K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 8 2021

Bạn tham khảo nhé :

Tôi là một chàng dế có thân hình cường tráng nhưng tính tình kiêu ngạo. Cũng bởi tính khí ấy mà tôi đã vô tình đã gây ra cái chết thảm thương của Dế Choắt, người bạn hàng xóm đáng thương của mình.

Tôi có một chỗ ở khá khang trang. Hằng ngày, tôi thường đào đất, sửa hang, làm chỗ ngủ, lại lo xa làm đường tắt, cửa sau, ngách thượng, phòng nguy hiểm. Nhờ ăn uống điều độ và chừng mực, nên tôi thân thế tôi cường tráng lắm. Đôi càng của tôi mẫm bóng, những cái vuốt cứng và nhọn hoắt; đôi cánh thành cái áo dài chấm kín đuôi. Cái đầu của tôi to ra còn hai cái răng đen nhánh như hai lưỡi liềm máy. Cặp râu dài hùng dũng.

Tôi thường hay cà khịa với tất cả bà con trong xóm. Thấy mọi người không nói gì, tôi tự cho mình là đã giỏi, ai cũng phải nể nợ mình. Mấy anh chị Cào Cào, anh Gọng Vó ở gần luôn bị tôi làm phiền. Đặc biệt phải kể đến người bạn hàng xóm của tôi, vẫn luôn bị tôi khinh thường. Dế Choắt - một cậu dế gầy gò và yếu đuối. Một hôm, tôi sang chơi nhà Dế Choắt, thấy nhà cửa luộm thuộm, tôi liền bảo:

- Sao chú mày sinh sống cẩu thả vậy? Nhà cửa thì tuềnh toàng, ngộ nhỡ có kẻ nào đến phá thì chú mày gặp nguy ngay. Đúng là có lớn mà chẳng có khôn.

Dế Choắt buồn bã nhờ tôi đào ngách thông sang nhà của tôi, để phòng khi có chuyện sẽ giúp đỡ nhau. Nhưng tôi nào có thèm để tâm, tôi nhìn cậu ta khinh khỉnh rồi từ chối.

Một hôm, sau cơn mưa, các loại chim tụ hội về vũng nước kiếm mồi. Chị Cốc đậu gần hang. Tôi tỏ vẻ rủ Choắt đùa chị Cốc chơi, Choắt sợ hãi từ chối. Mèn kiêu ngạo, hát đùa Cốc, khiên Cốc tức giận tìm kiếm kẻ vừa trêu chọc mình. Thấy chị ta đến gần, tôi nhanh chân chui tót vào hang nấp kín, rồi vắt chân lên giường nằm nhe. Bỗng tôi thấy tiếng của chị Cốc:

- Mày nói gì?

- Lạy chị, em nói gì đâu?

- Chối hả? Chối này! Chối này.

Sau đó là liên tiếp những tiếng kêu của Choắt. Tôi nằm im thin thít cũng không dám động đậy gì. Chỉ đến khi Cốc bay đi, tôi mới bò lên, thấy Choắt thoi thóp. Thấy thế tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:

- Tôi không ngờ mọi chuyện lại ra thế này. Tôi hối hận lắm! Tất cả là lỗi của tôi, phải làm sao bây giờ.

Lúc này, Dế Choắt thì thào nói với tôi:

- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng đành. Nhưng tôi khuyên anh rằng ở đời mà có thói hung hăng, không biết suy nghĩ thì rồi cũng gây họa vào thân.

Sau cái chết của Dế Choắt, tôi cảm thấy rất buồn. Chôn cất Dế Choắt xong xuôi tại một bãi cổ, tôi đã đứng trước mộ hàng giờ để tự kiểm điểm những lỗi lầm của mình. Điều ân hận nhất đó chính là tôi đã đối xử với Dế Choắt một cách quá quắt. Nếu như tôi chịu can đảm đứng ra nhận tội về mình, rồi xin lỗi chị một cách tử tế. Thì có lẽ Dế Choắt đã không bị đánh một cách oan ức. Tôi đã kiêu ngạo cho mình là là kẻ có sức mạnh, nhưng lại không sử dụng sức mạnh để bảo vệ Dế Choắt. Mà còn làm hại Dế Choắt. Không chỉ buồn bã, tôi còn cảm thấy hụt hẫng khi phải đối diện với sự thật rằng cậu ấy đã chết. Và tôi thì phải chịu trách nhiệm về cái chết đó. Tôi phải sống sao cho sống chan hòa, tôn trọng mọi người xung quanh.

