bộ phận nào diễn ra các hoạt động sống của tế bào
sinh 6
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
VD:
Ơn dạy dỗ cao dường hơn núi, nghĩa Thầy Cô như nước biển khơi, công Cha Mẹ con luôn tạc dạ, ơn Cô con mãi ghi lòng. Nhân ngày 20/11 con xin kính chúc Cô mạnh khỏe, thành công trong sự nghiệp trồng người. Bộ áo dài cách tân duyên dáng này là món quà chan chứa lòng biết ơn nhân dịp 20/11 của con gửi tặng cô, mong cô luôn đẹp và dịu dàng hơn thế nữa.
Every school year, to motivate her learning spirit, her parents often organize family vacations. This year, at the end of the school year, I won the title of excellent student, my father was very happy, rewarding me for a tour of Ha Long Bay - a famous and beautiful beach of our country, which is currently voted as a di. world cultural production.
I came to Ha Long with lots of eager! I have heard the legend of the bay, about the dragons immersed themselves in creating thousands of islands in the heart of the bay. Along the way, pictures of villages, houses, and streets stretching out before you ... How so lovely in Vietnam!
That's it, Ha Long Bay! I exclaimed happily when the car stopped. It is really deep blue sky water. In front of my eyes, spreading thousands of thousands of colors is cool sea water and small islands intertwining in the heart of the bay. Boarding a boat to the bay, you can see all the wonderful beauty of the scenery here.
Standing on the deck of the boat, I heard the cool breeze blowing beautifully in my hair. The sun spreads out and makes the sea sparkle. The deeper the bay, the more it feels the water in the bay is a soft but lithe mass of jade. Seeing the four sides seeing immense carrying is gentle water waves. In the distance, the famous Bai Chay suspension bridge looks a pretty hand waving to visitors. Going a little further, all around us are small islands intertwined a fascinating maze.
Each island has its own unique shape. Legend has it that 99 dragons have descended into the bay, making the water here a green blue magic. Each dragon has turned into an island so this is called Ha Long Bay. Each island is named after the image that people imagine about that island, which is Trong Mai island, Con Ga island, Dau Go cave, ... and Ti Tot cave, Sung Sot cave. Again! Perhaps people are too surprised by what wonderful creatures bestow on Ha Long Bay. Up close, we see 'the islands here are made up of huge limestone blocks. Over time the rain and sun, they have been worn down so they have a strange shape today. Each island is greened by the brave, resilient plants: limestone itself has very little nutrients, the trees must attach themselves to rocks, their roots secrete a fluid to be able to "digest" things. arid stone.
But must go to the caves to see all the strange beauty of Ha Long. Stepping into Sung Sot cave (perhaps because the cave is surprisingly beautiful?) We see inside the cave there are small underground aquifers, the drops of water from the ceiling of the cave drop down with some tiny grains of sand. These grains of sand do not follow the falling water but embrace each other, over thousands of millions of years, they form sparkling stalactites. The caves here are made up of stalactites that, which is the result of an amazingly durable natural movement. The cave is very deep and wide, can accommodate up to thousands of people. The cave floor is normal stone, and the ceiling is full of stalactites. Stalactites also have many thousands of states that make visitors surprised. Their common shape is cylindrical, tapering towards the tail down the cave. In parular, there are places, stalactites form meaningful images on the cave walls and ceilings. It is a picture of the couple on the wedding day, a picture of a chicken, a monkey, ... Under the lights, the images are incredibly beautiful and sparkling.
Exit the cave and set foot on the top of the island. Standing on high, overlooking the immense bowl of Ha Long Bay, once again we can see around us the immense, blue sky. The small islands undulating embracing the bay. As for the small boats of the fishermen, of the tourist delegations gathered at the foot of the island cubs are making their parents ...
Leaving Ha Long Bay, I still feel surprised at the beauty of the bay - a rare wonder of the country. I feel more proud of my young life and more absorbent than my responsibility to contribute to the preservation and building of the country. My summer vacation has passed with so many interesting and useful things.
Every school year, to motivate her learning spirit, her parents often organize family vacations. This year, at the end of the school year, I won the title of excellent student, my father was very happy, rewarding me for a tour of Ha Long Bay - a famous and beautiful beach of our country, which is currently voted as a di. world cultural production.
I came to Ha Long with lots of eager! I have heard the legend of the bay, about the dragons immersed themselves in creating thousands of islands in the heart of the bay. Along the way, pictures of villages, houses, and streets stretching out before you ... How so lovely in Vietnam!
