K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 8 2018

bn dang lên google thì sẽ có đáp án đầy

5 tháng 8 2018

ai nhanh mình tích  $$$$$$$$$$$

5 tháng 8 2018

bạn dựa vào mà viết nhé

 Quê em ở vùng đồng bằng. Mùa hè là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa hè đến tự bao giờ mà rực rỡ đến thế!

   Buổi sáng thức dậy, khí trời trong lành, mát mẻ, gió nhẹ thoảng lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng quê như bồng bềnh trong sương sớm. Ở phía Đông, mặt trời sáng rực, to như cái mâm khổng lồ, nấp sau hàng cây phía xa, toả ánh sáng lấp lánh nhiều màu rực rỡ. Mặt trời nhô lên từ từ, trên không, từng đám mây trắng trôi nhè nhẹ. Trên cánh đồng lúa đang thì con gái mơn mởn, ngả đầu vào nhau như trò chuyện. Đến gần trưa, mặt trời đã lên cao, ánh nắng mỗi lúc một gay gắt hơn. Những thửa ruộng lúc bấy giờ trông rộng ra như một tấm thảm xanh dưới ánh mặt trời. Trong các ao, hồ, đầm, hoa rau muống lấp lánh như ngời lên bới ánh nắng tô thêm sắc màu. Màu tím của hoa cũng làm dịu đi cái nắng gay gắt nàyNhững mái nhà ngói đỏ như đỏ hơn dưới ánh nắng hè. Những chùm quả xoan vàng lịm. Cây sấu giờ cũng khoe sắc áo vàng cùng bạn. Hoa phượng khoe sắc thắm một góc trời trên các lối đi, trên cổng trường, góp phần tô thêm cho cảnh sắc mùa hè thèm rực rỡ. Vào hè, con người không còn cái cảm giác ấm áp của mùa xuân hay cảm giác héo tàn hanh hao sắp bước vào mùa đông.

   Nhìn ra bến sông, ánh nắng vàng chiếu xuống bãi cát dài chói chang làm hoa mắt. Nhưng nếu cảm nhận sâu sắc và cùng chia sẻ với thiên nhiên thì đó là một hình ảnh độc đáo của mùa hè rực rỡ, không màu sắc nào có thể vẽ nên.

20 tháng 1 2022

Bạn kb mình đi.

5 tháng 8 2018

ở đâu v bn

Công chúa tình yêu bạn chép đoạn đó giùm mình với

5 tháng 8 2018

=2

mk là bn của bn rùi nhé 

khỏi cần kết

5 tháng 8 2018

thế thui ak

5 tháng 8 2018

lỗi sai: viết hoa chữ  khi khong phải là tên riêng, không đứng sau dấu chấm câu
sửa lại: Qua bài thơ Lượm đã cho ta thấy hình ảnh chú bé liên lạc

5 tháng 8 2018

     Trong việc học tập của các bạn học sinh, tôi là một trong những đồ vật không thể thiếu cho mỗi người ở lớp cũng như ở nhà. Tôi đã giúp các bạn trong việc học tập, rèn luyện. Nếu không có tôi, việc học tập của mọi người sẽ khá khó khăn, các bạn học sinh cũng không có điều kiện thuận lợi cho việc tiếp thu những kiến thức mới. Các bạn đã đoán ra tôi là ai chưa? Tôi xin tự giới thiệu, tôi là một chiếc bàn đã được mang đến trường học để phục vụ cho nhu cầu học tập của các bạn học sinh. Tôi đã tự hào về bản thân khi mình đã giúp được các bạn nhỏ học tập và rèn luyện. Nhưng tôi cũng có lúc cảm thấy buồn vì ý thức của một số bạn học sinh sử dụng tôi chưa được tốt, chưa thực sự quan tâm cũng như trân trọng đến sự có mặt của chúng tôi, các bạn đã dùng bút, chì bôi bẩn lên chúng tôi.