12 tháng 8 2021

Một hôm, nhìn thấy chị Cốc bỗng ta nghĩ ra một trò nghịch dại và rủ Choắt chơi cùng. Nhưng khi nghe nhắc đến tên chị Cốc thì Choắt lại hoảng sợ xin thôi, đã thế còn khuyên tôi đừng trêu vào, phải biết sợ. Nghe thật tức cái tai.Tôi nào đâu biết sợ ai. Tức giận, tôi quay lại cất tiếng trêu chị Cốc, chứng minh cho Choắt thấy sự dũng cảm của mình. Nhưng chị Cốc không phải hiền lành. Nghe tiếng trêu, chị ta trợn tròn mắt, giương cánh lên, như sắp đánh nhau. Lúc đó tôi cảm thấy sợ hãi nên vội chui tọt vào hang, lên giường nằm khểnh. Lúc bấy giờ, tôi không hề nghĩ đến anh bạn Dế Choắt tội nghiệp và cũng không thể tưởng tượng được chuyện sắp xảy ra. Đến hôm nay nghĩ lại, tôi vẫn còn thấy rùng mình.

12 tháng 8 2021

Con vật :)

12 tháng 8 2021

rắn hoặc giun:))
 

12 tháng 8 2021

tham khảo nha!!

Để nói về một loài vật nuôi có mặt ở đa số các gia đình Việt Nam thì chắc hẳn phải là con chó. Bởi chó là một loài rất thông minh lại có ích, giúp canh giữ nhà cửa cho con người.

Nhà em cũng nuôi một con chó, em đặt tên cho nó là Ki. Nó là con của con chó ngày trước nhà em nuôi nhưng vì già nên nó ốm và chết từ năm ngoái. Con Ki là giống chó lai, khác với mẹ nó là chó cỏ, chó ta, chắc hẳn vì bố của nó là chó lai nên giờ nó mới to bệ vệ như thế. Màu lông của con Ki cũng rất đặc biệt, phần lông ở đầu đều là màu vàng cỏ úa, nhưng xuống đến lưng lại có những đám lông màu nâu, rồi màu nâu đậm và đến phần đuôi là lông màu đen. Sự pha trộn màu sắc trên bộ lông của nó thật bắt mắt và thú vị. 

Bài văn Tả con chó

Con chó Ki nhà em cao to, chiếc mõm to dài, đôi tai vểnh lên to như chiếc tai của thỏ, đôi mắt đen to tròn lộ rõ vẻ tinh anh. Chân của nó to hơn hẳn so với những con chó nhà hàng xóm, to hơn cả cánh tay của em, chiếc đuôi ít lông, thon dài quẫy vòng tròn mỗi khi thấy em đi học về. Con Ki tuy có thân hình to lớn nhưng lại khá nhút nhát, hễ có người lạ vào nhà là nó sủa lên rất to nhưng lại không dám chạy ra ngoài mà chỉ đứng gọn ở góc sân, vừa sủa vừa lùi dần vào bên trong, ra vẻ hung dữ nhưng vẫn rất sợ sệt. Cả ngày nó chỉ nằm im trong chuồng, chỉ khi nào muốn uống nước, đòi ăn hay muốn đi vệ sinh nó sẽ kêu âm ỉ “Ư ử! Ư ử!”. Khi được thả ra là nó nhảy chồm lên người tỏ vẻ rất vui sướng. 

Em rất yêu quý con chó của nhà em,  đêm nào con Ki cũng thức suốt đêm để canh giấc ngủ cho cả nhà, đến sáng mới dám đi ngủ. Nó cũng rất biết chơi đùa và nghe lời của chủ.

12 tháng 8 2021

Chó là loài động vật mà có lẽ là gần gũi với con người nhất. Dường như đi đâu chúng ta cũng có thể bắt gặp chúng. Nhà em cũng có nuôi một con chó vì vậy mà đối với em chúng đặc biệt lắm. Chúng là một người bạn mà nếu đi xa thì em sẽ rất nhớ.

