K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 7 2018

mk thử :

hình ảnh tiêu biểu : 

a, mùa đông :

- Cây vươn lên và trụi trơ ko còn lá 

b, Mùa xuân :

- Là cây bàng đâm trôi nhưng cành lá mơn mởn .

c, Mùa hè :

- Lá um tùm bao cảnh sân trường

d, Mùa thu 

Có những quả chín 

Tôi thích nhất mùa Hè vì nó nhiều lá xanh um tùm 

Trông rất đẹp .

hok tốt

16 tháng 7 2018

giúp mình đi mà

17 tháng 7 2018

Bạn có thể kể về nỗi sợ hãi khi mất đi 1 người thân yêu nhất ( ví dụ như bố mẹ hoặc bạn bè, thầy cô)

18 tháng 8 2021

Trong cuộc sống hằng ngày của tôi, điều tôi sợ nhất bây giờ đó chính là một thứ bí mật của tôi và thứ đó ai cũng phải có đó chính là quả trứng tâm hồn của mình. Qủa trứng đó bây giờ đang ở trong người của tôi tuy không thể nhìn thấy được nhưng đó chính là tôi trong tương lai sau này. Nếu quả trứng của tôi mà nở ra thì ở trong quả trứng đó sẽ chính là một con người chỉ nhỏ khoảng tầm một bàn tay, cái đó gọi là sứ giả tính cách và đó cũng chính là sứ tính cách của tôi sau này, nếu hồi nhỏ bạn ước tương lai của bạn ra sao thì sứ giả tính cách của bạn có tính như vậy. Nhưng chỉ có bạn mới nhìn được nó mà thôi, bạn có thể biến đổi tính cách với nó thì tính cách của bạn sẽ thay đổi và nếu như bạn muốn ngăn nó lại thì nó sẽ tự chui ra. Nếu quả trứng trong người của bạn bị biến thành màu đen có dấu X màu trắng chui ra khỏi người bạn thì bạn sẽ chết ngay tại đó tại bạn suy nghĩ là bạn sẽ không bao giờ thực hiện được ước mơ đó và bạn sẽ bị mất ước mơ đó mãi mãi.

Ai muốn tìm hiểu về cái này thì hãy xem phim thiên thần hộ vệ nha hay lắm đó

16 tháng 7 2018

Gần năm năm học tại mái trường tiểu học thân yêu này, nơi đây đã trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Hôm nay, tôi đến trường sớm hơn mọi khi nên có dịp được nhìn ngắm ngôi trường vào một buổi sáng mùa thu tươi đẹp.

Mùa thu, bầu trời tuy là buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Trường tôi vẫn còn yên tĩnh lắm. Bác cổng trường khoác trên mình chiếc áo xanh thẫm đang mở rộng ra đón những em học sinh đến trường. Sân trường rộng với tấm áo bằng xi măng màu ghi, đó là nơi mà hằng ngày lũ học sinh chúng tôi chơi đùa, sinh hoạt . Vườn hoa hồng vào sáng sớm còn đọng lại trên cánh hoa những giọt sương buổi sớm long lanh như hạt pha lê trong suốt. Cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa đung đưa trong gió, hương hoa thơm ngát lan tỏa trong không gian tạo một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên sân trường, những hàng cây phượng, cây bàng to đồ sộ dang mình đón nắng . Những cô phượng rung rinh lá mỏng chơi đùa cùng chị gió, những bác bàng tỏa rộng như những chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Trong vòm lá, các chú chim sẻ chạy đuổi nhau ríu rít như đang ca khúc hát đón chào ngày mới. Cột cờ to, cao đứng sừng sững ngay giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Đã thưa thớt nhiều học sinh tới lớp. Ba dãy nhà ba tầng được bố cục theo hình chữ U, chia làm ba khu : khu của lớp một, hai, ba ; khu hiệu bộ và khu của lớp 4,5. Các khu nhà được sơn màu vàng óng, cửa phòng bằng gỗ màu nâu sậm. Trong các lớp học, có đầy đủ tiện nghi và đồ dùng để chúng em học tập. Đi dọc theo các tầng, lớp nào lớp nấy đã dần có học sinh đến, các bạn đến sớm trực nhật để chuẩn bị cho buổi học.

