IPHONE 11 PRO MAX bao nhieu vay moi nguoi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


1. - Vua tàu thủy Bạch Thái Bưởi
- Hai Bà Trưng
- Anh hùng Trần Đại Nghĩa
2.a) thợ điện,thợ cơ khí,thợ cày
b) thợ cấy
c) tiểu thương, chủ tiệm
d) đại úy, trung úy
e) bác sĩ, kĩ sư, giáo viên
g) học sinh tiểu học, học sinh trung học
3.- Nhặt được của rơi, trả cho người mất
4.a) cáo chết ba năm quay đầu về núi
b) trâu bảy năm còn nhớ chuồng
c) lá rụng về cuội
mình quên, còn câu 5 nữa, hì :)
5. vui tươi, tươi trẻ, sinh đẻ

Gia đình với bất kỳ ai trên thế gian này cũng là điều vô giá. Em yêu gia đình của em hơn tất cả mọi thứ. Gia đình đối với em không những là mái ấm, là nơi chở che và là nơi sẵn sàng đón lấy em khi em vấp ngã mà còn là nơi cất giữ món quà tuyệt với nhất của cuộc sống – mẹ.
Mẹ là người quan trọng nhất đối với em. Mẹ yêu của em đến hôm nay đã đi đến ngưỡng cửa ba mươi hai của cuộc đời – mốc tuổi không quá trẻ, cũng không quá già. Đó là ngưỡng cửa mà người phụ nữ dành trọn vẹn cho gia đình của mình. Mẹ em không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng trong ánh mắt của em mẹ mãi mãi là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời.
Dáng người mẹ em nhỏ nhắn, đôi vai gầy gầy mà gánh vác được tất cả những điều lớn lao. Mái tóc đen dài nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt trái xoan với hai gò má nhỏ gầy. Sống mũi mẹ cao cao, đôi mắt đen luôn đong đầy tình yêu thương dành cho em và đôi môi mỏng luôn nở nụ cười dịu dàng, ấm áp. Là một công nhân may, đôi bàn tay của mẹ từ rất lâu đã không còn mịn màng nữa mà có thêm nhiều vết chai, những vết chai sạn xấu xí nằm trong lòng bàn tay mẹ vậy mà lại xinh đẹp lạ thường.
Nếu có người hỏi em thần tượng của em là ai, em sẽ không ngần ngại trả lời đó là mẹ. Mẹ không có đũa phép thuật như những bà tiên trong truyện cổ tích nhưng vẫn tạo ra những điều hết sức diệu kỳ. Mẹ dành trọn vẹn thời gian của mình để chăm lo cho từng bữa ăn, giấc ngủ của em, chăm lo cho tổ ấm của gia đình em. Mẹ rời nhà từ sáng để đến nơi làm việc, tỉ mỉ may từng chiếc áo, chiếc quần để gửi đi khắp các vùng miền trong nước, xuất khẩu sang cả những đất nước xa xôi. Đến khi trở về nhà, lại lo lắng chăm sóc em. Mẹ không biết nhiều điều nhưng chưa bao giờ quên hỏi han tình hình học tập của em và giảng giải cho em nghe bao nhiêu câu tục ngữ, ca dao, thành ngữ hay, ý nghĩa.
Mẹ dịu dàng chăm lo, bao dung tha thứ cho tất cả lỗi lầm của em. Từ bé đến lớn, mẹ chưa từng nặng lời trách móc em dù chỉ một câu mà ân cần khuyên bảo để em nhận ra lỗi sai, cổ vũ và động viên em sửa chữa, khắc phục. Mẹ chu đáo và thân thiện với tất cả mọi người, từ những người thân trong gia đình đến hàng xóm láng giềng và cả những người xa lạ. Mẹ chính là người thầy đầu tiên của em, dạy cho em những bài học làm người đầy nhân ái và sâu sắc. Mẹ dạy em biết yêu thương mọi người, biết trân trọng những gì mình đang có và biết cố gắng, nỗ lực sống, tìm kiếm và theo đuổi hạnh phúc trong cuộc đời.
Từng ánh mắt yêu thương, từng lời nói dịu dàng, từng cử chỉ ân cần, chu đáo của mẹ đã in sâu vào trí nhớ của em, trở thành những niềm hạnh phúc vô giá của tuổi thơ em. Làm sao quên được những lời mẹ ru, làm sao quên được những đêm khuya mẹ không ngủ, lo lắng ngồi canh cho em giấc ngủ yên?
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chắng bằng mẹ đã thức vì chúng con...”
Mẹ là người đầu tiên dang tay chào đón em đến với cuộc đời này, “mẹ” cũng là tiếng nói đầu tiên khi em tập nói. Mẹ em luôn sẵn sàng hi sinh để trao cho em những điều tốt đẹp nhất. Mẹ từng thủ thỉ với em nụ cười của em là niềm hạnh phúc của mẹ, suốt bao năm tháng qua, mẹ luôn cố gắng kiên trì vì điều đó.