Chú chó nhà em có một bộ lông màu trắng. Những sợi lông của chú xù lên nên nhìn chú trông có vẻ béo múp. Vì là giống chó Nhật nên chú không to lớn như những con chó Béc giê. Thế nhưng chú vẫn khỏe mạnh và tiếng sủa thì vô cùng đanh thép. Hễ có người lạ đến là chú sẽ sủa gâu gâu rồi gầm gừ như đe dọa. Mỗi lần như vậy, chú lại để lộ ra hai hàm răng sắc với hai chiếc răng nhanh nhọn hoắt. Kẻ gian nào mà bị hai hàm răng ấy ngoạm vào thì chắc là sẽ đau lắm. Em còn nhớ một lần đang buổi trưa hè, tiếng sủa của chú làm phá vỡ không gian yên tĩnh. Khi bố em đi kiểm tra thì đã thấy chú đang giằng co với một tên trộm. Thì ra, tên trộm này đang rình mò ở phía sau nhà em định bắt trộm chú gà. Đó chính là chiến công hiển hách đầu tiên của chú.

Với kẻ gian là vậy nhưng với những người bình thường thì chúng chẳng bao giờ cắn đâu. Chú chỉ sủa như để báo hiệu với chủ nhà là có người đang đến. Sau đó, chú sẽ lại nằm ngoan ngoãn ở một góc nhà.

Chú có đôi mắt to tròn và rất sáng. Hai cái tai dài chỉ vểnh lên khi muốn lắng nghe một điều gì đó. Cũng giống như những giống chó khác, tai của chú rất thính. Chú có thể nghe thấy được cả những âm thanh nhỏ nhất. 4 cái chân của chú tuy không dài nhưng cũng đủ để cho chú chạy nhanh thoăn thoắt. Khi có một chú mèo chạy qua sân, chú sẽ vội đuổi theo như muốn vồ lấy con mèo. Nhưng em đã nhiều lần chứng kiến chú đùa nghịch với mèo rất vui vẻ. Chú có thể há cái miệng của mình ra và ngoạm lấy con mèo nhưng lại không hề làm cho mèo bị đau. Những hôm buổi trưa lạnh, em còn thấy chó và mèo nằm cạnh nhau ngủ rất tình cảm nữa. Hoàn toàn không có chuyện ghét nhau như chó với mèo đâu.

Thỉnh thoảng, em thường hay bế chú vào lòng và vuốt ve chú. Khi được em vuốt ve, chú chó giống Nhật này tỏ ra rất thích thú. Chú nhắm nghiền đôi mắt vào để hưởng thụ. Có khi em ngồi xem ti vi, chú cũng đi lại quẩn quanh rồi nằm ngủ bên dưới chân em. Chỉ cần em đi học hay đi đâu đó về, chú sẽ chạy lại và phe phẩy cái đuôi mừng rỡ.

Món khoái khẩu của con chó nhà em chính là phổi. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng có phổi cho chú ăn. Vì vậy mà em thường nói với chú là phải ngoan bởi nếu chú ngoan chú sẽ được ăn phổi. Bữa nào có phổi thì chú ăn cơm ngon lành lắm. Chú có thể chén hết hơn một bát ô tô cơm. Mỗi ngày em cho chú ăn hai bữa trưa và tối. Cơm dành cho chú phải đánh tơi, nếu để vón cục thì chú sẽ không ăn. Thỉnh thoảng lắm chú mới được ăn một bữa thức ăn dành riêng cho loài chó.

Mỗi khi được nghỉ, em rất thích đưa chú đi dạo loanh quanh trong khu. Được đi ra ngoài là chú thích lắm. Chú sẽ lao nhanh về phía trước. Nghe tiếng em gọi chú sẽ lại vội vã chạy về. Những lúc ấy, trông chú mới ngộ nghĩnh và đáng yêu làm sao.

Thời gian qua em đã quen với việc có chú ở bên cạnh. Em không dám nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ phải rời xa chú. Chính vì vậy mà em luôn chăm sóc cho chú tốt nhất có thể.

12 tháng 8 2021

Thời gian vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu một trận lũ lịch sử, khiến cho người dân khốn đốn. Gây nhiều thiệt hại nặng nề. Đúng lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta lại được phát huy mạnh mẽ. Và em cũng đã góp một phần sức nhỏ của mình vào đó.

Suốt mấy ngày nay, trên các kênh tivi, báo đài là những hình ảnh, những lời kêu cứu của người dân miền Trung tội nghiệp. Đối mặt với sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, con người trở nên quá nhỏ bé. Nhưng sự kiên cường đã giúp họ chịu đựng, vượt qua trận lũ. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, thì điều gì còn ở lại? Đó là những trang sách vở, dụng cụ học tập nhuốm đầy bùn đất, những bộ trang phục rách, bẩn hết cả, những gia cụ, ngôi nhà, xe cộ hư hỏng nặng… Những người dân như rơi vào tay trắng, biết bao học sinh nghẹn ngào khi chẳng có sách vở, áo quần sạch sẽ để đến trường. Trước tình hình đó, người người nhà nhà chung tay góp sức ủng hộ miền Trung. Người có sức góp sức, người có của góp của. Nhìn thấy những hành động ấy, trong em bừng lên một cảm giác lạ lùng.