Đứng ở trước cửa lớp mình nhìn ra , toàn bộ quang cảnh của trường như thu lại trong tầm mắt tôi, nắng đã lên cao, tỏa sáng rực rỡ, tiếng học sinh ngày một ồn ã, sân trường đã tấp nập người vào, chỉ còn một ít phút nữa thôi tiếng trống trường sẽ vang lên và buổi học mới sẽ bắt đầu. Trong lòng tôi bỗng trào dâng cảm xúc bồi hồi và xao xuyến.

Buổi sáng hôm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về ngôi trường của mình trong một buổi sáng mùa thu. Tôi thêm yêu quý ngôi trường của mình hơn và tự hào về nơi mình đang học tập và rèn luyện.

16 tháng 7 2018

Gần năm năm học tại mái trường tiểu học thân yêu này, nơi đây đã trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Hôm nay, tôi đến trường sớm hơn mọi khi nên có dịp được nhìn ngắm ngôi trường vào một buổi sáng mùa thu tươi đẹp.

Mùa thu, bầu trời tuy là buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Trường tôi vẫn còn yên tĩnh lắm. Bác cổng trường khoác trên mình chiếc áo xanh thẫm đang mở rộng ra đón những em học sinh đến trường. Sân trường rộng với tấm áo bằng xi măng màu ghi, đó là nơi mà hằng ngày lũ học sinh chúng tôi chơi đùa, sinh hoạt . Vườn hoa hồng vào sáng sớm còn đọng lại trên cánh hoa những giọt sương buổi sớm long lanh như hạt pha lê trong suốt. Cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa đung đưa trong gió, hương hoa thơm ngát lan tỏa trong không gian tạo một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên sân trường, những hàng cây phượng, cây bàng to đồ sộ dang mình đón nắng . Những cô phượng rung rinh lá mỏng chơi đùa cùng chị gió, những bác bàng tỏa rộng như những chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Trong vòm lá, các chú chim sẻ chạy đuổi nhau ríu rít như đang ca khúc hát đón chào ngày mới. Cột cờ to, cao đứng sừng sững ngay giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Đã thưa thớt nhiều học sinh tới lớp. Ba dãy nhà ba tầng được bố cục theo hình chữ U, chia làm ba khu : khu của lớp một, hai, ba ; khu hiệu bộ và khu của lớp 4,5. Các khu nhà được sơn màu vàng óng, cửa phòng bằng gỗ màu nâu sậm. Trong các lớp học, có đầy đủ tiện nghi và đồ dùng để chúng em học tập. Đi dọc theo các tầng, lớp nào lớp nấy đã dần có học sinh đến, các bạn đến sớm trực nhật để chuẩn bị cho buổi học.

Đứng ở trước cửa lớp mình nhìn ra , toàn bộ quang cảnh của trường như thu lại trong tầm mắt tôi, nắng đã lên cao, tỏa sáng rực rỡ, tiếng học sinh ngày một ồn ã, sân trường đã tấp nập người vào, chỉ còn một ít phút nữa thôi tiếng trống trường sẽ vang lên và buổi học mới sẽ bắt đầu. Trong lòng tôi bỗng trào dâng cảm xúc bồi hồi và xao xuyến.

Buổi sáng hôm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về ngôi trường của mình trong một buổi sáng mùa thu. Tôi thêm yêu quý ngôi trường của mình hơn và tự hào về nơi mình đang học tập và rèn luyện.

Học tốt

16 tháng 7 2018

a) từ đơn: chú, bay, cái, bóng, chú, trên, và

từ ghép: chuồn chuồn nước, tung cánh, vọt lên, nhỏ xíu, lướt nhanh, trải rộng, lặng sóng.

từ láy: mênh mông

b)

DT: chú chuồn chuồn nước, cái bóng, mặt hồ.

ĐT: tung cánh bay, lướt nhanh, trải rộng.

TT: nhỏ xíu, mênh mông, lặng sóng.

