K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 2

em ko bt làm hihi

 

8 tháng 1 2018

mình thích làm bác sĩ. Vì làm bác sĩ sẽ cứu sống đc nhiều người hơn

8 tháng 1 2018

Bác sĩ vì mk có thể cứu mọi ng

14 tháng 1 2018

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.

Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

Nhớ tk mk nha

8 tháng 1 2018

trên 0 dưới 5

8 tháng 1 2018

được điểm dưới 100000000000000 điểm 

chắc chắn 99999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999%

9 tháng 1 2018

Quí Tỵ đi qua Giáp Ngọ lại đến. Hẳn, trong mỗi chúng ta, ai cũng cũng đang cảm nhận được rất rõ về sự nhộn nhịp và đầy háo hức của ngày tết cổ truyền, đặc biệt hơn là cái tết Giáp Ngọ 2014 năm nay.Tết đến xuân về, đó là khoảnh khắc đất trời vào xuân, vạn vật đổi mới. Con người ta cũng dễ dàng mở lòng mình hơn với mọi thứ trên đời. Đêm giao thừa trở thành một mốc thời gian để người ta đánh dấu cho sự bắt đầu để đổi mới cho những lời chúc đầy hứa hẹn và cho cả cái nhìn đầy yêu thương.Trong cái ngây ngất đầy men say của đất trời nồng nàn, vào giây phút thiêng liêng đó khiến con người ta muốn bao dung và được bao dung. Muốn được nói câu thứ tha cho những điều ám ảnh trong năm cũ, được bỏ chúng lại sau lưng như một giấc mộng đã tan mau. Rồi khi tỉnh giấc thì năm mới đã đến, tiếp tục cho những ước mơ hạnh phúc của mình.Tết còn là cơ hội để nói những lời cảm ơn và xin lỗi, để tìm lại yêu thương, niềm tin và cả sự thanh thản trong tâm hồn nữa.Hầu hết mọi người đều mong chờ ngày tết đến, một cái tết thật trọn vẹn. Nó còn là dịp để con người trở về với cội nguồn “con chim nhớ tổ, con người nhớ tông”. Đó như là ngày đoàn tụ, đoàn viên của mọi người dù chỉ là xa xứ hay đang gần nhau.Nó kéo mọi người lại gần nhau hơn khi cả gia đình cùng nhau quây quần bên mâm cơm ngày tết hay cả bên nồi bánh chưng đang tí tách lửa hồng. Là những lần nhìn pháo hoa mà rạo rực cả người, rồi cả những lần gói bánh, nấu bánh. Nhìn những cái bánh chưng xanh tự tay mình làm lòng lại thấy vui hơn, thêm yêu cái tết cổ truyền hơn nữa.Chúng ta đều không biết tết cổ truyền dân tộc có từ bao giờ, nhưng nó đã trở thành một tục lệ thiêng liêng, gắn bó trong tâm hồn, tình cảm của người dân Việt Nam. Nó mang đến cho con người những suy nghĩ riêng biệt, những dấu ấn khó quên, sự sum vầy ấm áp. Chúc cho tất cả mọi người đón một cái tết Giáp Ngọ thật là vui vẻ, vạn sự như ý.Nghĩ về... mùa xuânLòng tôi luôn ngập tràn cảm xúc khi nghĩ về mùa xuân - mùa được tôi đợi chờ nhất trong năm. Tôi cũng yêu mùa đông, mùa mây trời bàng bạc, mùa mẹ nhắc tôi mang thật ấm khi ra đường, nhưng tôi lại muốn mùa xuân đến thật mau, để xóa tan đi cái lạnh giăng mắc trong con người.Nghĩ về mùa xuân, tôi nghĩ ngay đến hình ảnh cây bàng trên sân trường. Thật kì diệu! Tôi luôn nghĩ như vậy khi nhìn lên những cành cây già khẳng khiu vươn ra giữa khoảng sân rộng. Những chồi non xanh ngọc bích vừa nhú lên, đẹp lạ lùng. Một vẻ đẹp giao mùa - thời điểm đầu tiên trong chuỗi tuần hoàn của vạn vật. Vẻ đẹp của sự sống âm thầm và mãnh liệt. Tôi mong rằng tôi có thể học được điều đó - biết tích góp nhựa sống từ mùa đông để tiếp thêm cho mầm non của mùa xuân.Nghĩ về mùa xuân, tôi lại nhớ về những chuyến xe Bắc Nam xuôi ngược. Những dòng người lữ khách hối hả, mong về sớm để đoàn tụ cùng người thân, gia đình. Tôi nghĩ đến người lái xe, đưa đón từng đoàn người về quê hương tụ họp, nhưng liệu người lái xe có thể kịp về với gia đình trước thời khắc giao thừa.Nghĩ về mùa xuân, tôi biết rằng dù ở bất cứ nơi đâu, làm bất cứ ngành nghề gì, mọi người dân Việt Nam đến ngày này luôn nhớ về quê hương, nơi những người thân của họ đang mong chờ với niềm yêu thương.Nghĩ về mùa xuân, tôi chợt nhớ đến chợ hoa ngày tết. Tôi nhớ cái cảnh mua bán tấp nập, rộn ràng. Nhớ những chậu hoa mai, hoa đào đua nhau khoe sắc. Mẹ tôi cũng đã chọn cho gia đình một chậu hoa ưng ý nhất đem về chưng trong nhà. Khung cảnh càng tấp nập hơn từ chiều 29, 30 tết, khung cảnh người bán, người mua càng hối hả, vội vàng hơn.Nghĩ về ngày xuân,tôi biết mình phải sống có tình thương, phải quan tâm đến những cảnh đời vất vả. Tôi thương bà cụ già ngồi chép miệng bán rẻ hoa cho khách hàng để kịp về làm bữa cơm chiều 30. Hay những đứa bé đánh giày vẫn đang cố gắng tìm kiếm những vị khách cuối cùng để kịp bắt xe đò về với cha mẹ chúng.Mùa xuân của tôi, của bạn, của mọi người đã đến gần. Nếu có lúc thấy khó khăn, vất vả, hãy đừng vội buông tay. Nếu có lúc bạn thấy mệt mỏi, hãy đừng dừng lại... Bạn hãy nghĩ rằng mùa xuân sẽ mang lại những điều tuyệt vời nhất, quý giá nhất.Tuổi 16, tôi tự hỏi mình rằng liệu tôi đã đủ lớn? Tôi tự hỏi đã làm được gì cho cuộc đời? Và tôi cố gắng hết mình để khẳng định bản thân. Và tôi sẽ lớn kịp cùng mùa xuân!

