K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 1 2020

đúng vậy

     Mùa xuân, hạ, thu, đông.Mùa nào cũng quan trọng,cũng có vẻ đẹp riêng, một sắc thái và ý nghĩ riêng của nó.Những mùa đó tượng trưng cho bốn nàng tiên hiền hậu, xinh đẹp.Trong mỗi lần chơi tết, em được gặp nàng tiên mùa xuân trong giấc mơ. Cô kể nhiều câu chuyện hay về thiên nhiên, mùa xuân.
     Trong vườn, loài hoa nào cũng cho rằng mình đẹp nhất. Hoa Hồng bảo:
  - Nếu không có tớ, cả vườn hoa này chẳng còn gì đẹp nữa.
     Hoa Lay ơn nói:
  - Nếu không có tớ sẽ chẳng ai vào vườn ngắm hoa đâu!
     Hoa Viôlét vội vàng nói:
  - Vườn hoa đẹp là vì có tớ chứ, bộ áo tím và dáng vẻ mềm mại tớ thật là tuyệt vời!
  - Rồi hoa Cúc, hoa Huệ, hoa Đồng tiền… cũng tranh nhau khoe mình là đẹp nhất khiến cho cả khu vườn trở nên huyên náo. Chỉ riêng có một cái cây đứng trong góc vườn là lặng im. Cái cây ấy có muôn ngàn cành nhỏ và thưa thớt lá. Các bông hoa nhìn nhau và nói:
  - Cây gì mà khẳng khiu thế kia, chẳng có hoa gì cả!
     Từ đó, không ai thèm để ý đến cây đó nữa. Sáng 30 Tết, cô chủ bước vào vườn hoa và nói:
  - Xin chào những bông hoa của mùa xuân!
     Cả khu vườn xôn xao, hớn hở. Bông hoa nào cũng hướng theo bước chân của cô chủ và hy vọng mình sẽ được chọn để trưng bày trong ngày Tết. Nhưng lạ thay, cô chủ chạy đến góc vườn và reo lên:
  - Ôi, hoa đào đẹp quá!
     Bấy giờ, các loại hoa chợt nhận ra cái cây khẳng khiu ở góc vườn kia giờ đã khoác lên mình một chiếc áo đẹp tuyệt vời với những bông hoa hồng tươi thắm, đang vui đùa trong nắng xuân.
     Các loài hoa cất tiếng hỏi Đào:
 - Hoa Đào ơi, làm cách nào mà bạn có được những bông hoa đẹp thế?
     Hoa Đào dịu dàng trả lời:
 - Đó là nhờ đất mẹ nuôi lớn, nhờ mưa nắng bốn mùa và nhờ bàn tay chăm sóc sớm hôm của cô chủ.
     Cô chủ nói tiếp:
 - Đó còn là nhờ tính giản dị, khiêm nhường và lòng kiên trì chịu đựng gió rét, sương sa của hoa Đào. Cả năm hoa Đào chịu vất vả để dâng tặng hương sắc cho đời.
     Bấy giờ các loài hoa mới hiểu vì sao hoa Đào lại có sắc đẹp như vậy và cảm thấy xấu hổ về thái độ của mình trước kia. Các loài hoa cùng nói với bạn hoa Đào:
 - Hoa Đào ơi, chúng mình muốn cùng bạn góp sắc hương trong ngày Tết có được không?
     Hoa Đào và cô chủ cùng đáp:
 - Tất nhiên rồi, nào các bạn chúng ta hãy đón mừng năm mới nhé!
     Cả vườn hoa bừng lên sắc hương rực rỡ và ngào ngạt chào đón một năm mới với bao điều an lành và hạnh phúc.

6 tháng 1 2020

RGBắc Cạn:



Bắc Cạn có suối đãi vàng
Có hồ Ba Bể có nàng áo xanh.

 


Cao Bằng:



Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non
Nàng về nuôi cái cùng con
Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng


 


Bắc Giang:



Ai lên làng Quỷnh hái chè
Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi!
Muốn ăn cơm trắng cá mè
Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh
Muốn ăn cơm trắng cá rô
Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!

 


Hà Nội:


 


1.

Đường vô xứ Nghệ quanh quanh
Đường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng

 


2.