22 tháng 4 2022

bạn làm đúng hết giỏi ghê yeuyeu

16 tháng 7 2018

Nếu như xuân đến mang theo những làn mưa bụi giăng giăng êm đềm , thu sang mang theo hương nồng ổi chín và cái gió lạnh dịu ngọt và đông đến mang theo cái se lạnh cắt thịt thì hè về lại khoác lên cho vạn vật tấm áo mới rực rỡ, óng ánh hơn. Chính vì thế nên mùa hè luôn tỏa nắng trong tâm hồn em.

Mùa hè là mùa của nắng. Nắng hè không yên ả, dịu dàng mà gay gắt, rực rỡ như đang căng hết sức lực để làm bừng sáng và ấm nóng không gian sau những tháng ngày lạnh giá mà nàng đông ghé qua. Vạn vật như thêm luồng sinh khí mới, tươi tắn và rạng ngời hơn. Những cành cây bàng, cây phượng hay những đầm sen đang rung rinh theo gió, đùa nghịch với nắng hồng. Mọi vật như đang khoác lên mình chiếc áo mới, óng ánh, tươi trẻ, sặc sỡ để cùng hòa mình vào bữa tiệc khổng lồ của trần gian. Những cây phượng vĩ in trên nền tròi mâm xôi gấc khổng lồ để cùng giao duyên với vạn vật. Và ông mặt trời như đang reo vui trên đỉnh non cao. Có lẽ một âm thanh không thể thiếu là tiếng ve rộn ràng như những bản nhạc giao hưởng đầy mời gọi và quyến rũ, góp phần hoàn thiện không khí rộn ràng, náo nức khi hè về. Để ý mới thấy, trong vườn nhà em những cây rau nhỏ lá xanh mướt mỡ màng, béo mũm hơn hẳn. Cảm giác không gian ngập tràn lời ca tiếng hát reo vui của chim muông, của hương sắc tinh khôi, của lòng người say đắm.

Mùa hè đến cũng là lúc làng quê đang vào vụ gặt. Những cánh đồng với đợt sóng lúa nối đuôi nhau chạy dài tít tận chân trời. Thỉnh thoảng, nghe đâu đây như có tiếng thì thầm của những bông lúa uốn câu đang ghé sát nhau. Khắp không gian tràn ngập hương lúa đồn nội, ngào ngạt sánh quyện cùng với công sức mồ hôi của các bác nông dân. Từng đoàn xe kéo nhịp nhàng chở lúa đổ về sân. Chà! Cảnh tượng ấy mới đẹp và thịnh vượng làm sao. Trên cánh đồng, nhấp nhô hình ảnh các bà các mẹ, các chị gặt lúa. Một dáng vẻ cần mẫn, rất truyền thống, rất Việt Nam đã đổ bóng vào trang, văn trang thơ bao đời nay của dân tộc. m thanh tiếng cười nói, tiếng cắt lúa huyên náo đâu đây, cuộc sống của làng quê trông mới êm đềm, no ấm biết mấy. Xa xa, những đàn trâu, đàn bò thung thăng gặp cỏ. Còn đây là những chú bé chăn trâu thả diều đang vắt vẻo trên cây cầu. Mùa hè đã phủ lên làng bản, núi sông một màu vàng óng ả, tươi tắn khiến khắp nơi như một bức trang vàng rực sáng, ấm êm.

Mỗi lần hè về, tôi thường hay cùng lũ bạn đi câu cá, bắt cua. Vi vu cùng tiếng sáo diều du dương. Những âm thanh ấy đã đi vào tiềm thức, vào giấc ngủ êm đềm mỗi tối. Một tuổi thơ đầy ngọt ngào, rất quê mùa, một cái quê mùa rất đẹp, rất duyên, rất trong sáng, nên thơ. Hè cũng là lúc tôi được ầu ơ trong tiếng ru của bà vào mỗi buổi chiều êm, gió mát rượi và tôi ngả đầu vào lòng bà. Hơi ấm của tình thương yêu đã vỗ về cho tôi vào giấc ngủ say.

Thế đấy, màu hè đã nuôi dưỡng trong tôi một tâm hồn sôi nổi, tinh nghịch và tươi trẻ. Đó là mùa của nằng, của gió mát, trăng thanh và những kỉ niệm êm đềm luôn sống mãi trong lòng tôi.