That's it, Ha Long Bay! I exclaimed happily when the car stopped. It is really deep blue sky water. In front of my eyes, spreading thousands of thousands of colors is cool sea water and small islands intertwining in the heart of the bay. Boarding a boat to the bay, you can see all the wonderful beauty of the scenery here.
Standing on the deck of the boat, I heard the cool breeze blowing beautifully in my hair. The sun spreads out and makes the sea sparkle. The deeper the bay, the more it feels the water in the bay is a soft but lithe mass of jade. Seeing the four sides seeing immense carrying is gentle water waves. In the distance, the famous Bai Chay suspension bridge looks a pretty hand waving to visitors. Going a little further, all around us are small islands intertwined a fascinating maze.
Each island has its own unique shape. Legend has it that 99 dragons have descended into the bay, making the water here a green blue magic. Each dragon has turned into an island so this is called Ha Long Bay. Each island is named after the image that people imagine about that island, which is Trong Mai island, Con Ga island, Dau Go cave, ... and Ti Tot cave, Sung Sot cave. Again! Perhaps people are too surprised by what wonderful creatures bestow on Ha Long Bay. Up close, we see 'the islands here are made up of huge limestone blocks. Over time the rain and sun, they have been worn down so they have a strange shape today. Each island is greened by the brave, resilient plants: limestone itself has very little nutrients, the trees must attach themselves to rocks, their roots secrete a fluid to be able to "digest" things. arid stone.
But must go to the caves to see all the strange beauty of Ha Long. Stepping into Sung Sot cave (perhaps because the cave is surprisingly beautiful?) We see inside the cave there are small underground aquifers, the drops of water from the ceiling of the cave drop down with some tiny grains of sand. These grains of sand do not follow the falling water but embrace each other, over thousands of millions of years, they form sparkling stalactites. The caves here are made up of stalactites that, which is the result of an amazingly durable natural movement. The cave is very deep and wide, can accommodate up to thousands of people. The cave floor is normal stone, and the ceiling is full of stalactites. Stalactites also have many thousands of states that make visitors surprised. Their common shape is cylindrical, tapering towards the tail down the cave. In parular, there are places, stalactites form meaningful images on the cave walls and ceilings. It is a picture of the couple on the wedding day, a picture of a chicken, a monkey, ... Under the lights, the images are incredibly beautiful and sparkling.
Exit the cave and set foot on the top of the island. Standing on high, overlooking the immense bowl of Ha Long Bay, once again we can see around us the immense, blue sky. The small islands undulating embracing the bay. As for the small boats of the fishermen, of the tourist delegations gathered at the foot of the island cubs are making their parents ...
Leaving Ha Long Bay, I still feel surprised at the beauty of the bay - a rare wonder of the country. I feel more proud of my young life and more absorbent than my responsibility to contribute to the preservation and building of the country. My summer vacation has passed with so many interesting and useful things.
học tốt
Trả lời :
t2 | t1 | T1 | T2 | s1 | s2 |
làng | ấy | ||||
ba | thúng | gạo nếp | |||
tất cả | những | em | học sinh | ||
con trâu | kia | ||||
chiếc | bút | này | |||
vài | con | gà | |||
năm | chiếc | rá | |||
tất cả | những | con | gà | ||
em | học sinh | chăm ngoan | ấy | ||
mấy | cái | chổi |
- Study well -
Tôi là một người bạn vô cùng thân thiết của con người, đặc biệt là đối với các bạn học sinh, tôi giúp cho các bạn học sinh học tập tốt hơn và mở rộng được hiểu biết cũng như kích thích trí sáng tạo của các bạn. Có thể nói tôi có một vai trò vô cùng quan trọng trong quá trình học tập ấy, các bạn đã đoán ra tôi là ai chưa nào? Đúng vậy, tôi là một cuốn sách trong vô vàn những cuốn sách phục vụ cho mục đích học tập của các bạn học sinh. Tôi đã từng hào về vai trò cũng như vị trí của mình, nhưng giờ đây tôi vô cùng buồn bã và thất vọng vì tôi không còn được sử dụng đến, bởi tôi chỉ là một cuốn sách bị bỏ quên.
Thân bài: kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên Tôi vốn là một cuốn sách giáo khoa ngữ văn lớp chín tập một, chúng tôi được con người sản xuất hàng loạt để phục vụ cho mục đích học tập của các bạn học sinh trung học. Chúng tôi được những nhà giáo dục ghi chép vào đó rất nhiều những kiến thức bổ ích và quan trọng đối với việc học của các bạn học sinh, đó không chỉ là những văn bản hay mà đó còn là những bài tập làm văn, những tiết tiếng việt đầy lí thú. Chúng tôi đều vô cùng tự hào vì diện mạo và cả nội dung của mình, bởi chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ mang đến rất nhiều những kiến thức quan trọng có thể giúp các bạn học sinh cuối cấp thi lên cấp trung học phổ thông một cách thuận lợi và suôn sẻ.
