K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 4 2020

Hôm đó là sáng chủ nhật vui tươi, hớn hở ở rạp xiếc Trung Ương, em được đi xem xiếc cùng Cẩm Tú, Khánh Hòa và Lan Phương. Vừa bước vào rạp, cả bốn chúng em đã lóa mắt vì những ánh đèn bảy sắc cầu vồng hắt vào sân khấu và từ hội trường xuất hiện một nghệ sĩ xiếc. Ba, bốn, năm, sáu trái bóng được tung lên từ tay nghệ sĩ và đó chính là màn mở đầu của chương trình " Ga la xiếc và ảo thuật đầu năm 2012". Buổi biểu diễn có rất nhiều tiết mục đắc sắc như: xiếc thú, ảo thuật, hề, uốn dẻo, đu dây,.......Tiết mục nào cũng đặc sắc nhưng tiết mục nuốt kiếm đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng em. Vừa nghe tên tiết mục em đã thấy hồi hộp, hấp dẫn rồi. Sau mỗi tiết mục, màn biểu diễn đều có những tiếng nói cười và những tiếng vỗ tay làm bốc cháy cả sân khấu. "Ga la xiếc và ảo thuật đầu năm 2012" là buổi biểu diễn hồi hộp và hấp dẫn nhất mà em từng được xem. Em sẽ chăm chỉ học tập và ngoan ngoãn đề được mẹ cho đi xem buổi biểu diễn hồi hộp tiếp theo.

Tham Khảo

30 tháng 4 2020

Em đã được xem một buổi biểu diễn âm nhạc đầy thu hút qua một buổi tối đi cùng gia đình. Buổi biểu diễn âm nhạc ấy khiến em nhớ mãi.

Sau khi đi ăn cùng gia đình. Cả nhà em vào rạp hát xem biểu diễn âm nhạc. Rạp hát thành phố trang hoàng thật lộng lẫy bởi muôn ngàn ngọn đèn đủ màu sắc được kết thành từng chùm đang thi nhau nhấp nháy. Trên sân khấu, tấm màn kéo buông xuống làm bằng vải nhung đỏ được ánh sáng hắt lên khiến nó càng đỏ tươi một cách lạ thường. Đúng 7 giờ 30 phút, buổi biểu diễn bắt đầu. Mở màn là một tiết mục hợp xướng với bài “Thế giới này là của chúng em” do hàng trăm bạn ở nhà văn hóa quận 1 trình bày. Các bạn hát rất hay, lời hát vang lên rộn rã, thôi thúc mọi người hãy chặn đứng chiến tranh trả lại hòa bình cho thế giới tuổi thơ. Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người.

Tiếp theo là bài hát ca ngợi đất nước với những truyền thống quý báu của dân tộc do hai bạn nữ biểu diễn. Lời hát của hai bạn trong trẻo, cao vút, em còn nhớ như in lời câu hát mở đầu “Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi, mỉa ngọt chè xanh bông trắng - lưng đồi...” Một lần nữa tiếng vỗ tay lại vang lên như thầm cảm ơn hai bạn đã truyền đến cho khán giả lòng tự hào về Tổ quốc Việt Nam. Chương trình còn có rất nhiều bài hát ca ngợi con người và đất nước do đơn ca, tốp ca trình bày, bài hát nào cũng hay, cũng làm say đắm lòng người.

Kết thúc chương trình là một điệu múa sạp do các bạn nhà văn hóa quận 5 trình bày. Các bạn mặc rất đẹp, trang phục theo kiểu các dân tộc. Khi tiếng nhạc vừa cất lên, từng đôi nhảy ra trông giống như những cô bướm xinh đẹp với những màu sắc rực rỡ đáng yêu đang tung cánh bay lượn. Các bạn gõ sạp cũng nhịp nhàng uyển chuyển không kém. Buổi biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay ngợp rạp hát. Dàn biểu diễn đứng trước khán đài cúi đầu chào khán giả, ai nấy đều rất vui vẻ, nụ cười đọng trên môi mãi không dứt. Bởi lẽ buổi biểu diễn ca nhạc này quá tuyệt vời.

Em mong rằng những buổi biểu diễn ca nhạc sẽ có nhiều hơn. Em rất thích biểu diễn ca nhạc.

