K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 12 2021

“Ơn thầy soi lối mở đường

Cho con vững bước dặm trường tương lai”

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ, tôi vẫn không sao quên được hình ảnh người cô giáo đã chắp cho tôi chiếc cánh ước mơ, thổi phồng thế giới nhỏ bé của tôi với bao điều mới lạ.

Cô mang nét đẹp của người con gái Việt Nam với làn da nâu sạm mà khỏe khoắn. Cô khá cao, dáng người mảnh nên nhìn rất hợp trong tà áo dài truyền thống đủ màu sắc sặc sỡ. Mái tóc đen, óng mượt thường xuyên được cô búi lên gọn gàng. Cô có đôi mắt sáng thoáng vẻ tinh anh như những vì sao luôn nép sau hàng mi cong cong. Cô luôn nhiệt huyết với nghề mà chẳng quản khó khăn. Có nhưng đêm cô thức khuya soạn giáo án, mắt thâm quần ánh vẻ mệt mỏi nhưng cô nào giảm bớt vẻ trìu mến khi nhìn tôi-lũ học trò thân yêu của cô, cô nào có giảm bớt vẻ say sưa khi giảng bài cho chúng tôi. Cô vẫn thế, ngày qua ngày giảng dạy chúng em đủ mọi điều trong cuộc sống với chất giọng truyền cảm đầy nội lực. Có lời bài hát "...Cô giáo như mẹ hiền. Em bây giờ cứ ngỡ cô giáo là cô tiên...". Quả thật vậy, cô yêu thương chúng tôi như thể chúng tôi là con của cô vậy. Những lúc cô cầm tay tôi âu yếm, tôi nhận ra, bàn tay cô đã chai sần và dị ứng vì liên tục cầm phấn. Nhưng cô đâu để ý! Có những khi, tôi lơ đễnh đưa mắt nhìn cô thì chợt giật mình vì tóc cô đã lấm tấm "bạc" vì...bụi phấn. Lúc ấy, tôi bật cười, cười vì nghĩ cô hệt bà cụ, cười vì thương cô!

Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò! Đôi lần chúng tôi phạm phải những sai lầm khiến cô phải phiền lòng, khi đó, liệu có phải tôi hoa mắt hay không mà thấy nếp nhăn trên mặt cô nhiều hơn, những đốm đồi mồi chân chim hiện rõ hơn! Ấy vậy, chúng tôi vẫn không dừng lại mà tiếp tục trò nghịch ngơm của mình, nghĩ lại mà thấy sao mình vô tâm quá! Thế nhưng, cô vẫn luôn mở rộng vòng tay yêu thương, bao dung cho mọi lỗi lầm của chúng em.

Cô lặng lẽ nhìn lũ học trò ngây thơ của mình ngày một trưởng thành, tiếp thu thêm được khiến thức mới. Đối với cô, phải chăng như vậy là quá đủ!

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò quay trở lại, tiếp tục chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác. Cũng giống như cô của em vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua dòng sông tri thức, hoàn thành trọng trách của một nhà giáo. Mai đây, những kiến thức mà cô và các thầy cô khác đã truyền đạt cho chúng em sẽ là hành trang để em bước vào đời. Em sẽ không bao giờ quên mái trường thời thơ ấu với hình ảnh cô đã dạy em.

(Bạn có thể thêm tên của cô giáo hiện đang dạy bạn cho bài văn thêm rõ ràng hơn hoặc thêm thắt ý vào để hay hơn nha) Yên tâm vì đây là bài thi cuối kì của mik hồi học tiểu học ak nên ko có chép mạng đâu. Chúc bạn học tốt!!!