Ai về Hà Nội ngược nước Hồng Hà
Bườm giong ba ngọn vui đà nên vui
Đường về xứ Lạng mù xa...
Có về Hà Nội với ta thì về
Đường thủy thì tiện thuyền bè
Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang


 


3. Chùa Hương

 

Ai đi trẩy hội chùa Hương
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
 



4.

Ngày xuân cái én xôn xao
Con công cái bán ra vào chùa Hương
Chim đón lối, vượn đưa đường
Nam mô đức Phật bốn phương chùa này.

 


5. Đường phố Hà Nội



Hà Nội ba mươi sáu phố phường
Hàng Gai, hàng Đường, hàng Muối trắng tinh
Từ ngày ta phải lòng mình
Bác mẹ đi rình đã mấy mươi phen
Làm quen chẳng được nên quen
Làm bạn mất bạn ai đền công cho

 


Bắc Ninh:



Chiều trên cánh đồng Bắc Ninh
Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Để anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.

 


Miền Trung
 


 


Thanh Hóa:



Ai về nhớ vải Đinh Hòa
Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu khê
Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào
 


Nghệ An:


 


1.

Đường vô xứ Nghệ quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh hoạ đồ
Ai vô xứ Nghệ thì vô...
 


2.

Ra đi anh nhớ Nghệ An
Nhớ Thanh Chương ngon nhút
Nhớ Nam Đàn thơm tương...
"Tiếng đồn cá mát sông Găng
Dẻo thơm ba lá, ngon măng chợ Cồn."

 


Hà Tĩnh:



Ai về Nhượng Bạn thì về
Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.

 


Quảng Bình:


" Yến sào Vinh Sơn
Cửu khổng cửa ròn
Nam sâm Bố Trạch
Cua gạch Quảng Khê
Sò nghêu quán Hàn
Rượu dâu Thuận Lý..."

 


Quảng Trị:



Mẹ bồng con ra ngồi ái Tử
Gái trông chồng đứng núi Vọng Phu
Bao giờ nguyệt xế, trăng lu
Nghe con chim kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng.
Cổng thành Quảng Trị

 


Thừa Thiên - Huế:



1.

Ngọ Môn năm cửa chín lầu
Cột cờ ba bậc, Phú Văn Lâu hai tầng.

 


2.

Đi mô cũng nhớ quê mình
Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.


 


3. Sông Hương - Núi Ngự



"Quít giấy Hương Cần
Cam đường Mỹ Lợi
Vải trắng Cung Viên
Nhãn lồng phụng tiêu
Đào tiên Thế miếu
Thanh trà Nguyệt biếu
dâu da làng Truồi
Hạt sen Hồ Trịnh..."

 


Quảng Nam:




Nem chả Hòa Vang
Bánh tổ Hội An
Khoai lang Trà Kiệu
Rượu thơm Tam kỳ...
Cô gái làng Son
Không bằng tô don Vạn Tường.

 


Quảng Ngãi:


Ai về Quảng Ngãi quê ta
Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà dễ ăn
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền
"Mứt gừng Đức Phổ
Bánh nổ Nghĩa Hành
Đậu xanh Sơn Tịnh".
Mạch nha Thi Phổ
Bánh nổ Thu Xà
Muốn ăn chà là
Lên núi Định Cương

 


Bình Định:


1.

"Gỏi chính Châu Trúc
Bánh tráng Tam quan
Nón lá Gò Găng
Nem chua chợ Huyện"

 


2.

Công đâu công uổng công thừa
Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
 


3.

Muốn ăn bánh ít lá gai
Lấy chồng Bình Định sợ dài đường đi...

 


4.

Quảng Nam nổi tiếng bòn bon
Chả viên Bình Định vừa ngon vừa lành
Chín mùi da vẫn còn xanh
Mùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn...
 


5.

Bình Định có núi Vọng Phu
Có đầm Thị Nại, có cù lao Xanh
Em về Bình Định cùng anh
Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa


 


Phú Yên:


1.

"Xoài đá trắng
Sắn Phương lụa"

 


2.

Tiếng đồn chợ xổm nhiều khoai
Đất đỏ nhiều bắp, La Hai nhiều đường.

