K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đề bài: Hãy kể một trải nghiệm đáng nhớ của em. Dưới đây là bài làm của em, anh chị nèo Chuyên Văn chỉnh sửa hộ em ạ!!!!! Có người đã từng nói rằng: “Từ trải nghiệm của quá khứ chúng ta, ta rút ra bài học dẫn đường cho tương lai”. Trong cuộc sống, mỗi người sẽ có được nhiều trải nghiệm quý giá. Tôi cũng vậy, nhờ có trải nghiệm đó, tôi nhận ra được nhiều điều giá trị cho bản thân cũng...
Đọc tiếp

Đề bài: Hãy kể một trải nghiệm đáng nhớ của em.

Dưới đây là bài làm của em, anh chị nèo Chuyên Văn chỉnh sửa hộ em ạ!!!!!

Có người đã từng nói rằng: “Từ trải nghiệm của quá khứ chúng ta, ta rút ra bài học dẫn đường cho tương lai”. Trong cuộc sống, mỗi người sẽ có được nhiều trải nghiệm quý giá. Tôi cũng vậy, nhờ có trải nghiệm đó, tôi nhận ra được nhiều điều giá trị cho bản thân cũng như là một hành cho mỗi người hướng tới tương lai.

Tôi còn nhớ khi còn bé, tôi là một đứa trẻ vô cùng nghịch ngợm. Lúc đấy tôi mới lên bảy, đấy là một ngày vô cùng đẹp trời và ý nghĩa đối với tôi. Tôi được mẹ cho đi trải nghiệm với các anh chị học sinh trong lớp mẹ. Lúc đấy, tôi đã được đến “ Công Viên Rồng “ ở nơi đó có những trò vô cùng mạo hiểm. Lúc mới đầu, vì nghĩ cho tôi nên mọi người chỉ chơi những trò chơi vô cùng nhẹ nhàng, những tiếng cười náo nức tràn khắp mọi nơi khiến khung cảnh ấm áp vô cùng. Có chiếc bản đồ được thu nhỏ trong tay, mọi người nhanh chóng tìm được trò chơi “ Tàu Lượn Siêu Tốc”. Nhìn những người khác chơi vô cùng vui vẻ, anh chị cũng vui lây. Thế là cả nhóm lại rủ nhau đi chơi.

Đến nơi tôi mới biết, à tôi không đủ tuổi để chơi. Cái cảm giác đó nó buồn vô cùng. Đi đến đây biết bao công cuối cùng lại không được chơi với mọi người. Tôi nhanh chóng chạy xuống, anh chị liên tục hỏi tôi xuống dưới làm gì nhưng vì tủi thân nên tôi đã không trả lời lại, đến cuối cùng gặp mẹ, mẹ liền an ủi tôi là đứng yên một chỗ không chạy lung tung. Nhưng tính tôi mà, bướng bỉnh vô cùng nên tôi không chịu nghe lời. Khi mẹ tôi lên, tôi liền chạy đi. Nhưng xui rủi thế nào, đi được một quãng đường, tôi nhận ra tôi bị lạc, ngay lập tức tôi phát hoảng, liên tục đi tìm đường về nhưng có tìm thế nào tôi cũng không tìm được đường. Cứ thế liên tục tôi đi vào ngõ cụt. Tôi bật khóc, cảm giác hoảng sợ liên tục quấn lấy tôi. Và cứ thế, tôi cứ đi lanh quang tìm đường với nước mắt dàn dụa. Lúc đó, có khoảng tốp anh chị cấp hai, nhìn thấy tôi đi một mình liền ra hỏi tôi bị lạc đường đúng không. Phải được một lúc tôi mới gật đầu. Đầu tiên anh chị cho tôi đi chơi một số trò chơi sau đó anh chị nhanh chóng đưa tôi đến trạm phát thanh. Tôi được cô hỏi thông tin và được phát loa lên khắp khu đó. Lúc này, được cô an ủi tôi mới bớt sợ hãi.