11 tháng 1 2018

cảm ơn bạn nhiều lắm

8 tháng 1 2018

hack cái gì vậy?

lên cụ google

8 tháng 1 2018

ĐỀ BÀI

Tả một đồ dùng học tập hoặc đồ vật mà em yêu thích.

BÀI THAM KHẢO

Nhân dịp mừng sinh nhật lần thứ 9 của em, chị Hằng tặng em một chiếc hộp đựng bút rất xinh. Hộp bút này chị mua trong dịp đi tham quan Đà Lạt vừa qua.

Hộp bút được làm bằng gỗ thông, rất nhẹ. Chiều dài của nó khoảng 20 cm, bề rộng 5 cm và chiều cao khoảng 3 cm. Trên nắp hộp khắc hình ngôi nhà sàn cùng với hai chú hươu đứng ngơ ngác dưới gốc thông. Nắp hộp mở ra, đóng lại dễ dàng. Lòng hộp có thể chứa được bốn, năm cây bút các loại, cùng cây thước nhỏ và vài thứ đồ lặt vặt khác.

Có hộp đựng bút, chiếc cặp sách của em ngăn nắp hẳn lên. Bút dùng xong, em đem cất vào hộp. Đến trường, muốn dùng loại bút nào, mở hộp ra là có ngay, tiện lợi biết bao! Em quý hộp bút ấy lắm vì nó là quà tặng của người thân, kèm theo mong muốn của cả gia đình là em ngày càng học giỏi và chăm ngoan hơn nữa.