# hok tốt #

30 tháng 4 2020

Mấy năm nay, thành phố ta xây thêm rất nhiều nhà mới. Ngày ngày trên đường đến trường, em đi qua một công trình xây dựng nhà ở. Tuy đã quen với cảnh công trường nhưng có lúc em vẫn ngỡ ngàng khi thấy những ngôi nhà mới mọc lên nhanh chốngEm nhớ lại những ngày đầu tiên ở công trường,  từng đoàn xe chở máy móc kềnh càng đến trước. Tiếng búa máy đóng cọc móng thình thịch.  Những xe trộn bê tông có cái thùng to tướng vừa đi vừa quay tròn nối đuôi vào công trường. Công nhân đông dần lên. Ban chỉ huy mắc một hệ thống loa phóng thanh đểđiều khiển công việc… Công trường thật bề bộn, tấp nập. Sau sáu tháng, các dãy nhà đã hiện lên sừng sững.

Chính giữa là toà nhà lớn năm tầng hình chữ nhật. Đây là một khu tập thể với những căn hộ khép kín. Các cửa lớn, cửa sổ đã được lắp. Các cô chú công nhân đang tô tường phía bên ngoài. Ròng rọc kéo từng xô vữa từ dưới đất lên cao. Các thợ hồ hối hả nhào nhào, trộn trộn. Ai cũng khẩn trương làm việc, mồ hôi ướt đẫm lưng áo.

Trong khi ngôi nhà lớn đã gần hoàn thành thì phía bên tay phải, một toà nhà nữa cũng đang cao dần. Trên nóc tầng hai nhô lên những cột sắt tua tủa. Bố em bảo xây nhà khung bê tông thế này chắc chắn lắm. Từ xa, em thấy các chú công nhân làm việc trên giàn giáo nhộn nhịp như đàn ong đang cần cù xây tổ. Công trường xây dựng ồn ào náo nhiệt bởi tiếng loa, tiếng máy. Không khí lao động lúc nào cũng khẩn trương.

Em muốn được làm việc như các chú công nhân, góp sức hoàn thành những công trình mới Đềlàm thay đổi bộ mặt thành phố, đem lại niềm vui cho bao chủ nhân tương lai của những ngôi nhà khang trang, đẹp đẽ

30 tháng 4 2020

Đất nước của chúng ta đang trên đà phát triển nhanh chóng. Nhiều công trình chung cư đang dần thay thế cho nhà cấp bốn mái ngói. Hàng ngày được nhìn thấy hình ảnh xây dựng của các chú công nhân. Rồi lại ngỡ ngàng về những công trình mọc lên cao ngút trời được hoàn thành.

Những ngày đầu tiên khi bắt đầu xây dựng là náo nức và ồn ào nhất. Nhiều đoàn xe to chở máy móc cồng kềnh. Tiếng đào móng đóng cọc mọi người hò nhau í ới. Mọi thứ tấp nập ai làm việc nấy. Xe trộn bê tông chở vào ùn ùn.Công nhân mỗi lúc một đông hơn. Quang cảnh công trường mấy ngày đầu bề bộn, ngổn ngang. Tiếng máy móc cùng với tiếng ban chỉ huy phân bố công việc hòa vào nhau làm cho công nhân càng nhanh chân nhanh tay hơn.

Công trường đang xây là xây trường cấp 1 gồm 3 tầng hình chữ nhật. Những ngày đầu mọi người rất vất vả làm từ sáng sớm đến tối mịt. Dưới cái nắng của mùa hè mồ hôi của công nhân rơi xuống lấm tấm. Nhưng mọi người vẫn hồ hởi chăm chỉ làm. Hoàn thành phần móng và tầng 1 tiếp tục đến xây tầng 2 cọc sắt nhô lên tua tủa. Đó nghề xây dựng vất vả thế đó. Con người ta phải tỉ mỉ,tính toán mới xây xong một công trình. Nhiều người ở dưới nhào nhào, trộn trộn xếp gạch để chuyển lên bằng ròng rọc. Tiếng ròng rọc kêu khi kéo xô vữa cùng với tiếng cười đùa như xóa tan đi mệt mỏi. Nhìn từ xa các chú công nhân như những chú ong chăm chỉ đang xây tổ, miệt mài. Sau một thời gian công nhân đã hoàn thành xong bộ khung. Chuyển sang phần lắp cửa sổ và sơn tường.Ôi! sao mà nhanh thế trả mấy chốc mà một công trình sắp hoàn thành. Mọi thứ dần đi vào hoàn thiện. Chỉ cần sơn lên thôi mọi thứ lung linh và khác hẳn. Ôi đẹp biết bao,sau bao nhiêu thời gian công sức mọi thứ đã hoàn thành. Đúng là con người tạo lên được nhiều thứ thật vĩ đại. Hoàn thành xong công trường vẫn còn ngổn ngang sắt,vật liệu còn lại. Chắc phải mất một ngày để dọn dẹp tất cả.Rồi hoàn thành các hệ thống điện nước bên trong. Thế là một ngôi trường mới đã hiện ra khang trang và sạch sẽ. Nhìn sang bên một nhà văn hóa cũng đang bắt đầu xây. Mọi thứ cũng đang tiếp diễn xây lên những công trình xanh-sạch-đẹp thay màu áo mới cho đất nước việt nam ta. Ngôi trường mới hoàn thành xong đó sẽ đầy ắp tiếng cười, tiếng học bài của trẻ thơ. Ôi! Thật hạnh phúc ý nghĩa biết bao những công trình,

