K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 2

Sau khi đọc đoạn lời hát "Chim đùa theo trong lá / Cá dưới khe thì thào / Hương rừng chen hương cốm / Em tới trường hương theo" trong bài hát "Đi học", em cảm thấy bừng lên trong lòng một cảm giác rất đặc biệt, vừa nhẹ nhàng, vừa rạo rực. Những hình ảnh thiên nhiên như chim đùa trong lá, cá thì thào dưới khe suối khiến em tưởng tượng ra một không gian thanh bình, yên ả. Âm thanh của chim, của nước như là những âm điệu vỗ về, đưa đẩy tâm hồn em vào không gian của tuổi thơ trong sáng. Hương rừng, hương cốm hòa quyện lại, như một sự kết nối ngọt ngào giữa thiên nhiên và con người, tạo nên một cảm giác thân thuộc, ấm áp. Đặc biệt, khi tác giả viết "Em tới trường hương theo", em như cảm nhận được sự hân hoan, tươi mới của tuổi học trò, nơi mỗi bước chân đến trường đều tràn đầy hương thơm của sự học hỏi, khát khao khám phá. Những lời hát ấy không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn làm dâng lên trong em niềm vui và sự háo hức của một ngày mới bắt đầu, một hành trình đầy hứa hẹn và hi vọng.

Lên gg mà tra

27 tháng 2

hỏi chat GPT

viết đoạn văn 200 chữ cảm nhân về cuộc tò chuyện của hai cha con trong bài thơ '' những cánh buồm'' kèm dàn ý chi tiết.Những cánh buồmTác giả: Hoàng Trung ThôngHai cha con bước đi trên cátÁnh mặt trời rực rỡ biển xanhBóng cha dài lênh khênhBóng con tròn chắc nịch,Sau trận mưa đêm rả ríchCát càng mịn, biển càng trongCha dắt con đi dưới ánh mai hồngNghe con bước, lòng vui phơi phới. Con bỗng...
Đọc tiếp

viết đoạn văn 200 chữ cảm nhân về cuộc tò chuyện của hai cha con trong bài thơ '' những cánh buồm'' kèm dàn ý chi tiết.

Những cánh buồm
Tác giả: Hoàng Trung Thông

Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch,

Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

 

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

 

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
Sẽ có cây, có cửa, có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

Cha lại dắt con đi trên cát mịn,
Ánh nắng chảy đầy vai
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi!”

 

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

0
27 tháng 2

Bầu ơi thương lấy bí cùng bí lấy thương ơi bầu đảm bảo 10đ ko lo


27 tháng 2

Nguyễn Ngọc Tư – một cây bút tài hoa của văn học Việt Nam – luôn khiến người đọc xúc động bởi những câu chuyện bình dị nhưng thấm đẫm tình người. Truyện ngắn "Áo Tết" là một tác phẩm như thế, và nhân vật Bé Em đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả bởi hình ảnh một cô bé ngây thơ, hồn nhiên nhưng cũng đầy khao khát và giàu tình cảm.

1. Bé Em – một đứa trẻ hồn nhiên nhưng đầy khao khát

Bé Em xuất hiện trong truyện với hình ảnh một cô bé nhà nghèo, luôn mơ ước có một chiếc áo mới để diện vào ngày Tết. Khát khao của em đơn giản, nhỏ bé nhưng lại vô cùng tha thiết. Cô bé luôn háo hức, tràn đầy hy vọng khi nghe những lời hứa hẹn của cha về chiếc áo. Ở độ tuổi thơ dại, em tin tưởng tuyệt đối vào lời hứa của người lớn, và trong tâm trí non nớt ấy, một chiếc áo Tết không chỉ là món quà vật chất mà còn là biểu tượng của niềm vui, của sự trân trọng và yêu thương.

Tuy nhiên, càng chờ đợi, em càng hụt hẫng khi nhận ra cha mẹ không thể thực hiện lời hứa ấy. Dẫu vậy, Bé Em không hề trách móc, không giận hờn, mà chỉ lặng lẽ ôm giấc mơ về một chiếc áo mà em biết có lẽ mãi chẳng thuộc về mình.

2. Bé Em – nhân vật tượng trưng cho sự nghèo khó và những ước mơ bé nhỏ

Bé Em đại diện cho những đứa trẻ sinh ra trong nghèo khó, nơi mà ngay cả một chiếc áo mới ngày Tết cũng trở thành điều xa xỉ. Em không có nhiều đòi hỏi, không mưu cầu vật chất lớn lao, chỉ cần một chiếc áo mới – một niềm vui giản dị nhưng vẫn quá sức với gia đình. Qua nhân vật này, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể về câu chuyện của riêng Bé Em mà còn nói thay cho bao nhiêu đứa trẻ nghèo khác, những đứa trẻ lớn lên trong thiếu thốn nhưng vẫn giữ trong lòng mình những ước mơ đẹp đẽ.

