổi học đầu tiên.?

4. Hãy viết 3-5 dòng nêu cảm nhận của em về nhân vật người cha trong văn bản trên.

0
Nhân dịp nhà trường tổ chức sang nghĩa trang liệt sĩ thắp hương lúc đó tôi đã gặp một người sĩ quan đang đứng thắp hương cho người đồng đội đã hi sinh vì tổ quốc. Tôi và  người sĩ quan này trò chuyện rất vui và thật tình cờ tôi biết được người sĩ quan này chính là anh lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.Người sĩ quan kể với tôi rằng cuộc...
Đọc tiếp

Nhân dịp nhà trường tổ chức sang nghĩa trang liệt sĩ thắp hương lúc đó tôi đã gặp một người sĩ quan đang đứng thắp hương cho người đồng đội đã hi sinh vì tổ quốc. Tôi và  người sĩ quan này trò chuyện rất vui và thật tình cờ tôi biết được người sĩ quan này chính là anh lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.

Người sĩ quan kể với tôi rằng cuộc kháng chiến của dân tộc ta vô cùng ác liệt, trên những con đường huyết mạch nối giữa miền Bắc - Nam là nơi ác liệt nhất. Bom đạn của giặc Mĩ ngày đêm dội xuống những chặng đường này nhằm cắt đứt sự tiếp viện giữa miền Bắc - Nam. Trong những ngày đó anh chính là người lính lái xe làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực, thực phẩm, vũ khí… trên con đường Trường Sơn này. Bom đạn của kẻ thù đã làm cho những chiếc xe của các anh không còn kính nữa. Nghe anh kể, tôi mới hiểu rõ hơn về sự gian khổ mà người lính đã phải chịu đựng ngày đêm. Nhưng không phải vì điều đó mà họ lùi bước, họ vẫn ung dung lái những chiếc xe không kính đó băng băng đi tới trên những chặng đường. Họ nhìn thấy đất, thấy trời thấy cả ánh sao đêm, cả những cánh chim sa họ nhìn thẳng về phía trước, nơi đó là những tương lai của đất nước được giải phóng, nhân dân được hạnh phúc, ấm no, tự do. Anh lái xe kể với tôi rằng xe không có kính cũng thật bất tiện nhưng họ vẫn chịu đựng lái xe ngày đêm, những hạt mưa sa, hạt bụi bay vào làm cho những mái tóc đen xanh trở thành trắng xóa như người già, họ cũng chưa cần rửa nhìn nhau cất tiếng cười ha ha. Ôi! sao tiếng cười của họ nhẹ nhõm làm sao.

0