K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                                           bài làm

   em không có kỉ niệm nào đáng nhớ

                                                                       -hết-

HT

14 tháng 12 2021
Hãy tả một kỉ liệm về mùa dịch covid-19
Bài 1 : Tính bằng cách thuận tiện nhấta. 2345 +3199+1655+1801  b.138 + 3035 + 165 + 162    c. 668 + 4854 + 332 + 1146    d. 567 + 7648 + 352 + 433Bài 2 : Một trang trại đã có 317 900 cây nguyên liệu giấy. Trang trại lại trồng thêm số cây nhiều hơn số cây đã có 200 000 cây. Hỏi trang trại đó có tất cả bao nhiêu cây nguyên liệu giấy ? Bài 3: Tuổi mẹ và tuổi con cộng lại được 59. Tuổi con nhỏ hơn tuổi mẹ 23 ...
Đọc tiếp
Bài 1 : Tính bằng cách thuận tiện nhấta. 2345 +3199+1655+1801  b.138 + 3035 + 165 + 162    c. 668 + 4854 + 332 + 1146    d. 567 + 7648 + 352 + 433Bài 2 : Một trang trại đã có 317 900 cây nguyên liệu giấy. Trang trại lại trồng thêm số cây nhiều hơn số cây đã có 200 000 cây. Hỏi trang trại đó có tất cả bao nhiêu cây nguyên liệu giấy ? Bài 3: Tuổi mẹ và tuổi con cộng lại được 59. Tuổi con nhỏ hơn tuổi mẹ 23  tuổi. Hỏi mẹ bao nhiêu tuổi, con bao nhiêu tuổi ?Bài 4: 1 mảnh vườn hình chữ nhật có chu vi là 98m, chiều dài hơn chiều rộng 9m.Tính diện tích mảnh vườn đó.Bài 5: Tìm các danh từ chung và danh từ riêng đã được gạch chân trong đoạn văn sau Chúng tôi đứng trên núi Chung. Nhìn sang trái là dòng sông Lam uốn khúc theo dãy núi Thiên Nhẫn. Mặt sông hắt ánh nắng chiếu thành một đường quanh co trắng xóa. Nhìn sang phải là dãy núi Trác nối liền với dãy núi Đại Huệ xa xa. Trước mặt chúng tôi, giữa hai dãy núi là nhà Bác Hồ.Bài 6: Hãy chữa lại những tên địa lí bị viết sai dưới đây sao cho đúng :+ pa-xcan   + oa sinh tơn       + bắc kinh        + ê đi xơn       + ai – xơ – len               + niu – tơn
0

Từ tượng hình: Lẻo khoẻo, chỏng quèo.

4 tháng 11 2021

TL:

Mỗi chúng ta không có ai sinh ra đã hoàn hảo đến mức tuyệt đối. Trong hành trình trưởng thành của mình, vô tình hay cố ý, chúng ta mắc phải những lỗi lầm. Những lỗi lầm ấy đôi khi lại làm tổn thương tới những người xung quanh. Em đã từng như thế. Cho đến hôm nay, hình ảnh mẹ khi em mắc lỗi vẫn in sâu trong tâm trí em.

Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Cha thường bận việc ở những miền đất xa xôi nên mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em hết mực. Từ ngày cắp sách tới trường, em luôn cố gắng đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện. Mẹ và cha lúc nào cũng tự hào và tạo điều kiện tốt nhất cho em. Niềm tin của mẹ đặt trọn vẹn ở em, mẹ thậm chí không khắt khe thời gian học tập ở nhà với em.

Năm em học lớp 5, câu chuyện ấy đã xảy ra. Em mải chơi, lơ là việc học tập. Để rồi lần kiểm tra cuối kỳ 1, em bàng hoàng nhận bài kiểm tra điểm thấp. Trên trang giấy trắng, trong ô vuông điểm và lời phê ngay ngắn, con số 3 và dòng chữ “Lười học bài, kiến thức mơ hồ” đỏ chót chói mắt. Nỗi thất vọng và lo lắng bủa vây lấy em. Trống tan trường đã điểm mà em vẫn thẫn thờ ngồi trong lớp. Em suy nghĩ biết nói như thế nào với mẹ. Cả con đường về nhà quen thuộc cũng trở nên đáng sợ với em hơn bao giờ hết. Cuối cùng, em quyết định nói dối, em sẽ giấu kĩ bài kiểm tra này, mẹ chắc chắn sẽ không biết.

