K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 4 2021

thương xót :P

22 tháng 4 2021

ai trả lời nhanh nhất thì mình sẽ cho k

22 tháng 4 2021

Mình cho dàn bài thôi nha!

Mở bài: Giới thiệu về Bác như ngày, tháng, năm, sinh. Được lấy cảm hứng từ đâu.

Thân bài: Miêu tả khái quát về Bác :

+Thân hình, mái tóc, nước da, đôi mắt và vầng trán. Chọn một bộ phận để miêu tả chi tiết.

Sau đó, tả hoạt động của Bác thường ngày và những cử trỉ của Bác đối với mọi người rồi nói luôn về tính cách của Bác. 

Tả về cách ăn mặc thường ngày của Bác.

Kết bài: Nói lên tình cảm của mình với Bác.

Đó là dàn bài chung chung thôi, dựa vào đấy để làm, mà không biết là đoạn văn hay bài văn nên tui cho một dàn bài đầy đủ của một bài văn gồm 3 phần nha! 

25 tháng 4 2021

Trên chính giữa bức tường lớp em, có treo một tấm ảnh Bác Hồ. Nhìn Bác thật đẹp. Râu và tóc Bác bạc phơ. Vầng trán cao và đôi mắt sáng hiền từ. Bác là nhà Cách mạng tài giỏi, vị Lãnh tụ yêu nước thương dân. Bác là tấm gương sáng về đức tính khiêm tốn, giản dị để mọi người noi theo. Theo lời Bác dạy thiếu niên nhi đồng, em thầm hứa luôn chăm học, ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ thầy cô, yêu thương giúp đỡ người già và em nhỏ, kính trọng lễ phép với người lớn tuổi.

22 tháng 4 2021
Giúp mk nha các bạn
22 tháng 4 2021

1. Mở bài: Giới thiệu khu vườn buổi sáng
Mỗi ngày thức dậy còn gì tuyệt vời hơn khi được ngắm nhìn khu vườn vào một buổi sáng đẹp trời.

2. Thân bài:

a. Tả bao quát:

- Tiếng chuông báo thức reo lên, em bước ra khỏi vườn mở cửa sổ. Bầu trời hôm nay trong xanh, những tia nắng chiếu xuống chào đón một ngày mới lên. Em bước ra khỏi phòng xuống dưới khu vườn trước nhà.
b. Tả chi tiết khu vườn:

- Khu vườn trồng rất nhiều các loài cây khác nhau được mẹ em chăm chút hằng ngày.
- Phía trước vườn là khu trồng hoa, đủ các loại hoa như hoa hồng, hoa tuplip, hoa cẩm chướng… Các loài hoa đua nhau khoe sắc khoe hương. Sáng sớm sương vẫn còn đọng lại trên lá khi ánh mặt trời chiếu xuống hạt sương long lanh như hạt ngọc lấp lánh. Mấy nàng ong đang chăm chỉ hút mật làm đẹp cho đời.
- Phía giữa vườn là khu trồng rau cung cấp thực phẩm cho bữa ăn của gia đình. Mẹ em trồng rất nhiều loại rau mùa nào rau nấy như rau cải, rau xà lách, rau đay…
- Phía cuối vườn là nơi trồng các loài cây ăn quả như xoài, cam, táo… Bác Xoài như vừa tỉnh giấc vươn vai dậy làm cành lá lao xao, mùi hương của trái xoài chín thơm thoảng qua khi chị Gió lướt nhẹ nhàng đến. Cây cam đang mùa đậu quả, những quả non dần nhú lên. Bước đến gần cây mít cuối vườn, mùi thơm trái mít chín tỏa hương thơm phức. Cây mít này là cây của ông nội trồng, ngày xưa cây chỉ cao chừng ba mươi cm, giờ đây cây cao khoảng hơn ba mét.
- Vườn được bao quanh bởi hàng rào bằng nhựa được trang trí nhiều màu sắc làm khu vườn thêm rực rỡ
- Trên cành cây có chú chim đậu hót líu lo, mấy nàng bướm cũng đến đây tụ hội dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ.
- Khu vườn được mẹ em chăm sóc cẩn thận và tỉ mỉ. Mẹ tưới nước cho cây, nhặt cỏ, bắt sâu, tỉa cành làm khu vườn thêm lộng lẫy.
- Sáng sớm được ngắm nhìn khu vườn em cảm thấy thoải mái, được hòa mình vào thiên nhiên