Tối hôm đó, em trở về nhà xin phép mẹ lấy những bộ trang phục không mặc nữa nhưng còn mới để tặng các bạn. Được mẹ đồng ý, em vui lắm, vội lấy áo quần ra giặt lại sạch sẽ, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền Trung. Xong xuôi, em vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Suốt tối hôm đó, em mong sao cho ngày mai đến thật nhanh để được đem quà đến cho các bạn ở miền Trung. Nằm mãi không ngủ được, thế là em lại nghĩ vẩn vơ. Em nhớ đến hình ảnh những bản nhỏ tội nghiệp không có đồ ăn trong nhiều ngày, áo quần, sách vở trôi hết theo dòng nước lũ. Thế là em liền bật dậy, tìm chú heo mà mình đã nuôi suốt hai năm nay. Số tiền đó, được em dành dụm để mua đàn guitar. Tuy rất tiếc, nhưng nghĩ đến nó sẽ có thể giúp cho các bạn học sinh ở vùng lũ thì em lại quyết tâm hơn. Đập vỡ heo, em ngồi vuốt phẳng từng tờ tiền lại, cất gọn gàng vào phong bì. Làm xong tất cả, em trở về giường trong niềm hạnh phúc.

Em biết, hành động của mình không quá lớn lao. Nhưng em vẫn vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi góp chút sức mình giúp đỡ đồng bào trong khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập hơn nữa, để tương lai, có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng chính sức của mình.

12 tháng 8 2021

  "Cu Khôi ơi! Cố lên nào! Một, hai, ba...! Giỏi lắm, con trai mẹ giỏi lắm! ". Chị Hai sung sướng khi thấy con mình đã đi được ba bốn bước. Cu Khôi giơ hai tay ra phía trước như chờ người đón, chân loạng choạng chưa vững, thân hình lắc lư trông thật ngộ. Bé ào vào lòng mẹ, dúi đầu vào ngực mẹ rồi quay ra toét miệng cười với những người xung quanh đang reo hò, cổ vũ.

   Cu Khôi là con đầu lòng của anh Hai. Bé mới được mười một tháng. Gương mặt bầu bĩnh, đôi má hồng hồng như màu táo chín, ai trông thấy cũng muốn hôn. Cặp mắt đen láy mở to dưới hàng mi dài cong vút. Mỗi khi bé cười, đôi môi tươi như cánh hồng hé nở, để lộ mấy chiếc răng sữa trắng muốt. Nụ cười hồn nhiên, thơ ngây của bé làm cho gương mặt bé càng đáng yêu hơn.

   Cu Khôi mới lẫm chẫm biết đi nên thích đi lắm. Nó thường nhoài khỏi lòng mẹ, vịn thành giường lần từng bước một. Mười ngón tay bụ bẫm bám chặt cho khỏi ngã. Có lúc, bé dám buông tay nhưng chỉ được vài bước, nó ngã ngồi xuống đất rồi lại loay hoay đứng dậy đi tiếp. Mọi người trong gia đình hồi hộp và thích thú theo dõi những bước đi chập chững đầu tiên của bé.

   Trong số đồ chơi, cu Khôi thích nhất quả bóng và chiếc ôtô. Chị Hai bấm công tắc cho xe chạy, bé thích thú vỗ tay cười rồi nhanh nhẹn bò theo. Nhiều lúc nó ném quả bóng nhựa vào gầm bàn rồi lại chui vào lấy ra, mấy lần như thế.

   Mẹ em và chị Hai thường dạy cu Khôi tập nói. Giờ đây bé đã biết nói từng tiếng một: Ba, bà, mẹ, cây, hoa, măm, ụm... Cái giọng ngọng nghịu, non nớt của bé mới dễ thương làm sao!

   Đùa nghịch chán, cu Khôi lại lăn ra ngủ. Chị Hai bế bé lên giường, đặt nằm ngay ngắn, nhưng chỉ được một lát là bé dang rộng tay chân, cái đầu hơi ngoẹo sang một bên, mái tóc dợn sóng xoã bồng bềnh trên gối. Đôi mắt khép hờ, đôi môi đỏ tươi thỉnh thoảng lại nún nún như đang bú.

