K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 5 2020

Ngày nay, khi đất nước đã hòa bình, tinh thần yêu nước ấy đã được giữ vững và phát huy. Là một học sinh nắm trong tay tương lai của đất nước, em sẽ phát huy lòng yêu nước ấy bằng những hành động thiết thực. Lòng yêu nước không phải là một thứ tình cảm nào đó cao xa mà chính là lòng yêu gia đình, yêu hàng xóm và những vật bình thường xung quanh. Yêu thương, kính trọng, lễ phép, giúp đỡ ông bà, cha mẹ những công việc vừa sức, yêu thiên nhiên, có ý thức bảo vệ môi trường sống, yêu quý, trân trọng, giữ gìn những đồ vật xung quanh… đã là nền tảng của lòng yêu nước sau này. Thấy cánh đồng xanh mướt mà thấy yêu, thấy cha mẹ cực khổ thấy thương, thấy xót… đó chính là lòng yêu nước. Vì vậy, muốn xây dựng được lòng yêu nước thì ta phải rèn luyện những đức tính bình dị như yêu gia đình, yêu làng xóm… Ngoài ra, chúng ta là thế hệ măng non của đất nước, gánh trên vai trọng trách xây dựng, bảo vệ và phát triển nước nhà ”đưa Việt Nam sánh vai với các cường quốc năm châu” như Bác Hồ mong muốn.

Bởi thế, việc làm thiết yếu nhất mà học sinh chúng ta có thể làm được đó là ra sức học tập và rèn luyện thật tốt để hoàn thiện trí tuệ và nhân cách của bản thân, thực hiện tiếp ước mơ dang dở của cha ông, làm giàu cho đất nước, cho xã hội. Thực hiện những điều trên chính là ta đã cụ thể hóa lòng yêu nước của bản thân.

2 tháng 5 2020

Cũng như bao truyền thống khác, tinh thần yêu nước là một truyền thống lâu đời của nước ta. Nó được thể hiện từ xưa đến nay và đi sâu vào từng hành động, ý nghĩ của mỗi con người. Một năm... hai năm... ba năm..cứ trôi qua nhưng nó vẫn giữ nguyên truyền thống tốt đẹp từ lâu của mỗi con người việt nam ta. Nó còn luôn giữ lại những đức tính tốt đẹp và phải nhớ là luôn cố gắng để giữ gìn những truyền thống đó thật lâu. Lòng yêu nước là yêu tất cả những gì tốt đẹp, yêu thiên nhiên, muôn hình vạn trạng, yêu đàn chim bay lượn, yêu cả những dòng sông thân thương hay gần gũi hơn nữa là yêu những chiếc lá mỏng manh. Nói cho cùng thì tinh thần yêu nước xuất phát từ ý chí, sự quyết tâm phấn đấu, xây dựng Tổ Quốc, tình yêu thương và cả niềm hy vọng. Tình yêu nước bao gồm cả nhiều tình yêu khác: tình yêu gia đình, quê hương, con người.Tổ Quốc ơi..,thật là đẹp quá đi, đâu đây vang vọng ra những tiếng nói của người có lòng yêu nước. Gió, mưa, bão bùng,..thì nó vẫn vẫn là một sức mạnh của tinh thần yêu nước. Nói chung là nếu chúng ta có lòng yêu nước và luôn giữ lấy lòng yêu nước đó thì ta sẽ mãi mãi có tất cả những thứ mà ta mong muốn.                                                         CAU ĐẶC BIỆT:  một năm...hai năm...ba năm,  tổ quốc ơi,   gió mưa bão bùng

27 tháng 4 2020

Viết đoạn ngắn khoảng 5 câu nêu cảm nghĩ của em về người anh hùng dân tộc Quang Trung- Nguyễn Huệ.

Hoàng Lê nhất thống chí là văn bản viết về những sự kiện lịch sử, mà nhân vật chính tiêu biểu – anh hùng Quang Trung (Nguyễn Huệ). Ông là một vị anh hùng dân tộc trong chiến công đại phá quân thanh, với sự dũng mãnh, tài trí, tầm nhìn xa trông rộng thì Quang Trung quả là một hình ảnh đẹp trong lòng dân tộc Việt Nam. Một con người có hành động mạnh mẽ và quyết đoán, Nguyễn Huệ luôn luôn là người hành động một cách xông xáo mạnh mẽ, nhanh gọn, có chủ đích và rất quả quyết. nghe tin giặc đã chiếm thành Thăng Long, mất cả một vùng đất đai rộng lớn mà ông không hề nao núng, “ định thân chinh cầm quân đi ngay”. Rồi trong vòng chỉ một tháng, Nguyễn Huệ đã làm bao nhiêu việc lớn: “ tế cáo trời đất”, “lên ngôi hoàng đế”, “ đốc suất đại binh’’ ra Bắc gặp gỡ “người cống sĩ ở huyện La Sơn”, tuyển mộ quân lính và mở các cuộc duyệt binh lớn ở Nghệ An, phủ dụ tướng sĩ, định kế hoạch hành quân, đánh giặc và kế hoạch đối phó với nhà Thanh sau chiến thắng. Hình ảnh Quang Trung lẫm liệt trong chiến trận: Hoàng đế Quang Trung thân chinh cầm quân đánh giặc không phải chỉ trên danh nghĩa. Ông là một tổng chỉ huy chiến dịch thật sự hoạch định phương lược tiến đánh, tổ chức quân sĩ, tự mình thống lĩnh mũi tên tiến công, cưỡi voi đi đốc thúc, xông pha trước hòn tên mũi đạn, bày mưu tính kế…Đội quân của vua Quang Trung không phải là đội quân thiện chiến, lại vừa trải qua những ngày hành quân cấp tốc, không có thì giờ nghỉ ngơi, vậy mà dưới sự lãnh đạo tài tình của vị chỉ huy này đã đánh những trận thật đẹp, thắng áp đảo kẻ thù ( bắt sống hết quân do thám của địch ở phú Xuyên, giữ được bí mật để tạo thế bất ngờ, vây kín làng Hạ Hồi…) trận đánh Ngọc Hồi cho ta thấy rõ tài trí về chiến lược phong thái lẫm liệt của vua Quang Trung Từ đoạn trích trên ta thấy hiện về trong lịch sử một nhân vật xuất chúng: lẫm liệt oai phong, văn võ song toàn đã ghi vào trang lịch sử vẻ vang của dân tộc, làm sáng ngời truyền thống dân tộc, ngàn đời sau vẫn nhắc tên người anh hùng áo vải Quang Trung.