Mẹ là niềm hạnh phúc, niềm may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Em luôn tự nhủ phải cố gắng chăm ngoan để mẹ được hạnh phúc, giống như mẹ luôn lo lắng cho em. Từ sâu thẳm đáy lòng mình, em muốn nói cảm ơn và yêu mẹ rất nhiều.
Gia đình với bất kỳ ai trên thế gian này cũng là điều vô giá. Em yêu gia đình của em hơn tất cả mọi thứ. Gia đình đối với em không những là mái ấm, là nơi chở che và là nơi sẵn sàng đón lấy em khi em vấp ngã mà còn là nơi cất giữ món quà tuyệt với nhất của cuộc sống – mẹ.
Mẹ là người quan trọng nhất đối với em. Mẹ yêu của em đến hôm nay đã đi đến ngưỡng cửa ba mươi hai của cuộc đời – mốc tuổi không quá trẻ, cũng không quá già. Đó là ngưỡng cửa mà người phụ nữ dành trọn vẹn cho gia đình của mình. Mẹ em không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng trong ánh mắt của em mẹ mãi mãi là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời.
Dáng người mẹ em nhỏ nhắn, đôi vai gầy gầy mà gánh vác được tất cả những điều lớn lao. Mái tóc đen dài nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt trái xoan với hai gò má nhỏ gầy. Sống mũi mẹ cao cao, đôi mắt đen luôn đong đầy tình yêu thương dành cho em và đôi môi mỏng luôn nở nụ cười dịu dàng, ấm áp. Là một công nhân may, đôi bàn tay của mẹ từ rất lâu đã không còn mịn màng nữa mà có thêm nhiều vết chai, những vết chai sạn xấu xí nằm trong lòng bàn tay mẹ vậy mà lại xinh đẹp lạ thường.
Nếu có người hỏi em thần tượng của em là ai, em sẽ không ngần ngại trả lời đó là mẹ. Mẹ không có đũa phép thuật như những bà tiên trong truyện cổ tích nhưng vẫn tạo ra những điều hết sức diệu kỳ. Mẹ dành trọn vẹn thời gian của mình để chăm lo cho từng bữa ăn, giấc ngủ của em, chăm lo cho tổ ấm của gia đình em. Mẹ rời nhà từ sáng để đến nơi làm việc, tỉ mỉ may từng chiếc áo, chiếc quần để gửi đi khắp các vùng miền trong nước, xuất khẩu sang cả những đất nước xa xôi. Đến khi trở về nhà, lại lo lắng chăm sóc em. Mẹ không biết nhiều điều nhưng chưa bao giờ quên hỏi han tình hình học tập của em và giảng giải cho em nghe bao nhiêu câu tục ngữ, ca dao, thành ngữ hay, ý nghĩa.
Mẹ dịu dàng chăm lo, bao dung tha thứ cho tất cả lỗi lầm của em. Từ bé đến lớn, mẹ chưa từng nặng lời trách móc em dù chỉ một câu mà ân cần khuyên bảo để em nhận ra lỗi sai, cổ vũ và động viên em sửa chữa, khắc phục. Mẹ chu đáo và thân thiện với tất cả mọi người, từ những người thân trong gia đình đến hàng xóm láng giềng và cả những người xa lạ. Mẹ chính là người thầy đầu tiên của em, dạy cho em những bài học làm người đầy nhân ái và sâu sắc. Mẹ dạy em biết yêu thương mọi người, biết trân trọng những gì mình đang có và biết cố gắng, nỗ lực sống, tìm kiếm và theo đuổi hạnh phúc trong cuộc đời.
Từng ánh mắt yêu thương, từng lời nói dịu dàng, từng cử chỉ ân cần, chu đáo của mẹ đã in sâu vào trí nhớ của em, trở thành những niềm hạnh phúc vô giá của tuổi thơ em. Làm sao quên được những lời mẹ ru, làm sao quên được những đêm khuya mẹ không ngủ, lo lắng ngồi canh cho em giấc ngủ yên?
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chắng bằng mẹ đã thức vì chúng con...”
Mẹ là người đầu tiên dang tay chào đón em đến với cuộc đời này, “mẹ” cũng là tiếng nói đầu tiên khi em tập nói. Mẹ em luôn sẵn sàng hi sinh để trao cho em những điều tốt đẹp nhất. Mẹ từng thủ thỉ với em nụ cười của em là niềm hạnh phúc của mẹ, suốt bao năm tháng qua, mẹ luôn cố gắng kiên trì vì điều đó.
Mẹ là niềm hạnh phúc, niềm may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Em luôn tự nhủ phải cố gắng chăm ngoan để mẹ được hạnh phúc, giống như mẹ luôn lo lắng cho em. Từ sâu thẳm đáy lòng mình, em muốn nói cảm ơn và yêu mẹ rất nhiều.