Cánh cổng gỗ đã hiện ra trước mắt. Giọng nói ấm áp của mẹ vang lên, ân cần hỏi em đi học về có mệt không. Mẹ pha cho em một cốc nước mát, nụ cười vẫn nở trên môi, mẹ hỏi: “Bài kiểm tra cuối kỳ con làm tốt chứ? Có áp lực quá không?” Em giật mình, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt chờ mong của mẹ, em khẽ đáp: “Dạ, cũng ổn ạ” rồi lấy cớ vào phòng làm bài tập. Em đem bài kiểm tra kẹp vào quyển nhật ký, giấu tận trên tầng cao nhất của giá sách.

Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, em bị mẹ phát hiện. Một tuần trôi qua êm đẹp vì bài điểm kém đã giấu kín. Cho tới một hôm, em đi học về mà không thấy bóng dáng quen thuộc của mẹ ngoài phòng khách. Em rảo bước về phòng cất cặp sách. Qua khe cửa nhỏ, hình ảnh trong phòng làm em dừng hẳn lại. Giá sách bị đổ, sách vở nằm la liệt dưới đất, và trong đống lộn xộn đó, bài kiểm tra ở ngay dưới chân mẹ em. Mẹ cầm nó lên, em thấy khuôn mặt mẹ ngạc nhiên, bất ngờ rồi buồn bã vô tận. Hàng mi dài cụp xuống che đi đôi mắt đã ươn ướt lệ. Đôi tay gầy guộc của mẹ run lên nhè nhẹ. Lòng em dường như thắt chặt lại. Em khẽ gọi: “Mẹ”. Mẹ chầm chậm quay đầu nhìn em. Vội vàng lau đi những giọt nước mắt, giọng nói trong trẻo, ấm áp thường ngày chợt nghèn nghẹn, khàn khàn: “Con về rồi à. Rửa tay rồi ăn cơm thôi.” Mẹ nhanh tay gấp bài kiểm tra kia vào chỗ cũ, xếp lại sách đổ xuống cho tôi. Em cứ đứng như trời trồng ngoài cửa, lòng ngập tràn nỗi ân hận. Mẹ không đánh mắng mà im lặng, thể hiện nỗi buồn đó là rất lớn.

Bữa cơm yên lặng trôi qua, em cúi đầu, len lén nhìn vành mắt đỏ hoe của mẹ. Cả ngày hôm ấy, mẹ không nói thêm lời nào nữa. Em đắn đo mãi, quyết định xin lỗi mẹ. Em đứng bên giường khi mẹ đi nằm nghỉ, giọng lí nhí: “Con xin lỗi mẹ, con không nên học hành sa sút còn giấu mẹ. Con sẽ không bao giờ tái phạm nữa, mẹ đừng buồn mẹ nhé.” Em dứt lời rồi òa lên khóc. Mẹ hoảng hốt ôm lấy em, mẹ cũng khóc: “Con biết lỗi là tốt rồi. Đừng giấu mẹ, con phải tin tưởng cha mẹ. Dù có bị điểm kém, con nói ra mẹ mới biết và cùng con cố gắng. Con dù thế nào cũng là con của mẹ”. Giọng nói thân thương của mẹ vỗ về trái tim em, truyền cho em sức mạnh để kiên cường hơn. Mẹ con em cứ ôm nhau như vậy, lòng em nhẹ nhõm đi trông thấy.

Thời gian trôi đi, lỗi lầm ngày đó em đã sửa đổi. Song hình ảnh cảm động của mẹ vẫn luôn hiện diện nhắc nhở em phải sống cho xứng đáng. Mẹ là niềm hạnh phúc, là ánh mắt trời soi sáng cuộc đời em. Người mẹ nào trên thế gian này cũng vĩ đại, hãy trân trọng và yêu thương mẹ của mình.