16 tháng 7 2018

   Quê em ở vùng đồng bằng. Mùa hè là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa hè đến tự bao giờ mà rực rỡ đến thế!

   Buổi sáng thức dậy, khí trời trong lành, mát mẻ, gió nhẹ thoảng lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng quê như bồng bềnh trong sương sớm. Ở phía Đông, mặt trời sáng rực, to như cái mâm khổng lồ, nấp sau hàng cây phía xa, toả ánh sáng lấp lánh nhiều màu rực rỡ. Mặt trời nhô lên từ từ, trên không, từng đám mây trắng trôi nhè nhẹ. Trên cánh đồng lúa đang thì con gái mơn mởn, ngả đầu vào nhau như trò chuyện. Đến gần trưa, mặt trời đã lên cao, ánh nắng mỗi lúc một gay gắt hơn. Những thửa ruộng lúc bấy giờ trông rộng ra như một tấm thảm xanh dưới ánh mặt trời. Trong các ao, hồ, đầm, hoa rau muống lấp lánh như ngời lên bới ánh nắng tô thêm sắc màu. Màu tím của hoa cũng làm dịu đi cái nắng gay gắt nàyNhững mái nhà ngói đỏ như đỏ hơn dưới ánh nắng hè. Những chùm quả xoan vàng lịm. Cây sấu giờ cũng khoe sắc áo vàng cùng bạn. Hoa phượng khoe sắc thắm một góc trời trên các lối đi, trên cổng trường, góp phần tô thêm cho cảnh sắc mùa hè thèm rực rỡ. Vào hè, con người không còn cái cảm giác ấm áp của mùa xuân hay cảm giác héo tàn hanh hao sắp bước vào mùa đông.

   Nhìn ra bến sông, ánh nắng vàng chiếu xuống bãi cát dài chói chang làm hoa mắt. Nhưng nếu cảm nhận sâu sắc và cùng chia sẻ với thiên nhiên thì đó là một hình ảnh độc đáo của mùa hè rực rỡ, 