1. quốc ca, quốc kì, quốc hiệu, Tổ quốc
2. Đặt câu
- Mảnh đất quê hương đầy nắng và gió đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi khoáng đạt, trẻ trung.
- Hè nào tôi cũng háo hức được về thăm quê mẹ.
- Những người con xa xứ luôn mang trong tim dáng hình quê cha đất tổ.
- Nơi chôn rau cắt rốn là nơi không thể nào quên.
3. a. quê cha đất tổ
b. non sông gấm vóc
4. Phần vần của các từ lần lượt là:
Trạng nguyên: ang - uyên
Nguyễn Hiền: uyên - iên
Khoa thi: oa-i
làng Mộ Trạch: ang-ô-ach
huyện Bình Giang: uyên-inh-ang

Kẻ hèn nhát là kẻ không dám nhận trách nhiệm với việc mình làm.
=> Cần phải có trách nhiệm, tự chịu trách nhiệm về những việc mình làm.
Vì bản thân là người điều khiển hành vi, suy nghĩ của chính mình nên phải có ý thức, tự chịu trách nhiệm.
Khi biết chịu trách nhiệm với chính mình thì sẽ có ý thức hơn với những hành vi của mình.
Tự chịu trách nhiệm với mình tạo được lòng tin, uy tín cho người khác.

1.
a. Cặp từ xưng hô: Trâu - ta
b. Từ xưng mình là "ta", gọi trâu là trâu, người nông dân thể hiện tình cảm gắn bó, gần gũi, thân mật giữa con người và vật nuôi.
2. Có thể ghi lại:
- Màu sắc: xanh trong/ trắng mờ/ trắng đục.
- Các sự vật: mây bồng bềnh, trắng
- Thoáng đãng, cao...
3. Láy âm đầu "n": no nê, nóng nảy, nao nao, núng nính,...
- Gợi âm thanh có âm cuối "ng": đùng đoàng, đùng đùng,
4.
- nên
- còn
- nhưng
- về
5. Đặt câu:
và: Hoa và Lan là những người bạn thân của An.
nhưng: Trời mưa nhưng các bạn lớp 5A vẫn đi học đúng giờ.
của: Chị Sứ là người con anh hùng của quê hương đất nước.

Điền các tiếng thích hợp vao chỗ trống để có:
a, Từ ghép tổng hợp: Nhỏ bé
Lạnh Lẽo
Vui Sướng
Xanh ngắt
b, Từ ghép phân loại: Nhỏ xíu
Lạnh Gía
Vui Lòng
Xanh tươi
c, Từ láy: Nhỏ Nhẻ
Lành Lạnh
Vui vui
Xanh xanh