Mồ hôi ướt đẫm trên áo của các chú công nhân. Nhưng lòng yêu nghề vẫn thấy họ vui tươi đến lạ. Em ước mình sau này có thể giúp một phần công sức như họ. Để thay đổi bộ mặt của đất nước, quê hương.

# hok tốt #

30 tháng 4 2020

Qua bài thơ “Đi đường” của Hồ Chí Minh, người đọc đã cảm nhận được một nhân cách cao đẹp trong con người, của Bác. Có lẽ trên thế giới ít có vị lãnh tụ nào phải chịu nhiều cảnh tù đày, khổ đau như Bác. Bài thơ “Đi đường” cùng tập thơ “Nhật kí trong tù” chẳng phải đã ra đời trong những năm tháng tù đày đầy oan khuất của Bác đó sao?Cùng với tù đày là những nỗi đớn đau tột cùng về thể xác bởi đường đi có quá nhiều gian khó:

“Đi đường mới biết gian lao

Núi cao rồi lại núi cao trập trùng”

Đường đi chuyển lao gian khó cũng có nghĩa là con đường hoạt động cách mạng nhiều gian khó: hình ảnh “Núi cao rồi lại núi cao trập trùng” gợi đến những cảnh tù đày, bắt bớ, những giam cầm,... Nhưng vượt lên tất cả, tâm hồn Bác toả sáng bởi tấm lòng rộng mở đối với thiên nhiên, và đặc biệt là bởi sự lạc quan với tầm nhìn lãnh tụ. Chỉ điều đó mới giúp Bác vượt qua tất cả những đau đớn về thể xác để có thể hạ xuống câu thơ:

“Núi cao lên đến tận cùng

Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non”.

30 tháng 4 2020

Mở đầu bài thơ là một phán đoán: Đi đường mới biết gian lao.

Một phán đoán luận lý có nội dung và hình thức rất gần với phán đoánhiện thực (chỉ thêm một chữ "mới").Đó là một nhận thức, một nhận thức có tính khái quát rút ra từ thực tiễn, rất phù hợp với quy luật của nhận thức: "Thực tiễn - nhận thức - thực tiễn" . Câu thơ tiếp là hình ảnh miêu tả cụ thể khách quan về đường đi gian khó, cũng là sở cứ của câu thứ nhất: Núi cao rồi lại núi cao trập trùng. Con đường ấy là con đường chuyển lao nhưng cũng là con đường cách mạng, con đường sự nghiệp, con đường đời.

Một con người đã trải qua con đường cách mạng dài lâu như Bác vẫn nghiệm lại nhận thức của mình. Một ý thức chủ động lao vào thực tế...Nhận  thức và thực tiễn và nhận thức đã chuyển thành ý chí và hành động.

Chúc bạn học tốt.

30 tháng 4 2020

- Câu thơ thứ nhất: sử dụng điệp ngữ “ nhẹ”: Nhấn mạnh , thể hiện sự xúc động, tình cảm tha thiết của nhà thơ và dòng người vào lăng viếng Bác.

- Câu thơ thứ 2: Sử dụng nghệ thuật nhân hoá: trăng được gọi như người ( trăng ơi trăng); điệp ngữ trăng được nhắc lại 2 lần như muốn nhấn mạnh lời nhắn nhủ :, hãy yên lặng cúi đầu để bày tỏ lòng thành kính, lòng biết ơn vô hạn đối với Bác - Trăng là người bạn thuỷ chung suốt chặng đường dài bất tử của Người.