Chúng tôi được sản xuất tỉ mỉ, chau chuốt qua từng công đoạn, diện mạo khi chúng tôi được hoàn thành khiến tôi vô cùng vừa ý. Thời khắc mà chúng tôi mong mỏi nhất đó chính là khi chúng tôi được các bạn học sinh mua về, được sử dụng và phát huy những vai trò mà chúng tôi tự hào nhất về mình. Không phụ lòng mong mỏi của tôi, bày lên giá sách chưa lâu thì tôi được mua về và trở thành một người bạn thân thiết của một bạn học sinh dễ thương.
Tôi cùng bạn nhỏ đi học, cùng bạn làm bài tập và cùng bạn học sinh trải qua rất nhiều những tiết học ngữ văn đầy say mê, lí thú. Bạn học sinh cũng rất chăm chỉ và thông minh, không những vậy, bạn còn là một người biết giữ gìn và cẩn thận. Tôi được bạn đối xử rất nhẹ nhàng, vì vậy mà dù đến cuối học kì một thì tôi vẫn còn mới nguyên. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì nỗi buồn lại tới. Kết thúc học kì một cũng có nghĩa tôi sẽ không thể tiếp tục theo bạn học sinh đến trường, không được ngày ngày kề cận mà tôi trở nên cô đơn, lẻ loi khi bị cất lên giá sách cao.
Đó chính là khoảng thời gian tôi buồn bã và cô độc nhất, ngày ngày tôi chỉ nằm nguyên một vị trí, bên cạnh là những người bạn hoàn toàn xa lạ, chúng tôi không có tiếng nói chung nên không thể có những đối thoại thân thiết. Tôi chỉ biết nằm đấy mà suy nghĩ về những kỉ niệm tươi đẹp đã qua.Tôi cũng rất vui vì đã mang lại cho bạn học sinh nhiều kiến thức, góp phần mang đến một kết quả học tập tốt cho bạn nhưng nỗi buồn bị bỏ quên giờ đây cứ xâm chiếm làm cho tôi cả ngày chìm trong buồn bã, thất vọng.
Trước khi đến tay bạn học sinh, tôi vẫn ôm ấp nhiều mơ mộng, mong muốn đồng hành cùng các bạn học sinh trong những tiết học, bổ trợ cho các bạn về kiến thức. Tôi rất tự hào về mình mà chưa nghĩ đến thờ gian mà chúng tôi sẽ bị lãng quên như thế này. Khi những vai trò và công dụng của tôi không mang lại điều gì cho con người nữa thì dù có giá trị đến mấy thì chúng tôi cũng chỉ là những cuốn sách vô dụng. Đó là điều tồi tệ và khủng khiếp nhất đối với những cuốn sách như chúng tôi, không giá trị, không được coi trọng, tồn tại như một dạng trưng bày đầy xáo rỗng.
Ngày ngày tôi vẫn chứng kiến cô chủ nhỏ của mình chăm chỉ học hành, tôi cũng thấy vui lắm, nhưng buồn một nỗi đó chính là mình không còn giúp ích gì cho cô chủ nhỏ ấy nữa, bên cạnh hỗ trợ cho cô chủ nhỏ giờ đây là một người bạn đồng hành mới, đầy thú vị và chứa đựng nhiều kiến thức bổ ích hơn. Có lẽ tôi sẽ mãi nằm đó nếu như không có ngày ấy, đó là khi tôi được cô chủ nhỏ mang đi quyên góp cho những trẻ em nghèo có hoàn cảnh khó khăn.
Lúc đầu tôi thoáng buồn và có cảm giác bị bỏ rơi, nhưng cuộc sống mới ở đây khiến cho tôi vô cùng thích thú, bởi tôi có thể mang đến kiến thức cho những bạn nhỏ nghèo không có tiền mua sách, tôi thấy được giá trị đã mất của mình nên tôi vui lắm. Tôi chợt nhớ đến những câu thơ của con người mà tôi rất tâm đắc:
“Sách cũ người ta đọc thấy mê
Li kì hấp dẫn lệ đầm đề
Hỏi thăm sách cũ xưa của bạn
Cũ bao ngày tháng? Vẫn còn mê?