Khoảng mười phút sau, tôi nhìn thấy bóng dáng của mẹ tôi sau lớp cửa kính. Lúc này tôi òa khóc, bao nhiêu sự tủi thân, sự sợ hãi mà tôi nhịn suốt nãy giờ bộc lỗ hết ra ngoài, mẹ tôi cũng khóc theo. Được khoảng lúc lâu mẹ tôi cảm ơn cô và đưa tôi ra ngoài. Khi ra ngoài gặp những gương mặt thân thuộc, tôi mới thực sự vui vẻ. Khi về tôi mới biết, thì ra mẹ tôi lên được nửa đường liền không chơi nữa liền xuống tìm tôi nhưng xuống rồi mới không thấy tôi đâu, mẹ tôi mới phát hoảng đi tìm. Cũng vì thế mọi người vì tôi trì hoãn nên đã bỏ chơi đi tìm tôi. Tôi hối hận vô cùng nếu như lúc đấy tôi nghe lời mẹ tôi không chạy lung tung thì mọi chuyện sẽ không rắc rối đến vậy.

Trên đường về nhà, tôi đã xin lỗi mẹ. Lời nhắc nhở của mẹ khiến tôi nhận ra bài học quý giá . Đó là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và đáng nhớ nhất trong đời tôi. Và tôi biết rằng tôi cần nghe lời mẹ và cũng như phải ngoan ngoãn hơn.

( Hơi kém ạ:))

 

 

 

 

0
25 tháng 12 2023

lên mạng là có hếtt

25 tháng 12 2023

Đáp án là cái mặt

25 tháng 12 2023

ủa vậy đề bài là j

CCảm nghĩ. Hay biểu cảm 

26 tháng 12 2023

Ngày thứ hai cửa hàng bán được số đường là:

      350 + 76 = 426 (kg)

Trung bình mỗi ngày cửa hàng bán được số -ki-lô-gam đường là:

     (350 + 426) : 2 = 388 (kg)

Đs.. 

Tùng!Tùng!Tùng!Ba tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã vang lên. Từ cánh cửa lớp,các bạn học sinh đua nhau ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ. Sân trường vắng vẻ và rộng rãi đột nhiên trở nên chật chội và nhộn nhịp hẳn lên, ồn ào, náo nhiệt. Ánh nắng dìu dịu của buổi sáng chan hòa khắp một khoảng sân.Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của...
Đọc tiếp

Tùng!Tùng!Tùng!Ba tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã vang lên. Từ cánh cửa lớp,các bạn học sinh đua nhau ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ.

Sân trường vắng vẻ và rộng rãi đột nhiên trở nên chật chội và nhộn nhịp hẳn lên, ồn ào, náo nhiệt. Ánh nắng dìu dịu của buổi sáng chan hòa khắp một khoảng sân.Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên.Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh.Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám con trai thì rủ nhau ra ngoài sân cỏ rộng lớn của xã để đá bóng. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi và quần áo bẩn hết.

Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.

Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu một tiết học mới hiểu quả hơn.

Giờ chơi trôi qua nhanh chóng. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chống trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Thời gian ra chơi tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em tiếp tục học tập được tốt hơn.

Các bạn xem đoạn văn trên vào chỉnh sửa lại một số từ ngữ giùm mình nhé !
mai mình thi r

1
25 tháng 12 2023

"Tùng!Tùng!Tùng!" Ba tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã vang lên. Từ cánh cửa lớp,các bạn học sinh đua nhau ùa ra khỏi lớp như bầy ong vỡ tổ.

Sân trường vắng vẻ đột nhiên trở nên nhộn nhịp hẳn lên, ồn ào, náo nhiệt. Ánh nắng dìu dịu của buổi sáng chan hòa khắp một khoảng sân.Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Dưới gốc Bác đa già đứng sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh.Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám khác thì rủ nhau ra ngoài sân bóng rộng sau trường để chơi. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi và quần áo thì bẩn đi hết.

Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.

Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu một tiết học mới hiệu quả hơn.

Giờ chơi trôi qua nhanh chóng. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chóng trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ. Thời gian ra chơi tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em tiếp tục học tập được tốt hơn.

Nhận xét riêng của mình: Có 1 chỗ bị lặp từ và có những từ dùng từ chưa hợp lí. Bạn nên đặt dấu ngoặc kép ở chỗ tiếng trống đánh để nhấn mạnh