 


Khánh Hòa:



Yến xào Hòn Nội
Vịt lộn Ninh Hòa
Tôm hùm Đinh Ba
Nai khô Diên Khánh
Cá tràu Võ cạnh
Sò huyết Thủy Triều...

 


Phan Rí, Phan Thiết (Bình Thuận) :



Cô kia bới tóc cánh tiên
Ghe bầu đi cưới một thiên cá mòi
Chẳng tin giở thử ra coi
Rau răm ở dưới cá mòi ở trên

 


Miền Nam


Sài Gòn:


 


1.

Trầu Bà Điểm xẻ ra nửa lá
Thuốc Gò Vấp hút đã một hơi
Buồn tình gá nghĩa mà chơi
Hay là anh quyết ở đời với em?
 


2.

Chị Hươu đi chợ Đồng Nai
Bước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt bò

 


3.

Đất Sài Gòn nam thanh nữ tú
Cột cờ Thủ Ngữ thật là cao
Vì thương anh em vàng võ má đào
Em tìm khắp chốn nhưng nào thấy anh.
Cột cờ Thủ Ngữ
 


4.

Đường Sài Gòn cong cong quẹo quẹo
Gái Sài Gòn khó ghẹo lắm anh ơi

 


5. Sài Gòn về đêm

 

Đèn Sài Gòn (Cầu Tàu) ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ nhu
Chín trăng em cũng đợi, mười thu em cũng chờ.

 


6.

Đi đâu mà chẳng biết ta
Ta ở Thủ Đức vốn nhà làm nem.
 


7.

Nhà Bè nước chảy chia hai
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về
Biên Hòa có bưởi Thanh Trà
Thủ Đức nem nướng, Điện Bà Tây Ninh.

 


8.

Chợ Sài Gòn cẩn đá
Chợ Rạch Giá cẩn xi măng
Giã em xứ sở vuông tròn
Anh về xứ sở không còn ra vô.
 


9.

Trúc mọc bờ ao kêu bằng trúc thủy
Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa.
Viết thư thăm hết mọi nhà
Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em

 


10.

Chợ Sài Gòn đèn xanh đèn đỏ
Anh coi không tỏ anh ngỡ đèn tàu
Lấy anh em đâu kể sang giàu
Rau dưa mắm muối có nơi nào hơn em.
 


11.

Anh ngồi quạt quán Bến Thành
Nghe em có chốn anh đành quăng om!
Anh ngồi quạt quán Bà Hom
Hành khách chẳng có, đá om quăng lò.

 


Bình Dương:



Cây trái Bình Dương
Đất Bình Dương vốn thật quê chàng
Lánh nơi thành thị tìm đàng du sơn
Xuân xanh hai tám tuổi tròn
Hoa còn ẩn nhụy, chờ bình đơm bông.
 


Đồng Nai:


 


1.

Ăn bưởi thì hãy đến đây
Vào mùa bưởi chín, vàng cây trĩu cành
Ngọt hơn quít mật, cam sành
Biên Hòa có bưởi trứ danh tiếng đồn
 


2.

Biên Hòa bưởi chẳng đắng the
Ăn vào ngọt lịm như chè đậu xanh.

 


3.

Chim bay về núi Biên Hòa
Chồng đây vợ đó ai mà muốn xa
 


4.

Ai ơi về Đại Phố Châu
Thăm núi Châu Thới, thăm cầu Đồng Nai.

 


5.

Đồng Nai gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó thời không muốn về
 


6.

Đồng Nai nước ngọt gió hiền
Biên Hùng muôn thuở tiếng truyền an vui

 


7.

Ai qua Phú Hội, Phước Thiền (Thành)
Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành
 


8.

Hết gạo thì có Đồng Nai
Hết củi thì có Tân Sài chở vô

 


9.

Sông Đồng Nai nước trong lại mát
Đường Hiệp Hòa lắm cát dễ đi
 


10.

Gái Hiệp Hòa xinh như hoa thiên lý
Trai Hiệp Hòa chí khí hiên ngang.

 


Long An:


1.

Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa
Con trai Thủ Thừa cưỡi ngựa xuống mua

 


2.

Đèn nào cao bằng đèn Ba Gác
Gái nào bạc bằng gái chợ Giồng
Anh thương em từ thuở mẹ bồng
Bây giờ em khôn lớn, em lấy chồng bỏ anh
(Bến Lức - Long An)
 


3.