15 tháng 12 2021

minh khong thay ai di qua

Hôm đó đang trên đường đi học về cũng một vài người bạn, em cùng họ đang ngồi nghỉ chân tại quán nước bên đường thì đột nhiên đập vào mắt em là hình ảnh một bà cụ mù đang loay hoay qua đường trong làn xe tấp nập. Có rất nhiều người đi qua đi lại ở đó nhưng không 1 ai chịu giúp bà. Rồi chuyện bất ngờ đã xảy đến. Bà bị 1 chiếc xe ô tô tông phải. Tất cả ánh mắt của mọi người đều tụ lại chỗ bà cụ. Người thì lấy điện thoại ra quay phim, chụp ảnh. Người thì bàn tán xôn xao, lướt qua như không có chuyện gì. Đáng nói nhất là người tài xế lái xe ô tô, hắn tông trúng bà cụ rồi hoảng hốt ngồi yên trong xe 1 lúc không xuống xe xem cụ như thế nào. Em thấy như vậy liền chạy lại gần, thấy cụ tay trầy xước rớm máu, nên hô hoán lên bảo mọi người ai có điện thoại thì gọi cấp cứu giúp bà. Người thì thấy có điện thoại nên lẩn đi, rồi đi mất, người thì nghĩa hiệp 1 tí gọi xe ôm chở bà cụ lên trạm y tế. Một lát sau thì các chú công an cũng đến các chú xử lí rất nhanh, phê bình những người dân xung quanh đó, thấy tai nạn mà không gọi ngay cho công an, hoặc cán bộ y tế gần nhất mà lại lấy điện thoại chụp ảnh, quay phim,.. Còn bác lái xe bây giờ đã không ru rú trong xe nữa bác ta đã theo các chú công an lên phường giải quyết . Các chú tuyên dương em và người đàn ông lúc nãy đã giúp cụ.
15 tháng 12 2021

thi mon tv thi co the co nhieu tu vs cau mau cau ma minh chua bt con mon toan thi co the giup chung ta nhung phep tinh qua trong neu chung ta lam lieu thi choet mot li la di mot dam 

15 tháng 12 2021

Dịch Covid-19 đang hoành hành, gây ảnh hưởng nghiêm trong đến kinh tế và đời sống xã hội của con người. Một trong những vấn đề đặt ra là làm sao để đảm bảo an toàn cho sức khoẻ và tính mạng con người? Chiếc khẩu trang y tế là vũ khí vô cùng lợi hại để chúng ta chống lại virus nguy hiểm này. Vậy khẩu trang y tế là gì và chúng hữu ích như thế nào? Tôi và bạn hãy cùng tìm hiểu nhé!

Khẩu trang y tế là vật dụng dùng để che chắn, bảo vệ vùng mặt, các bộ phận như mũi, miệng nhằm ngăn ngừa vi khuẩn, dịch bệnh, bụi bặm xâm nhập vào cơ thể con người. Khẩu trang y tế được sử dụng phổ biến khắp mọi nơi, đặc biệt là tại các cơ sở y tế, bệnh viện.

Chiếc khẩu trang y tế đầu tiên được ra đời trong thời điểm dịch hạch tàn phá con người nghiêm trọng. Năm 1619, Charles de Lorme đã nghiên cứu cho ra đời chiếc khẩu trang làm từ những thanh gỗ thông vót mỏng, được uốn khéo léo thành hình dạng như chiếc mỏ của loài chim. Vào năm 1827, bác sĩ Fernandez Carlos đã tạo ra chiếc khẩu trang dựa theo hình dáng của Hijab. Đến năm 1897, Carl Flugge Paul Berger làm khẩu trang bằng miếng băng vết thương hình chữ nhật với 6 lớp, có phần dưới được may dính vào áo măng tô còn phần trên buộc vòng qua đầu. Tuy nhiên, hiệu quả bảo vệ của các loại khẩu trang này vẫn chưa cao. Năm 1930, những chiếc khẩu trang được làm bằng nhựa trong suốt. ra đời và đến năm 1947, khi xuất hiện lại vải không dệt, những chiếc khẩu trang y tế bằng vải được sản xuất và sử dụng phổ biến cho đến ngày nay.

Mỗi chiếc khẩu trang y tế được làm bằng nhiều lớp vải. Nhìn chung sẽ có ba phần chính, phần ngoài là lớp vải không dệt với các màu chủ đạo hay dùng là màu xanh, màu xám hoặc màu trắng hay màu đen, có định lượng 30 gram với chiều dài khoảng 17 xăng-ti-mét. Phần giữa gồm một lớp vải lọc, lớp vải này quyết định đến chất lượng khẩu trang và khả năng bảo vệ của chung. Lớp khác dùng giấy kháng khuẩn meltblown với chiều dài 17 xăng-ti-mét, định lượng 25gr. Phần trong cùng được làm tương tự như phần ngoài với chiều dài khoảng 19 xăng-ti-met. Nhờ cấu tạo với nhiều lớp vải không dệt xếp chồng lên nhau mà những chiếc khẩu trang hoạt động vô cùng hiệu quả, giúp ngăn chặn những vi khuẩn mắt thường không nhìn thấy hay những hạt bụi li ti trên đường phố.