16 tháng 7 2018

mèo Tom

chuột mickey

vịt nào chả đi bằng 2 chân

16 tháng 7 2018

mèo Doraemon

Chuột Micky

Vịt nào cx đi bằng 2 chân, vịt Donan ( trừ vịt què)

~~~

16 tháng 7 2018

Trong gia đình, tôi yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà tôi yêu mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông ngoại. Bất cứ lúc nào, hình ảnh của ông cũng thật ngọt ngào trong trái tim tôi.

Ông tôi chưa già lắm đâu, chỉ khoảng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước như bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng khó khăn, vất vả. Gian khổ nhất là những năm tháng trong chiến trường miền Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; vậy mà ông tôi trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp. Hạnh phúc nhất là được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt ấm áp, hiền từ của ông. Lúc đó tôi có cảm giác như đang ở trong truyện cổ tích, như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt lành và đẹp đẽ.

Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là khoan khoái. Bố mẹ đi làm suốt ngày, ông với tôi sao mà thân thiết thế. Giọng nói của ông trầm trầm và rất truyền cảm, bởi hồi trẻ ông đã là một cây” kịch nói nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính vì thế, ông ru hoặc kể chuyện, lũ cháu chúng tôi nghe, chỉ được một lúc là dip cả mắt lại. Ông tôi nhiều con cho nên cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu như ông. Ông thường thẳng thắn bộc bạch: Khi có cháu, lại thấy yêu cháu hơn con rất nhiều!”. Lũ chúng tôi cũng yêu quý và gắn bó với ông lắm. Nhất là tôi, thằng cháu “đích tôn” như ông vẫn trìu mến gọi vậy.

Lại một bất ngờ nữa khiến các bạn khó tin, chính ông tôi chứ không phải ai khác trong gia đình này là người ngoại trợ chính. Đứng cạnh Ông, bà tôi trờ nên vụng về, lúng túng, như bà thường tự nhận “Bà của cháu mồ côi sớm nên việc bếp núc, nội trợ đoảng vị quá!”. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục, luyện vài bài dưỡng sinh là ông lại xách giỏ đi chợ. Ong đâm nghiện những tiếng chào mời, lời kì kèo qua lại của cái chợ nhỏ nằm tại khu chung cư của chúng tôi. Những thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp mắt bởi nhiều màu sắc. Ong nấu nướng ngon lắm, mời các bạn đến nhà tôi mà xem, ông tôi sẽ trổ tài nghệ tuyệt vời của mình để các bạn thưởng thức. Đố có mà chê nổi.

Tôi còn quên chưa nói tới sự quan tâm đặc biệt nữa của ông mình về tình hình thời sự trong và ngoài nước. Không có chương trình thời sự nào của Truyền hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện thoại. Có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và bàn bạc về thời sự nóng hổi. Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn mình ở trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin về thời sự, tôi được biết qua ông mình. Mĩ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột.

Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là tài sản của mình. Trên đó có bao nhiêu là cây, là hoa. Thứ nào ngoài tên ra cũng đều có lí lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở chiến trường về, ngày thăm Điện Biên Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới bón, chăm chút, băt sâu, tạo nên vườn cây này.

Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày mò và bây giờ đã thổi được bài “Nhạc rừng” mà ông yêu thích. Ỏng tôi tự hào lắm, cứ khoe khắp khu nhà về tài của cháu mình. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chẳng qua ông yêu tôi quá thôi!

Tôi yêu quý yà kính mến ông rất nhiều và cũng biết ông yêu lại tôi như vậy. Ông là người hay là ông Bụt, tôi cũng không biết nữa.

“Cháu sẽ phải cố gắng nhiều để làm vui lòng ông, ông ơi!”. Tôi vẫn nhủ thầm như vậy.

16 tháng 7 2018

Tham khảo:

  Ông ngoại em là người mà em yêu mến nhất. Ông rất gần gũi và chăm nom trong cả quãng đời thơ ấu.