Anh muốn về Long An, Vàm Cỏ
Mấy lời em to nhỏ, anh bỏ sao đành
Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành
Núi kia hết đá, anh mới đành xa em.

 


Bến Tre:


1.

Bến tre dừa ngọt sông dài
Nơi chợ Mõ Cày có kẹo nổi danh
Kẹo Mõ Cày vừa thơm vừa béo
Gái Mõ Cày vừa khéo vừa ngoan
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?

 


2.

Bến Tre biển rộng sông dài
Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
 


3.

Muối khô ở Gảnh mặn nồng
Giồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng

 


4.

Bến Tre trai lịch, gái thanh
Nói năng duyên dáng ai nhìn cũng ưa.
 


Tiền Giang:


 


1.

Gò Công giáp biển nổi tiếng mắm tôm chà
Mắm tôm chua ai ai cũng chắc lưỡi hít hà
Sài Gòn, chợ Mỹ ai mà không hay.
 


2.

Sông vàm Cỏ nước trong thấy đáy
Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng
Ai về Mỹ Thuận, Tiền Giang
Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa?

 


3.

Phượng hoàng đậu nhánh vông nem
Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi
Ngã tư chợ Gạo nước hồi
Tui chồng mình vợ còn chờ đợi ai.
 


Đồng Tháp:


 


1.

Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh
Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm
 


2.

Muốn ăn bông súng mắm kho
Thì vô Đồng Tháp ăn no đã thèm

 


3.

Tháp Mười nước mặn đồng chua
Nửa mùa nắng cháy, nửa mùa nước dâng.
 


4.

Tháp Mười sinh nghiệp phèn chua
Hổ mây, cá sấu thi đua vẫy vùng

 


5.

Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẳn bắt, lúa trời sẳn ăn.
 


6.

Đèn nào sáng bằng đèn Sa Đéc
Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân
Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần
Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run.

 


7.

Nem Lai Vung vừa chua vừa ngọt
Quít Lai Vung võ đỏ ruột hồng
 


Cần Thơ:


 


1.

Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó thời không muốn về
 


2.

Đất Cần Thơ nam thanh nữ tú
Đất Rạch Giá vượn hú chim kêu
Quản chi nắng sớm mưa chiều
Lên voi xuống vịnh cũng trèo thăm em.

 


3.

Cần Thơ là tỉnh, Cao Lãnh là quê
Anh đi lục tỉnh bốn bề
Mãi lo buôn bán không về thăm em.
 


Bạc Liêu:


 


1.

Lục tỉnh có hạt Ba Xuyên
Bạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày
Mâu Thìn vốn thiệt năm nay
Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang.
Phong Thạnh vốn thiệt tên làng
Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung.
Anh em Mười Chức công khùng
Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan...
 


2.

Bạc Liêu nước chảy lờ đờ
Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.

 


Kiên Giang:


1.

Vịt nằm bờ mía rỉa lông
Cám cảnh thương chồng đi thú Hà Tiên

 


2.

Trai nào khôn bằng trai Long Mỹ
Gái nào mũ mỹ bằng gái Hà Tiên.
 


3.

U Minh, Rạch Giá thị hóa Sơn Trường
Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp đua.

 


Cà Mau:


1.

Rau đắng nấu với cá trê
Ai đến đất Mũi thì "mê" không về!

 


2.

Cà Mau khỉ khọt trên bưng
Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um.
 


3.

Cà Mau hãy đến mà coi
Muỗi kêu như sáo thổi
Đĩa lội lềnh như bánh canh

6 tháng 1 2020

sẽ không nhìn nữa vì sợ ngu theo

6 tháng 1 2020

 Không nhìn nữa nếu không muốn bị ngu theo.

     Tôi là cuốn sách Ngữ văn 6, tập 1 vốn được rất nhiều bạn nhỏ yêu quý. Họ hàng chúng tôi ai cũng hãnh diện, nhất là dịp đầu năm mới khi được các bạn nhỏ mang ở nhà sách về. Nhưng có lẽ không được may mắn như các bạn, tôi có một cuộc sống thật tẻ nhạt bên cạnh cậu chủ lười biếng.