“Nếu ai còn mẹ
Xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn
Vương mắt mẹ nghe con...”
Người cho bạn thiên chức được sống như ngày nay chính là mẹ. Người mà ở đó ta không bao giờ thấy thiếu vắng hơi ấm, không bao giò thua lỗ về tình thương, không bao giờ bị lừa dối bởi tình cảm... Trên đời chỉ có mẹ là người ta đáng tin nhất. Ai cũng có một người mẹ như thế. Và bản thân tôi cũng vậy, cũng có một người mẹ tuyệt vời biết bao.
Năm nay mẹ tôi đã 38 tuổi, cũng còn khá trẻ nhưng lại hằn rõ những dấu vết tần tảo thời gian. Thay vì có một làn da trắng sáng thì da mẹ sạm sạm nắng do những hôm đứng đồng vào những trưa hè nóng oi bức tưởng như ngộp thở. Khuôn mặt mẹ vẫn nhỏ nhắn hình trái xoan, gò má mẹ cao, gầy gầy trông rất đáng thương. Bàn tay bàn chân mẹ xương xương, các đường gân tay nổi rõ lên cùng đó là những vết chai sạn to lấm tấm. đôi bàn tay ấy đã phải sớm hôm dãi nắng, sớm ngày đầu tắt mặt tối lo cho gia đình tôi. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xương xương ấy là đôi môi lúc nào cũng nở tươi nụ cười lạc quan với đời. Dù chưa bước qua tuổi tứ tuần nhưng mẹ già nhanh hơn tuổi, cũng chỉ bởi những đứa con như tôi. Dù mẹ không đẹp như bao người ngoài kia nhưng trong tôi, mẹ lại là người phụ nữ, là thánh nữ trong lòng tôi.
Mẹ hiền lành, dịu dàng, luôn mang một phong thái rất đoan trang đằm thắm khiến mọi người khi tiếp xúc đều cảm thấy rất nhẹ nhàng mà gần gũi. Mẹ thường xuyên giúp đỡ mọi người, hàng xóm nếu như cần thiết. Mẹ sẵn sàng xắn tay xắn quần để giúp đỡ mà không nề hà hay toan tình. Rồi những lúc rảnh rỗi mẹ vẫn tích cực tham gia các hoạt động của làng xã. Đó cũng chính là lí do ai ai cũng quý mến mẹ, một người phụ nữa phúc hậu tốt bụng.
Đối với chúng tôi, mẹ là hình tượng của sự yêu thương chở che. Mỗi sáng khi cả nhà còn chìm trong giấc ngủ thì mẹ đã dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, cho chị em chúng tôi được kịp giờ đi học. Ngồi trên chiếc xe đạp hàng ngày tới trường, tuy có hơi sóc, có hơi ê nhưng mẹ luôn cố gắng che nắng, chắn mưa đưa đón tôi hằng ngày đến trường. Đó luôn là những giây phút hạnh phúc của đời tôi đã xua tan hết mọi khó khăn kia. Rồi nhớ những trưa mẹ đi làm đồng về, vương trên khuôn mặt ấy là những giọt mồ hôi chảy dài, lưng áo ướt đẫm, là những lúc mẹ bán lưng cho trời bán mặt cho đời vào những buổi trưa nắng vỡ đầu. Nhưng chỉ cần có con điểm số 10 là dường như nụ cười trên môi mẹ xoa tan, đánh vỡ hết mọi mệt nhọc kia.
Tôi vẫn còn nhớ hè năm ngoái, khi chuẩn bị vào lớp 6. Là dấu mốc chuyển cấp của tôi. Để đủ tiền trang bị tiền sách, bộ quần áo đồng phục mới thì mẹ con tôi đã phải chất cả một xe rau thật nặng đi ra chợ trên con đường làng ngoằn ngoèo. Chân đất mẹ cứ thoăn thoắt đẩy xe to như vậy, dù mệt nhưng mẹ vẫn mặc cả từng đồng để có tiền mua từng chiếc bút quyển vở cho tôi. Tôi thấy thương mẹ xiết bao.
Đời này, dẫu có ra sao, đi đâu về đâu thì mẹ luôn là người tôi nghĩ đến đầu tiên. Người mà tôi trân quý biết bao cho đủ. Mẹ luôn dạy bảo, mang cho tôi những câu chuyện đầy tính giáo dục bởi mẹ khát khao chị em tôi nên người như nào. Mẹ thường dạy: ra ngoài phải mạnh mẽ nếu không đời sẽ quật ngã các con. Vâng lời mẹ, nhưng mẹ à khi trở về bên mẹ thì con mãi chỉ là đứa con bé nhỏ xiết bao trước vòng tay yêu thương rộng lớn của mẹ
Tình thương,sự hi sinh của mẹ chắc cả đời này tôi cũng không trả sao cho hết. Chỉ biết cố gắng chăm chỉ học hành để không phụ lòng mẹ. Con yêu mẹ!
Học tốt nha!
ko đc đăng thế này nha!
thich thi sao