     Tôi đã được sinh ra và lớn lên tại một xưởng gỗ lớn có danh tiếng. Dưới bàn tay khéo léo, tỉ mỉ cùng với sự tâm huyết của ông chủ, tôi đã được tạo ra. Tôi cũng vui vì sau bao công lao chế tác của những người nghệ nhân thì giá trị của chúng tôi cũng đã được đưa vào sử dụng. Tôi được làm bằng gỗ lim. Khi mới đến trường, tôi là một chiếc bàn học mới tinh, bóng loáng, mặt bàn được bốn chiếc chân làm trụ nên vô cùng vững chắc, mặt bàn sáng bóng và được sơn một lớp sơn màu gỗ tươi rất đẹp. Tôi thơm mùi gỗ mới. Dưới mặt bàn là một ngăn nhỏ dùng để đựng cặp sách. Mọi bộ phận trên cơ thể tôi đều sẵn sàng để cho các bạn học sinh sử dụng. 

    Tôi rất nhớ cô chủ đầu tiên của tôi. Cô ấy của tôi là một học sinh học tốt, chăm chỉ ngoan ngoãn nên  ý thức giữ gìn cô ấy cũng rất tốt, mọi hoạt động đều rất nhẹ nhàng, ngay cả quyển sách mà các bạn để lên mặt bàn cũng vô cùng nhẹ nhàng, nâng niu, như thể sợ chúng tôi bị đau vậy. Sự nâng niu của cô làm tôi rất cảm động và tự hào về tấm lòng của cô bạn học sinh nhỏ tuổi này đối với mình. 

     Nhưng vào một ngày cuối tuần, đến tiết sinh hoạt, tôi nghe cô giáo bảo cô chủ của tôi sẽ chuyển trường vào tuần sau. Do bố mẹ của cô ấy có một số việc ở một nơi khác nên cô ấy phải chuyển trường theo gia đình. Tôi đã cảm thấy hơi buồn. Cô giáo đã chuyển chỗ của một cậu học sinh nghịch ngợm, lười học vào tôi.

     Thời gian đầu, tôi đã khá buồn vì luôn bị cậu ấy vẽ bậy, bôi bẩn. Không những thế, cậu ấy còn chạy nhảy trên bàn làm chúng tôi lấm bẩn, vì vậy, trên mặt bàn không chỉ có vết mực mà có cả những dấu chân trắng xóa trên đó nữa. Nếu khi mới được đưa vào sử dụng tôi vui mừng vì được cô chủ cũ nâng niu quý trọng thì bây giờ tôi lại rất buồn vì sự nghịch ngợm của cậu chủ mới. 

     Được một thời gian sau, cô giáo phát hiện ra, cô đã yêu cầu cậu chủ phải lau chùi tôi thật sạch. Cậu chủ đã xin lỗi tôi và cô giáo, sau đó đã lau chùi tôi cẩn thận, tôi như lại được một lần nữa trở thành chiếc bàn mới vậy. Tôi đã tha thứ cho cậu chủ những lỗi lầm mà cậu ấy gây ra cho tôi. Cậu ấy đã ngoan ngoãn và chăm chỉ học tập hơn trước. Cậu ấy đã đối xử với tôi tốt, nâng niu tôi như một người bạn nên tôi vui lắm.

     Tôi và cậu chủ như đã trở thành một đôi bạn thân. Tôi rất vui vì cậu ấy đã có thể sửa đổi, không những thế, tôi thấy cậu chủ còn khuyên mọi người bảo vệ của công. Tôi sẽ cùng cậu ấy và những cô cậu chủ sau thực hiện việc học hành của họ.

5 tháng 8 2018

Reng, reng, ren…g”. Tiếng chuông thông báo giờ học kết thúc. Học sinh chạy ồ ạt ra khỏi lớp, chen lấn, xô đẩy nhau để cố gắng được về nhà sớm nhất dù chỉ nhỉnh vài phút đồng hồ.

Các chiếc bàn khác đều vui vẻ, tán gẫu với nhau về một ngày dài mệt mỏi làm việc nhưng bù lại, lại được các em học sinh lau chùi sạch sẽ nên chúng cũng không lấy gì làm mệt mỏi cho lắm. Chỉ riêng mình tôi (chiếc bàn xấu xí ở cuối lớp) là chẳng ai để ý tới cả. Ngồi buồn bã nhớ kỷ niệm năm xưa, tôi chỉ ước được về thời đấy.