     Khi năm học mới sắp bắt đầu, chúng tôi đã được các anh chị nhân viên sắp xếp cẩn thận, ngăn nắp lên những giá sách sạch sẽ và dễ nhìn thấy. Chúng tôi háo hức và chờ đợi. Lần lượt các bạn tôi được những bạn nhỏ mang về nhà, được yêu quý chăm sóc cẩn thận. Tôi biết điều đó vì sau một thời gian gặp lại ở trường học, tôi thấy bạn nào cũng vui vẻ, tươi tắn, bạn nào cũng được mặc những chiếc áo bóng kính sạch sẽ, dán nhãn vở xinh xinh... Nhìn lại mình tôi thấy thật tủi thân.

     Vừa mới ở nhà xuất bản ra, tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi thấy mình thật có ích và thầm hứa sẽ có gắng hết mình để giúp các bạn học trò. Hôm đó, ngày cậu chủ của tôi đến hiệu sách, tôi đã rất ấn tượng với cậu. Cậu bé chạy nhảy khắp nơi, đến kệ sách này rồi qua kệ sách khác. Nhưng đợi mãi vẫn không thấy cậu đến bên những cuốn sách giáo khoa. Có lẽ cậu bé chỉ thích ngắm nhìn thôi, thích đọc những quyển truyện tranh nhiều hình vẽ, màu sắc. Đến khi bố gọi, cậu ấy mới miễn cưỡng đến bên chúng tới, lấy những cuốn sách một cách thờ ơ, lạnh nhạt. Lúc đó bao nhiệt huyết, háo hức trong tôi bỗng dưng tan biến. Trong lòng ủ dột nhưng tôi vẫn hi vọng đó chỉ là giây phút ham chơi của cậu học trò nhỏ mà thôi.

     Sau đó, những ngày tháng của tôi ở nhà cậu chủ đã bắt đầu. Nếu một ngày của các bạn tôi vui vẻ, có ích thì một ngày trôi qua của tôi sao mà ảm đạm. Tôi rất buồn vì cậu học trò lười nhác. Từ hôm được mang về nhà, tôi vẫn yên vị trong chồng sách giáo khoa, lẫn lộn với những quyển cũ, quyển nháp không dùng nữa. Cuốn sách mới tinh, thơm tho như tôi chẳng mấy đã chuyển sang màu ngà. Thất vọng hơn nữa khi năm học mới thực sự bắt đầu. Bạn bè tôi nô nức, kể với nhau bao nhiêu chuyện hay về cô cậu chủ tốt bụng của họ. Chỉ riêng tôi nằm trong ngăn bàn tủi thân đến rơi nước mắt. Tôi không có áo mới, không có nhãn vỡ, cũng không được lật mở từng trang nhẹ nhàng, mép sách không được vuốt phẳng phiu....Tôi không muốn nhìn thấy ai nữa. Thỉnh thoảng tôi còn bị cậu viết vẽ bậy lên mặt nữa. Có đôi khi tôi còn bị cậu chủ dùng làm đồ lia, ném vào bạn. Bộp...bộp...mỗi khi rơi xuống đất như thế tôi đau khắp mình mẩy, đã vậy lại còn bị những bàn chân to khỏe của các cậu học trò giẫm lên. May thay, một bàn tay ấm áp của cô bé học trò nhấc tôi lên bàn, phủi bụi bẩn trên tôi, xoa xoa để tôi bớt đau đớn.

     Ở lớp là thế, về nhà tôi còn buồn hơn nữa. Tôi không được cậu chủ chăm sóc hay để mắt tới bao giờ. Về nhà là cậu vứt tôi năm một xó. Có lẽ chỉ những dịp có bài kiểm tra cậu mới lôi tôi ra mở mở, đọc đọc. Tôi cũng chẳng vui vẻ hay hứng thú gì vì dùng xong cậu sẽ lại bỏ rơi tôi ngay. Thế là ngày qua ngày, tháng qua tháng, từ một cuốn sách Ngữ văn trắng trẻo, thơm tho tôi bị lớp bụi bán bám đầy, thỉnh thoảng mấy cậu gián còn đến “hỏi thăm” khiến tôi khóc thét. Nếu như ngày trước tôi háo hức, vui vẻ yêu đời bao nhiêu thì giờ tôi lại ủ rũ, buồn chán bấy nhiêu. Còn cậu chủ thì vẫn ham chơi, lười học như thế. Từng xấp bài kiểm tra điểm kém cậu mang về, nhìn thấy mà tôi càng ngán ngẫm, tôi chỉ muốn biến mất khỏi nơi đây vì bao cố gắng của tôi vẫn không làm cậu thay đổi...