27 tháng 4 2020

xin lỗi bạn mình viết dài quá rồi nhỉ \(-_-)/

1 tháng 5 2020

Trình tự lập luận của bài:

- Phần đầu: Sự giản dị của Bác thể hiện ở bữa ăn, căn nhà, lối sống

- Phần tiếp: Đưa ra các luận cứ chứng minh nhận định trên

   + Bữa ăn thanh đạm

   + Căn nhà đơn sơ, gần gũi thiên nhiên

   + Công việc bận rộn nhưng Bác không muốn làm phiền ai

   + Giản dị trong lời nói bài viết

Bố cục:

    - Phần 1 (từ đầu đến “trong sáng, thanh bạch, tuyệt đẹp”): Khẳng định phẩm chất cao quý, không mai một theo thời gian của Hồ chủ tịch.

    - Phần 2 (tiêp theo đến “Trường, Kì, Kháng, Chiến, Nhất, Định, Thắng, Lợi!”): đức tính giản dị của Bác thể hiện trong đời sống và trong mối quan hệ với mọi người.

    - Phần 3 (tiếp theo đến “trong thế giới ngày nay”): Đời sống giản dị của Bác hòa hợp với đời sống tinh thần phong phú, cao đẹp.

    - Phần 4 (đoạn còn lại): Sự giản dị trong lời nói và bài viết của Bác, sức ảnh hưởng của phẩm chất Hồ Chí Minh tới nhân dân, dân tộc.

27 tháng 4 2020

Một ngày mùa xuân,mẹ em thường đưa em về quê. Bước đi trên ''nơi chôn rau  cắt rốn'' của mình ,  em cảm nhận được vẻ đẹp mộc  mạc ; bình dị nhưng lại đầy chất thơ tại chính nơi quê hương của em.Ôi , quê em đẹp quá! Những tia nắng mạnh mẽ của mặt trời chiếu sáng ;  bao trùm lên toàn bộ cảnh vật nơi đây. Ôi! Thật đẹp! Những chồi non mà nhà ở quê của em trồng đang nhú lên dần dần. Lá ơi! Mau mọc lên nhanh thật nhanh để quê hương này tràn ngập trong màu xanh của lá ; màu xanh của sự sống; màu xanh của thiên nhiên nhé!  Quê em thật đẹp ; tuy nó không có nét đẹp  nhân tạo - nhà cao cửa rộng ; không khí đông  đúc như  trên thành phố ; nhưng quê em lại có 1 vẻ đẹp bình dị ; mộc mạc; bình yên; đầy chất thơ ca của thiên nhiên ; cây cối và của con người chính nơi  đây.

có chép mạng ug z?! NGuyễn thái Sơn

27 tháng 4 2020

1 . Khái niệm

Văn nghị luận là loại văn được viết ra nhằm xác lập cho người đọc, người nghe một tư tưởng nào đó đối với các sự việc, hiện tượng trong đời sống hay trong văn học bằng các luận điểm, luận cứ và lập luận.

2. Đặc điểm của văn nghị luận:

          - Luận điểm: là ý kiến thể hiện tư tưởng, quan điểm trong bài văn nghị luận. Một bài văn thường có các luận điểm: luận điểm chính, luận điểm xuất phát, luận điểm khai triển, luận điểm kết luận.

          - Luận cứ: là những lí lẽ và dẫn chứng làm cơ sở cho luận điểm. Luân điểm là kết luận của những lí lẽ và dẫn chứng đó.

                   Luận cứ trả lời các câu hỏi: Vì sao phải nêu luận điểm? Nêu ra để làm gì? Luận điểm ấy có đáng tin cậy không?

3. Cấu trúc :

- Mở bài (đặt vấn đề): Giới thiệu vấn đề, tầm quan trọng của vấn đề, nêu được luận điểm cơ bản cần giải quyết.

- Thân bài ( giải quyết vấn đề): Triển khai các luận điểm, dùng lí lẽ dẫn chứng lập luận để thuyết phục người nghe theo quan điểm đã trình bày.

- Kết bài ( kết thúc vấn đề): Khẳng định tầm quan trọng, ý nghĩa của vấn đề đã nêu.

4. Các phương pháp lập luận :

- Phương pháp chứng minh: mục đích làm sáng tỏ vấn đề, dùng lí lẽ và dẫn chứng để khẳng định tính đúng đắn của vấn đề.

- Phương pháp giải thích: chỉ ra nguyên nhân, lí do, quy luật của sự việc hiện tượng được nêu trong luận điểm. Trong văn nghị luận, giải thích là làm sáng tỏ một từ, một câu, một nhận định.

- Phương pháp phân tích: là cách lập luận trình bày từng bộ phận, phương diện của một vấn đề nhằm chỉ ra nội dung của sự vật, hiện tượng. Để phân tích nội dung của một sự vật, hiện tượng, người ta có thể vận dụng các biện pháp nêu giả thiết, so sánh đối chiếu,… và cả phép lập luận giải thích, chứng minh.

- Phương pháp tổng hợp: là phép lập luận rút ra cái chung từ những điều đã phân tích. Lập luận tổng hợp thường đặt ở cuối đoạn hay cuối bài, phần kết luận của một phần hoặc toàn bộ văn bản.

27 tháng 4 2020

Về nội dung: Phải làm rõ được sự viêc, hiện tượng chứa vấn đề; phân tích mặt sai đúng, mặt lợi hại của nó; chỉ ra nguyên nhân và bày tỏ thái độ ý kiến, nhận định của người viết. ... Về hình thức: Bài viết phải có bố cục mạch lạc, có luận điểm rõ ràng, luận cứ xác thực, phép lập luận phù hợp; lời văn chính xác, sống động.

1 tháng 5 2020

   Đến ngày hôm nay 1/5

  Theo thống kê của Worldometers, thế giới hiện có 3.304.140 ca nhiễm và 233.829 trường hợp tử vong do Covid-19, 1.039,055 người đã hồi phục. Dịch bệnh được ghi nhận tại 210 quốc gia và vùng lãnh thổ, tăng lần lượt 85.957 ca nhiễm mới và 5.800 trường hợp tử vong do Covid-19 so với hôm qua.

Tại cuộc họp trực tuyến với Tổng thống Nga Vladimir Putin, Thủ tướng Mikhail Mishustin ngày 30/4 cho biết, ông đã dương tính với virus SARS-CoV-2. Ông Mishustin cũng đã đề nghị chỉ định Phó Thủ tướng thứ nhất Andrei Belousov làm quyền Thủ tướng Nga trong thời gian ông chữa bệnh và được Tổng thống Putin chấp thuận.