Hiện tại, có khá nhiều loại khẩu trang y tế được sử dụng. Dựa trên tiêu chí phân loại cấu tạo có thể kể đến khẩu trang y tế loại hai lớp, khẩu trang y tế loại 3 lớp, 4 lớp, 5 lớp. Mỗi loại đều có những đặc trưng và ưu điểm nổi bật, tuỳ thuộc vào nhu cầu của người dùng để lựa chọn loại khẩu trang phù hợp.

Ba tác dụng chính của khẩu trang y tế là ngăn khói bụi, ngăn ngừa hóa chất và chặn vi sinh vật. Đặc biệt, trong mùa dịch bệnh, khẩu trang y tế là vật dụng có tác dụng hiệu quả trong việc giảm nguy cơ lây nhiễm virus khi tiếp xúc với người bệnh lúc trò chuyện hoặc khi người bệnh ho, hắt hơi. Khẩu trang y tế giúp hạn chế khả năng lây lan virus từ tay lên miệng. Ngoài ra, khẩu trang y tế còn giúp chị em phụ nữ bảo vệ các tia Uv của mặt trời, chống đen sạm khi ra ngoài, đặc biệt là những ngày thời tiết nắng gắt.

Khi dùng khẩu trang y tế, chúng ta cần phải sử dụng đúng cách để phát huy tối đa khả năng bảo vệ của nó. Đầu tiên, chúng ta phải rửa tay bằng xà phòng để loại bỏ vi khuẩn, tráng sạch tay bằng nước hoặc dùng dung dịch diệt khuẩn. Sau đó, xác định đúng phần trên, phần dưới, mặt trong và mặt ngoài của khẩu trang, cầm quai đeo khẩu trang và đeo vào tai. Dùng tay điều chỉnh lại thanh nẹp mũi sao cho chiếc khẩu trang che kín mũi và miệng. Phải đảm bảo khi đeo vào, trên gương mặt không xuất hiện những khoảng trống, nhắt là ở sống mũi. Lưu ý là khi mang, chúng ta tuyệt đối không được sờ tay vào vì nếu bàn tay lây nhiễm vi rút và các tác nhân gây bệnh mà vô tình chạm vào thì lại truyền bệnh cho chính mình. Mỗi chiếc khẩu trang chỉ sử dụng một lần và vứt khẩu trang đúng nơi quy định khi dùng xong. khác, sau đó truyền bệnh lại cho chính mình và những người xung quanh, chỉ sử dụng một lần.

Giữa "tâm bão" COVID-19, vì nhu cầu quá lớn mà giá khẩu trang bị nhiều người đẩy cao nhằm trục lợi. Thậm chí, nhiều nhà sản xuất vì lợi nhuận sẵn sàng tung ra những chiếc khẩu trang kém chất lượng. Điều đó thật đáng buồn! Khi mua, chúng ta cần chú ý mua khẩu trang tại các tiệm thuốc uy tin và các nơi có nguồn gốc rõ ràng. Mua khẩu trang tại nhà thuốc hoặc tạp hóa lớn để đảm bảo nguồn gốc.

Khẩu trang nói chung và khẩu trang y tế nói riêng thực sự là vật rất cần thiết, chúng ta cần sử dụng khi ra ngoài để bảo vệ bản thân và xã hội.

15 tháng 12 2021

lên mạng

16 tháng 12 2021

@chip cung xử nữ:

Bạn bảo tôi lên mạng để tôi từ 10 điểm đến 0 điểm à?

15 tháng 12 2021

tả thằng bạn thân cuả em

Hoàng Đức là bạn thân nhất của em. Bạn có dáng người cao, hơi gầy. Khuôn mặt khá đẹp trai. Nước da ngăm đen. Đôi mắt sáng rất thu hút. Nụ cười luôn rạng rỡ trên môi. Đức rất tốt bụng, lại hiền lành. Em rất yêu mến bạn.

Mình lớp 4 nhưng bít nhìu về văn ( mà bài này lớp 4 mà ) : 

Bạn viết theo gợi ý : 

1. Tả Người : 

+ Người đó là ai ? Tên gì ( Ví dụ : Mẹ em tên Thảo ) 

+ Người đó mấy tuổi ? 

+ Công tác người đó ? 

+ Tả về người đó ? ( tả mắt , môi , mái tóc...... ) 

+ Những kỉ niệm của em với người đó ? 

+ Tình cảm của em dành cho người đó ? 

+ Lời hứa của em với người đó ? 