     Một hôm, vì bố mẹ mắng, cậu tức giận ném phắt tôi ra xa bay gần tới gầm giường. Vừa đau vừa giận cậu chủ tôi tìm cách trốn thoát. Tôi cố lết gần hơn nữa vào gầm giường, ra khỏi tầm mắt của cậu. Tôi không còn muốn giúp cậu chủ học nửa, cậu ấy làm tôi thất vọng quá. Nằm trong đó tôi sầu thảm nghĩ rằng thế là cuộc đời tôi sẽ mãi mãi ở đây không còn thấy ánh sáng và không còn có ích cho cuộc đời nữa.

Những ngày sau đó, tôi âm thầm theo dõi cậu chủ từ trong gầm giường. Nhìn cậu có vẻ gì đó băn khoăn. Cậu biết là mất tôi chưa nhỉ, cậu có buồn không, có lo lắng không...? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi khiến tôi như muốn nổ tung. Rồi tôi thấy cậu tìm tìm thứ gì đó. Tôi cũng muốn nhích ra ngoài một chút để cậu nhìn thấy tôi, muốn được cậu mang ra nhưng tôi không làm được, tôi vẫn giận cậu lắm. Rồi hai tuần trôi đi nhanh chóng. Bỗng một tiếng thét làm tôi giật mình tỉnh giấc mộng. Tôi mở đôi mắt thật to thì bắt gặp đôi mắt đen tròn, ánh lên niềm vui sướng của cậu chủ. Cậu nhanh tay nhấc bỗng tôi lên, lấy chiếc khăn sạch sẽ thơm tho lau cho tôi, rồi từng ngón tay cậu nhẹ nhàng vuốt phẳng những nếp quăn lâu ngày.... Chao ôi! Tôi có nằm mơ không nữa. Sao cậu chủ lại thay đổi đến nhường vậy, hay tôi nằm mơ chăng. Nhưng những tia nắng tinh nghịch nô đùa ngoài cửa sổ làm tôi chói mắt đã khẳng định đó là sự thật. Cậu chủ đã thay đổi rồi. Trong lòng tôi tràn đầy niềm hạnh phúc.

Mấy ngày sau khi đến lớp tôi biết lí do vì sao cậu chủ lại thay đổi tích cực như thế. Cậu đã nhận ra giá trị của những cuốn sách - người bạn thân của tất cả mọi người và đặc biệt với những cô cậu học trò. Sách không chỉ mang đến kiến thức khoa học, sách còn cho ta hiểu những bài học đế làm người. Nhưng không phải ai cũng có cơ hội đế có đủ những cuốn sách. Vì tế hãy biết yêu và giữ gìn sách các bạn nhé. Sách là bạn thân đấy!

6 tháng 1 2020

MINHF BIẾT XUÂN QUỲNH THUI CÒN LẠI THÌ KHÔNG NHỚ BÁNH TRÔI NƯỚC CỦA XUÂN QUỲNH :)))))))))))))))))))))))

6 tháng 1 2020

xuan quynh bai tieng ga trua

con lai thi mik chiu

6 tháng 1 2020

- Tháng 1-1077, khoảng 30 vạn quân Tống tiến vào nước ta. Bị phòng tuyến của quân ta chặn lại, Quách Quỳ đành phải đóng quân bên bờ Bắc sông Như Nguyệt, chờ thủy quân đến.

- Chờ mãi không thấy quân thủy đến, quân Tống nhiều lần tiến công đánh vào phòng tuyến của ta nhưng đều bị quân đội nhà Lý đẩy lùi.

- Không thể tiến công được, quân Tống chuyển sang củng cố, phòng ngự. Quân sĩ ngày một chán nản, mệt mỏi, chết dần chết mòn.

- Tương truyền, để động viên, khích lệ tinh thần chiến đấu của quân sĩ đêm đêm Lý Thường Kiệt cho người ngâm vang bài thơ thần “Nam quốc sơn hà”.