Thủ tướng Nga cho biết, bản thân sẽ phải tuân thủ chế độ cách ly và chỉ dẫn của bác sỹ, song vẫn sẽ giữ liên lạc thường xuyên với nội các Nga. Thủ tướng Mishustin khẳng định: "Chính phủ sẽ tiếp tục làm việc như bình thường. Tôi sẽ liên lạc thường xuyên qua điện thoại và video về tất cả các vấn đề chính. Tôi đề nghị Phó Thủ tướng thứ nhất Andrei Elimich Belousov tạm nắm quyền điều hành chính phủ”

Ngay trong ngày 30/4, Tổng thống Putin đã ký Sắc lệnh về việc chỉ định Phó Thủ tướng thứ nhất Belousov đảm nhiệm cương vị quyền Thủ tướng Nga.

Nga vừa báo cáo thêm 7.099 ca nhiễm Covid-19, nâng tổng số người nhiễm lên 106.498, trong đó 1.073 người chết. Trung tâm xử lý Khủng hoảng dịch Covid-19 của Nga hôm nay cho biết đây là mức tăng ca nhiễm hàng ngày cao nhất kể từ khi Covid-19 bùng phát tại nước này, khiến Nga trở thành quốc gia thứ 8 trên thế giới có hơn 100.000 người nhiễm nCoV. Hơn một nửa ca nhiễm mới được báo cáo tại ở Thủ đô Moscow và các vùng lân cận.

Tổng thống Putin hôm 28/4 thông báo kéo dài kỳ nghỉ có lương tới hết ngày 11/5 do nước này chưa qua đỉnh dịch. Ông yêu cầu các địa phương tiếp tục duy trì nghiêm ngặt cách biệt cộng đồng, cho biết Nga có thể từng bước nới lỏng hạn chế từ ngày 12/5, tùy theo tình hình đại dịch. Điện Krelin kêu gọi người dân ở nhà trong kỳ nghỉ lễ đầu tháng 5.

* Trong khi đó, Thủ tướng Anh Boris Johnson ngày 30/4, đã xuất hiện lần đầu tiên tại cuộc họp báo thường nhật của Chính phủ Anh sau thời gian chiến đấu với bệnh Covid-19. Ông cho rằng, nước Anh đã “đi qua đỉnh”, bất chấp việc ghi nhận thêm 674 ca tử vong trong 24 giờ qua, đưa tổng số nạn nhân thiệt mạng ở "xứ sở sương mù" do virus SARS-CoV-2 lên 26.711 người.

Ông Johnson nói: “Lần đầu tiên, chúng ta đã đi qua đỉnh của dịch bệnh này… và chúng ta xuống sườn dốc bên kia… Điều sống còn là chúng ta giờ đây không được mất quyền kiểm soát và va vào ngọn núi thứ hai và thậm chí còn lớn hơn”.

Trong khi đó, Cố vấn khoa học trưởng của Chính phủ Anh - ông Patrick Vallance cho hay, tỷ lệ lây nhiễm ở nước này hiện ở dưới mức 1, với số lượng bệnh nhân phải nhập viện và thuộc diện điều trị đặc biệt thấp hơn. Điều này đã tạo ra ảnh hưởng tích cực đối với tổng số ca tử vong. Ông Vallance nêu rõ: “R (tỷ lệ lây nhiễm) ở dưới mức 1. Chúng tôi cho là nằm trong khoảng 0,6 đến 0,9 trên toàn quốc”.

Cũng theo Thủ tướng Johnson, người đang chịu sức ép ngày càng tăng của việc dỡ bỏ lệnh phong tỏa xã hội được áp đặt cuối tháng 3 vừa qua, “lộ trình” sẽ được công bố vào tuần tới về kế hoạch của Chính phủ Anh nhằm nới lỏng các hạn chế sau khi xuất hiện các quan ngại về những tác động kinh tế từ các biện pháp giãn cách xã hội.

Thụy Điển thì lại đang tin chiến lược chống Covid-19 "một mình một kiểu" đang đạt hiệu quả, nhưng những con số lại cho thấy một câu chuyện hoàn toàn khác. Quốc gia Bắc Âu này đang kỳ vọng sẽ đạt "miễn dịch cộng đồng" ở Thủ đô Stockholm vào tháng 5, giúp người dân vượt qua Covid-19 mà không phải chịu lệnh phong tỏa nghiêm ngặt như hầu hết các nước châu Âu khác.

Được xem như một ngoại lệ trong cuộc chiến chống Covid-19, không phong tỏa như nhiều quốc gia khác, hình ảnh của Thụy Điển hiện lên với những con phố tấp nập người qua lại, những quán cà phê đông khách ngồi tán chuyện hay những quán bar sáng lấp lánh ánh đèn giữa đại dịch. Trẻ em tiếp tục tới trường, hoạt động kinh doanh vẫn duy trì. 

Tuy nhiên, những con số thống kê cho thấy, tỷ lệ tử vong của Thụy Điển đang cao hơn hẳn nhiều quốc gia châu Âu khác, chạm ngưỡng 22 trên 100.000 dân, trong khi đó, con số này của Đan Mạch là 7, Na Uy và Phần Lan là 4, theo số liệu của Đại học Johns Hopkins. 

* Tây Ban Nha báo cáo thêm 2.740 ca nhiễm và 268 ca tử vong, nâng tổng số ca nhiễm và tử vong ở nước này lên lần lượt 239.639.435 và 24.543, tiếp tục là vùng dịch lớn thứ hai trên thế giới.

Đây là ngày Tây Ban Nha ghi nhận số ca tử vong thấp nhất kể từ 20/3, khi nước này báo cáo 235 người chết. Hơn 112.000 người đã hồi phục. Các chuyên gia y tế tin rằng, Tây Ban Nha đạt đỉnh dịch hôm 2/4 khi ghi nhận 950 người chết trong 24 giờ. Kể từ đó, số ca nhiễm và tử vong do dịch bệnh tại nước này giảm dần. Tây Ban Nha áp lệnh phong tỏa từ giữa tháng ba và sẽ giảm dần mức độ phong tỏa từ ngày 2/5.