   Em rất thích ngắm cu Khôi ngủ. Thỉnh thoảng em lại cúi xuống hôn đôi má bầu bĩnh thơm thơm mùi sữa. Mẹ em thường bảo cái dáng nằm của nó là dễ nuôi, hay ăn chống lớn.

   Cả nhà em ai cũng yêu quý bé. Có bé, căn nhà lúc nào cũng rộn tiếng cười vui. Chỉ vài tháng nữa là em có thể dắt cháu đi chơi công viên Đầm Sen được.

12 tháng 8 2021

Bạn tham khảo nhé :

Trong gia đình em có một nàng công chúa nhỏ đáng yêu là bé Kẹo. Em đã được 24 tháng tuổi.

Kẹo thật bụ bẫm nên trông bé như một chú gấu bông xinh xắn, dễ thương. Tóc em là tóc tơ, lưa thưa như những ngọn cỏ non mới mọc bay trong gió. Khuôn mặt Kẹo tròn trịa, bầu bĩnh trông thật đáng yêu. Em có làn da mịn màng, hồng hào như một thiên thần nhỏ dễ thương. Cặp mắt tròn xoe, đen láy dưới hàng lông mi cong và dài của Kẹo ánh lên vẻ thông minh, nhanh nhẹn. Nó khắc sâu vào tâm trí em dễ dàng như sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ thơ. Cái mũi của nàng công chúa Kẹo hơi tẹt trông yêu ơi là yêu! Em có má bầu lúm đồng tiền hồng hồng phính ra hai bên như hai quả cà chua khiến ai đi qua cũng chỉ muốn bẹo mấy cái.Trên đôi môi đỏ thắm, chúm chím của Kẹo hay rạng ngời nụ cười tươi tắn y như nụ hoa xinh vừa hé mở. Và mỗi khi nụ hoa ấy bung nở thì để lộ năm cái răng trắng nõn của bé. Em có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng cứ nắm chặt vào nhau, ngọ nguậy như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được mẹ đeo cho chiếc lắc vòng bạc óng ánh rất đẹp. Ở nhà, miệng em bi bô suốt ngày không lúc nào nghỉ.

Nàng công chúa nhỏ đáng yêu của em không những dễ thương mà còn rất ngộ nghĩnh. Mỗi lần không vừa ý điều gì hay bị trêu là Kẹo lại giả vờ khóc, úp mặt xuống gối rồi đợi mọi người đi lại ngẩng đầu lên, nom thật buồn cười! Mỗi khi tập đi, mẹ và bà phải đỡ bên cạnh nếu không bé sẽ ngã. Kẹo đi lẫm chẫm, vài bước rồi lại đòi bò. Đặc biệt, mỗi lần ăn em lại tự xúc cháo bằng thìa nhưng đang ăn thì cô bé tinh nghịch này lại vứt thìa và bò đi chơi chỗ khác. Bé mỗi lần ăn lại nhai chóp chép trông thật ngộ! Những lúc như vậy Kẹo lại dang rộng hai chân ra ôm chọn cái mâm. Em thường hay cho bé tập vẽ nhưng mỗi khi vẽ cô bé nghịch ngợm này lại vẽ ra những nét nguệch ngoạc trông rất buồn cười.Những lúc như vậy, Kẹo ngỡ em chê xấu nên lại lăn ra ăn vạ đòi mẹ. Lúc ấy, mắt em húp lại thật đáng yêu! bé rất thích xem phim hoạt hình. Mỗi lần được xem lại reo hò sung sướng.

Em rất yêu quý Kẹo – cô công chúa nhỏ đáng yêu luôn mang lại niềm vui cho ngôi nhà của em.

                                                                           Điền tiếp vào chỗ chấm:                                                                             Quê tôi sớm tinh mơ                                                                             Tiếng gà gọi                                                                              .........................                                                                              Ai lấy nắng...
Đọc tiếp

                                                                           Điền tiếp vào chỗ chấm:

                                                                             Quê tôi sớm tinh mơ

                                                                             Tiếng gà gọi

                                                                              .........................

                                                                              Ai lấy nắng đong đầy cả vai

                                                                              Cháy những giọt mồ hôi

                                                                              Quê tôi có cánh................

                                                                              Xa xa lũy.....................

Lưu ý:

Đây là 1 bài hát,ko phải thơ ca gì hết.Thoi,5 bạn nào trả lời nhanh nhất mình tick nha!