  Ông em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông có vóc người gầy gầy, nhưng đi lại vẫn còn nhanh nhẹn. Hằng ngày ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám trông rất sạch sẽ. Khi đi đâu thì ông mặc quần tây áo sơ mi. Khuôn mặt ông gầy gầy, xương xương vì ông phải trải qua bao nhọc nhằn, vất vả. Tóc ông bạc gần hết, chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in nhiều nhằn. Đôi mắt ông còn rất sáng. Mỗi tối ông thường xem ti vi, chương trình thời sự. Răng ông đã rụng mấy cái làm cho cái miệng ông móm mém. Đôi bàn tay xương xương và rám nắng của ông minh chứng một điều ông đã phải trải qua những tháng ngày vất vả để nuôi con cháu. Thế nhưng, hiện giờ đôi bàn tay ấy vẫn còn nhanh nhẹn. Mỗi buổi chiều ông thường xách nước tưới cây kiểng và chăm sóc cây, đó là một thói quen mà ông không thế bỏ được. Vườn cây của ông mùa nào quả nấy. Mỗi lần về thăm ngoại, chúng em tha hồ hái ăn mà không hề bị rầy la. Ông em luôn qua tâm đến con, cháu. Ông nhắc nhở từng li, từng tí, ông dạy chúng em biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh. Ông đối xử tốt với những người trong xóm nên ai cũng quý ông.

   Thương ông, em mong ông khỏe mạnh sống thật lâu. Ông như bóng mát của cây đa để cho con cháu làm chỗ dựa và phấn đấu vươn lên trong học tập và trong cuộc sống.

16 tháng 7 2018

Một buổi chiều hè, Cánh Cam cùng mẹ đi dạo mát. Bất thình lình, từng tảng mây đen kéo đến che kín mặt trời, không gian một màu xám xịt.

Gió thổi dữ dội cuốn tung mọi thứ. Cánh Cam bay chới với cùng cát bụi. Con gió lốc đi qua, Cánh Cam thấy mình đang ở giữa đám cỏ dại đầy gai góc. Nó ngơ ngác nhìn quanh không thấy mẹ đâu cả. Cánh Cam đã hiểu rằng mình đã lạc mẹ, vì bị gió cuốn đến khu vườn hoang vắng, xung quanh chỉ có lũ ve sầu đang kêu rỉ rả. Cánh Cam sợ hãi vô cùng, nó lang thang đi tìm mẹ, chiều tối đã buông xuống, sương trắng đã treo trên đầu ngọn cỏ nhưng Cánh Cam vẫn chưa tìm thấy mẹ. Thật tội nghiệp! Nó gọi mẹ đến khản đặc cả giọng. Vừa gọi vừa khóc thảm thiết, hai hàng nước mắt tuôn rơi. Hay tin Cánh Cam bị lạc, Cào Cào, Bọ Dừa, Xén Tóc đều ngưng làm việc. Họ không thể tiếp tục công việc giã gạo, nấu cơm, cắt áo của mình mà vội vã đi tìm đứa bé bị lạc. Khu vườn hoang vắng lúc này như bị lay động. Tiếng gọi vang vọng trong bụi cây, khe đá. Ai cũng kêu to:

- Cánh Cam ơi! Về nhà thôi! Trời tối rồi đấy. Đừng đi quá xa nữa nhé!

Cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Cánh Cam đang lả đi vì đói và mệt dưới gốc cây. Ai cũng muốn đón đứa bé về nhà mình nhưng Cánh Cam không chịu, nó quyết đi tìm mẹ. Cũng lúc đó, Cánh Cam mẹ đang hớt hải đi tìm con thì nghe tiếng gọi liền chạy đến. Gặp được con, Cánh Cam mẹ mừng lắm. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau và không nói nên lời. Mọi người đều vui mừng vì cánh Cam đã tìm thấy mẹ.

16 tháng 7 2018

Một buổi chiều hè, Cánh Cam cùng mẹ đi dạo mát. Bất thình lình, từng tảng mây đen kéo đến che kín mặt trời, không gian một màu xám xịt.Gió thổi dữ dội cuốn tung mọi thứ. Cánh Cam bay chới với cùng cát bụi. Con gió lốc đi qua, Cánh Cam thấy mình đang ở giữa đám cỏ dại đầy gai góc. Nó ngơ ngác nhìn quanh không thấy mẹ đâu cả. Cánh Cam sợ hãi vô cùng, nó lang thang đi tìm mẹ.Hay tin Cánh Cam bị lạc, Cào Cào, Bọ Dừa, Xén Tóc đều ngưng làm việc. Họ không thể tiếp tục công việc giã gạo, nấu cơm, cắt áo của mình mà vội vã đi tìm đứa bé bị lạc. Khu vườn hoang vắng lúc này như bị lay động. Tiếng gọi vang vọng trong bụi cây, khe đá. Ai cũng kêu to:"Cánh Cam ơi! Về nhà thôi! Trời tối rồi đấy. Đừng đi quá xa nữa nhé! "Cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Cánh Cam đang lả đi vì đói và mệt dưới gốc cây.Gặp được con, Cánh Cam mẹ mừng lắm. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau và không nói nên lời. Mọi người đều vui mừng vì cánh Cam đã tìm thấy mẹ.

Học tốt #

16 tháng 7 2018

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...”.
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
mk tự lam 100% còn lưu trong world cop ra cho các bạn tham khảo

16 tháng 7 2018

chép sách được ko bn

16 tháng 7 2018

đoạn thwo giúp em cảm nhận cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ, tươi đẹp của đồng lức cùngg những tiếng nahcj ngựa rung và tiếng suối chảy 

16 tháng 7 2018

Chỉ =4 câu thơ nhưng tác giả đã miêu tả đc 1 bức tranh tương đối hoàn chỉnh về vẻ đẹp của phía trc cổng trời vs kh gian trải rộng(của triền rừng,trong thung,...) vs màu sắc ấp ủ (màu mật,lúa chín ngập,..) và vang vang trong đó là 1 không gian rất đặc trưng và quen thuộc của vùng núi rừng (tiếng nhạc ngựa rung).Bức tranh tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa 1 sức sống nội lự, vẻ đẹp tĩnh lặng.mộc mặc

mih nha..Chúc bn hk tốt