* Tính đến tối 30/4 (theo giờ địa phương), số ca tử vong vì bệnh Covid-19 tại Pháp đã tăng thêm 289 trường hợp, lên 24.376 người, bao gồm 15.244 ca (tăng 191 trường hợp) ở các bệnh viện và 9.132 ca (tăng 98 trường hợp) ở các nhà dưỡng lão và cơ sở y tế xã hội.

Pháp hiện ghi nhận 26.283 bệnh nhân Covid-19 đang nằm viện - giảm 551 ca so với hôm 29/4, trong đó có 4.019 bệnh nhân thuộc diện chăm sóc đặc biệt - giảm 188 trường hợp. Như vậy, số bệnh nhân nặng cần được hồi sức tích cực ở Pháp đã giảm liên tiếp suốt 22 ngày qua. Tổng số bệnh nhân mắc Covid-19 được xác nhận qua xét nghiệm từ ngày 1/3 là 129.481 trường hợp, trong đó có 91.600 người phải nhập viện.

Cùng ngày, Bộ Giao thông Vận tải Pháp cho biết, nước này đã nhập khẩu 500 triệu khẩu trang y tế từ Trung Quốc. Từ giữa tháng 5 sẽ có thêm 2 máy bay chở hàng bổ sung nhằm nâng công suất vận chuyển lên 150 triệu khẩu trang/tuần.

* Cơ quan Bảo vệ Dân sự Italy ngày 30/4 đã ghi nhận thêm 1.872 ca nhiễm Covid-19 trong vòng 24 giờ qua, nâng tổng số ca mắc bệnh ở nước này lên 205.463 trường hợp. Trong đó, số ca tử vong tăng thêm 285 trường hợp lên 27.967 người, tổng số ca hồi phục là 75.945 người - tăng 4.693 trường hợp.

Cũng theo cơ quan trên, Italy hiện có 18.149 ca nhập viện với các triệu chứng, trong đó tổng số bệnh nhân phải điều trị đặc biệt là 1.694 người, giảm 101 trường hợp.

Trong khi đó, vùng tâm dịch Lombardy tiếp tục cho thấy dấu hiệu tích cực khi số ca mắc mới Covid-19 đang có chiều hướng giảm dần. Tổng số ca mắc bệnh trong vùng hiện là 75.732 người - tăng 598 trường hợp, số ca hồi phục là 51.166 người - tăng 819 trường hợp và số bệnh nhân tử vong là 13.772 người - tăng 93 ca. Trong tổng số 6.834 bệnh nhân Covid-19 nhập viện (giảm 286 trường hợp), chỉ còn 605 người phải điều trị đặc biệt (giảm 29 trường hợp).

* Vùng dịch lớn nhất thế giới Mỹ ghi nhận 1.067.289 ca nhiễm, trong đó 62.870 người đã tử vong, tăng lần lượt 29.763 và 1.934 ca.

Mỹ đã thực hiện hơn 6 triệu xét nghiệm, cao nhất thế giới, nhưng giới chuyên gia cho rằng con số này vẫn chưa đủ. Đại học Harvard công bố một nghiên cứu khuyến nghị Mỹ cần tiến hành ít nhất 5 triệu xét nghiệm nCoV/ngày vào tháng 6 để có thể sớm mở cửa trở lại kinh tế, trong khi mức xét nghiệm một ngày ở Mỹ hôm 22/4 là 314.182.

Tổng thống Trump hôm 28/4 ký sắc lệnh dựa trên Đạo luật Sản xuất Quốc phòng, buộc các nhà máy thịt tiếp tục hoạt động do lo ngại về tình trạng thiếu thực phẩm và nguồn cung ứng bị gián đoạn.

* Ủy ban giám sát khoa học về diễn biến của đại dịch Covid-19 cho biết, tính đến chiều 30/4 (theo giờ địa phương), Algeria đã ghi nhận thêm 158 ca và 6 trường hợp tử vong, nâng tổng số ca nhiễm virus SARS-CoV-2 ở quốc gia Bắc Phi này lên 4.006 người, trong đó có 450 ca tử vong. Algeria hiện đứng thứ 4 ở châu Phi về số người mắc Covid-19, sau Ai Cập, Nam Phi và Maroc, nhưng lại là quốc gia có số ca tử vong cao nhất châu lục, với tỷ lệ trên 10%.

Theo người phát ngôn của Ủy ban trên - ông Djamel Fourar, hiện dịch bệnh Covid-19 đã lây lan đến 47/48 tỉnh, thành phố của Algeria. Các địa phương có tình trạng dịch bệnh diễn biến phức tạp nhất gồm Blida, Algiers, Oran, Sétif, Constantine, Ain Defla, Tipaza. Phần lớn bệnh nhân mắc bệnh nằm trong độ tuổi từ 25 đến 60 (chiếm 56%) và 65% ca tử vong nằm trong độ tuổi từ 65 trở lên.

* Bộ Y tế Ai Cập ngày 30/4 xác nhận, số ca mắc Covid-19 đã tăng thêm 269 trường hợp, nâng tổng số ca nhiễm virus SARS-CoV-2 ở quốc gia Bắc Phi này lên 5.537 người. Đây là ngày ghi nhận số ca mắc mới cao kỷ lục kể từ khi Ai Cập phát hiện trường hợp đầu tiên hồi giữa tháng 2. Bên cạnh đó, số người thiệt mạng do căn bệnh nguy hiểm này cũng tăng lên 392 trường hợp, sau khi ghi nhận thêm 12 người tử vong trong ngày.

Theo Bộ Y tế Ai Cập, tất cả các ca nhiễm bệnh mới, trong đó có 3 người nước ngoài, đều có tiếp xúc với các trường hợp dương tính trước đó. Cùng ngày, số bệnh nhân bình phục và được xuất viện đã tăng thêm 46 người, nâng tổng số trường hợp khỏi bệnh lên 1.381 người.

* Truyền thông châu Phi vừa đưa tin, Comoros đã trở thành quốc gia châu Phi tiếp theo thông báo trường hợp đầu tiên nhiễm SARS-CoV-2. Như vậy, trên bình diện châu lục, chỉ còn Lesotho là quốc gia châu Phi chưa ghi nhận trường hợp nào mắc bệnh Covid-19.

Bệnh nhân đầu tiên này là một người đàn ông, có tiếp xúc với một người từng tới Pháp trong thời gian gần đây. Bệnh nhân hiện ở trong tình trạng sức khỏe ổn định và chính quyền Comoros đang tầm soát các trường hợp có tiếp xúc với ca bệnh đầu tiên này.

Tổng thống Assoumani cho biết thêm, ưu tiên của quốc đảo nhỏ bé nằm giữa eo biển Mozambique trên Ấn Độ Dương là bảo vệ hệ thống y tế tránh khỏi nguy cơ quá tải. Vì vậy, Chính phủ Comoros phải áp dụng các biện pháp quyết liệt hơn, khi quốc gia có diện tích nhỏ thứ 4 châu Phi này đang bước vào một giai đoạn quan trọng trong công tác kiểm soát dịch bệnh.

I/ Phần đọc hiểuĐọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏiTừ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện.Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể sẽ xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi.Câu 1: Đánh dấu X vào ô tương ứng                                                                        ABĐSChúng tôi nắm tay nhau vừa...
Đọc tiếp

I/ Phần đọc hiểu

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi

Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện.
Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể sẽ xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi.

Câu 1: Đánh dấu X vào ô tương ứng

                                                                        ABĐS
Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện.Câu bị đông  
Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón emCâu chủ động  

Câu 2: Chuyển đổi câu "Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em" thành câu bị động

Câu 3: Em hãy bổ sung các thành phần câu đã học vào câu văn " Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau" để tạo thành câu mở rộng

Câu 4: Câu nào trong đoạn văn em tìm ở đoạn văn trên có sử dụng thành phần trạng ngữ gì?

Câu 5: Xét về ý nghĩa, trạng ngữ trong câu " Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau" dùng để xác định gì?

Câu 6: Xác định vị trí trạng ngữ trong câu văn trên (câu 5 vừa tìm)?

Tớ cần gấp

 

2
5 tháng 5 2020

1. 2 câu chủ động.

2. Từ đấy, chiều nào em cũng được tôi đón về.

3. Vậy mà vào giờ phút này đây, anh em tôi sắp phải xa nhau.

4. Trạng ngữ chỉ thời gian.

5. Trạng ngữ chỉ thời gian.

6 tháng 5 2020

câu 6 : 

Trạng ngữ đứng ở đầu câu

5 tháng 5 2020

Tôi yêu biết bao quê hương xinh đẹp của mình. Những buổi sáng, bầy sẻ nâu nhún nhảy kiếm mồi trên vườn chuối, lúc nào cũng ríu ra, ríu rít. Chiều chiều, nhìn ra cánh đồng lúa, từng cánh cò trắng, bay lả rập rờn. Đẹp như một bức tranh. Những đêm trăng, dưới ánh sáng như dát vàng khắp nơi, bầy trẻ chúng tôi rủ nhau chơi trốn tìm làm xóm làng rộn rã hẳn lên. Chao ôi! Quê hương tôi đẹp quá.

  • Câu đặc biệt: in đậm
  • Trạng ngữ: in nghiêng
  • Câu rút gọn: gạch chân
6 tháng 5 2020

về kì nghỉ dịch covid 19 

bạn làm sai đề

27 tháng 4 2020

Đỗ Phủ (chữ Hán: 杜甫; 712 – 770), biểu tự Tử Mỹ (子美), hiệu Thiếu Lăng dã lão (少陵野老), Đỗ Lăng dã khách (杜陵野客) hay Đỗ Lăng bố y (杜陵布衣), là một nhà thơ Trung Quốc nổi bật thời kì nhà Đường. Cùng với Lý Bạch, ông được coi là một trong hai nhà thơ vĩ đại nhất của lịch sử văn học Trung Quốc. Ông tài năng tuyệt vời và đức độ cao thượng nên từng được các nhà phê bình Trung Quốc gọi là Thi Sử (诗史) và Thi Thánh (诗圣).

Trong suốt cuộc đời của mình, tham vọng lớn nhất của ông là có được một chức quan để giúp đất nước, nhưng ông đã không thể thực hiện được điều này. Cuộc đời ông, giống như cả đất nước, bị điêu đứng vì Loạn An Lộc Sơn năm 755, và 15 năm cuối đời ông là khoảng thời gian hầu như không ngừng biến động. Có một thời gian ngắn ông làm quan nhưng gần như suốt cuộc đời sống trong cảnh đau khổ, bệnh tật. Năm 755, tướng An Lộc sơn nổi dậy chống triều đình. Để tránh hiểm hoạ, vả lại cũng không được nhà vua tín nhiệm, năm 759, ông từ quan, đưa gia đình về vùng Tây Nam, một thời gian sống ở Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên. Năm 760, được bạn bè và người thân giúp đỡ, Đỗ Phủ dựng được một ngôi nhà tranh bên cạnh khe Cán Hoa ở phía tây Thành Đô. Ông thường cùng Lý Bạch được gọi là Lý Đỗ (李杜). Về sau, có Lý Thương Ẩn cùng Đỗ Mục trứ danh thời Vãn Đường, được gọi là Tiểu Lý Đỗ (小李杜) để phân biệt, vì vậy cặp Lý Bạch-Đỗ Phủ được gọi là Đại Lý Đỗ (大李杜). Từ thời nhà Thanh, Đỗ Phủ được gọi là Lão Đỗ (老杜) để phân biệt với Đỗ Mục.

Mặc dù không nổi tiếng từ đầu, nhưng những tác phẩm của ông gây ảnh hưởng nhiều đến cả văn hóa Trung Quốc và Nhật Bản. Đối với độc giả phương Tây, tầm vóc các tác phẩm của ông sánh ngang với Virgil, Horace, Ovid, Shakespeare, Milton, Burns, Wordsworth, Béranger, Hugo. Đến nay, bài Mao ốc vị thu phong sở phá ca là bài thơ nổi tiếng nhất của ông.

Mục lục

  • 1Cuộc đời
    • 1.1Những năm đầu tiên
    • 1.2Chiến tranh
    • 1.3Thành Đô
    • 1.4Những năm sau này
  • 2Tư tưởng và tác phẩm
    • 2.1Lịch sử
    • 2.2Đạo đức
    • 2.3Kỹ thuật
  • 3Ảnh hưởng
  • 4Trích dẫn tiêu biểu
  • 5Xem thêm
  • 6Tham khảo
  • 7Liên kết ngoài

Cuộc đời[sửa | sửa mã nguồn]

Những năm đầu tiên[sửa | sửa mã nguồn]

Thi Thánh Đỗ Phủ.

Đỗ Phủ sinh năm 712, không biết rõ nơi sinh, chỉ biết đại khái là ở gần Lạc Dương, tỉnh Hà Nam (huyện Củng cũng có thể là nơi sinh của ông). Sau này ông tự coi mình là người kinh đô Trường An. Đỗ Phủ xuất thân trong một gia đình quý tộc, tự cho là dòng dõi vua Nghiêu đã sa sút. Cha ông tên Đỗ Nhàn (杜閒), mẹ là Thôi thị xuất thân từ gia tộc danh giá Thanh Hà Thôi thị (清河崔氏). Mẹ Đỗ Phủ mất sớm sau khi sinh ông, và được người thím nuôi một thời gian. Anh trai ông cũng mất sớm, riêng có ba em trai và một em gái khác mẹ, thường được nhắc đến trong thơ.

Vì là con trai của một học giả, quan lại bậc thấp, thời trẻ ông được tiếp thu nền giáo dục của Trung Quốc truyền thống để lúc trưởng thành có thể ra làm quan: học thuộc lòng các tác phẩm triết học kinh điển Khổng giáo, lịch sử và thi ca. Sau này ông cho rằng mình đã sáng tác một số bài thơ hay ngay từ khi tuổi còn trẻ, nhưng không lưu giữ lại.

Đầu những năm 730 ông đi tới vùng Giang Tô, Triết Giang; những bài thơ đầu tiên của ông, miêu tả một cuộc thi thơ, được cho là đã sáng tác ở cuối thời kỳ này, khoảng năm 735.

Cùng năm ấy ông đi tới Trường An để dự thi nhưng bất ngờ bị đánh hỏng, việc này đã gây ra chỉ trích trong nhiều thế kỷ tiếp sau. Có lẽ ông đã trượt bởi vì cách hành văn thời ấy quá rắc rối và tối nghĩa, nhưng có ý kiến khác lại cho rằng ông trượt vì đã không tìm kiếm được các mối quan hệ ở kinh đô. Sau kì thi này ông tiếp tục đi du lịch quanh vùng Sơn Đông và Hà Bắc.

Khoảng năm 740, cha của Đỗ Phủ qua đời. Theo cấp bậc của cha, Đỗ Phủ có thể được phép nhận một chức quan dân sự, nhưng ông đã dành ưu đãi này cho một người em khác mẹ. Bốn năm sau đó ông sống ở vùng Lạc Dương, thực hiện các bổn phận gia đình.

Mùa thu năm 744 ông gặp Lý Bạch lần đầu tiên, và giữa hai nhà thơ đã nảy sinh một tình bạn vong niên: Đỗ Phủ còn trẻ tuổi, trong khi Lý Bạch đã nổi tiếng trên văn đàn. Hai ông đã viết nhiều bài thơ về nhau. Họ chỉ gặp lại nhau một lần nữa năm 745.

Năm 746 Đỗ Phủ tới kinh đô để tìm kiếm một chức quan. Ông tham gia vào cuộc thi năm sau đó, nhưng tất cả thí sinh đều bị vị tể tướng đánh trượt (để chứng tỏ mình đã sáng suốt sử dụng hết người tài và ngăn chặn sự trỗi dậy của bất kỳ đối thủ tiềm tàng nào). Từ đó ông không bao giờ đi thi nữa, chỉ thỉnh cầu trực tiếp hoàng đế năm 751, 754 và có lẽ cả năm 755.

Cuối cùng, vào năm 755 ông được chỉ định làm quan coi kho vũ khí. Dù đây chỉ là một chức nhỏ, ít nhất trong thời bình nó cũng là một bước khởi đầu cho hoạn lộ của ông. Tuy nhiên, trước khi ông có thể nhậm chức, một loạt các sự kiện xảy ra đã khiến nó không bao giờ còn được thực hiện.

Chiến tranh[sửa | sửa mã nguồn]

Sự Biến An Lộc Sơn xảy ra vào tháng 12, 755 và chỉ tan rã hoàn toàn sau tám năm. Nó tàn phá xã hội Trung Quốc: năm 754 nước này có 52.9 triệu người, nhưng tới năm 764 chỉ còn lại 16.9 triệu, số còn lại đã bị giết hoặc bị dời đi. Trong thời gian này, Đỗ Phủ trải qua một cuộc sống trôi nổi, không thể định cư lâu dài ở đâu vì chiến tranh, cũng như nạn đói và sự bạc đãi của triều đình. Tuy nhiên, thời gian không hạnh phúc này khiến Đỗ Phủ trở thành một nhà thơ đồng cảm với những đau khổ, bất hạnh của người dân thường. Thực tế xung quanh, cuộc sống của gia đình ông, những người hàng xóm, những người qua đường– những điều ông nghe thấy và những gì ông hy vọng hay sợ hãi về tương lai– đã trở thành chủ đề chính trong những sáng tác của ông.

Năm 756 Huyền Tông buộc phải thoái vị, bỏ kinh đô tháo chạy. Đỗ Phủ, khi ấy đã rời kinh đô, đưa gia đình tới nơi lánh nạn và tìm đường đi theo triều đình mới của Túc Tông, nhưng trên đường đi ông bị quân nổi loạn bắt đưa về Trường An. Vào mùa thu, con trai út của ông ra đời. Mọi người cho rằng trong khoảng thời gian này Đỗ Phủ đã bị bệnh sốt rét.

Năm sau ông bỏ trốn khỏi Trường An, và được cho giữ chức Tả thập di trong triều đình mới tháng 5 năm 757. Chức vụ này khiến ông có cơ hội gặp gỡ Hoàng đế, nhưng chỉ mang tính nghi lễ. Đỗ Phủ nhanh chóng gặp rắc rối khi ông lợi dụng cơ hội này để dâng thư can gián việc loại bỏ Phòng Quán người bạn và là người bảo trợ của ông chỉ vì một lỗi nhỏ: sau đó tới lượt chính ông bị giam nhưng tới tháng 6 được thả ra. Tháng 9 năm ấy ông được cho phép về gặp gia đình, nhưng nhanh chóng quay lại triều ngày 8 tháng 12, 757. Ông cùng triều đình quay lại Trường An sau khi quân triều đình tái chiếm nó. Tuy nhiên, những lời can gián của ông không hợp với hoàng đế và vào mùa hè năm 758 ông bị giáng cấp làm Tư công tham quân ở Hoa Châu. Chức vụ này làm ông chán ngán: trong một bài thơ, ông đã viết:

Thúc đới phát cuồng dục đại khiếu,

Bạ thư hà cấp lai tương nhưng.

Xốc đai, điên những muốn gào:

Giấy tờ đâu cứ ào ào chạy vô?

Mùa hè năm 759 ông lại ra đi; lý do của lần này thường được cho là vì nạn đói nhưng cũng có ý cho rằng ông ra đi vì vỡ mộng. Năm sau đó ông sống sáu tuần tại Tần Châu (hiện nay là Thiên Thuỷ, tỉnh Cam Túc), ở đây ông đã sáng tác sáu mươi bài thơ.

Thành Đô[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 760 ông tới Thành Đô (tỉnh Tứ Xuyên), nơi ông sẽ sống trong năm năm tiếp theo. Tới mùa thu năm đó ông rơi vào cảnh túng quẫn phải gửi thơ tới những người quen biết để cầu xin giúp đỡ. Ông được Nghiêm Vũ, một người bạn và là đồng môn đang làm tổng trấn ở Thành Đô giúp đỡ. Dù vậy đây vẫn là một trong những giai đoạn thanh bình và hạnh phúc nhất của ông, và nhiều bài thơ sáng tác trong thời kỳ này miêu tả lại cuộc sống thanh bình trong "thảo đường" ở đó. Năm 762 ông rời thành phố này để tránh một cuộc bạo loạn, chỉ quay lại vào mùa hè năm 764 và được chỉ định làm Kiểm hiệu công bộ viên ngoại lang, tham gia vào chiến dịch chống lại người Tạng.

Những năm sau này[sửa | sửa mã nguồn]

Quân đội triều đình tái chiếm Lạc Dương, nơi sinh Đỗ Phủ, vào mùa đông năm 762, và vào mùa xuân năm 765 Đỗ Phủ cùng gia đình đi thuyền xuôi sông Dương Tử, với ý định quay về Lạc Dương. Chuyến đi rất chậm, vì tình trạng sức khỏe kém của ông (lúc ấy ông mắc thêm bệnh mắt, điếc và nói chung đã ở tuổi già lại thêm những lo lắng phiền não). Họ dừng lại ở Quỳ Châu (hiện nay là Bạch Đế, Trùng Khánh) trong hai năm cho tới tận cuối mùa đông năm 766. Đây là giai đoạn phát triển rực rỡ cuối cùng của thơ Đỗ Phủ, và cũng chính ở đây ông đã sáng tác 437 bài thơ đa phần là thơ luật. Mùa thu năm 766 Bo Maolin trở thành tổng trấn trong vùng: ông giúp đỡ tài chính và trao cho Đỗ Phủ một chức quan thư ký không chính thức.

Ông lập gia đình từ khoảng năm 752, và tới năm 757 họ đã có năm con (ba trai hai gái) nhưng một cậu con trai ông đã chết khi còn thơ ấu năm 755.

Từ năm 754 ông bắt đầu bị bệnh phổi (có lẽ là hen suyễn). Tháng 3 năm 768 ông lại bắt đầu chuyến hành trình tới tỉnh Hồ Nam. Ông mất tại Đàm Châu 潭州 (nay là Trường Sa) vào tháng 11 hay tháng 12 năm 770, ở tuổi 59, trên một chiếc thuyền rách nát… Vợ và hai con trai ông vẫn ở tại đó thêm ít nhất hai năm nữa. Cuối cùng dòng dõi còn được biết của ông là một cháu trai, người đã đề nghị Nguyên Chẩn viết bài minh trên mộ ông vào năm 813.

Tư tưởng và tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

Một đoạn trong bài thơ "Thăm đền Lão Tử" của Đỗ Phủ, bản viết tay thế kỷ 16

Giới phê bình văn học chú trọng tới tính sử, đạo đức và kỹ thuật sáng tác điêu luyện của ông.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Từ thời nhà Tống thơ Đỗ Phủ đã được gọi là "thi sử" (詩史). Vấn đề lịch sử được đề cập trực tiếp trong thơ ông là sự bình luận các sách lược quân sự, các thắng bại của triều đình hay những ý kiến ông muốn đề đạt trực tiếp tới hoàng đế. Một cách gián tiếp, ông viết về ảnh hưởng của thời đại đối với đời sống chính mình cũng như người dân thường Trung Quốc.

Những phản ánh chính trị của Đỗ Phủ dựa trên cảm xúc chứ không dựa trên tính toán. Ông ước ao mọi người bớt ích kỷ và làm tròn bổn phận của mình. Tuy nhiên, do người ta không thể không đồng ý với các quan điểm của ông nên các sự thật được biểu đạt đầy sức thuyết phục trong thơ ông đã khiến ông trở thành một nhân vật trung tâm trong thi sử Trung Quốc.

Đạo đức[sửa | sửa mã nguồn]

Một danh hiệu thứ hai mà các nhà phê bình Trung Quốc đặt cho Đỗ Phủ là "thi thánh" (詩聖), ngang hàng với Khổng Tử, vị thánh về triết học. Trong một bài thơ ở thời kỳ đầu tiên của ông, Binh xa hành(兵車行) (khoảng năm 750), đã nói lên nỗi thống khổ của một người bị bắt đi lính trong quân đội triều đình, thậm chí trước khi xảy ra loạn An Lộc Sơn; bài thơ này nói lên sự xung đột giữa việc chấp nhận và hoàn thành nghĩa vụ, và sự ý thức rõ ràng về những đau khổ có thể nảy sinh. Chủ đề này liên tiếp được nhấn mạnh trong những bài thơ về cuộc đời của dân chúng và binh sĩ mà Đỗ Phủ sáng tác trong cả cuộc đời mình.

Tuy việc Đỗ Phủ hay nhắc đến sự thống khổ của riêng mình có thể đem lại một ấn tượng về chủ nghĩa duy ngã. Nhưng thực tế hình ảnh ông trong đó luôn được quan sát dưới góc độ khách quan và hầu như chỉ được đưa ra sau chót để tự cảm thán. Vì thế, ông khiến bức tranh xã hội trong thơ mang tính khái quát cao hơn khi so sánh nó với một cá nhân tầm thường là chính mình.

Tình thương của Đỗ Phủ đối với chính mình và với người khác chỉ là một phần trong các chủ đề của thơ ông: ông còn sáng tác nhiều bài về những chủ đề mà trước đó bị coi là không thích hợp để thể hiện trong thơ. Zhang Jie đã viết rằng đối với Đỗ Phủ, "mọi thứ trên thế giới này đều là thơ" (Chou p. 67), các chủ đề trong thơ ông rất bao quát, như cuộc sống hàng ngày, thư họa, hội họa, thú vật và các chủ đề khác.

Kỹ thuật[sửa | sửa mã nguồn]

Trước tác của Đỗ Phủ đặc biệt nổi tiếng nhất vì tầm vóc của nó. Các nhà phê bình Trung Quốc thường dùng từ Tập đại thành 集大成, theo lời ca ngợi của Mạnh Tử dành cho Khổng Tử. Nguyên Chẩn là người đầu tiên lưu ý tới mức độ to lớn của các tác phẩm của Đỗ Phủ, năm 813 ông đã viết, (Đỗ Phủ) "đã thống nhất trong tác phẩm của mình những nét tiêu biểu mà người trước mới chỉ đề cập riêng lẻ". Ông là nhà thơ tài nghệ trong mọi phong cách thơ Trung Quốc. Ở bất cứ hình thức nào ông đều mang lại những tiến bộ vượt bậc hay đóng góp những ví dụ mẫu mực. Hơn nữa, thơ ông có phạm vi sử dụng từ vựng rộng lớn, từ cách nói trực tiếp và thông tục cho đến cách nói bóng và ngôn ngữ văn chương. Nội dung chính trong thơ đã thay đổi khi ông phát triển phong cách của mình để thích hợp với hoàn cảnh xung quanh. Những bài thơ đầu tiên theo phong cách trang nhã nhưng về sau này khi trải qua những cơ cực của chiến tranh thơ ông đã trở lại với phong cách đích thực của mình. Những bài thơ sáng tác trong giai đoạn ở Tần Châu đơn giản đến tàn nhẫn, phản ánh quang cảnh hoang tàn. Những bài thơ giai đoạn ở Thành Đô nhẹ nhàng và đẹp đẽ, trong khi ở cuối giai đoạn Quỳ Châu đậm chi tiết và có tính dự báo.

Dù sáng tác ở mọi thể loại thơ, Đỗ Phủ nổi tiếng nhất ở cận thể thi, một kiểu thơ có nhiều ràng buộc về hình thức và số lượng từ trong câu. Khoảng hai phần ba trong 1.500 tác phẩm hiện còn của ông là ở thể này, và nói chung ông được coi là nhà thơ tiêu biểu cho thể loại này. Những bài thơ đạt nhất của ông trong thể loại dùng phép đối song song để thêm nội dung biểu đạt thay vì chỉ là một quy định kỹ thuật thông thường.

Ảnh hưởng[sửa | sửa mã nguồn]

Một bản dịch Hangul thơ của Đỗ Phủ.

Sinh thời và ngay sau khi mất, Đỗ Phủ đã không được đánh giá cao, phần vì những đổi mới trong phong cách và hình thức thơ ông. Một số bị coi là quá táo bạo và kỳ cục đối với giới phê bình văn học Trung Quốc. Chỉ một số ít tác giả đương thời có nhắc tới ông và miêu tả ông với tính chất tình cảm cá nhân, chứ không phải như một nhà thơ xuất chúng hay lý tưởng đạo đức. Thơ Đỗ Phủ cũng ít xuất hiện trong những hợp tuyển văn học thời kỳ đó.

Tuy nhiên, ảnh hưởng của ông đối với thi ca Trung Quốc ngày càng mạnh mẽ, và tới thế kỷ thứ 9 ông đã trở nên rất nổi tiếng. Những lời ngợi ca đầu tiên dành cho Đỗ Phủ là của Bạch Cư Dị, người đã ca ngợi những tình cảm đạo đức trong một số tác phẩm của Đỗ Phủ. Hàn Vũ đã viết bài bênh vực mỹ học trong thơ Đỗ Phủ và Lý Bạch trước những lời chỉ trích nhằm vào họ. Tới đầu thế kỷ thứ 10, Vi Trang đã cho dựng lại bản sao đầu tiên ngôi nhà tranh của ông ở Tứ Xuyên.

Tới thế kỷ 11, trong giai đoạn Bắc Tống, danh tiếng Đỗ Phủ lên tới cực điểm. Trong thời gian này các nhà thơ trước đó đã được đánh giá lại một cách toàn diện, theo đó Vương Duy, Lý Bạch và Đỗ Phủ lần lượt được coi là đại diện cho xu hướng Phật giáo, Đạo giáo và Khổng giáo trong văn hóa Trung Quốc. Cùng lúc ấy, sự phát triển của Tân Khổng giáo đã đặt Đỗ Phủ lên vị trí cao nhất, vì trong cả cuộc đời, ông đã không vì đói nghèo cùng khổ mà quên đi quân vương của mình. Ảnh hưởng của ông càng tăng do khả năng hòa hợp những mặt đối lập: phe bảo thủ chính trị bị thu hút bởi sự trung thành của ông với hệ thống tôn ti trật tự sẵn có, còn phe cải cách nắm lấy mối quan tâm của ông đối với đời sống dân nghèo. Từ khi nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa được thành lập, sự trung thành với quốc gia và những quan tâm của ông tới người nghèo đã được giải thích sự phôi thai của chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa xã hội, và ông được tán dương vì ông đã sử dụng ngôn ngữ giản dị "của nhân dân".

Sự nổi tiếng của Đỗ Phủ lớn tới mức có thể đo được, như trường hợp của Shakespeare ở Anh. Mỗi nhà thơ Trung Quốc đều khó có thể không bị ảnh hưởng từ ông. Không bao giờ có một Đỗ Phủ thứ hai, các nhà thơ sau này tiếp nối truyền thống trong từng khía cạnh cụ thể của thơ ông. Mối quan tâm của Bạch Cư Dị tới dân nghèo, lòng yêu nước của Lục Du, các phản ánh cuộc sống hàng ngày của Mai Nghiêu Thần là một vài ví dụ.

Đỗ Phủ là 1 nhà thơ Trung Quốc nổi bật thời kì nhà Đường. Cùng với Lý Bạch, ông được coi là 1 trong 2 nhà thơ vĩ đại nhất của lịch sử văn học Trung Quốc

27 tháng 4 2020

a) Từ ghép là : Vàng tươi, chiếc lá, vàng sẫm, vàng lịm

Từ láy là : Lơ lửng, lắc lư

b) Từ láy lơ lửng là từ láy bộ phận

Từ láy lắc lư là từ láy bộ phận

#Châu's ngốc

27 tháng 4 2020

a) các từ láy:lắc lư an vàng lịm,lơ lửng.đu đủ, 
 
b)   làm cho câu văn thêm sinh động ,và khiến cho câu văn hay hơn        
mình chỉ viết thế thôi *mình lười lắm *
hok tốt nhé!        

b. Phân tích tác dụng của các từ láy.