K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 1 2018

Câu kể Ai- làm gi? dùng để kể về ai đó đang làm gì.

câu kể ai làm gì dùng để chi trong bai tap và ngoài đời sống thực tế 

15 tháng 1 2018

Đã là trẻ con ai cũng phải có đồ chơi. Còn tôi, tôi có cả một thế giới đồ chơi búp bê, gấu bông, xếp hình…Nhưng đồ chơi mà tôi thích nhất là một chú gấu bông tên là Mi La. Đó là quà của mẹ tặng tôi nhân dịp sinh nhật.

Chú có một bộ lông trắng muốt điểm thêm mấy mảng màu hồng. Chú trông rất xinh và ngộ nghĩnh. Chú cao chỉ bằng đầu gối em, nhưng được nhồi rất nhiều bông nên lúc nào trông cũng mũm mĩm.

Đôi tai của chú giống như hai cái nấm dựng lên. Cặp mắt của Mi La đen láy. Cái mũi xinh xinh được gắn trên chiếc mõm nhỏ xinh. Ôi, khuôn mặt đó mới xinh làm sao. Cổ chú đeo một chiếc vòng hoa do chính tay tôi làm và đeo vào cổ chú. Cái vòng có rất nhiều màu sắc: đỏ, hồng, vàng…Ở giữa đính một viên kim cương, hai cánh tay chú thì lúc nào cũng dang ra như đòi bế.

Hôm nào đi học về, điều đầu tiên tôi làm là chạy thật nhanh vào phóng bế chú lên và cọ cọ vào cái mũi của chú. Trời đã trở rét mà chú vẫn chưa có quần áo ấm để mặc nên tôi đã xin mẹ một ít vải rồi may cho chú một đôi tất màu hồng.Tôi còn may cho chú một cái áo khoác để chú có thể đi dạo với tôi trong những ngày mùa đông lạnh buốt. Trông chú cũng điệu lắm chứ.

Tôi rất yêu chú. Trong giấc mơ, tôi đã mơ thấy Mi La nói với tôi rằng: “Chị ơi, em muốn sống với chị suốt đời”.

15 tháng 1 2018

đồ chơi mà e iu quý nhất là ny

15 tháng 1 2018

Cuốc cuốc! Cuốc,cuốc!

Chim kêu vườn trước

Vang động mùa hè

Nghe mà nóng ruột

15 tháng 1 2018

Cuốc cuốc!Cuốc, cuốc!

Chim kêu vườn trước

 Vang động  mùa hè

 Nghe mà nóng ruột.

NHA BẠN!!!

15 tháng 1 2018

- iêt: miệt mài; thiệt thòi; diệt muỗi,....

- iếc: chiếc lược; liếc nhìn; đáng tiếc,...

15 tháng 1 2018

- iêt : mải miết, miệt mài, tiết kiệm, kiệt sức, tiêu diệt, tê liệt, việt dã, viết bài, tiết học, . . .

- iêc : thương tiếc, liếc nhìn, xiếc thú, xanh biếc, chiếc cặp, công việc, tiệc tùng, . . .

~ Chúc bạn học tốt ~ ♥.♥

15 tháng 1 2018

mình ko biết

26 tháng 1 2018

sorry , i cant

trái đất hình cầu

1 tháng 6 2021

Bác Hồ quê ngoại ở Ngệ An,quê nội ở Việt Bắc

15 tháng 1 2018

có mk nè bn

24 tháng 2 2018

KO ĐĂNG CÂU HỎI LINH TINH

~m.n tk cho mk nhé~

nha

15 tháng 1 2018

đừng nghĩ vậy

15 tháng 1 2018

Có đứa khi gặp ma thì sẽ khóc , hét lên , chạy , cứng đơ người . Nhưng tui thì khác . Tui ko sợ thứ nhít là vì nó chẳng đáng sợ , thứ hi là vì nếu nó bắt nạt tui thì tui sẽ đấm nó và thứ bi là vì nó ko có thật . Cảm xúc của tao vẫn chỉ gọi là hai từ : ' BÌNH THƯỜNG "

