1. Viết 3-5 câu nói về những điều mình mong muốn sẽ đạt được trong năm mới.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
linh ko những xinh mà còn học giỏi
HT
k cho mình nha
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
Tham khảo :
Hôm nay em được mẹ cho đi vào cửa hàng bách hóa gần nhà để mua đồ chuẩn bị cho dịp Tết nguyên đán sắp tới. Những ngày giáp Tết như thế này ai cũng muốn cùng cả gia đình đi sắm sửa, do đó ở cửa hàng bách hóa gần nhà em phải tăng cường người tới để giúp khách hàng chọn đồ và cũng để phục vụ khách hàng cho tốt trong dịp này. Trong số tất cả những người bán hàng ở đây, em thích nhất là chị Hoa. Chị là một trong số những nhân viên lâu năm của cửa hàng. Chị rất nhiệt tình và tốt bụng cho nên hầu như ai cũng muốn được chị tư vấn hàng hàng.
Lần đầu tiên gặp chị Hoa là khi em đi cùng với chị gái đi mua một túi đinh đóng cho bố. đang lúc loay hoay không biết làm như thế nào thì chị xuất hiện. với một nụ cười tươi rói chị lại gần về phía chúng em và hỏi xem chúng em cần gì. Sau khi truyền đạt lại như những gì chúng em yêu cầu, chị lại cẩn thận dẫn chúng em ra tới chỗ lấy đồ và gói lại cho chúng em mang về nhà cho khỏi bị rơi. Hôm nay đi tới đây, em nhìn thấy chị Hoa đầu tiên. Vẫn là bộ đồng phục như mọi người trong cửa hàng mặc nhưng không hiểu sao em cảm thấy chị mặc lên lại đẹp lạ thường. Chiếc áo sơ mi trắng được sơ vin một cách gọn gàng đi cùng với quần âu màu đen. Dáng của chị dong dỏng cao nên mặc vào nhìn vô cùng đẹp mắt mà lại rất chuyên nghiệp nữa.
Lúc chị nhìn thấy mẹ con em là khi chi vần đang tư vấn cho khách hàng thế nên chị không thể đi ra chỗ em và mẹ được nên chị chỉ nở một nụ cười dịu dàng rồi lại tiếp tục chỉ dẫn cho vị khách của mình. Có lẽ do quá đông khách nên nước da vốn trắng hồng của chị nay đã ửng đỏ,, trên trán là những giọt mồ hôi lấm tấm, mặc dù lúc này ở ngoài trời đang rất lạnh. Mái tóc ngang vai của chị được búi lên một cách gọn gàng và đẹp. có một lần em tới cửa hàng vào cuối ngày lúc chị sắp đóng cửa đi về nhưng thấy em tới chị vẫn dịu dàng mở cửa cho em để em vào trong cửa hàng lấy đồ mà mình chọn. có rất nhiều những vị khách khó tính những chị vẫn nhẫn nại, cẩn thận để tư vấn cho từng người một. Cũng có lẽ bơi vì vậy cho nên trong ba năm liền, mẹ em bảo rằng chi Hoa đều được bình chọn là nhân viên xuất sắc nhất và hiện tại chị đang làm phụ trách tại cửa hàng này.
Chị Hoa là một người mà em rất thích. Cũng nhờ có chị mà em cũng rất thường xuyên tới mua tại cửa hàng. Hôm nay được chị tư vấn một cách đầy nhiệt huyết và chu đáo, mẹ em đã mua rất nhiều đồ đạc để chuẩn bị cho dịp tết: nào đèn tràng trí, bánh kẹo, đồ ăn, bát đĩa. Nhìn nụ cười dịu dàng và nghe được giọng nói nhẹ nhàng của chị, em thầm mong sau này mình cũng sẽ cố gắng để được như vậy.
Tham khảo :
Mỗi khi cần mua vật dụng gì, em hay đến cửa hàng bách hoá thiếu nhi ở đầu chợ. Nơi đó, chẳng những có bán rất nhiều thứ mà còn có chị bán hàng rất vui vẻ, biết chiều khách.
Chỉ mới nhìn chị thôi, người ta đã có cảm tình ngay: gương mặt đầy đặn, trắng trẻo, má lúm đồng tiền. Nhất là những lúc tiếp chuyện với khách, ánh mắt chị ân cần, lịch sự và miệng cười tươi tắn. Trên mái tóc dài chấm ngang bờ vai đen nhánh, chị cài một chiếc băng đô màu hồng nên có vẻ vừa thướt tha vừa gọn gàng.
Tuy là cửa hàng bách hoá thiếu nhi nhưng lại có bán đủ thứ: từ tập, viết, thước, đồ chơi đến xà bông, bột ngọt… cho nên khách hàng rất đông, không chỉ trẻ con mà cả người lớn nữa. Một vài người đi đi lại lại ngắm nghía hàng hoá bày trên chiếc kệ dài treo sát tường, còn số đông tập trung trước mặt quầy, chồm cả người lên, tay cầm tiền giơ cao tranh nhau mua hàng trước.
– Bán cho tôi một bịch xà bông.
– Bán cho tôi hai hộp sữa.
– Cái cặp đó giá bao nhiêu vậy cô?
Khách háng dồn dập; chị tất bật vã mồ hôi mà vẫn không tỏ vẻ bực bội. Giá được quen biết chị em sẽ không ngần ngại vào phụ bán với chị ngay. Nhưng chị thật nhanh nhẹn tay vừa thoăn thoắt lấy hàng cho người này, miệng đã vồn vã trả lời cho người kia, luôn niềm nở, lễ phép với mọi người:
– Thưa bác, chịu khó đợi cháu một chút.
Do đó, dù có chờ đợi hơi lâu nhưng không một ai phiền lòng cả. Thấy em còn đứng phía ngoài, chị ngóng lên hỏi:
– Em mua gì đó?
– Chị bán cho em hai quyển tập.
Chị nhoẻn miệng cười:
– Nãy giờ chị tưởng em đứng ngắm hàng. Thôi được, có ngay!
Hai quyển tập được gói lại cẩn thận, chị đưa cho em. Trả tiền xong, em lật đật ra về.
Chị bán hàng ấy rất vui vẻ, nhã nhặn, thảo nào cửa hàng chị bán đắt là phải.
Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe trông rất đáng yêu. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.
Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy ...”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ.
Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.
Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn, vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.
Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em sẽ vẫn giữ liên lạc với bạn để tình bạn của chúng em luôn đẹp và phát triển.
Trần Ngọc Hà Ừm..... xl nhưng có lẽ bạn lạc đề r dè yêu cầu là Hãy tả một bài văn kể về một lần em phải xa người bạn thân nhất của em chứ ko phải tả một người bạn của em