-Câu thơ thứ 3: nghệ thuật ẩn dụ “ngủ” ( có ngủ yên đâu) ca ngợi sự hi sinh quên mình của Bác, suốt cuộc đời Người chỉ lo cho dân tộc cho vận mệnh của dân tộc,của đất nước.

- Câu thơ thứ 4: Nghệ thuật nói giảm, nói tránh “ngủ” ( nay Bác ngủ) làm giảm đi sự đau thương khi nói về việc Bác mất. Trong lòng mỗi người dân Việt Nam Bác còn sống mãi.

=> Ngôn ngữ thơ giản dị, giàu hình ảnh, giàu cảm xúc đã diễn tả tình cảm, tấm lòng của nhà thơ và của nhân dân đối với Bác

Chúc bạn học tốt!

30 tháng 4 2020

CHÚC BẠN HỌC TỐT

mk ko biết trả lời

      Một ngày nọ,Lan đang đi sang nhà Thu học nhóm thì gặp bố của Thu.Lúc Đó,bố Thu đang mang một con cá về nhà.Khi về nhà Thu,Lan thắc mắc : "Đó là loài cá gì vậy ạ?"Bố Thu liền nói :"nếu cháu giải được câu đố sau thì cháu đã biết tên nó rồ đó,câu đố như sau:"                              Để nguyên,tên một loại bia                      Thêm huyền chắc chắn chính...
Đọc tiếp

      Một ngày nọ,Lan đang đi sang nhà Thu học nhóm thì gặp bố của Thu.Lúc Đó,bố Thu đang mang một con cá về nhà.Khi về nhà Thu,Lan thắc mắc : "Đó là loài cá gì vậy ạ?"Bố Thu liền nói :"nếu cháu giải được câu đố sau thì cháu đã biết tên nó rồ đó,câu đố như sau:"

                              Để nguyên,tên một loại bia

                      Thêm huyền chắc chắn chính là cá đây

Bạn Lan mãi không giải được,các bạn hãy giải mã câu đố để giúp bạn Lan nhé

       Ai đúng thì mik tick cho,còn sai thì.........chúc bạn may mắn lần sau😂

                    (Lưu ý:câu này khó lắm,cho mấy ông PRO thôi,chứ NOOD thì........nhục lắm)

 Chúc các bạn trả lời Đúng câu hỏi này✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅✅

9
6 tháng 5 2020

mink nghĩ là cá hồi

Bạn thọ đã sai

2 tháng 5 2020

  Đối với em khung cảnh bình yên, thơ mộng và tuyệt đẹp nhất chính là ở thôn quê khi ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vào một buổi sáng đẹp trời.

  Sáng sớm khi cùng ông đi tập thể dục trên con đường giữa cánh đồng em nhận ra có mùi hương thơm rất quen thuộc, đó là mùi của lúa chín. Nhìn ra xa em thấy một màu vàng trải dài tới tận cuối con đường, màu vàng của lá lúa và những bông lúa nặng trĩu hạt. Ánh nắng ban mai chiếu xuống những giọt sương còn đọng lại trên lá lúa khiến cho cả cánh đồng lung linh trong sương sớm. Những tia nắng sớm và những làn gió trong lành mát dịu thổi qua khiến cho cánh đồng lúa như một nàng thiếu nữ đang khoác trên mình tấm lụa vàng óng ánh mượt mà. Trên cánh đồng thấp thoáng bóng dáng những con chim chiền chiện, chim sẻ, chúng đang hót vang giữa đồng như hát khúc ca chào đón bình minh. Ngày hôm nay sẽ có nhiều mảnh ruộng được gặt, đó là những mảnh ruộng mà lúa đã ngả màu vàng úa, rồi chỉ một hai ngày sau cánh đồng mày sẽ được gặt hết chỉ còn trơ lại gốc dạ. 

  Em nhận ra quê hương tuy bình dị, dân giã nhưng lại chứa đựng những vẻ đẹp thanh bình, cho con người ta cảm giác thật bình yên và luôn muốn được trở về.

2 tháng 5 2020

  Đối với em khung cảnh bình yên, thơ mộng và tuyệt đẹp nhất chính là ở thôn quê khi ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vào một buổi sáng đẹp trời.