- Cuối mùa xuân 1077, nhận thấy quân địch đã suy yếu, Lý Thường Kiệt mở cuộc tấn công lớn vào trận tuyến của địch. Quân Tống thua to, lâm vào tình thế hết sức khó khăn, tuyệt vọng.

- Giữa lúc ấy, Lý Thường Kiệt chủ động kết thúc chiến tranh bằng biện pháp mềm dẻo, thương lượng, đề nghị “giảng hòa”. Quách Quỳ chấp nhận ngay, quân Tống vội vã rút về nước.

6 tháng 1 2020

Trong các cuộc kháng chiến, tất cả các tầng lớp nhân dân, các thành phần dân tộc đều tham gia đánh giặc, bảo vệ quê hương đất nước. Giặc đến đâu, nhân dân theo lệnh triều đình cất giấu lương thảo, của cải, thực hiện "vườn không nhà trống", tự vũ trang đánh giặc, hăng hái tổ chức các đội dân binh phối hợp chiến đấu với quân triều đình, làm cho quân Nguyên lâm vào thế bị động, thiếu lương thực, phân tán lực lượng để đối phó và bị đánh bại.
Trong cả ba lần chống quân xâm lược Mông - Nguyên, nhà Trần đã chuẩn bị rất chu đáo tiềm lực về mọi mặt cho mỗi cuộc kháng chiến. Nhà Trần rất quan tâm chăm lo sức dân, nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của nhân dân bằng nhiều biện pháp để tạo nên sự gắn bó đoàn kết giữa triều đình với nhân dân.
Quý tộc, vương hầu nhà Trần chủ động giải quyết những bất hoà trong nội bộ vương triều, tạo nên hạt nhân của khối đoàn kết dân tộc mà Trần Quốc Tuân là tiêu biểu. Ông là người yêu nước thiết tha, căm thù giặc cao độ, thương yêu nhân dân, quân lính hết lòng.
Trần Quốc Tuân còn là nhà lí luận quân sự tài ba. Ông là tác giả của các bộ binh thư nổi tiếng : Buih thưỵêu lược, Vạn Kiếp tông bí truyền thư. Ông còn là tác giả của Hịch tướng sĩ. Với chức Quốc công tiết chế- Tổng chỉ huy quân đội, ông là người đã có công lao to lớn trong ba cuộc kháng chiến, đặc biệt là các cuộc kháng chiến lần thứ hai và thứ ba.
Thắng lợi của ba lần chống quân xâm lược Mông - Nguyên gắn liền với tinh thần hi sinh, quyết chiến quyết thắng của toàn dân ta, mà nòng cốt là quân đội nhà Trần.
Thắng lợi đó cũng không thể tách rời chiến lược, chiến thuật đúng đắn, sáng tạo của vương triều Trần, đặc biệt là vua Trần Nhân Tông và các danh tướng : Trần Quốc Tuấn, Trần Quang Khải, Trần Khánh Dư...
Cách đánh giặc đúng đắn đó là : thấy được chỗ mạnh, chỗ yếu của kẻ thù, tránh chỗ mạnh và đánh vào chỗ yếu của giặc ; biết phát huy chỗ mạnh, lợi thế của đất nước, của quân đội và nhân dân ta, buộc địch phải đánh theo cách đánh của ta đã được chuẩn bị trước ; buộc giặc từ thế mạnh chuyển dần sang yếu, từ chủ động thành bị động để tiêu diệt chúng.

Đông Nam Á là một khu vực khá rộng, ngày nay gồm 11 nước:

Việt Nam, Lào, Cam-pu-chia, Thái Lan, Mi-an-ma, Ma-lai-xi-a, Xin-ga-po, In-đô-nê-xi-a, Phi-lip-pin, Bru-nây và Đông Ti-mo. Các nước này cùng có một nét chung về điều kiện tự nhiên, đó là đều chịu ảnh hưởng chủ yếu của gió mùa, tạo nên hai mùa tương đối rõ rệt: mùa khô lạnh, mát và mùa mưa tương đối nóng. Gió mùa kèm theo mưa rất thích hợp cho sự phát triển của cây lúa nước. Vì thế, cư dân Đồng Nam Á từ xa xưa đã biết trồng lúa và nhiều loại cây ăn củ, ăn quả khác.