-HT-

4 tháng 11 2021

TL:

“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào vô tận. Tình mẹ trong suốt như dòng suối ngọt…” Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc tôi ốm, tôi càng thấm thía hơn điều ấy.

Công việc của mẹ tôi bận bịu lại càng bận hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ.

Chốc chốc, mẹ lại đến sờ vào trán tôi. Đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp. Cái khô ráp chai sạn biến đâu cả rồi,tôi chỉ thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kỳ khi chạm vào da thịt tôi. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay, mẹ chăm cho tôi từng viên thuốc. Thấy tôi uống có vẻ khó khăn mẹ tôi lại động viên: “Ráng uống cho mau lành bệnh rồi còn đến trường với thầy cô, bạn bè, còn nghe mẹ kể chuyện, dạy con học nữa chứ?”

Dù mệt nhưng tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ,tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại. Trong đôi mắt dịu hiền ấy như ngân ngấn nước mắt.Mẹ cho tôi nằm xuống gối, vừa thổi cháo, vừa đút cho tôi. Cái hương vị quen thuộc của bàn tay nội trợ thường ngày lại ùa về trong tôi. Tay mẹ luồn chiếc khăn lau mồ hôi dọc sống lưng cho tôi. Gió từ tay mẹ lại làm hạ nhiệt cho tôi.

Lúc này, tôi mong mình chóng khỏe để ánh mắt mẹ lại cười thật vui mỗi khi tôi đi học về, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ được thầy cô khen. Nhà tôi nghèo, mẹ lại phải thức khuya dậy sớm tảo tần nên tôi ốm mẹ vất vả nhiều hơn. Mẹ xanh xao và hao gầy nhiều hơn.

Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ, tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ. Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông, bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an. Và, tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi.

Không hẳn ai trong số chúng ta cũng đều được mẹ chăm sóc, đó là một thiệt thòi rất lớn. Vì vậy hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cạnh mẹ khi ta còn có thể bạn nhé.

3 tháng 11 2021

- Sử dụng biện pháp liệt kê.

- Tác giả liệt kê tất cả các món ăn của lão, để thấy được sự nghèo khó, hoàn cảnh khốn cùng của lão.

HOK TỐT!!!

3 tháng 11 2021
  • Động từ là từ dùng để chỉ các hoạt động, trạng thái của con người và các sự vật, hiện tượng khác.
  • Là các tính từ được dùng để mô tả màu sắc, kích cỡ, chất lượng, tính chất, tính cách, chất liệu, mục đích, nguồn gốc… của người hoặc vật.
3 tháng 11 2021

\(2\frac{1}{3}\)\(3\frac{1}{5}\) 

=\(\frac{7}{3}\) + \(\frac{16}{5}\)

\(\frac{35}{15}\) + \(\frac{48}{15}\)

\(\frac{83}{15}\)

Chúc bạn học giỏi

        Đọc đoạn văn và trả lời câu hỏi:'” Vào đêm trước ngày khai trường của con, mẹ không ngủ được. Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ giấc ngủ đến với con nhẹ nhàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của em tựa nghiêng trên gối mềm. Đôi môi hé mở thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo" Câu 1:...
Đọc tiếp

        Đọc đoạn văn và trả lời câu hỏi:

'” Vào đêm trước ngày khai trường của con, mẹ không ngủ được. Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ giấc ngủ đến với con nhẹ nhàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của em tựa nghiêng trên gối mềm. Đôi môi hé mở thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo"

Câu 1: Đoạn trích trên trich trong văn bản nào? Của tác giả nào?

Câu 2: Nêu ngắn gọn nội dung chính của đoạn trích trên

Câu 3: Xác định trạng ngữ có trong đoạn văn trên. Các trạng ngữ vừa tìm bổ sung cho nòng cốt câu về ý nghĩa gì?

Câu 4:Tìm từ láy, từ ghép có trong đoạn văn trên?