 

8 tháng 1 2018

Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.

Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.

Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy …”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.

Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.

Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học.

Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.

8 tháng 1 2018

Kể về bà

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.    Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.   Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.   Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.   Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà   Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.   Hãy kể về người bà kính yêu của em   Bà là người bà tuyệt vời nhất   Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.   Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.   Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.   

 

8 tháng 1 2018

Hướng dẫn soạn bài Sông nước Cà Mau

I. VỀ TÁC GIẢ

Đoàn Giỏi (1925-1989) là tên khai sinh, ngoài ra nhà văn còn

có các bút danh: Nguyễn Hoài, Nguyễn Phú Lễ, Huyền Tư;

quê quán: Châu Thành, Tiền Giang.

Trong những năm chống thực dân Pháp, Đoàn Giỏi công tác

trong ngành an ninh rồi làm công tác thông tin, văn nghệ.

Tập kết ra Bắc, từ năm 1955 ông chuyển sang làm công tác

sáng tác và biên tập sách báo. Đoàn Giỏi là Uỷ viên Ban chấp

hành Hội Nhà văn Việt Nam các khoá I, II, III.

Tác phẩm đã xuất bản:

Người Nam thà chết không

hàng

(kịch thơ, 1947),

Khí hùng đất nước

(kí, 1948),

Những

dòng chữ máu Nam Kì

1940 (kí, 1948),

Đường về gia

hương

(truyện, 1948),

Chiến sĩ Tháp Mười

(kịch thơ,

1949),

Giữ vững niềm tin

(thơ, 1954),

Trần Văn Ơn

(truyện kí,

1955)

, Cá bống mú

(truyện, 1956),

Ngọn tầm vông

(truyện kí,

1956),

Đất rừng phương Nam

(truyện, 1957),

Hoa hướng

dương

(truyện ngắn, 1960),

Cuộc truy tìm kho vũ khí

(truyện,

1962),

Những chuyện lạ về cá (

biên khảo, 1981)

, Tê giác giữa

ngàn xanh

(biên khảo, 1982).

II. KIẾN THỨC CƠ BẢN

1. Bài văn miêu tả sông nước vùng Cà Mau ở cực nam của Tổ

quốc.

Trình tự miêu tả thể hiện trong bài văn là: bắt đầu từ cảm

tưởng chung, thông qua sự quan sát thiên nhiên Cà Mau - tác

giả đi đến những nét đặc tả kênh rạch, sông ngòi và nét độc

đáo của cảnh chợ Năm Căn họp trên mặt nước.

Theo trình tự miêu tả như trên, có thể thấy bố cục của bài

văn gồm ba đoạn:

- Đoạn 1 (Từ đầu đến "lặng lẽ một màu xanh đơn điệu"): Cảm

tưởng chung về thiên nhiên Cà Mau.

- Đoạn 2 (Tiếp theo đến "khói sóng ban mai"): Đặc tả kênh,

rạch Cà Mau và con sông Năm Căn rộng lớn.

- Đoạn 3 (Còn lại): Đặc tả cảnh chợ Năm Căn.

Đọc bài văn, có thể hình dung vị trí của người miêu tả là ngôi

thứ nhất "tôi" (ngồi trên thuyền) - tức người chứng kiến và

cảm nhận quang cảnh

sông nước Cà Mau

. Vị trí ấy rất thuận

lợi cho việc quan sát và miêu tả vì những hình ảnh và suy

nghĩ được thể hiện trực tiếp bằng con mắt của "người trong

cuộc". Với vị trí quan sát của người trên thuyền, các hình ảnh

miêu tả được hiện ra trong bài văn như một cuốn phim thật

sinh động: nhiều màu sắc, cảnh trí đan cài và giàu cảm xúc.