Ngay từ thời đại đồ đá, người ta đã tìm thấy dấu vết cư trú của con người ở hầu khắp các nước Đông Nam Á. Đến những thế kỉ đầu Công nguyên, cư dân Đông Nam Á đã biết sử dụng rộng rãi đồ sắt. Cũng chính vào thời điểm này, các quốc gia đầu tiên ở Đông Nam Á bắt đầu xuất hiện.

Môi trường thiên nhiên bao gồm: đất, nước, không khí...và nhiều yếu tố khác bao quanh chúng ta.Nó tác động trực tiếp và gián tiếp lên cuộc sống của con người và động thực vật. Thử xem, nếu chúng ta thiếu nước thì sẽ như thế nào, chúng ta có thể không ăn trong 2 ngày nhưng không thể không uống một ngụm nước nào trong 2 ngày đó. Nhưng nguồn nước chúng ta sử dụng phải đảm bảo hợp vệ sinh, không gây mầm bệnh. Cũng như nước vậy, đất và không khí đều quan trọng không chỉ riêng cá nhân mà cho toàn nhân loại. Bầu không khí bị ô nhiễm sẽ gây ra nhiều bệnh hô hấp. Hô hấp nhờ cây xanh thải ra khí O2 nên vấn đề bảo vệ cây xanh đang được toàn cầu chú trọng. Bảo vệ nó chính là bảo vệ bản thân mình.Các bạn hãy chăm sóc và bảo vệ cho tốt nhé bởi nó cũng góp phần cải thiện ô nhiễm môi trường. Thiên tai, lũ lụt và hoạt động của con người ngày càng phát triển, tác động ngày càng nhiều đến môi trường: thải ra nhiều loại nước có các chất độc hại gây ô nhiễm nguồn nước, đất và không khí làm cho nước ngọt ngày càng khan hiếm, đất bị suy thoái, không khí có mùi khó chịu... khiến nhiều người bệnh tật nghiệm trọng hơn số lượng người chết ngày càng tăng. Hơn nữa môi trường còn có khả năng tự làm sạch.Tất cả những gì bao quanh chúng ta đều ảnh hưởng đến sức sống và tồn tại của nhân loại. Hãy kêu gọi mọi người hành động vì môi trường bạn nhé.

Chúc bạn học tốt!

Môi trường thiên nhiên bao gồm: đất, nước, không khí...và nhiều yếu tố khác bao quanh chúng ta.Nó tác động trực tiếp và gián tiếp lên cuộc sống của con người và động thực vật. Thử xem, nếu chúng ta thiếu nước thì sẽ như thế nào, chúng ta có thể không ăn trong 2 ngày nhưng không thể không uống một ngụm nước nào trong 2 ngày đó. Nhưng nguồn nước chúng ta sử dụng phải đảm bảo hợp vệ sinh, không gây mầm bệnh. Cũng như nước vậy, đất và không khí đều quan trọng không chỉ riêng cá nhân mà cho toàn nhân loại. Bầu không khí bị ô nhiễm sẽ gây ra nhiều bệnh hô hấp. Hô hấp nhờ cây xanh thải ra khí O2 nên vấn đề bảo vệ cây xanh đang được toàn cầu chú trọng. Bảo vệ nó chính là bảo vệ bản thân mình.Các bạn hãy chăm sóc và bảo vệ cho tốt nhé bởi nó cũng góp phần cải thiện ô nhiễm môi trường. Thiên tai, lũ lụt và hoạt động của con người ngày càng phát triển, tác động ngày càng nhiều đến môi trường: thải ra nhiều loại nước có các chất độc hại gây ô nhiễm nguồn nước, đất và không khí làm cho nước ngọt ngày càng khan hiếm, đất bị suy thoái, không khí có mùi khó chịu... khiến nhiều người bệnh tật nghiệm trọng hơn số lượng người chết ngày càng tăng. Hơn nữa môi trường còn có khả năng tự làm sạch.Tất cả những gì bao quanh chúng ta đều ảnh hưởng đến sức sống và tồn tại của nhân loại. Hãy kêu gọi mọi người hành động vì môi trường bạn nhé.