15 tháng 1 2018

bạn gì  ơi mk gõ cả bài văn lên đây để gãy tay ak

15 tháng 1 2018

góc hok tập của tuấn a lp e chỉ thấy treo toàn a girl,bút thì cái nào cx hỏng,bàn bừa bộn các thứ,ghế bị gẫy 2 chân,bàn tòa vẽ bậy

16 tháng 1 2018

Sáng chủ nhật vừa qua, em được ba chở đi chơi từ cảng Sài Gòn, qua lưu niệm Nhà Rồng sang đến vườn hoa trước cửa uỷ ban Nhân dân thanh phố. Xung quanh tượng đài Bác Hồ, rất đông các bạn thiếu nhi trạc tuổi em đang tung tăng dạo chơi cùng cha mẹ. Hàng trăm trái bóng đủ màu sắc bay lượn trong nắng sớm lung linh trông thật vui mắt. Lát sau, ba đưa em đến nhà sách Xuân Thu trên đường Đồng Khởi để mua bộ truyện tranh Harry Potter. Từ xa, em đã nhìn thấy một nhóm người đang sôi nổi bàn tán về một điều gì đó. Đến gần, em không thể tin vào điều đang xảy ra trước mắt một hoạ sĩ đang vẽ tranh bằng bàn chân phải.

Đó là một người đàn ông tật nguyền. Nhìn anh, người ta rất khó đoán tuổi gương mặt sạm nắng đầy những vết nhăn khắc khổ, trái ngược hẳn với đôi mắt đen sáng và nụ cười hồn nhiên như nụ cười trẻ thơ. Em đoán anh ấy khoảng hơn ba mươi tuổi, nhưng thân hình còm cõi của anh không bằng đứa trẻ lên mười.

Anh mặc bộ quần áo màu tím than đã cũ. Hai ống tay áo rủ xuống lòng thòng, che kín đôi cánh tay bị liệt. Tất cả “xưởng vẽ” của người hoạ sĩ ấy nằm gọn trong một miếng nilông trải trên mặt đất. Hàng chục bức tranh bày la liệt trước mặt: hoa và chim, hồ cá cảnh với những chú cá vàng lộng lẫy đang tung tăng bơi lượn, bầu trời xanh thẳm và cánh diều trắng chấp chới bay, đồng lúa xanh trải rộng tới chân trời làm nền cho chú bé ngồi vắt vẻo trên lưng trâu thổi sáo... Mọi người xúm quanh xem tranh và đặc biệt là xem anh vẽ.

Anh quặp chặt cây bút lông vào giữa ngón chân cái và ngón thứ hai của bàn chân phải. Khay màu nước để bên cạnh. Bàn chân trái đè chặt tờ giấy. Bàn chân phải làm việc nhanh nhẹn, thành thạo như một bàn tay lành lặn. Sau một nét bút, một cánh hoa hiện lên. Hoa loa kèn trắng, hoa hồng đỏ, hoa cúc vàng... cắm trong chiếc bình màu men ngọc, đặt trên mặt bàn trải tấm khăn màu xanh nhạt. Anh vẽ rất nhanh và pha màu cũng rất khéo. Một bức tranh tĩnh vật đã hoàn thành trước sự trầm trồ thán phục của mọi người.

Ba em gợi chuyện và được anh cho biết là anh từ một tỉnh xa xôi ngoài Bắc vào đây kiếm sống. Anh không muốn nhờ vả, làm phiền người quen mà tự nuôi thân bằng công sức, tài năng của chính mình. Em thật sự xúc động khi nghe anh nói là để vẽ được như ngày hôm nay, anh đã phải trải qua hơn mười năm trời khổ luyện.

Thấy em thích bức tranh, ba đã mua tặng cho em. Ở góc bức tranh, em đọc thấy dòng tên: Nguyễn Quyết Tiến. Có thể đó là tên thật hoặc cái tên anh tự chọn cho mình. Con người ấy, cái tên ấy đã đọng lại trong em một ấn tượng sâu đậm. Em treo bức tranh ngay trước bàn học và mỗi lần nhìn vào đó, em như thấy mình được tiếp thêm nghị lực. Hình ảnh người hoạ sĩ tật nguyền luôn nhắc nhở em rằng hãy biết vượt lên số phận và chiến thắng những gian nan, thử thách trên đường đời