Kết bài: kể về tâm sự của một cuốn sách bị bỏ quên Đến giờ tôi chợt nhận ra một điều rằng mình sẽ không bao giờ bị lãng quên khi con người còn muốn học hỏi, tìm tòi những điều mới lạ. Cuộc sống và số phận của những cuốn sách chúng tôi cũng có những thăng trầm , nhưng quan trọng nhất là chúng tôi đã làm được gì, mang lại những giá trị gì cho con người hay sao. Bởi vậy tôi sẽ không buồn mà hết mình cống hiến sao cho sự tồn tại của mình trở nên ý nghĩa nhất
#hoctot
#phanhne
I. Mở bài: nêu vấn đề cần giới thiệu
Thời gian là một thứ khiến người ta phải giật mình khi quay lại với quá khứ. Thời gian đi qua để lại quá khứ những kỉ niệm buồn, những kỉ niện vui. Những kỉ niệm vui đối với tôi là kỉ niệm thời cấp sách đến trường. Ngôi trường thân yêu của tôi đã từng ngày phai màu theo thời gian. 20-11 vừa rồi về thăm lại trường xưa khiến lòng tôi nao nao, những cảm xúc vương vấn khó tả. Ngôi trường chẳng đổi khác chút nào.
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh về thăm trường
- Ngày 20/11: nhân ngày 20/11 về thăm trường, về thăm lại ngôi trường kỉ niệm, để gặp bạn bè, thầy cô.
- Về với ai?: về với những người bạn thân lúc xưa hay đi một mình
- Con đường đến trường: con đường đến trường đổi khác
+ Ngày xưa: đường đất, hai bên là cây cối um tum
+ Bây giờ: đường nhựa, nhà cao tầng mọc như nấm
2. Không khí ngày về thăm trường
- Bầu trời: bầu trời trong xanh
- Cây cối
- Xe cộ
- Con người
3. Tả trường
- Công trường
- Sân trường
- Lớp học
- Những nơi gắn với thời cắp sách
4. Tả người
- Thầy cô
- Học sinh
- Bạn bè
5. Cảm xúc khi về thăm lại trường
III. Kết bài
Nêu cảm nghĩ về ngôi trường đổi thay theo thời gian
#hoctot
#phanhne
Mở bài: khi đó bạn làm phóng viên
- Sau 10 năm tôi trở về trường cũ trong một lần đi lấy tài liệu viết báo
- Trở lại ngôi trường cấp 2 sau bao năm xa cách nhìn ngôi trường thật khác nhìn khang trang đẹp hơn nhiều
Thân bài:
- Ngôi trường thay đổi quá nhiều (nêu 1 số thay đổi)
- Đưa ra tình huống gặp lại thầy cô giáo cũ (+ Đi đến gần 1 cây bàng hoặc phượng già còn từ thời bạn còn đi học)
+ Đang miên man trong dòng kí ức ùa về thì nghe được một giọng nói vừa lạ vừa quen)
- Cuộc hàn huyên tâm sự của thầy trò (có thể nói thầy hỏi bạn việc làm bây giờ của mình và một số bạn học cùng khoá)
- Kết thúc cuộc nói chuyện như thế nào?
- Lời hứa hẹn vào lần gặp tới
Kết bài:
Nêu cảm xúc cảm nghĩ của mình
có ai mua nick H ko?
nick 10K
điểm hỏi đáp:7GP 25SP
nhắn tin cho mk nha
Tôi và mẹ sống ở cành cây này đã 2 tháng, cuộc sống ở đây rất tốt và tưởng chừng sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra.... Thế nhưng vào tối hôm qua, trời đột nhiên trở lạnh. Ban đầu chỉ là một cơn gió nhỏ nhưng sau thì cơn gió ấy ngay càng lớn và kéo theo đó là một trận mưa to, phải nói là rất to; mẹ tôi xòe đôi cánh của mình, ôm tôi vào lòng để sưởi ấm cho tôi. Thân hình mỏng manh của mẹ làm sao chống chọi lại ông trời. Chiếc tổ của hai mẹ con tôi mỗi ngày một ướt, mẹ tôi đã rất lạnh-tôi cảm nhận được điều đó-nhưng vẫn cố ôm tôi, sự ấm áp của mẹ đã làm tôi ngủ thiếp đi... Khi mặt trời mọc, tôi dần dần mở to đôi mắt của mình ra, và ôi không, mẹ đã...đã...chết vì lạnh cóng, vì cố che chở cho tôi. Tôi cảm thấy rất buồn và cảm thấy ân hận; buồn vì mất mẹ, ân hận vì tại sao lúc tối mình lại ngủ thiếp đi... Nhưng tất cả đã quá muộn màng, mẹ đã mất, mất trong cái đêm ấy
Là nhân tế bào bạn nhé!