Câu 5: Trong đoạn văn tâm trạng của người mẹ và người con có gì khác nhau ?

Câu 6: Viết đoạn văn ngắn từ 5-7 câu  về cảm xúc của em trong ngày khai trường  đầu tiên trong đó có sử dụng một cặp từ trái nghĩa và gạch chân.

2

Câu 1. Cổng trường mở ra của Lý Lan

Câu 2. Giấc ngủ êm đềm của người con và nỗi lo của người mẹ vào đêm trước ngày khai trường.

Câu 3. Trạng ngữ là: "Vào đêm trước ngày khai trường của con" và "Một ngày kia, còn xa lắm" bổ sung ý nghĩa chỉ thời gian.

Câu 4. 

Từ ghép: Khai trường, bây giờ, giấc ngủ, ly sữa, cái kẹo, gối mềm, đôi môi, hé mở.

Từ láy: Nhẹ nhàng, thanh thoát, thỉnh thoảng, chúm chím.

Câu 5. 

Người mẹ: Lo lắng, bồn chồn, không ngủ được

Người con: Vô tư, bình thản

Câu 6.

Tôi còn nhớ như in buổi sáng hôm đó, khi vừa bước vào trường, mọi thứ thật là đẹp và lộng lẫy. Bao nhiêu là cờ,hoa , thầy cô với bạn bè, thật là đông vui nhộn nhịp như một ngày hội vậy! Tôi tiến đến hàng ghế lớp mình cùng với bao bạn bè mới với một niềm vui khôn xiết lẫn một chút rụt rè. Điều mà tôi nhớ nhất đén tận ngày hôm nay là tôi đã nhận nhầm lớp của mình chỉ vì mải chơi. Mọi người biết vì sao không? Đó là khi vừa kết thúc buổi khai giảng ở trường, tôi với mấy đứa bạn chạy lên sân khấu để chơi. Khi tôi và mấy đứa bạn thấy mọi người đã vào hết lớp của mình rồi thì chúng tôi nháo nhát chạy về lớp học. Trong lúc chạy về lớp, chúng tôi rất buồn, buồn vì cô giáo sẽ ko hài lòng với hành động của chúng tôi. Chỉ vì chúng tôi hơi bị hoảng nên đã chạy nhầm vào lớp 1A3 mà trong khi đó chúng tôi học lớp 1A6. Vừa chạy vào lớp, cô giáo lớp 1A3 hỏi chúng tôi là học sinh lớp mấy, học cô giáo nào mà sao chạy nhầm vào lớp của cô. Lúc đó, chúng tôi mặt đỏ tía tai, xấu hổ đến nỗi chẳng dám quay xuồng lớp. Rồi cô giáo cũng nhẹ nhàng rắt tay chúng tôi về lớp, về đến lớp củ mình, chúng tôi thật vui và đã học được một bài học quý giá đến tận ngày hôm nay.

@Bảo

#Cafe

3 tháng 11 2021

Câu 1:Cổng trường mở ra là 1 tuyệt tác phẩm của Lí lan viết về 1 đêm ko ngủ của người mẹ trước ngày khai trường lớp 1 của người con. Nó còn Là 1 bài nói rất sâu sắc về tâm trạng của ngưòi mẹ trước ngày đầu tiên đến trường của con. Mẹ lo lắng nhiều cho đứa con bé bỏng của mình lần đầu tiên rời khỏi vòng tay mẹ để bước những bước chân đầu tiên đến với cuộc sống. Mẹ đã không ngủ được, ko tập trung làm được 1 việc gì cả, nằm trên giường và trằn trọc nhiều, lo cho buổi khai trường đầu tiên của con. Trong khi đó, con vẫn ngây thơ nằm ngủ triền miên. Mẹ lo thay cho nỗi lo của con.Qua đó ta thấy đc Một người mẹ thương yêu con tha thiết và luôn hết lòng vì đứa con của mình.Nó làm em thấm thía them tình mẫu tử trời biển rộng lớn.Em thấy người mẹ quá tuyệt vời.em sẽ cố gắng học tập sau này phụng dưỡng mẹ.