2. Trong đoạn văn (từ đầu đến "lặng lẽ một màu xanh đơn

điệu") tác giả đã diễn tả ấn tượng ban đầu bao trùm về vùng

sông nước Cà Mau. ấn tượng ấy là ấn tượng choáng ngợp (thể

hiện qua các từ ngữ có tính cường điệu: kênh rạch càng bủa

giăng chi chít, trên thì... dưới thì... chung quanh... cũng chỉ...).

ấn tượng ấy được cảm nhận qua thị giác, thính giác và vị giác

- đặc biệt là cảm giác đơn điệu về màu xanh và ...tiếng rì rào

bất tận... của rừng, của sóng. ấn tượng ấy được thể hiện qua

các câu văn dài ngắn xen kẽ, biến hoá linh hoạt: vừa tả vừa

kể, tạo ra một mạch văn trữ tình lôi cuốn.

3. Qua đoạn văn tác giả nói về cách đặt tên cho các vùng đất,

con kênh ở vùng Cà Mau cho thấy: các địa danh ở đây được

đặt tên rất giản dị, gần gũi với thiên nhiên. Cách đặt tên như

thế cũng thể hiện đặc điểm của thiên nhiên vùng Cà Mau.

4.

Trong đoạn văn từ "Thuyền chúng tôi chèo thoát qua đến

sương mù và khói sóng ban mai":

+ Những chi tiết thể hiện sự rộng lớn, hùng vĩ của dòng sông

và rừng đước:

- Nước ầm ầm đổ ra biển nagỳ đêm như thác

- Con sông rộng hơn ngàn thước

- Cá nước bơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người

bơi ếch giữa những đầu sóng trắng.

+ Trong câu "Thuyền chúng tôi chèo thoát qua kênh Bọ Mắt,

đổ ra con sông Cửa Lớn, xuôi về Năm Căn" có các động từ:

thoát qua, đổ ra, xuôi về chỉ cùng một hoạt động của con

thuyền.

Nếu thay đổi trình tự những động từ ấy trong câu thì sẽ không

thể hiện được các trạng thái hoạt động rất phong phú của con

thuyền trong các hoàn cảnh khác nhau.

Trong câu này, tác giả sử dụng từ ngữ rất chính xác và tinh

tế, bởi vì:

- thoát qua: diễn đạt sự khó khăn mà con thuyền vừa phải

vượt.

- đổ ra: chỉ trạng thái con thuyền từ sông nhỏ đến với dòng

sông lớn,

- xuôi về: diễn tả trạng thái nhẹ nhàng của con thuyền xuôi

theo dòng nước.

+ Những từ miêu tả màu sắc của rừng đước: màu xanh lá mạ,

màu xanh rêu, màu xanh chai lọ. Qua những từ đó, vừa thấy

được khả năng quan sát và phân biệt các sắc độ của tác giả

rất tinh tế, đồng thời cũng thấy được sự phát triển mạnh mẽ

không ngừng của loài đước.

5.

Trong bài văn, sự tấp nập, đông vui, trù phú và độc đáo của

chợ vùng Cà Mau được thể hiện qua những chi tiết, hình ảnh

đặc sắc của cảnh chợ Năm Căn:

- Sự tấp nập, đông vui, trù phú: túp lều lá thô sơ, những ngôi

nhà gạch hai tầng, những đống gỗ cao như núi, những cột

đáy, thuyền chài, thuyền lưới, những bến vận hà nhộn nhịp,

những lò than hầm gỗ, những ngôi nhà bè ban đêm ánh đèn

măng-sông chiếu rực,...

- Sự độc đáo của chợ Năm Căn: chợ họp ngay trên sông, chỉ

cần cập thuyền lại với nhau là có thể mua bán đủ thứ tiêu

dùng và ẩm thực. Đây còn là nơi hội tụ đông vui của những

người bán vải, bán rượu đến từ nhiều vùng, có nhiều giọng

nói, trang phục khác nhau...

6.

