K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 9

        Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.

Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."

Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bào học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh. 

23 tháng 9

Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.

Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."

Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bào học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh. 

 

19 tháng 9

Cô bé bán diêm trong câu chuyện của Hans Christian Andersen là một nhân vật đầy cảm xúc và sâu sắc. Dưới đây là mô tả về tính cách của cô:

  1. Nhạy cảm 

  2. Can đảm

  3. Mơ mộng

  4.  Đáng thương:

  5. Chịu đựng

17 tháng 9

Cặp kiếng là thứ giúp người ta nhìn rõ.

18 tháng 9

kiếng cận, kính viễn, kính lão là những loại kiếng giúp người mắc tật khúc xạ về mắt nhìn mọi thứ dễ hơn và rõ hơn.

17 tháng 9

chim,bồ câu,bướm,...

17 tháng 9

chim cút

 

17 tháng 9

chs zui vẻ

18 tháng 9

Các bạn nhỏ có rất nhiều hoạt động vui chơi trên đồng cỏ đầu làng, đó là một nơi chứa đầy tuổi thơ vừa trong trẻo vừa đẹp đẽ của biết bao nhiêu thế hệ. Với những trò chơi dân gian đậm sắc quê hương như chọi gà, đá bóng, thả diều đó đã trở thành giai điệu ngân nga trong những khúc ca trữ tình rung động lòng người như: "thả diều đá bóng nắng cháy giữa đồng". Ai sinh ra và lớn lên ở chốn miền quê mộc mạc, dung dị lại không biết đến những bãi cỏ đầu làng cơ chứ. Ở đó có rất nhiều chuyện thú vị của tuổi thơ, từ các trò chơi ô ăn quan, bán hàng rong, đánh chắt đánh chuyền, trốn tìm thôi thì đủ cả. Đến bây giờ thì quả  thật để đi tìm một vé về tuổi thơ ấy là một điều xa vời và không thể thực hiện được. Nhưng những chuyện xảy ra ở bãi cỏ đầu làng của những người đã từng có tuổi thơ ấy sẽ luôn in sâu trong tâm trí của mỗi người.

 

18 tháng 9

 Em cứ nhớ mãi về một người bạn cũ hồi tiểu học của em dù giờ đây bạn đã sống ở nơi xa lắm mà em cũng biết mình chẳng thể còn cơ hội để gặp lại bạn nữa. 

Gần dịp cuối năm học do phải học ôn thi, nhà lại xa mà còn phải đi bộ nên em quyết định không về nhà buổi trưa nữa mà vào nhà bạn chơi để chiều đi học cho tiện, do nhà bạn gần trường. Đến lúc nhà bạn ăn cơm, em lánh mặt ra gốc cây nói là mình xin phép ra ngoài kia ăn cơm nắm mẹ mình có nắm cho hồi sáng bạn nhé, gia đình bạn cứ ăn cơm tự nhiên. Nói xong em ra gốc cây mít ngồi không mà bụng đói meo vì thực tế em chả có nắm cơm nắm nào cả vì lúc đó gia đình kinh tế khó khăn cơm nắm ở đâu ra cơ chứ. Ngược lại với nhà em, nhà bạn em có điều kiện kinh tế lắm nên bạn ấy được ăn ngon, mặc đẹp đến trường. Tuy kinh tế khá giả nhưng bạn ấy rất ôn hòa và cởi mở với mọi người, ngoài ra bạn còn học rất giỏi. Trong lúc em đang ngồi thẫn thờ dưới gốc cây mít với cái bụng đói meo thì bạn ấy xuất hiện bất ngờ vỗ vào vai em và từ tốn nói: "Mình có cái bánh này ngon lắm, bạn ăn cơm xong rồi thì ăn bánh nhé." Bạn đưa cho em xong là chạy ngay vào nhà. Trời ơi, đang lúc cơn đói hành hạ mà được cái gì ăn lót dạ thì còn gì hạnh phúc hơn. Em cảm ơn bạn ấy nhiều lắm, thật không ngờ bạn ấy lại tâm lý và tế nhị đến vậy. Ôi đây là kỉ niệm mà suốt cuộc đời em chả thể nào quên. Và cũng thấm nhuần cái chân lý: "Một miếng khi đói bằng cả gói khi no."

Chợt thấy giá trị nhân văn của cuộc đời không phải là bạn có bao nhiêu tài sản mà quan trọng là với những gì bạn có ấy bạn đã giúp được bao nhiêu người.

Dàn ý: 

- Mở bài: Hóa thân thành nhân vật Thỏ con để giới thiệu bản thân:

Tôi là Thỏ con, tôi sống ở trong rừng. Tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện đáng nhớ về tôi và hai người bạn thân của mình: Dê con, Hươu.

- Thân bài: Kể lại diễn biến câu chuyện:

+ Mùa đông, trời rét như cắt da cắt thịt. Mùa này thức ăn rất khan hiếm. Tôi may mắn tìm được hai củ cải trắng.

+ Dù rất đói nhưng nghĩ đến bạn Dê con, sợ bạn không có gì ăn, tôi mang cho Dê một củ. Thấy không có ai ở nhà, tôi để trên bàn.

+ Sau khi ngủ một giấc thật say, thật kì lạ, tôi thấy trên bàn mình có một củ cải trắng. Chắc là có ai đó đem tặng tôi. Tôi bèn gọi Hươu và Dê cùng đến ăn.

+ Vừa ăn, vừa trò chuyện, tôi mới biết được sự thật: hóa ra củ cải này là của tôi cho Dê, sau đó Dê lại cho Hươu, Hươu lại mang đến cho tôi.

- Kết bài: Nêu kết thúc của câu chuyện dưới góc nhìn của nhân vật Thỏ con:

Cả ba chúng tôi đều rưng rưng xúc động. Chúng tôi ôm chầm lấy nhau và hứa sẽ luôn yêu thương nhau.

thanks 🥰💅🏻

17 tháng 9

I) Mở bài:

+ Giới thiệu câu chuyện

+ Đưa ra những chứng kiến của câu chuyện

II) Thân bài:

* Diễn biến cau chuyện

+Một buổi sáng trời mát mẻ, bên bờ hồ trong xanh, Rùa đang hì hục tập chạy.

+ Thì thỏ bước đến nhìn thấy  thì phá lên cười, nhạo báng:"Cậu nên thôi cái việc vô ích ấy đi...."

+Rồi sau 1 lúc cười nhạo thì rùa cũng muốn cho Thỏ thấy sức lực của mình .

+Sau 1 lúc Thỏ và Rùa đứng vào vạch xuất phát và dồn sức vào bắt đầu cuộc thi

+Biết Rùa chạy chậm nên Thỏ đã nhơ gặm cỏ, đuổi theo vui đùa cùng lũ bướm ven đường, mãi chơii, Thỏ quên mất cả cuộc thi.

+ Bất ngờ Thỏ bật dậy nhớ tới cuộc thi. Ngước đầu lên thì Rùa đã gần tới đích.

+ Thỏ đã có 1 bài học vô cùng bổ ích khi đã không biết tôn trọng người khác.

III) Kết bài:

+ Bài học em rút ra được điều gì và hãy lấy ví dụ về bản thân em

tick tui với ạa