Đó là lúc tôi vừa được hoàn thành, sạch sẽ tinh tươm và đẹp đẽ. Tôi được cùng các bạn của mình đến một ngôi trường mới xây. Ngày đầu tiên đi học, các em học sinh đều vui mừng, thích thú với những chiếc bàn mới tinh. Các em đều cố gắng chạy thật nhanh chân để chọn chiếc bàn mình thích nhất. Duy chỉ có cô bé gái có vẻ trông rụt rè là tiến đến cuối lớp và chọn tôi. Những ngày sau đó, tôi sống trong những ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời mình. Cô bé luôn lau chùi bàn (tôi) sạch sẽ hơn tất cả các bàn khác. Cô ân cần, dịu dàng với tôi như thể tôi là món quà quý giá nhất của cô, một thứ vô giá.

Bỗng một ngày, rồi hai ngày, ba ngày, tôi không thấy cô bé đó đến nữa. Lòng tôi đau như cắt và nghĩ linh tinh: Liệu cô ấy có bị làm sao không? Cô vẫn ổn cả chứ. Cho đến một hôm, cô giáo vào lớp với vẻ mặt buồn, cô nói : “Các em à, do công ty của bố bị chuyển nên Susan sẽ theo bố và gia đình đi cùng, bạn ấy sẽ chuyển trường”. Cả lớp im lặng, không ai nói nửa lời. Còn tôi, tôi đau khổ vì mình đã để mất một cô chủ tốt.

Sau đó là chuỗi ngày dài đau khổ. Tôi bị hắt hủi, ở một mình. Bàn tôi dính đầy bụi bẩn nhưng mọi người cũng chẳng để ý. Nhìn các bạn tôi được cưng nựng, tôi ước thế quá. Trái tim tôi như đóng băng, như hàng ngàn cây kim cắm vào vậy. Cho đến một hôm, cô giáo dẫn vào một cậu bạn mới vào và cho ngồi ở vị trí của tôi. Lòng tôi vui mừng như Tết vì giờ này tôi sẽ không cô đơn, sẽ có người lau chùi cho tôi, trái tim tôi như nở hoa trở lại. Nhưng tôi không biết rằng, tôi đã vui mừng quá đỗi. Mỗi lần điểm kém, cậu cứa vào tôi những vết dao sắc, dây mực tím ra đầy người tôi. Và để giờ đây, đã có bao vết xước tôi không thể đếm được, bao nhiêu giọt mực đã hành hạ đời tôi.

- “Thôi đừng buồn, đừng khóc nữa, có chúng tớ ở đây, sẽ luôn lắng nghe và chia sẻ cùng cậu mà.” Cô bạn bàn trên an ủi khi nghe tôi tâm sự về đời mình.

- “Không, các người không hiểu đâu, trước đó, các người cười nhạo tôi, sỉ nhục tôi để giờ nói vậy mong tôi tha thứ ư? Còn lâu, các người đâu hiểu bị cô đơn, đánh đập và sỉ nhục là thế nào? Tôi không cần những lời lẽ chẳng đúng sự thật, đầy sự giả tạo như vậy” - Tôi đã quát và gào lên với những chiếc bàn đó và tất cả các chiếc bàn trong lớp. Sự im lặng đáng sợ bao trùm lớp học.

Và khi bóng tối đến, tôi nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ. Tôi mơ rằng mình là chiếc bàn xưa, xưa của ngày xưa ấy.

Và vâng, nếu bạn cũng là một chiếc bàn như tôi, thì hãy viết lên những dòng tâm sự đó nhé! Tôi sẽ lắng nghe và chia sẻ chân thực cùng các bạn (vì tôi cũng là một trong những chiếc bàn ấy.

5 tháng 8 2018

Trên mặt biển, lác đác vài chiếc thuyền ra khơi. 
 Trên sân trường, nở rộ hoa mười giờ rất đẹp 

hok tốt

5 tháng 8 2018

2 câu miêu tả : 

- Tất cả đượm một màu vàng trù phú , đầm ấm lạ thường .

             ( Tô Hoài )

- Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm . 

         ( Nguyễn Duy ) 

2 câu tồn tại  : 

- Dưới mái đình cổ , xào xạc tiếng lá bàng . 

- Đã tan tác những bóng thù hắc ám 

  Đã sáng lại trời thu thấng Tám .

                    ( Tô Hoài )