K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 10 2021

tham khảo ạ:

Chiều chiều đi học về, em rủ Quân cùng ra công viên hóng mát. Công viên buổi chiều thật là nhộn nhịp.

Chiều về ánh nắng đã bớt oi ả. Vì thế ,công viên cũng sôi động hẳn lên. Làm việc chăm chỉ cả ngày, ông mặt trời thấm mệt dần lui về nghỉ ngơi, rong chơi cùng những đám mây. Mây đi đâu suốt buổi giờ về đây che bóng mát. Chị gió rong ruổi khắp nơi bây giờ cũng rẽ vào công viên như để bù đắp cho một ngày nắng gắt. Không khí dịu mát dần dần. Mấy chiếc lá trên nền gạch bay xào xạc như đùa giỡn. Những hàng cây xanh sau ngày oi ả đứng thẳng người, vươn vai kiêu hãnh. Màu xanh của lá dường như đậm đà hơn, đang vẫy vẫy đùa trong gió. Những nàng hoa thu mình vì sợ nắng cũng nở tung rực rỡ khoe sắc màu .chúng muốn mình thật đẹp trước khi trời tối. Phía xa xa, cái hồ không còn yên tĩnh như hồi sáng nữa. Xung quanh hồ, người ta ngồi trò chuyện rất đông, vừa nói chuyện vừa cười đùa rôm rả. Gió từ hồ thổi mát rượi. Nước hồ buổi chiều trong veo tưởng nhìn được đến tận đáy. Mặt nước như chiếc gương, soi bóng mọi vật. Đám mây trên cao bay ngang qua hồ bỗng dừng lại lơ lửng không muốn đi. Nàng liễu lại nghiêng mình, nhẹ nhàng chải mái tóc dài. Khung cảnh thêm vui nhộn bởi những tiếng chim. Chúng về đây tụ họp sau bữa chiều, cùng cất lên khúc nhạc rộn rã …

Công viên lúc nào cũng đông người, nhất là buổi chiều về. Khi đó, người lớn đi làm, trẻ con đi học đã về. Các cụ già cũng thảnh thơi không ngại nắng nữa. Những người ở gần lại tập thể dục ,những người ở xa cũng tạt vào công viên ngồi nghỉ. Công viên lúc ầy tự dưng bé nhỏ lạ thường khi chứa đựng bao người, bao âm thanh, màu sắc…Mọi người đi lại không vội vàng, hối hả như ban sáng mà bình tĩnh, thư thả hơn. Từng bước chân đi bộ nhẹ nhàng đặt trên nền gạch như đang tập múa. Không gian tràn ngập tiếng nhạc của bài thể dục nhịp điệu. Những người phụ nữ đứng xếp hàng ngay ngắn cố gắng tập hết mình, động tác dẻo dai mềm mại. Các cụ già ngồi chơi cờ, đi bộ hay ngồi trò chuyện với nhau. Vài cặp vợ chồng với những đứa con hạnh phúc dắt tay nhau đi dạo. Trên ghế đá, các anh chị thanh niên đi học về ngồi hóng gió. Bên các bồn hoa, trên “đồi ” hay những chiếc đu quay là thế giới riêng của trẻ con. Mặc dù mồ hôi nhễ nhại nhưng chúng vẫn mải mê, say sưa nô đùa. Nghe tiếng cười giòn tan ….

Kết thúc một ngày làm việc vất vả nên nhìn ai cũng thật thoải mái khi dạo mát trong công viên. Cảm ơn “bạn công viên” nhiều lắm.

hc tốt

cr: vndoc

1 tháng 10 2021

Tham khảo:

Buổi sáng cuối tuần, em dậy từ sớm, chạy bộ ra công viên gần nhà để tập thể dục cho khỏe khoắn. Lúc đến nơi, trời vừa hửng sáng. Cảnh vật tuyệt vời của công viên vào buổi sáng sớm khiến em phải xuýt xoa.

Lúc này, cả công viên im lặng và vắng vẻ, chỉ lác đác vài người đến sớm để tập thể dục. Phía trên cao, bầu trời hiện ra trong ánh sáng buổi sớm trong trẻo và tươi xanh. Đó là gam màu xanh dịu dàng và tươi mới. Những cuộn mây trắng lớn, dường như ngủ quên, nên cứ đứng im một chỗ chẳng chịu trôi đi. Trên những chiếc lá cây, bãi cỏ trong công viên, thật dễ dàng để bắt gặp những giọt sương long lanh, xinh xắn. Cả thảm cỏ, con đường gạch và những hàng ghế đá đều ướt đẫm sương đêm. Chính vì vậy, nhìn đâu cũng thấy toàn là những màu rất đậm. Phía trên cao, ông mặt trời đang nỗ lực chiếu xuống thật nhiều tia nắng để hong khô, xua tan bớt đi màn sương lạnh giá. Những đóa hoa hồng trong bồn hoa dọc lối đi đã nở rộ. Nào đỏ, nào trắng, nào hồng, xen lẫn nhau rực rỡ. Trên các tán cây xanh mướt, bầy chim đã thức dậy, tíu tít chuyền từ cành này sang cành nọ, hót líu lo líu lo. Những cơn gió dìu dịu khẽ vờn qua kẽ lá, mang theo hương thơm của cỏ cây, đánh thức mọi giác quan của con người.

Chỉ thoáng chốc, cả công viên trở nên sáng ngời và tấp nập. Mọi người ở quanh đây đều đến công viên để tập thể dục. Người thì chạy bộ, người thì tập với máy, người thì ép dẻo, người thì múa thái cực quyền… Mọi người cứ tụm lại thành từng nhóm nhỏ, vừa tập vừa khe khẽ trò chuyện cùng nhau, thật là vui vẻ. Âm thanh tập luyện, trò chuyện ấy đã đem đến một không khí ấm áp, tràn đầy sinh lực cho công viên.

Khi mặt trời đã lên cao, ánh nắng trở nên ấm áp hơn, mọi người dần dần trở về nhà để chuẩn bị cho những công việc khác. Thoáng chốc, cả công viên trở nên vắng lặng. Chỉ còn tiếng chim ríu rít và tiếng gió rì rào qua kẽ lá. Ngắm nhìn cả công viên bừng sáng dưới ánh mặt trời rạng rỡ, em vui vẻ trở về nhà với tâm trạng phấn khởi vô cùng.

1 tháng 10 2021

tham khảo ẹ:

....ngày ....tháng..năm.........

Bà ngoại yêu quý của cháu!

Cháu là Thùy Linh đây. Đứa cháu ngoại bé bỏng của bà đã gần một năm nay chưa về với bà đây. Bà ơi, thời gian nàỵ bố hay đi công tác, mẹ cháu lại bận lu bu công chuyện cơ quan lại thêm đường sá xa xôi quá nên dù rất nhớ bà, chúng cháu đành phải hẹn bà vào một dịp khác. Bà đừng trách bố mẹ cháu, bà nhé!

Bà ơi! Nhân dịp đầu năm mới – năm ...... cháu xin kính chúc sức khỏe bà chúc bà sống lâu thật với chúng cháu.

Bà ơi! Bà có được khỏe không? Bà phải ăn cơm nhiều nhiều vào bà nhé! Bác Thái, anh Bình, chị An có hay về thăm bà luôn không? Các anh chị sướng thật ở gần muốn về thăm bà lúc nào cũng được. Còn chúng cháu thì… Chao ôi! Sao mà xa xôi đến thế. Nhớ lại kỳ nghỉ hè năm ngoái, bà chống gậy dẫn cháu và bé Thảo Linh ra vườn hái những quả dổi, mãng cầu rồi ngồi dưới gốc cây vừa ăn, vừa hóng mát.

Những chùm dổi có vị ngọt thanh xứ Nam bộ, bà bóc từng trái một cho cháu và bé Thảo Linh sao mà ngon đến thế! Bà bảo: “Bao giờ bà cũng dành những chùm ngon nhất cho hai đứa cháu gái ở xa? Bà thương chúng cháu vài năm mới về được một lần. Ước gì cháu có đôi cánh để bay về bên bà cho thỏa nỗi nhớ thương.

Giờ thì cháu chỉ mong đến ngày nghỉ hè thôi vì chỉ có nghỉ hè, chúng cháu mới có thể về thăm bà được. Cháu nói gì huyên thuyên nhiều quá phải không bà?

Cho cháu dừng bút ở đây bà nhé. Cháu hôn bà nhiều.

Cháu gái của Bà

Thùy Linh

cr: down

hc tốt

1 tháng 10 2021

...ngày ....tháng..năm.........

Bà ngoại yêu quý của cháu!

Cháu là Thùy Linh đây. Đứa cháu ngoại bé bỏng của bà đã gần một năm nay chưa về với bà đây. Bà ơi, thời gian nàỵ bố hay đi công tác, mẹ cháu lại bận lu bu công chuyện cơ quan lại thêm đường sá xa xôi quá nên dù rất nhớ bà, chúng cháu đành phải hẹn bà vào một dịp khác. Bà đừng trách bố mẹ cháu, bà nhé!

Bà ơi! Nhân dịp đầu năm mới – năm ...... cháu xin kính chúc sức khỏe bà chúc bà sống lâu thật với chúng cháu.

Bà ơi! Bà có được khỏe không? Bà phải ăn cơm nhiều nhiều vào bà nhé! Bác Thái, anh Bình, chị An có hay về thăm bà luôn không? Các anh chị sướng thật ở gần muốn về thăm bà lúc nào cũng được. Còn chúng cháu thì… Chao ôi! Sao mà xa xôi đến thế. Nhớ lại kỳ nghỉ hè năm ngoái, bà chống gậy dẫn cháu và bé Thảo Linh ra vườn hái những quả dổi, mãng cầu rồi ngồi dưới gốc cây vừa ăn, vừa hóng mát.

Những chùm dổi có vị ngọt thanh xứ Nam bộ, bà bóc từng trái một cho cháu và bé Thảo Linh sao mà ngon đến thế! Bà bảo: “Bao giờ bà cũng dành những chùm ngon nhất cho hai đứa cháu gái ở xa? Bà thương chúng cháu vài năm mới về được một lần. Ước gì cháu có đôi cánh để bay về bên bà cho thỏa nỗi nhớ thương.

Giờ thì cháu chỉ mong đến ngày nghỉ hè thôi vì chỉ có nghỉ hè, chúng cháu mới có thể về thăm bà được. Cháu nói gì huyên thuyên nhiều quá phải không bà?

1 tháng 10 2021

Con sông Hồng chảy qua quê hương tôi. Sông chảy giữa những bãi mía bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông nhuốm đỏ như màu gạch non nên mới mang tên là sông Hồng. Dòng sông đẹp như dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo màu xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Con sông này đã gắn liền với tuổithơ của tôi. Tôi và con sông đã trở nên thân thiết.

Những buổi sáng, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao! Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên. Sông tấp nập những tàu thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ đọng lại những hạt sương trên lá cỏ non như những hạt ngọc bé xíu, long lanh... cỏ còn ướt đẫm sương đêm mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Buổi trưa, trẻ con rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Chúng lặn hụp, bơi lội khéo léo như những con cá heo. Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những dứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm. Sông dịu dàng như một người mẹ đối với đàn con. Những cụ già râu tóc bạc phơ dắt cháu ra sông tắm rửa, những người mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ. Những chiều hè hoặc những buổi tối trăng sáng, tôi và các bạn bơi thuyền ra giữa sông buông chèo mặc cho nó trôi lờ lững rồi nằm dài ra sạp thuyền ngắm trăng, hóng gió.

Dòng sông này đã để lại cho tôi những kỉ niệm êm đềm nhất! Nhớ ngày nào mới lên ba, mẹ dắt ra sông tắm, tôi sợ và hét ầm lên mếu máo khóc. Rồi năm học lớp Một tôi đã để lạỉ cho con sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó tôi chưa biết bơi. Các bạn rủ tôi ra sông tắm. Chúng tôi đùa nghịch ở ngay cặnh bờ chứ không dám ra giữa sông. Chiếc nón "tốt. đỏ" mà mẹ mua cho sáng nay chưa có quai, tôi đội lủng liểng trên đầu bị gió thổi trôi ra giữa sông. Tôi hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy. Nhưng không kịp nữa rồi, nó trôi xa lắm, không thể nào lấy được nữa. Tôi không biết bơi nền suýt bị chìm nghỉm xuống lòng sông. Lũ bạn tôi đều không biết bơi; rối rít định nắm tay nhau dàn thành hàng dài để tôi nắm vào mà ngoi lên. Vừa lúc ấy thầy giáo tôi đi qua thấy chỏm tóc tôi bập bềnhtrên mật sông bèn để cả quần áo nhảy xuống vớt tôi lên bờ, mặt tôi nhợt nhạt trắng bệch, bụng no nước. Thầy dốc ngược tôi lên rồi làm hô hấp nhân tạo. Một lát sau tôi tỉnh dậy, thầy bế tôi về nhà. Các bạn ai cũng vui mừng cho tôi và thương tôi. về đến nhà, bốmẹ tôi cho tôi đến trạm xá. Hai ngày sau, tôi về và lại ra sông tắm. Dòng sông mát lạnh vỗ về tôi như xin lỗi tôi thì phải. Tôi thở phào. Sông ơi sông! Sông không có lỗi gì đâu. Chính ta mới là người có lỗi đấy sông ạ.

Quên sao được những buổi đi cào hến, giậm trai ở ven bờ sông. Những ngày ấy còn in đậm trong trí nhớ của tôi. Ôi dòng sông! Dòng sông quê hương đất nước. Dòng sông thật dịu dàng vào những ngày nắng đẹp. Sông trắng xóa trong những đợt mưa rào mùa hạ, sông thường đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về. Sông còn đắm mình trong ánh bình minh. Tôi yêu con sông quê hương như yêu người mẹ dịu hiền của tôi.

Ôi con sông Hồng, sông đã bao phen giận dữ nổi sóng nhấn chìm tàu giặc xuống lòng sông. Sông đã ôm ấp bao kỉ niệm ước mơ của những tâm hồn bé nhỏ.

lai đi ạ

1 tháng 10 2021

Mỗi lần nghe câu hát “Trường làng tôi cây xanh bóng vây quanh muôn chim hót vang lên êm đềm…” là tôi lại mường tượng ra một vùng đất nông thôn với những bầy trẻ con hồn nhiên. Rồi trong tôi lại dập dồn những hồi ức của ngôi trường thời thơ ấu.

Thời gian trôi qua, ngôi trường tiểu học đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Nơi đây đã chứng kiến thật nhiều kỉ niệm đáng quý của một cô học trò nhút nhát, đó chính là tôi.

Còn nhớ ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường. Trong lòng tôi cảm thấy háo hức nhưng cũng thật hồi hộp. Từ nhà đến trường mất khoảng mười lăm phút đi xe máy là đến nơi. Đứng từ ngoài nhìn vào, trông nó thật rộng lớn và đẹp đẽ. Cổng trường to làm bằng sắt, phía trên là tấm biển ghi tên của trường. Mẹ nói với tôi rằng ngôi trường này đã hai mươi năm tuổi rồi.

Bước vào bên trong sân trường được lát gạch, rất rộng nhưng không có một chút giấy rác nào. Những tán cây xà cừ, phượng vĩ, bằng lăng… đứng sừng sững trên sân trường, toàn những loài cây quen thuộc với tuổi học trò. Dãy nhà hiệu bộ và hai dãy phòng học cao tầng được bố trí theo hình chữ U ôm lấy sân trường rộng. Mỗi dãy nhà đều có ba tầng. Các phòng học đều được quét vôi màu vàng, cửa sổ và cửa ra vào sơn màu xanh rất đẹp. Các phòng học rộng rãi và có đầy đủ các thiết bị học tập. Bàn ghế được kê ngay ngắn thành ba dãy thẳng hàng.

Vào những giờ ra chơi, sân trường luôn là nơi nhộn nhịp nhất. Tiếng cười nói của chúng tôi vang vọng khắp ngôi trường. Vào những giờ học, ngôi trường lại im lặng đến kỳ lạ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng đọc bài văng vẳng từ các lớp học. Bây giờ, tôi đã là học sinh lớp năm, sắp phải chia tay ngôi trường tiểu học này. Thời gian học tập tại nơi đây đã cho tôi thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ.

Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn còn nhớ như in kỷ niệm về lần đầu tiên ấy. Và tôi có thể nói rằng mình vô cùng yêu mến mái trường, cũng như yêu mến những người bạn và thầy cô giáo của mình

Gợi ý :

Cách 1:

-Trường của em vốn là một ngôi trương rộng rãi to lớn và là nơi đầu tiên em bước vào lớp 1..........................................................................................................

Cách 2

-Năm nay em đã lên cấp hai ngôi trường ấy trông lạ làm sao thật là khác thường so với cấp 1 .Ngôi trương này có rất nhiều cây xanh lại còn có cả chỗ chio chúng em tập thế thao nữa chứ......................................................................................................................................................................

Cách 3

-Em là học sinh của một trường học cấp 2 trường mang tên là Kỳ Bá một cái tên rất đẹp..............................................................................................................................................................

3 tháng 10 2021
không biết
3 tháng 10 2021
âm điệu trong bài thơ cổ tích về loài người

1. Tiêu ngữ

Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

ĐƠN XIN...

2. Phần đầu

Kính gửi: Ông Giám đốc Cung văn hoá thiếu nhi.

Người gửi: Tôi tên..., học sinh trường.... ngụ tại...

3. Phần chính

Điều cần xin.

4. Phần cuối

- Lời hứa, lời cảm ơn.

- Nơi viết, ngày... tháng., năm...

Kính đơn,

Kí tên

1 tháng 10 2021

Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

ĐƠN XIN HỌC LỚP HỌC BƠI

Kính gửi: Ban Giám hiệu Trường ......

Tên em là .... , học sinh lớp ... Trường .......

Em được biết, hiện tại, nhà trường đang mở lớp học bồi dưỡng một số môn học. Em tự thấy bản thân có nhu cầu học bơi . 

Vì vậy, em làm đơn này, xin Ban giám hiệu nhà trường cho em theo học lớp bơi lội 

Em xin hứa sẽ chấp hành nội quy của lớp học và nỗ lực học tập.

Em xin chân thành cảm ơn!

Hà Nội, ngày… tháng… năm…

Người viết đơn

(kí tên)

.....................

Tháng trước lớp em có mở cuộc thi tiếng anh cho các học sinh giỏi ,và em là người cũng được tuyển đi thi .Mới đầu ngồi vào bàn em rất là hồi hộp,và lát sau cô giáo đến cả lớp chào cô bằng tiếng anh và cô phát bài thi.Trước hết cô bảo cả lớp phải ghi tệp mình tên lớp tên trường ,sau khi đã ghi đầy đủ và cũng là lúc bắt đầu làm bài thi.Lúc đầu em hơi loay hoay nhưng cũng làm được in ít đề bài thi lần này khó quá em không thể làm được và có bạn bên cạnh bảo em chép bài mình nhưng em không nản quyết định không chép và giờ làm bài đã kết thúc ,em rất mong được xem điểm của mình.Ngày hôm sau đến lớp ,cô tuyên bố giải khuyến khích thuộc về em ,enm rất buồn nhưng đã nghĩ rằng : dù sau mình cũng đã tự trọng ,trung thực trong học tập .

Có đúng yêu cầu của bài không bạn ơi?

Hôm nay trường em có tổ chức một cuộc thi tiếng anh cho các bạn cấp 2 .Khi ngồi vào bàn làm bài em thấy rất hồi hộp,cô tiếng anh vào lớp cả lớp ai cũng chào cô.Và cô bắt đầu đi phát phiếu thi .Cả lớp ghi tên mình và cũng là lúc để làm bài dự thi .Em đã làm được nhiều câu nhưng em càng ngày các câu hỏi càng khó hơn em loay hoay mãi cũng giải được 1 câu khó .Trong khi đó  em nhìn sang bạn bên cạnh thấy bạn đã làm xong hết và đã nộp cho cô ,em đã cố gắng làm hết các câu khó và cuối cùng em lên nộp cho cô giáo ..............................................................................................................................................

1 tháng 10 2021

môn toán

1 tháng 10 2021

Môn toán , văn , ....

1 tháng 10 2021

tả hình dáng người bạn :

Minh Anh là người bạn cùng bàn cũng là người bạn thân nhất của em. Minh Anh có dáng người cao, gầy, mỗi khi bước đi đều rất nhẹ dàng, duyên dáng. Mái tóc cắt ngắn ôm lại khuôn mặt nhỏ nhắn hình trái xoan càng làm cho Minh Anh trở nên đáng yêu, xinh đẹp hơn. Minh Anh có nước da trắng ngần, đôi mắt to đen láy. Không chỉ xinh đẹp mà Minh Anh còn học rất giỏi, bạn thường xuyên giúp đỡ em và các bạn trong lớp học tập. Em rất quý mến Minh Anh.

1 tháng 10 2021

Bạn tham khảo ạ;-;:

Mẹ em có một dáng người mảnh khảnh, năm nay mẹ đã ngoài 40, cái tuổi lập gia đình đoàn viên con cháu chứ ko phải tự do làm những điều mình muốn như mọi cô gái độc thân khác. Tuy cực khổ khi lập gia đình nhưng mẹ em không hề phàn nàn dù có một câu trái lại mẹ em còn để lại những nụ cười tươi tắn làm cho em thấy chạnh lòng biết bao. Mẹ có làn da mịn, khuôn mặt hình chữ điền tạo cho thêm phần thật thà, ngay thẳng của mẹ. Mẹ không thích ăn mặc sang trọng như bao người khác, khi đi làm mẹ thường chọn cho mình một bộ quần áo giản dị và kín đáo, mái tóc cột gọn trên cái cài hoa. Mỗi sáng sớm, trong khi mọi người đang chìm say giấc ngủ thì mẹ em dậy nấu cơm và đồ ăn để sẵn cho em đi học rồi mẹ mới yên tâm đi làm. Mẹ đối với em là một thứ cao cả, rộng lớn tình yêu thương nhất mà mẹ có thể làm được. Em hi vọng mẹ sống lâu trăm tuổi, mạnh khỏe và luôn yêu thương gia đình nhỏ ấm áp của em.