K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

ok,nhưng bạn đừng đăng câu hỏi linh tinh nha

9 tháng 4 2018

Mình gửi lời mời rồi đó

10 tháng 4 2018

Văn j bạn ơi 

Mình biết còn gửi cho

9 tháng 4 2018

  Năm 1946, thực dân Pháp trở mặt xâm lược nước ta một lần nữa. Hồ Chủ tịch đọc Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến, động viên nhân dân ta quyết hi sinh tất cả để bảo vệ chủ quyền độc lập, tự do mà dân tộc ta đã phải đổ bao xương máu mới giành lại được. Từ Hà Nội, tôi trở về quê hương, đúng lúc Pháp tấn côngvào Huế (1947). Không khí những ngày đó thật sôi sục. Nhân dân Huế không phân biệt già trẻ, gái trai, đoàn kết một lòng đánh giặc.

   Đang rảo bước trên đường Hàng Bè, tôi chợt nghe tiếng gọi vô cùng quen thuộc: Ôi chú Lành! Chú về hồi nào vậy? Tôi ngẩng lên nhìn. Một chú bé loắt choắt, da sạm nắng, trên đầu là chiếc mũ ca lô đội lệch, trông mới tinh nghịch làm sao! Chú bé cười, phô hàm răng trắng đều rồi sải bước thật nhanh về phía tôi, hai tay dang rộng, chiếc xắc cốt nhún nhảy trên lưng theo nhịp bước.

   Ồ! Thì ra là Lượm! Đứa cháu bé bỏng thân yêu của tôi! Xa cháu chưa lâu mà tôi thấy cháu khác trước nhiều quá! Cháu chững chạc hẳn lên, trông như anh chiến sĩ vệ quốc thực thụ. Tôi ôm chặt Lượm vào lòng, vội vã hỏi thăm về những người thân. Cháu vui vẻ khoe:

   - Cháu làm liên lạc chú à! ở với các chú bộ đội trong đồn Mang Cá, cháu thấy vui ghê! Cháu được các chú ấy dạy chữ, dạy hát, dạy bắn súng, dạy cách làm liên lạc... Nhiều thứ lắm!

   Lượm hào hứng kể rồi cười thích thú, mắt sáng ngời, đôi má ửng đỏ như trái bồ quân chín. Tôi cũng vui lây trước niềm vui trẻ thơ, hồn nhiên của Lượm. Cháu giơ tay lên mũ, chào tôi: "Thôi, chào đồng chí! " kèm theo nụ cười tinh nghịch. Tôi đứng lặng nhìn theo bóng cháu đang thoăn thoắt nhảy chân sáo trên đường. Tiếng huýt sáo vui vẻ của Lượm vẫn còn văng vẳng bên tai. Tôi rất vui vì cháu đã trở thành đồng chí, đồng đội của tôi - một đồng đội tí hon.

   Ngày tháng trôi qua, hai chú cháu tôi chiến đấu trên hai mặt trận khác nhau. Vào một ngày hè tháng sáu, tôi bàng hoàng khi nhận được tin Lượm đã hi sinh trong một trận tấn công đồn giặc. Giữa lúc cuộc chiến đấu diễn ra ác liệt, Lượm nhận nhiệm vụ chuyển thư thượng khẩn ra mặt trận. Trong lửa đạn mịt mù, cháu lao lên như một mũi tên, không sợ hiểm nguy, quyết trao lệnh của cấp trên tận tay những người chỉ huy trận đánh. Một viên đạn thù đã bắn vào cháu. Lượm ngã xuống trên quê hương, giữa đồng lúa thơm mùi sữa lên đòng. Lượm đã hi sinh ngay trên mảnh đất chôn nhau cắt rốn của mình. Cháu đã ra đi mãi mãi, để lại niềm thương cảm khôn nguôi trong lòng tôi...

   Mỗi khi nghĩ đến Lượm, tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh một chú bé loắt choắt, vai đeo chiếc xắc cốt đựng tài liệu, đầu đội lệch chiếc mũ ca lô, miệng huýt sáo vang, vừa đi vừa nhảy chân sáo trên con đường chan hoà ánh nắng.

Ở nước ta, ai cũng biết rất nhiều những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ và giành lại độc lập cho đất nước. Nhưng trong số các anh hùng đó, người mà em và bao các bạn thiếu nhi như em rất thán phục và cần noi gương chính là nhân vật Lượm trong văn bản "Lượm" của nhà thơ Tố Hữu.

Lượm là một cậu bé thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cậu có đôi chân thật nhanh nhẹn. Đặc biệt, Lượm luôn đội chiếc mũ ca lô trên đầu, lệch về một phía trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Chú liên lạc này luôn đeo một cái xắc xinh xinh trên vai trông rất ra dáng “cán bộ”. Đó cũng là một cậu bé rất yêu đời. Mồm cậu luôn huýt sáo như những con Chim Chích đang hót vang lưng trời. Tuy công việc của người chiến sĩ nhỏ rất nguy hiểm nhưng cậu rất yêu thích công việc mà mình đã lựa chọn. Lượm rất lạc quan trong khi làm nhiệm vụ. Cậu nhảy nhót trên đường, vừa đi, vừa nhảy, cười tít cả hai mắt. Ngày qua ngày, Lượm như một con chim đang hướng tới Mặt Trời rực rỡ.

Lượm không sợ nguy hiểm. Cậu đã vượt qua bom đạn để đưa những bức thư khẩn cực kỳ quan trọng cho các đơn vị khác. Rồi cho đến một ngày, Lượm đi liên lạc trên một con đường làng quê vắng vẻ. Những bông lúa chín vàng đã làm Lượm ngây ngất trong mùi thơm ngọt ngào. Cái mũ ca nô của chú bé nhấp nhô trên đồng. Lượm bị phát hiện, thế là những tiếng súng vang lên. Đạn bay vun vút như đan chéo vào nhau đuổi theo chú bé. Lượm chạy như bay nhưng vẫn không tránh được những viên đạn của địch. Chú bé ngã xuống, tay vẫn nắm chặt bông lúa thơm ngái.

Lượm thật xứng đáng là một tấm gương sáng cho các thế hệ thiếu nhi đồng trong hiện tại và trong tương lai noi theo.

8 tháng 4 2018

neu thay ngai ngung khi tiep xuc tho la yeu,thuong hay buc mk la ghet

8 tháng 4 2018

Người ấy đôi khi ko bộc lộ cảm xúc nên khi thường sinh sự với bạn để đc gần hơn thoi

Mk kể chuyện cười troll 1 đứa bạn gái ở lớp nhé:  Hôm trước có bài văn NL, cô giáo cho lấy dẫn chứng là những người ham học đến già.Thế là cô bạn ngồi bên cạnh hỏi rằng có phải là Nguyễn Văn Thịnh ko?Thế là mk troll ngày là sai rùi!Là ông Nguyễn Văn Thiệu cơ!ông ý đỗ tiến sĩ năm ông 78 tuổi.Thế là cô bạn chép ngày khỏi cần soát.Đến lúc đọc văn,đến đoạn ấy,cô bạn bên...
Đọc tiếp

Mk kể chuyện cười troll 1 đứa bạn gái ở lớp nhé:
 
 Hôm trước có bài văn NL, cô giáo cho lấy dẫn chứng là những người ham học đến già.Thế là cô bạn ngồi bên cạnh hỏi rằng có phải là Nguyễn Văn Thịnh ko?Thế là mk troll ngày là sai rùi!Là ông Nguyễn Văn Thiệu cơ!ông ý đỗ tiến sĩ năm ông 78 tuổi.Thế là cô bạn chép ngày khỏi cần soát.Đến lúc đọc văn,đến đoạn ấy,cô bạn bên cạnh mk đang đọc đến đoạn đó,tự dưng thấy có 1 số người cười.Đến lúc cô giáo nhận xét,cả lớp mới xì xào bảo rằng:Cái gì vậy,Nguyễn Văn Thiệu là Tổng Thống VN Cộng Hòa cơ mà!1 kẻ bán nc như ông ta sao lại đc con Trang cho vào bài văn? Thế là cô nàng mới vỡ lẽ,quay sang mặt mk,bảo :Phắc!Dám troll mk À! Thế là mk nhận xét 1 câu căng đét:
Đúng là cái loại"Ngu lịch sử".Ngu lâu dốt bền khó đào tạo.

3
8 tháng 4 2018

tội đã bị troll lại còn bị ăn chửi 

troll gái mới hay rai k hay chút nào

8 tháng 4 2018

Ai đọc truyện trên thấy hay hãy k mk 1 cái nhé!

9 tháng 4 2018

Ai nhanh mik tk cho nha

8 tháng 4 2018

lướt nhanh

8 tháng 4 2018

lướt nhanh, mặt hồ