15 tháng 12 2021

C ơi chị chỉ cần làm 1 bài văn là được rồi cần gì chị phải hỏi mọi người.

Mà em ko làm bài văn đâu, bởi vì em đó là chuyện riên nha chị. C thông cảm cho em nha.

15 tháng 1 2022

Chị tham khảo bài này nè chị:

Ngày hôm nay, em có dịp về thăm trường cũ. Trường vẫn như xưa, đến cả hàng cây xanh cũng không có gì thay đổi. Nhìn khung cảnh đó, những kỉ niệm ngày xưa lại ùa về. Đặc biệt, chính là kỉ niệm một lần em trốn học thể dục.

Hôm đó là một ngày mùa hè nóng bức, chúng em học thể dục ở trên sân. Và tất nhiên, em và các bạn ai cũng cảm thấy khó chịu. Như thường lệ, sau khi tập hợp điểm danh xong, thầy sẽ cho cả lớp tự khởi động rồi đi lấy dụng cụ thể dục, và phải mười lăm phút sau thầy mới quay lại. Thế nên, ngay khi bóng thầy đi xa, em liền dừng tập, chạy vào bóng râm phía sau sân trường ngồi chơi. Vừa ngồi hóng mát, em vừa yên chí rằng chắc chắn sẽ trở lại kịp khi thầy vừa trở về. Bởi như mọi hôm, khi nào thầy gần trở lại, lớp trưởng sẽ yêu cầu cả lớp đứng lại thành các hàng ngang. Đó như là một tín hiệu để em trở về hàng ngũ.

Tuy nhiên hôm đó, khi em đang say sưa nằm trong gió mát thì chợt cảm thấy có gì đó thật kì lạ. Đã khá lâu rồi, nhưng chưa nghe thấy hiệu lệnh tập hợp của lớp trưởng. Chẳng lẽ thầy lại đi lâu đến như vậy. Hơn nữa, tiếng hô, tiếng chạy ồn ã của cả lớp cũng im bặt, không gian yên tĩnh đến lạ lùng. Cảm giác khó hiểu, em vội rời khỏi bóng râm, chạy vòng về sân thể dục. Đến lúc đó, em nhận ra rằng, mình đã bị thầy phát hiện trốn phần khởi động rồi. Thì ra hôm nay, thầy để quên chìa khóa phòng dụng cụ trong cặp nên quay lại lấy. Khi trở về, vừa liếc qua thầy liền nhận ra thiếu mất năm bạn so với lúc điểm danh nên thầy đứng lại chờ đợi. Bốn bạn kia trở về rất nhanh và xin lỗi thầy, riêng em thì đến lúc này mới xuất hiện. Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của thầy, em hèn nhát mà cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí trong miệng “Em xin lỗi thầy”. Thế nhưng, thầy chẳng hề trả lời mà lướt qua em ra hiệu cho cả lớp tập hợp lại rồi bắt đầu tiết học như thường lệ. Tuy ngạc nhiên nhưng cả lớp vẫn hoạt động theo hướng dẫn của thầy. Chỉ riêng em đứng ở góc sân bóng lẻ loi như người bị thừa ra. Đứng im lặng nhìn các bạn tập ở trong sân. Lần đầu em nhận ra tiết học thể dục kia thì ra không chỉ có mệt mỏi và nóng bức, mà còn rất thú vị nữa. Và việc đứng trong bóng râm một mình lúc các bạn đang học như em luôn khát khao thì ra cũng là một cách tra tấn. Nó khiến em khó chịu và bứt rứt. Mấy lần em lên tiếng xin thầy vào lớp, nhưng thầy không trả lời, giả vờ như không nghe thấy. Suốt bốn mươi lăm phút thể dục hôm đó, em cảm giác dường như đã mấy thế kì trôi qua vậy. Cuối cùng, đến hết giờ, thầy giáo mới tiến về phía em, và nói:

- Em đã nhận ra lỗi sai của mình chưa?

- Em nhận ra rồi ạ. Em xin lỗi thầy, từ nay về sau em sẽ không bao giờ lười biếng và trốn học nữa. Nên thầy cho em vào học với các bạn thầy nhé? - Em vội vàng trả lời thầy.

Nhìn thái độ hối lỗi của em, cuối cùng trên gương mặt nghiêm nghị của thầy cũng hiện lên một nụ cười dịu dàng. Thầy gật đầu:

- Ừ, tiết sau em hãy vào học cùng các bạn đi!