Chúc các bạn làm đc.TYM TYM

                       

 

 

7
12 tháng 8 2021

Quê tôi sớm tinh mơ tiếng gà gọi cha vác cuốc ra đồng
Ai đem nắng đong đầy tới vai, cháy những giọt mồ hôi.
Quê tôi với con người chân phương, ai xa níu chân về
Quê hương bước ra từ câu thơ, đẹp như lời mẹ ru.
Quê tôi có cánh diều vi vu, xa sau lũy tre làng

12 tháng 8 2021

Quê tôi sớm tinh mơ

Tiếng gà gọi

Cha vác cuốc ra đồng

Ai lấy nắng đong đầy cả vai

Cháy những giọt mồ hôi

Quê tôi có cánh diều vi vu,

Xa xa lũy tre làng.

1.Mở bài

Nêu về đặc trưng của mùa thu: mùa thu là một mùa đẹp trong năm, tràn ngập sắc vàng. Làm cho ta xao xuyến, bồi hồi,…

2. Thân bài

·         Tả cảnh mùa thu: màu vàng của lá cây và cây cối khoác lên mình chiếc áo màu vàng,…

+ Ánh nắng: Không chói chang oi bức mà nó cho ta cảm giác thoải mái, dịu nhẹ.

+ Cơn gió: heo mây, se se lạnh,…

+ Bầu trời thu cao xanh vời vợi, đám mây trôi lững lờ,…

+ Đêm thu tĩnh lặng yên bình,…

·         Biểu trưng của mùa thu là loài hoa cúc, thể hiện tình mẫu tử,…

·         Mùa thu gắn liền với tết trung thu, là mùa của sự đoàn viên, xum họp bên gia đìnhvà là ngày tựu trường của học sinh.

·         Cảm nhận của em về mùa thu: là một mùa thu nhẹ nhàng, chiều đến thả mình trên những con đường, hít thở bầu không khí trong lành cảm nhận được vị mát rượi tê tê nơi đầu lưỡi. Và đó cũng là mà mùa tôi sinh ra, mùa tôi yêu thích nhất.

3. Kết bài

Cảm nhận lại 1 lần nữa về mùa thu, một mùa thu với bao kỉ niệm tuổi thơ.

12 tháng 8 2021

I. Dàn Ý Tả Lại Một Ngày Thu Đẹp Trời Ở Quê Mình

1. Mở bài

Giới thiệu về cảnh:
- Đó là cảnh mùa thu
- Ở quê hương em, một vùng nông thôn.

2. Thân bài

- Tả quang cảnh chung: Trời se se lạnh, màn sương giăng mắc nơi đầu thôn ngõ xóm khiến cho vạn vật như chìm vào trong một thế giới hư ảo.
- Tả chi tiết:
+ Ông mặt trời còn say giấc ngủ, màn sương che lấp tất cả. Mặt trời vén màn sương tỉnh giấc, những tia nắng đầu tiên xuyên qua cành cây kẽ lá. Mọi người cùng nhau ra đồng làm việc, tiếng nói cười rộn rã cả một vùng.
+ Buổi trưa, nắng thu dìu dịu mang hơi mát khiến lòng người cảm thấy thanh thản lạ kì. Vạn vật chìm trong nắng vàng, từ cánh đồng lúa đến những ngôi nhà san sát nhau.
+ Chiều đến, khói bếp và sương chiều bay là là khắp chốn, vạn vật được bao phủ bởi không khí lãng đãng tươi mát nhưng lại dễ khiến lòng người man mác buồn.

3. Kết bài

Cảm nhận của em về cảnh: cảm giác thích thú, thoải mái lạ thường.

12 tháng 8 2021

dày sao trời nắng vắng sao trời mưa

12 tháng 8 2021

dày sao trời nắng, vắng nắng thì mưa.

k e nhé

12 tháng 8 2021

tăng quần trời hạn trăng tán trời mưa

12 tháng 8 2021

mn bấm vào link dưới để đăng kí lazi nhé! hok được tiền đấy

https://lazi.vn/users/dang_ky?u=dong.do-thi-thu

12 tháng 8 2021

a, chớp đông nhay nháy gà gáy thì mưa

 b, trăng quầng trời hạn trăng tán thì mưa

 c, dày sao trời nắng vắng sao trời mưa

   học tốt k cho mk nha

12 tháng 8 2021

điền thêm một vế nữa dể có các câu ghép 

a. chớp đông nhay nháy, ...gà gáy thì mưa.

b.trăng quầng trồi hạn, .......trăng tán thì mưa.

c.dày sao trời nắng, .......vắng nắng thì mưa.