3. Bé Em – đứa trẻ giàu tình cảm và sự bao dung

Dù là một cô bé nhỏ tuổi, nhưng Bé Em lại có trái tim bao dung và yêu thương vô bờ bến. Khi biết mình không có áo mới, em có thể buồn bã, có thể hụt hẫng, nhưng em không oán trách cha mẹ. Em hiểu hoàn cảnh gia đình, hiểu sự vất vả mà cha mẹ đang phải gánh chịu. Trong sự thất vọng, em vẫn giữ trong lòng tình yêu thương dành cho người thân, vẫn tin vào những điều tốt đẹp của cuộc đời.

Bé Em không chỉ là một đứa trẻ đơn thuần, mà còn là biểu tượng của sự chịu đựng, của tình cảm gia đình và của sự hy sinh thầm lặng. Tấm lòng của em khiến người đọc vừa xót xa, vừa cảm phục.

4. Ý nghĩa của nhân vật Bé Em trong truyện ngắn "Áo Tết"

Nhân vật Bé Em đã giúp Nguyễn Ngọc Tư khắc họa rõ nét hiện thực cuộc sống của những người nghèo – nơi mà ngay cả niềm vui nhỏ bé như một chiếc áo mới cũng trở thành điều xa vời. Đồng thời, Bé Em cũng là hiện thân của tình yêu thương, của sự bao dung và của những giấc mơ tuy mong manh nhưng không bao giờ tắt.

Qua hình ảnh Bé Em, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc một thông điệp sâu sắc: hãy biết trân trọng những gì mình đang có, hãy yêu thương và quan tâm nhiều hơn đến những đứa trẻ kém may mắn. Bởi lẽ, đôi khi niềm vui không đến từ những điều lớn lao, mà chỉ đơn giản là một chiếc áo mới ngày Tết – một giấc mơ rất nhỏ nhưng lại chứa đựng biết bao hy vọng và khát khao.

Kết luận

Nhân vật Bé Em trong "Áo Tết" đã để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm. Em là một đứa trẻ đáng thương nhưng cũng đầy nghị lực, là biểu tượng của sự hồn nhiên, của những giấc mơ tuổi thơ giản dị mà đầy cảm động. Qua nhân vật này, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện buồn mà còn truyền tải một thông điệp về tình yêu thương, về sự trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Bé Em – một cô bé nhỏ bé nhưng đã làm nên một câu chuyện lớn, chạm đến trái tim của bao người đọc.

27 tháng 2

Cho A=1/3^2 + 1/4^2 + 1/5^2 +...+ 1/100^2. Chứng Minh 32/101<A<9/16


giúp e với đi ạ

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
26 tháng 2

Hai câu thơ "Mặt trời của Bắp thì nằm trên đồi/ Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng" của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình ảnh thơ độc đáo, giàu sức gợi tả và biểu cảm. Câu thơ đầu tiên "Mặt trời của Bắp thì nằm trên đồi" sử dụng hình ảnh mặt trời quen thuộc, tượng trưng cho nguồn sáng, nguồn sống của vạn vật. Còn câu thơ thứ hai "Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng" lại là một sáng tạo bất ngờ, thú vị. Ở đây, "mặt trời" không còn là nguồn sáng tự nhiên mà là đứa con bé bỏng của mẹ. Sự đối lập giữa hai hình ảnh mặt trời trong hai câu thơ đã tạo nên một sự tương phản đặc sắc. Mặt trời của Bắp nằm trên đồi cao, xa xôi, còn mặt trời của mẹ lại nằm ngay trên lưng, gần gũi, ấm áp. Điều này thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Con là nguồn sống, là niềm hạnh phúc, là tất cả đối với mẹ. Hình ảnh đứa con nằm trên lưng mẹ cũng gợi lên sự vất vả, nhọc nhằn của người mẹ. Mẹ vừa địu con trên lưng, vừa làm việc trên nương rẫy, nhưng mẹ vẫn luôn dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Câu thơ không chỉ ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn thể hiện sự biết ơn, trân trọng của nhà thơ đối với những người mẹ Việt Nam tần tảo, chịu thương chịu khó.

26 tháng 2

Hai câu thơ trên trích từ bài Người Mẹ Cầm Súng của Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện một hình ảnh so sánh đầy sáng tạo và ý nghĩa. Hình ảnh "mặt trời của Bắp" – mặt trời tự nhiên trên đồi – là nguồn sáng, nguồn sống cho cây cối, tượng trưng cho sự sinh sôi, nảy nở. Nhưng "mặt trời của mẹ" lại là đứa con yêu thương, người mang đến niềm tin, hạnh phúc cho mẹ, là ánh sáng tinh thần trong cuộc đời mẹ. Cách so sánh ấy vừa giản dị, gần gũi, vừa giàu tính biểu tượng, thể hiện tình yêu thương sâu sắc của người mẹ dành cho con. Hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh, gánh trên lưng cả một "mặt trời" của cuộc đời mình gợi lên sự thiêng liêng, cao cả của tình mẫu tử. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi tình mẹ mà còn tôn vinh vẻ đẹp của những người mẹ Việt Nam trong kháng chiến, vừa nuôi con, vừa gánh vác trọng trách với đất nước. Câu thơ ngắn gọn nhưng lắng đọng cảm xúc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.