  Sáng sớm khi cùng ông đi tập thể dục trên con đường giữa cánh đồng em nhận ra có mùi hương thơm rất quen thuộc, đó là mùi của lúa chín. Nhìn ra xa em thấy một màu vàng trải dài tới tận cuối con đường, màu vàng của lá lúa và những bông lúa nặng trĩu hạt. Ánh nắng ban mai chiếu xuống những giọt sương còn đọng lại trên lá lúa khiến cho cả cánh đồng lung linh trong sương sớm. Những tia nắng sớm và những làn gió trong lành mát dịu thổi qua khiến cho cánh đồng lúa như một nàng thiếu nữ đang khoác trên mình tấm lụa vàng óng ánh mượt mà. Trên cánh đồng thấp thoáng bóng dáng những con chim chiền chiện, chim sẻ, chúng đang hót vang giữa đồng như hát khúc ca chào đón bình minh. Ngày hôm nay sẽ có nhiều mảnh ruộng được gặt, đó là những mảnh ruộng mà lúa đã ngả màu vàng úa, rồi chỉ một hai ngày sau cánh đồng mày sẽ được gặt hết chỉ còn trơ lại gốc dạ. 

  Em nhận ra quê hương tuy bình dị, dân giã nhưng lại chứa đựng những vẻ đẹp thanh bình, cho con người ta cảm giác thật bình yên và luôn muốn được trở về.

30 tháng 4 2020

Đặt câu với các từ ngữ dưới đây

A) Quê hương em rất đẹp.

B) Quê mẹ em rất đẹp

C) Quê cha đất tổ của em rất đẹp

D) Nơi chôn rau cắt rốn của em rất đẹp

30 tháng 4 2020

a) Quê hương em ngày một đổi mới.

b) Nha Trang là quê mẹ của em.

c) Dù cho đi đâu chăng nữa, em vẫn luôn nhớ về nơi quê cha đất tổ.

d) Nơi chôn rau cắt rốn của tôi là một mảnh đất cằn cỗi nhưng đậm tình yêu thương. 

30 tháng 4 2020

-Trong đời sống ,ta cần chứng minh khi ta muốn thuyết phục cho mọi người tin lời nói của mình là sự thật.

-Khi cần chứng minh cho ai đó tin rằng lời nói của em là thật, em phải : đưa ra những chứng cứ xác thực để thuyết phục mọi người.

- Chứng minh là sử dụng những lí lẽ, bằng chứng chân thực, đã được thừa nhận để chứng tỏ luận điểm mới (cần được chứng minh) là đáng tin cậy.

bạn xạo ghê

nói là không chép mạng nhưng olm cũng là mạng, bn chép bài của người khác thì sao 

1 tháng 5 2020

Trong gia đình

- Yêu quý , kính trọng những người lớn tuổi ( ông , bà , bố , mẹ )

- Tôn trọng , giúp đỡ , quan tâm các thành viên trong gia đình

- Luôn thấu hiểu các thành viên trong gia đình

- Ở trường lớp

- Tôn trọng , giúp đỡ các bạn bè xung quanh

- Kính trọng , lễ phép với thầy cô giáo trong trường

- Hạn chế cãi nhau , đánh nhau trong lớp , trường

- Tích cực học tập tốt và thực hiện nội quy nhà trường tốt

- Ngoài xã hội

- Tôn trọng mọi người xung quanh

- Giúp đỡ , quan tâm những người xung quanh ,

đặc biệt là người có hoàn cảnh khó khăn

- Yêu thương , kính trọng những người xung quanh

- Thực hiện tốt các quy định của xả hội ( luật an toàn giao thông , không dẫm lên bồn cây , không phá hoại của công ,...

1 tháng 5 2020

   Cây tre trăm đốt là một câu chuyện cổ tích rất hay và được nhiều người yêu thích. Trong đó có em.

Hồi còn nhỏ, em thường được bà nội kể nhiều truyện dân gian. "Cây tre trăm đốt" là một trong những truyện mà em rất thích. Vì hồi đó còn quá bé nên em xin kể lại như sau: Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: "Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn". Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn.

Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm: "Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ". Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi: "Tại sao con khóc". Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo: "Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một tram đốt tre và hô "khắc nhập, khắc nhập" thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô "khắc xuất, khắc xuất" thì cây lại rời ra". Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô: Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc: "Khắc nhập, khắc nhập" thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc: "Khắc xuất, khắc xuất" thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ.