K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài 2: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: “Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh...
Đọc tiếp

Bài 2: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

“Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.

                                                                       (Ngữ văn 8, tập một)

Câu 1: Đoạn trích trên trích trong văn bản? Tình huống truyện của văn bản đó đặc biệt ở điểm nào?

Câu 2: Nêu nội dung chính của đoạn trích.

Câu 3: Chỉ ra biện pháp so sánh được sử dụng trong đoạn trích. Viết đoạn văn (3 – 5 câu) phân tích tác dụng của hình ảnh so sánh đó.

Câu 4: Từ đoạn trích trên, em hãy viết một đoạn văn khoảng ½ trang giấy nêu những suy nghĩ của em về vai trò của nhà trường trong cuộc đời mỗi con người.

1
25 tháng 9 2021

Câu 1:

- Đoạn trích trên được trích trong truyện ngắn "Tôi đi học" của nhà văn Thanh Tịnh.

Câu 2:

Họ như con chim con đứng bên bờ tổ nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.

→→So sánh những cậu học trò mới như những chú chim con,hình ảnh so sánh sinh động và thể hiện rõ hình ảnh.

Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ

→→So sánh với những học trò cũ.Thể hiện lòng ước ao muốn được như những học trò cũ.(Câu này ở đây mình nghĩ không phải câu so sánh).

Câu 3:

- Khi đứng trong sân trường Mĩ Lí nhân vật tôi thấy mọi thứ dường như khác lạ so với vài hôm trước. Ngạc nhiên trước cảnh đông đúc ở sân trường và cảm thấy lo sợ.

25 tháng 9 2021

Chịu thôi

25 tháng 9 2021

thực ra tài khoản này cho ai thì cho mk ko cần , tên nick thực ra là thảo nguyễn

                                                                             MÙA THU TRONG TRẺOMùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và xanh trong. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào...
Đọc tiếp

                                                                             MÙA THU TRONG TRẺO

Mùa thu, bầu trời tự nhiên cao bổng lên và xanh trong. Một màu xanh trứng sáo ngọt ngào, êm dịu. Vắng hẳn những đám mây đen thường ùn ùn kéo lên từ phía chân trời mỗi buổi chiều hè oi bức và vì thế, những trận mưa ào ạt như trút nước cũng thưa đi. Con sông chảy qua đầu làng Thanh thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi rều bèo bọt, chảy về xuôi. Giờ nó lắng lại, chỉ lăn tăn gợn sóng, vỗ nhẹ vào đôi bờ lóc bóc. Cũng có lúc dòng sông như một tấm gương tráng thủy ngân xanh, soi rõ trời cao và những cánh cò trắng muốt vỗ thong thả qua sông một cách bình thản. Lúc ấy, mặt nước giống hệt một con người sâu sắc, đang mải suy nghĩ điều gì.

Trong hồ rộng, sen đang lụi dần. Những chiếc lá to như cái sàng màu xanh sẫm đã quăn mép, khô dần. Họa hoằn mới còn vài lá non xanh, lúc nho nhỏ mọc xòe trên mặt nước. Gương sen to bằng miệng bát, nghiêng nghiêng như muốn soi chân trời. Tiếng cuốc kêu thưa thớt trong các lùm cây lau sậy ven hồ. Dường như chúng mỏi miệng sau một mùa hè kêu ra rả và bây giờ muốn nghỉ ngơi cho lại sức....

Câu 1 : Tác giả đã chọn tả những chi tiết, sự vật tiêu biểu nào của cảnh mùa thu ?

a. Bầu trời, chim chóc, hoa lá.

b. Bầu trời, dòng sông, hồ sen, mặt nước, tiếng chim cuốc.

c. Bầu trời, dòng sông, mặt nước, chim cuốc.

Câu 2 : Những đặc điểm nào trong bài tiêu biểu cho cảnh vật mùa thu ?

a. Bầu trời cao trong xanh, mưa ào ạt như trút nước, dòng sông lăn tăn gợn sóng, sen tàn, lá non xanh.

b. Những đám mây đen kéo về ùn ùn, mưa ào ạt như trút nước, sông sủi bọt, đục ngầu, lá sen xanh non, tiếng cuốc kêu ra rả, trời nóng bức.

c. Bầu trời cao trong xanh, dòng sông lăn tăn gợn sóng, mặt nước trong xanh, sen lụi tàn, lá đã quăn mép, khô dần, tiếng cuốc kêu thưa thớt.

Câu 3 : Vì sao dòng sông mùa thu lại “thôi sủi bọt đục ngầu, ào ạt xô đẩy những đám củi rều bèo bọt, chảy về xuôi” như mùa hè ?

a. Vì mùa thu nước trong xanh hơn mùa hè.

b. Vì mùa thu nước sông nhiều hơn mùa hè.

c. Vì mùa thu không có mưa rào ào ạt như trút nước giống như mùa hè.

Câu 4 : Mùa thu trong trẻo được tác giả miêu tả qua cảm nhận của những giác quan nào ?

a. Thị giác, thính giác

b. Thính giác, vị giác

c. Thị giác, thính giác, vị giác

Câu 5 : Bài văn đã nói lên điều gì ?

a. Mùa thu thật trong trẻo, cảnh vật mùa thu rất lộng lẫy đáng yêu.

b. Tình cảm thiết tha, gắn bó của tác giả đối với mùa thu đẹp.

c. Mùa thu cảnh vật thật êm ái, hiền hòa.

Câu 6. Dòng nào dưới đây chỉ toàn tính từ?

A. rộn rã, xa xôi, sặc sỡ, thương nhớ, tưng bừng.

B. rộn rã, tưng bừng, sặc sỡ, bằng lăng, ngẩn ngơ.

C. rộn rã, tưng bừng, sặc sỡ, ngẩn ngơ, xa xôi

2
25 tháng 9 2021

ko khó đâu

30 tháng 12 2021

Câu 2 : Những đặc điểm nào trong bài tiêu biểu cho cảnh vật mùa thu ?

a. Bầu trời cao trong xanh, mưa ào ạt như trút nước, dòng sông lăn tăn gợn sóng, sen tàn, lá non xanh.

b. Những đám mây đen kéo về ùn ùn, mưa ào ạt như trút nước, sông sủi bọt, đục ngầu, lá sen xanh non, tiếng cuốc kêu ra rả, trời nóng bức.

c. Bầu trời cao trong xanh, dòng sông lăn tăn gợn sóng, mặt nước trong xanh, sen lụi tàn, lá đã quăn mép, khô dần, tiếng cuốc kêu thưa thớt.

25 tháng 9 2021

a, Tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê / là cái làng.                  

                                               VN ( vị  ngữ)                                                                              CN ( chủ ngữ )

b, Trên các trảng rộng và chung quanh những lùn cây thấp,/ ta có thể nghe tiếng vù vù bất tận của hàng nghìn loại côn

                                              TN ( trạng ngữ )                                                                 CN ( chủ ngữ )

trùng có cánh/ bay đi bay lại.

                        VN ( vị ngữ )

Câu a là dạng câu đảo ngữ ( tức là đảo vị ngữ lên chủ ngữ và ngược lại) bạn nhé!

25 tháng 9 2021

Mình sửa lại chú câu b ta là chủ ngữ, còn lại là vn nhé

25 tháng 9 2021

Mây đen kéo nhau đến,che lấp cái bầu trời trong xanh.Gió thổi ào ào làm xáo động không gian yên tĩnh của mùa hè.Tiếng đóng cửa sổ dần kéo dài thêm.Cây đung đưa quay lại,như một điệu nhảy mừng mưa rơi.Lộp bộp tiếng mưa rơi.Những hạt mưa bé nhỏ trượt từ mái nhà cho đến mặt đường,hơi nóng dần bốc lên,mặt đường dịu nhẹ đi.Hạt mưa càng nặng gió càng lớn,làm cho vạn vật như được bao bọc bởi một màn nước mát lạnh.Hai bên đường người trú càng lúc một đông chả muốn bị ướt cả.Thế mà lũ trẻ lại nô nhau ra mưa tắm mát,hình ảnh đó khiến tôi nhớ đến tuổi thơ của mình.Cơn mưa chính là một hình ảnh không thể nào xóa đi trong lòng tôi.

Em rất thích ngắm nhìn những cơn mưa mùa xuân. Mưa xuân không vội vã, ồn ào như mưa hạ. Mưa xuân dịu dàng, chầm chậm, mang đến cảm giác bình yên và thư thái trong tâm hồn. Những hạt mưa bắt đầu rơi, hạt mưa nhỏ, lất phất trong gió, vương những giọt long lanh trên cánh đào mỏng manh, trên những chồi non cây lá. Mưa phảng phất trong không gian ấm áp của mùa xuân, nhè nhẹ, nhè nhẹ. Mưa dần buông những hạt cuối cùng, vạn vật được mưa tắm mắt trở nên căng tràn sức sống. Cánh mai vàng nhờ thưởng thức hạt ngọc tinh túy của bầu trời mà tươi tắn hơn. Chồi non mơn mởn, xanh biếc. Nương lúa, bãi ngô của người nông dân cũng mướt xanh. Mưa xuân diệu kỳ còn mang đến cho lòng người niềm vui khoan khoái, yêu biết bao nhiêu những cơn mưa xuân tuyệt vời như thế.

h mk nhé

TL:

 Vào mùa thu, nước hồ trong như tấm gương phẳng lặng

 Tiếng suối ngân nga tựa tiếng hát xa

~HT~

,Những chú gà con lông vàng ươm như màu lúa chín được ánh nắng chiếu vào.

b,Vào mùa thu, nước trong hồ như tấm gương soi.

c, Tiếng suối ngân nga như tiếng đàn reo.

25 tháng 9 2021

Kì nghỉ hè năm vừa rồi là kì nghỉ vô cùng ý nghĩa đối với em. Vì em được bố mẹ dẫn về thăm ông bà ngoại.

Hôm đó, sau khi dự lễ tổng kết ở trường về, thì em nghe thấy bố mẹ đang bàn với nhau việc gì đó ở trong phòng khách. Thấy em về, mẹ liền gọi em vào và bảo:

- Hè năm nay, bố mẹ quyết định là cả nhà mình sẽ về quê thăm ông bà ngoại trong hai tuần.

Nghe mẹ nói vậy, em vô cùng vui sướng, lập tức nhảy lên và trả lời:

- Thật hả mẹ? Tuyệt vời quá đi!

Nhìn em vui sướng như vậy, bố mẹ cười theo. Sau đó, em có một ngày để cùng bố mẹ sửa soạn các thứ. Bố mẹ tất bật mua các loại hoa quả, trà bánh để làm quà cho họ hàng ở quê. Còn em thì được phân công sắp xếp quần áo và đồ dùng cá nhân vào vali. Tất bật suốt một ngày thì đến lúc chiều tối, mọi thứ đã xong xuôi. Suốt tối hôm đó, em cứ trằn trọc mãi không sao ngủ được. Nằm trên giường mà em cứ nghĩ đến chuyến về quê ngày mai, là sung sướng vô cùng. Mãi đến gần sáng, em mới chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, mới 6 giờ sáng, cả nhà đã lên xe để đi về nhà bà. Trên đường đi, em ngủ say sưa. Một lúc sau, nghe tiếng mẹ gọi dậy, bảo là đã đến cổng làng. Em liền bật dậy ngay, áp sát mặt mình vào cửa xe để nhìn ra ngoài. Vừa nhìn vừa trầm trồ, đây đúng là quê ngoại yêu dấu của mình rồi.

Trước mắt em, là một làng quê yên bình trong ánh nắng vàng ươm của mùa hè. Xe đi qua con đường trải nhựa bằng phẳng, êm ái. Hai bên là cánh đồng lúa chín vàng, trải rộng mênh mông. Thỉnh thoảng, có vài cô chú đi xem lúa, đang đạp xe trở về nhà đi ngang qua xe. Khi xe tiến vào làng, em thích thú ngắm nhìn những ngôi nhà, con đường tuy nhỏ nhưng sạch sẽ. Những khu vườn xanh tốt cây cối, và những ao hồ nhỏ dập dềnh bèo trôi. Tất cả thật tươi đẹp, thân thương đến lạ kì.

Vào đến sân nhà bà, em vừa mở cửa xe, đã nhìn thấy ông bà đứng chờ sẵn ở đó. Thế là em liền chạy nhanh về phía trước, ôm chầm lấy ông bà. Cảm nhận từng cái vuốt ve hiền từ của bà mà em thấy sung sướng, cảm động vô cùng. Vì đã hai năm rồi em mới được về quê ngoại, em thấy nhớ ông bà nhiều lắm. Lúc này, bố mẹ cũng đã xuống xe, mọi người nói chuyện rôm rả, dẫn nhau vào nhà. Vào trong nhà, em ngồi xuống chiếc ghế gỗ mát lạnh, uống cốc nước mơ ướp đá được bà pha sẵn mà thấy thư thái vô cùng.

Suốt những ngày ở quê với ông bà, em cảm thấy mình như đang được ở thiên đường. Ở đây không có máy tính, các trung tâm thương mại lớn, bể bơi, sân bóng… như ở thành phố. Nhưng lại có những trò chơi còn thú vị hấp dẫn hơn nhiều. Buổi sáng, em cùng bà ra chợ, xem cá, xem gà. Được ăn bao nhiêu món quà quê mới lạ, hấp dẫn. Buổi chiều, em theo ông ra vườn hái trái. Khu vườn của ông to lớn, bao nhiêu là trái ngọt làm em thích mê. Buổi tối, cả nhà lại ra ngồi trước sân, nghe ông bà kể chuyện thời xưa. Có lúc, em cùng các bạn nhỏ hàng xóm ra đồng xem lúa chín, hay ra sống chèo thuyền câu cá. Rồi lại đi đá bóng ở bãi đất trống giữa làng. Xong lại đi thả diều ở chân đê.

Suốt hai tuần ở nhà ông bà ngoại, lúc nào em cũng vui vẻ, tươi cười, và mong sao thời gian đừng trôi nữa. Thế nhưng, ngày trở lại thành phố cũng đến. Dù không muốn chút nào, em vẫn phải tạm biệt ông bà. Hôm đó, ông bà gói cho cả nhà rất nhiều đồ ăn ngon ở quê, nào gạo, gà, thịt, rau, hoa quả… Nhìn những món đồ ấy, em lại càng thấm thía tình cảm thân thiết, yêu thương của ông bà dành cho con cháu.

Trên đường về, em cứ nhớ mong về những ngày vừa qua. Em mong sao ông bà luôn khỏe mạnh và yêu đời như bây giờ. Để những lần sau, khi em về thăm quê sẽ lại được nhìn thấy hình bóng ông bà tươi cười hiền lành chờ đón ở trước sân.

Bài làm:

Sau chín tháng học hành vất vả, cuối cùng chúng em cũng được nghỉ hè. Mùa hè đến, bố mẹ thường hay đưa em đi chơi công viên nước hoặc đi xem vườn thú. Nhưng em thích nhất là được về quê thăm ông bà nội.

Như mọi năm, cứ đầu mùa hè là gia đình em dành khoảng 3,4 ngày cùng nhau về quê chơi. Quê em đẹp lắm. Đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa, là cánh đồng lúa rộng bao la mang màu xanh của mạ non. Xa xa, một vài chú bò đang khoan thai gặm cỏ. Một vài cậu bé đang chạy đuổi nhau để giành lấy cánh diều đang bay cao trên trời xanh rộng lớn. Chốc chốc, một đàn chim lại đua nhau chuyền cành.

Nhà ông bà nội em nằm trên một con đường nhỏ, ô tô không đi vào được. Nhà ông bà lợp mái ngói đỏ, mang màu rêu phong cổ kính. Trước nhà là một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông em trồng rau và nuôi gà. Cành đó là một ao đầy cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà phấn khởi lắm. Ông ôm em một cái thật chặt sau đó dắt em ra vườn chơi rồi cầm cần rẻ em ra câu cá. Hai ông cháu nói chuyện rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em nghe rất nhiều chuyện. Thấy hai ông cháu đang vui vẻ với nhau, bà em dắt bố mẹ em vào nhà và pha chè.

Tối đến, bà cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm “cây nhà lá vườn”: cá kho, thịt luộc cùng canh chua – toàn thịt rau mà ông bà nuôi trồng trong ao vườn. Có lẽ bởi thế nên em thấy bữa ăn rất ngon. Xong, em ra nằm võng ở ngoài vườn và ngủ đi lúc nào không hay.

Thời gian trôi qua mau cũng đã đến lúc bố mẹ phải đi làm, em cũng cần chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em chiếc cần câu của ông và dặn: “Khi nào rảnh thì lại lên đây chơi với ông nhé”.

Tham khảo chứ h mak viết ko kịp

về quê hương thăm mộ cha

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghề nông nghèo khổ. Cách đây vài năm vì không có tiền lấy vợ, tôi đã quyết định bỏ đi làm đồn điền cao su mấy năm để kiếm một khoản kha khá về lo cho cuộc sống. Nhưng thật trớ trêu thay, đồn điền cao su hết việc thêm nữa bị bóc lột quá nhiều, không đủ sức làm việc nên tôi quyết định về quê sống gắn bó với đồng ruộng và chăm sóc cha.

Sau khi thu xếp công việc ổn thỏa, tôi trở về quê nhà sau mấy năm xa cách. Quang cảnh làng xóm vẫn thế không có gì thay đổi nhiều, mọi thứ vẫn nguyên vẹn; vẫn là giếng nước gốc đa thân quen. Hít một hơi thật sâu để cảm nhận cái không khí quen thuộc ở nơi mình sinh ra thật sảng khoái. Khi tôi đặt chân vào cửa nhà, điều khiến tôi vô cùng ngạc nhiên là thấy nhà cửa không thay đổi nhiều nhưng lại xơ xác, vắng vẻ, đìu hiu. Tôi đi khắp sân vườn tìm kiếm nhưng không thấy bố đâu, không thấy cả Cậu Vàng, nhiều đồ đạc trong nhà bị bám bụi, mạng nhện dăng khắp nhà khiến tôi có chút gì đó lo lắng, bất an. Bỏ đồ đạc gọn vào một chỗ rồi đi dọn dẹp xung quanh cho gọn gàng hơn; tôi dùng số tiền ít ỏi để đi mua đồ về nấu ăn. Cơm nước thịnh soạn vẫn không thấy bố; tôi về đâm ra lo lắng và quyết định đi sang nhà ông giáo - người bạn thân thiết của bố để hỏi thăm.

Ông giáo khi nhìn thấy tôi rất ngạc nhiên pha chút gì đó buồn bã. Tôi gặng hỏi rằng có biết bố mình đi đâu không thì ông giáo ngập ngừng. Tôi linh cảm có chuyện không lành. Ông giáo gọi tôi vào nhà nói chuyện, sau khi tôi ngồi và uống nước, ông giáo từ từ kể lại những chuyện đã xảy ra với cha tôi rằng cha tôi đã sống khổ sở thế nào, ốm đau ra sau, thương tiếc và đau xót khi bán cậu Vàng thế nào; đau xót nhất chính là cảnh bố tôi phải ăn bả chó để tự tử vì đói nghèo và muốn giữ lại căn nhà, mảnh đất cho tôi. Tôi sững sờ, tất cả mọi thứ như sụp đổ trong phút chốc, không dám tin vào sự thật là bố mình đã ra đi mãi mãi. Tôi òa lên khóc nức nở như đứa trẻ con khi ông giáo nói về cái chết đầy thương tâm của bố. Tôi cảm thấy ân hận vì đã bỏ đi làm đồn điền cao su biền biện, không ở bên quan tâm chăm sóc bố, thậm chí là không biết đến cái chết của bố mình; không biết bố đã chịu đau khổ như thế nào trong những ngày cuối đời. Tôi tự dằn vặt, trách móc bản thân. Ông giáo khuyên tôi không nên quá buồn bã mà hãy sống tiếp thật tốt để bố dưới suối vàng được yên lòng. Sau khi ông giáo khuyên ngăn, tôi trở về nhà với tâm trạng vô cùng đau khổ.

Nén nỗi đau vào trong, tôi thu dọn nhà cửa gọn gàng. Ngày hôm sau nhờ ông giáo dẫn ra mộ bố, thắp cho bố nén nhang, hứa với bố sống thật tốt. Tôi đau quặn ruột khi nhìn thấy nấm mồ đã xanh cỏ của bố mình giữa nơi cánh đồng lạnh lẽo. Hai hàng nước mắt lã chã rơi trên má, tôi đứng chôn chân hồi lâu, có quá nhiều thứ muốn nói với bố, lời cảm ơn, lời xin lỗi nhưng tất cả nghẹn bứ trong cuống họng không thốt ra thành lời. Tôi chỉ đứng nhìn ngôi mộ đầy xót xa. Tôi nghe theo lời khuyên của ông giáo, người đi thì cũng đi rồi, tôi có đau xót hay dằn vặt thì bố tôi cũng không quay trở lại, tôi phải sống thật tốt để bố dưới suối vàng được yên lòng an nghỉ. Sau khi thăm mộ bố trở về, tôi chăm chỉ làm ăn, lao động, sống chan hòa với làng xóm, thay bố tiếp tục cuộc đời còn lại thật ý nghĩa.

Đó là kí ức đau buồn nhất trong cuộc đời tôi, cũng là bài học đắt giá giúp tôi trân trọng cuộc sống hơn. Cho đến bây giờ, khi nghĩ lại những việc đã xảy ra, tôi vẫn có chút đau lòng nhưng đó là bài học mà tôi luôn khắc ghi để sống tốt từng ngày.