3. Kết bài:
- Tình cảm với khu vườn
- Khu vườn buổi sáng rất đẹp. Nó như một bức tranh tràn đầy màu sắc của cuộc sống.

Hình ảnh quan phụ mẫu qua văn bản "Sống chết mặc bay" :

a) Cảnh sinh hoạt trong khi làm nhiệm vụ hộ đê :

- Chọn nơi an toàn, vững chãi : Trong đình.

- Cảnh tượng : Uy nghi, trang nghiêm, nhàn nhã, đường bệ như thần như thánh.

- Hộ đê mà mang theo bao người hầu, kẻ hạ, lính tráng, nha lệ, đồ dùng quý, đắt tiền.

=> Quan ăn chơi hưởng lạc.

b) Cử chỉ, hành động : 

- Ngồi uy nghi, chễm chện, tay trái dựa gối xếp, chân phải duỗi thẳng ra để cho tên hầu quỳ dưới đất gãi.

- Dồn hết tâm trí vào ván bài chơi dở, không chú ý đến việc hộ đê cũng như cảnh mưa gió dữ dội bên ngoài.

- Khi tên nhà quê vào báo tin đê vỡ : Lớn tiếng quát mắng, dọa bỏ tù, sai lính đuổi ra, rồi thản nhiên quay lại chơi bài.

=> Sự vô trách nhiệm của tên quan.

c) Thái độ, lời nói : 

- Đê vỡ rồi...! Thời ông cách cổ...

- Đuổi cổ nói ra!

- Khi ù bài: Vỗ tay xuống sập kêu to : ''Đây rồi! Thế chứ lại!"

- Rồi ngài vội vàng xòe bài miệng vừa cười vừa nói : "Ù, thông tôm, chi chi nảy, Điếu mày!"

=> Bộ mặt độc ác, lòng lang dạ sói.

=> Sử dụng kết hợp giữa phép tương phản và phép tăng cấp. 

=> Vạch trần được bộ mặt thật của tên quan phụ mẫu. 

22 tháng 4 2021

Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.

Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị xấu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!

Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.

22 tháng 4 2021

viết sai chính tả chị ơi 

22 tháng 4 2021

Vì cậu đã hối hận, không trả lời mẹ nhưng lời nói thầm không phải con đâu , đó là lòng nhân hậu và cậu đã nhận ra rằng sai lầm của mình, cậu thật hãnh diện khi mình là anh trai của 1 cô em gái nổi tiếng đã đặt mình làm nhân vật chính trong bức tranh đạt giải nhất, được bao nhiêu người chiêm ngưỡng, nhưng cậu lại xâu hổ vô cùng vì cậu biết mình đã đối xủa với em gái mình tệ như thế nào trong thời gian qua, nhưng giờ đây cô em lại đáp lại cho cậu một tình thương anh trai mình, tình thương sâu sắc chứa biết bao tâm huyết và lòng nhân hậu của cô em gái được thể hiện qua bức tranh Anh trai tôi .

22 tháng 4 2021

Mỗi người khi sinh ra đều dược đất trời ban phát một tài năng. Có người thì hát hay, múa đẹp hoặc giải toán rất nhanh. Tất nhiên, em gái tôi cũng vậy, Kiều Phương vẽ rất đẹp, những bức tranh em vẽ có thể treo ở bất cứ phòng nào mặc dù trông chúng rất ngộ nghĩnh. Con mèo nhà vào tranh, to hơn cả con hổ, cái bát múc cám sứt một miếng cũng trở nên rất đẹp.