Câu nói ấy của thầy như một cơn gió mát thổi bay đi những mệt mỏi, muộn phiền trong em nãy giờ. Tiết thể dục sau đó là tiết học hay nhất mà em từng học, và cũng là giở thể dục mà em năng nổ nhất từ trước đến nay. Chính cách xử lí tinh tế của thầy đã khiến em nhận ra được niềm vui của việc học tập cùng bạn bè. Giúp em thay đổi được tính xấu trốn học.

Từ đó đến nay đã hơn hai năm trôi qua, nhưng sự việc lần đó em vẫn còn nhớ rõ. Bởi tuy là một kỉ niệm chẳng vui vẻ gì, lại còn là về thói xấu của bản thân, nhưng nó đã thực sự giúp em thay đổi, trở thành một học sinh tốt, được thầy cô, bạn bè yêu quý.

Bà lão ấy hờ con suốt một đêm. Bao giờ cũng vậy cứ hết đường đất làm ăn là bà lại hờ con. Làm như chính tự con bà nên bây giờ bà phải đói. Mà cũng đúng như thế thật. Chồng bà chết từ khi nó mới lọt lòng ra. Bà thắt lưng buộc bụng, nuôi nó từ tấm tấm, tí tí giở đi. Cũng mong để khi mình già, tuổi yếu mà nhờ. Thế mà chưa cho mẹ nhờ đưọc một li, nó đã lăn cổ ra nó chết....
Đọc tiếp

Bà lão ấy hờ con suốt một đêm. Bao giờ cũng vậy cứ hết đường đất làm ăn là bà lại hờ con. Làm như chính tự con bà nên bây giờ bà phải đói. Mà cũng đúng như thế thật. Chồng bà chết từ khi nó mới lọt lòng ra. Bà thắt lưng buộc bụng, nuôi nó từ tấm tấm, tí tí giở đi. Cũng mong để khi mình già, tuổi yếu mà nhờ. Thế mà chưa cho mẹ nhờ đưọc một li, nó đã lăn cổ ra nó chết. Công bà thành công toi.

Con vợ nó không phải giống người. Nó có biết thương mẹ già đâu! Chồng chết vừa mới xong tang, nó đã vội vàng đi lấy chồng ngay, nó đem đứa con gái lên năm giả lại bà. Thành thử bà đã già ngót bảy mươi, lại còn phải làm còm cọm, làm mà nuôi đứa con gái ấy cho chúng nó. Hết xương, hết thịt vì con, vì cháu, mà nào được trông mong gì?

Nuôi cháu bảy năm trời, mãi cho đến khi nó đã mười hai, bà cho nó đi làm con nuôi người ta lấy mười đồng. Thì cải mả cho bố nó đã mất tám đồng rồi. Còn hai đồng bà dùng làm vốn đi buôn, kiếm mỗi ngày dăm ba xu lãi nuôi thân. Có chạy xạc cả gấu váy, hết chợ gần đến chợ xa, thì mới kiếm nổi mỗi ngày mấy đồng xu. Sung sướng gì đâu! Ấy thế mà ông trời ông ấy cũng chưa chịu để yên. Năm ngoái đấy, ông ấy còn bắt bà ốm một trận thập tử nhất sinh. Có đồng nào hết sạch. Rồi chết thì không chết nhưng bà lại bị mòn thêm rất nhiều sức lực. Chân tay bà đã bắt đầu run rẩy. Người bà thỉnh thoảng tự nhiên bủn rủn. Đang ngồi mà đứng lên, hai mắt cũng hoa ra. Đêm nằm, xương cốt đau như giần. Đi đã thấy mỏi chân. Như vậy thì còn buôn bán làm sao được? Nghĩ đến nắng gió bà đã sợ.

câu 1:xác định phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích

câu 2:trong đoạn trích hoàn cảnh của bà lão được miêu tả qua những chi tiết nào

câu 3:nêu tâm trạng của bà lão khi ông trời còn bắt bà ốm một trận thập tử nhất sinh trong đoạn trích

câu 4:Anh chị hãy nhận xét về nghệ thuật miêu tả tâm trạng nhân vật của Nam Cao

0
15 tháng 12 2021

Các từ viết sai chính tả: 

vằng vặt -> vằng vặc

trung thuỷ -> chung thủy

chí tuệ -. trí tuệ

15 tháng 12 2021

bn phải viết ra từng dòng chứ thế ai biết dòng nào vs dòng nào