Qua cách miêu tả từ xa đến gần, từ khái quát đến cụ thể,

tả xen kể... cùng với việc sử dụng các từ ngữ gợi cảm tinh tế

của tác giả, có thể cảm nhận được vẻ đẹp trù phú của

vùng

sông nước Cà Mau

. Đó là một nơi có khung cảnh thiên

nhiên hoang dã và hùng vĩ - nơi có những dòng sông rộng lớn

và rừng đước bạt ngàn; đồng thời đó cũng là nơi có cảnh chợ

Năm Căn đặc sắc, tấp nập đông vui.

III. RÈN LUYỆN KĨ NĂNG

1. Tóm tắt

Bài văn miêu tả cảnh quan thiên nhiên, sông nước vùng Cà Mau, mảnh đất

tận cùng phía nam của Tổ quốc. Cảnh thiên nhiên ở đây thật rộng lớn, hoang

dã và hùng vĩ, đặt biệt là những dòng sông và rừng đước. Cảnh chợ Năm Căn

là hình ảnh trù phú, độc đáo, tấp nập về sinh hoạt của con người ở vùng đất

ấy.

2. Cách đọc

Đoạn văn được viết chủ yếu theo lối miêu tả (tả cảnh, tả

người, tả cảnh sinh hoạt). Những đoạn tả cảnh vật cần đọc

chậm rãi. Hãy hình dung mình đang ngồi trên con thuyền của

tác giả, chầm chậm lướt qua các kênh, rạch, những cảnh vật

ở hai bên bờ sông. Đoạn tả cảnh chợ Năm Căn tấp nập, đông

vui có thể đọc nhanh hơn, diễn tả không khí sôi động với

những âm thanh náo nức, những màu sắc sặc sỡ ở nơi này.

3. Viết một đoạn văn trình bày cảm nhận của em về vùng

Cà Mau qua bài

Sông nước Cà Mau

đã học.

Dưới ngòi bút tài tình của nhà văn Đoàn Giỏi, cả vùng Cà

Mau hiện lên thật là sinh động. Cảnh vật biến hoá, màu sắc

biến hoá. Những dòng sông, kênh, rạch, rừng đước và cả khu

chợ Năm Căn nữa hiện lên vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa dạt

dào sức sống, cảnh xa lạ mà vẫn gợi bao yêu mến, nhớ

thương. Thiên nhiên Cà Mau bao la, hào phóng; con người Cà

Mau mộc mạc, hồn hậu, dễ thương. Đọc những trang văn của

Đoàn Giỏi, ta có cảm giác như đang đi giữa

sông nước Cà

Mau

, tận hưởng hương rừng Cà Mau, đến chơi chợ Năm Căn,

dừng lại, bước lên những ngôi nhà bè xem và mua một vài

món quà lưu niệm. Ôi! Cái cảm giác được chu du giữa cả một

miền sông nước như thế mới thú vị biết bao.

4. Kể tên một vài con sông ở quê hương em hoặc địa

phương mà em đang ở, giới thiệu vắn tắt về một trong những

con sông ấy.

Gợi ý

:

- Tuỳ từng miền địa lí, học sinh tự kể những con sông của

quê mình.

- Khi viết đoạn giới thiệu về một con sông, cần chú ý chỉ ra những nét đặc

trưng riêng của con sông quê mình (cảnh vật, những sinh hoạt thường nhật

trên sông,...).

8 tháng 1 2018

thì cậu lên google là có hết

26 tháng 10 2021

dế mèn bị bắt 3 lần;trũi có 1 lần bị bắt ở vùng đất kiến,dế trũi tự đào.

8 tháng 1 2018

Bài văn miêu tả cảnh quan thiên nhiên, sông nước vùng Cà Mau, mảnh đất tận cùng phía nam của Tổ quốc. Cảnh thiên nhiên ở đây thật rộng lớn, hoang dã và hùng vĩ, đặt biệt là những dòng sông và rừng đước. Cảnh chợ Năm Căn là hình ảnh trù phú, độc đáo, tấp nập về sinh hoạt của con người ở vùng đất ấy.

8 tháng 1 2018

NGHE NS CÀ MAU XA LẮM 

Ở CUỐI CÙNG BẢN ĐỒ VN....