Ở nhà, tôi toàn gọi nó là Mèo vì khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo của Kiều Phương luôn bị bôi bẩn với đủ thứ màu. Cái ngày mà tài năng hội hoạ của em còn chưa được phát hiện, Kiều Phương suốt ngày pha chế thuốc màu bằng những nguyên liệu sẵn có trong nhà. Có lần tôi nhìn thấy em nhào một thứ bột gì đó trông rất ghê! Trời ạ, thì ra nó chế thuốc vẽ. Thảo nào các đít xoong chảo bị cạo trắng cả.Ôi chao! Sao hồi ấy tôi yêu em gái đến thế? Tôi rất thích véo đôi má trắng hồng và hầu bĩnh cùa Kiều Phương, kéo hai bím tóc tết xinh xinh của nó. Đôi mắt của Phương đen láy như hạt nhãn trông dịu hiền nhưng pha chút tinh nghịch. Chiếc mũi dọc dừa cao cao rất hợp với khuôn mặt của em, ấy thế mà tôi luôn cho mũi nó "tẹt”, khen mũi mình cao có dáng. Mỗi lần như thế, nó lại cười toe toét khoe hàm răng sún quá nhiều vì ham ăn kẹo và bánh bích quy. Tôi rất thích đôi môi đỏ thắm như tô son, mái tóc đen dài và làn da mịn màng trắng trẻo của Phương. Đặc biệt là cái cổ thanh tú và có ngấn của em. Hồi năm ngoái, tôi đã mua cho nó một chiếc vòng bạc để đánh gió. Giờ nó mà mặc quần áo dân tộc thì chẳng khác gì người Hmông chính hiệu, còn tôi chỉ hợp với bộ quần áo hoàng gia thôi...Những ngón tay thon nhỏ và nõn nà của em mới trắng trẻo làm sao! Tôi luôn ước mơ có đôi bàn tay như vậy để kéo đàn hay hoặc múa đẹp. Kiều Phương thật lộng lẫy trong những bộ váy bố mẹ mua. Trông em thật xinh đẹp chẳng khác gì Bạch Tuyết. Phương rất thích chơi búp bê, đặc biệt là cô người mẫu "ba bi" của nó. Vào mỗi bữa ăn nó thường giả vờ cho búp bê uống nước rồi sau đó đưa búp bê đi ngủ. Cứ mỗi sáng, nó dậy thật sớm và kéo tôi dậy luôn. Suốt ngày tập thể dục, chán chết! Nhưng làm anh chả lẽ lại không gương mẫu, tôi đành cùng nó nhong nhong ra đường chơi chút xíu. Đến nửa đường, nó kêu mỏi chân khiến tôi đành cõng. Nặng ê lưng! Trời ạ! Nó nhỏ bé thế mà nạng tựa cối đè. Hừm! Đúng là làm anh ăn thèm vác nặng. Sau khi vòng qua vài dãy phố, nó nắm tay tôi nhảy chân sáo, vừa đi vừa hát vui vẻ sướng lắm trong khi tôi thì mỏi nhừ chân, nó có cõng ai đâu mà biết vác đá xây Vạn Lý Trường Thành vất vả như thế nào. Phương nhìn tôi cười. Tôi ghen tị chết đi được hai má có lúm đồng tiền và cái nốt ruồi ửởtai nó. Coi chừng sau này nó giàu hơn mình mất thôi! Rồi đến khi em đạt giải nhất cuộc thi vẽ, tôi cảm thấy không còn thân thiết với em như trước nữa. Nhưng khi nhìn vào bức tranh của em tôi cảm thấy em thật nhân hậu, em đã tha thứ cho tôi, tha thứ cho những cử chỉ lạnh nhạt. Ôi! Tôi yêu em quá!

Tôi hiểu sai về em! Tôi thấy thật ân hận: Tôi thật không ngờ bằng lòng nhân từ, tâm hồn trong sáng, hồn nhiên của em, tôi đã thay đổi. Tôi thật biết ơn em, tôi sẽ là người anh gương mẫu, tốt đẹp như em mong đợi.