K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cha và mẹ e thôi nhau lúc còn trẻ nhưng vẫn cho tụi e liên lạc và thường xuyên lên thăm hỏi. E nhớ rất rõ năm đó cha mướn cái nhà ở gần kiên lương mà đối diện là núi buổi tối sương xuống lạnh lắm. Cònphía sau nhà là một con sông nhìn đẹp lắm nước trong mà xanh có đá ở dưới nữa khúc gần bờ rất cạn vậy mà cha dặn ngay từ lúc e mới lên thăm là k đc xuống đó tắm ở khoảng 1...
Đọc tiếp

Cha và mẹ e thôi nhau lúc còn trẻ nhưng vẫn cho tụi e liên lạc và thường xuyên lên thăm hỏi. E nhớ rất rõ năm đó cha mướn cái nhà ở gần kiên lương mà đối diện là núi buổi tối sương xuống lạnh lắm. Cònphía sau nhà là một con sông nhìn đẹp lắm nước trong mà xanh có đá ở dưới nữa khúc gần bờ rất cạn vậy mà cha dặn ngay từ lúc e mới lên thăm là k đc xuống đó tắm ở khoảng 1 tuần mọi việc bình thường, đến chiều hôm nọ cha nói với e là hôm nay cùng mẹ( kế) đi xuống nội chắc khuya mới về tới con ở nhà vs a 2 a3 ngủ trước đi. Xong cha đi; e ở nhà chỉ biết coi ti vi còn a hai a ba dặn khi nào ngủ thì kéo miếng cao su trước cửa tiệm lại rồi nào tụi a về tụi a kéo rào lại khóa cho giờ hai a đi đánh bida. Vì tiệm làm ăn nên k có cửa, dùng cửa rào vừa tiện với lại diện tích tiệm rộng nên mn đừng thắc mắc s không có cửa nhé. Em lúc đấy cũng 9 10t rồi đủ hiểu biết về ma.

Nằm xem ti vi một hồi thì ngủ lun k biết, đến khi mở mắt ra thấy cha nằm cạnh rồi mà k thấy mẹ đâu nên lạ em hỏi mẹ đâu cha nói khuya rồi ngủ đi. E con nít mà cảm thấy k an toàn là khóc ngay vì từ bé đến lớn chẳg bao h cha nc với e như vậy cha e nc nhẹ nhàng mà từ tn lắm ấy thế mà, hôm nay nạt làm e sợ nên khóc. E nói con nhớ mẹ quá mai cha cho con về nha.( đến giờ vẫn vậy, bị ăn hiếp là nhớ mẹ ngay). Ổng kiu ngủ đi hoài e k ngủ mà nằm thút thít,thì nghe tiếng cửa sau mở cái ầm mà rõ ràg e nhớ đóng từ lúc cha đi rồi. Cái cửa bật ra e thấy rõ chẳg dốc chút nào, cái đầu nó to hơn người bình thường tóc tai ướt men đen thui,cái bụng nó to lắm như có bầu vậy,mà nó ở trần quấn cái khăn ngang lưng màu trắg như kiểu quần của ng khmer vậy, cái chân nó chỉ nhìn thấy ống quyển mà nhỏ xíu so vs người nó, mình nó đen thui ướt nhem đi từ cửa sau ra cửa trước trong vòng vài giây.

e trố mắt nằm im k dám khóc nữa cái đó vượt quá sức chịu đựng của e. Nào ngờ, xoay qua cái ông nằm ôm e nãy giờ k phải cha e mặt ổng biến đổi tích tắc từ mặt tròn thành mặt dài,ổng vừa kiu e nín vừa chỉ tay lên 1 cục thịt dư to đùng ngay trán ổng. Ổng nói nín đi hùi đó cha khóc nó cũng cắn cha bị vậy nè. Mặt e xanh lè , khóc hết nổi , phóng cái vèo ra cái cửa rào vừa chạy vừa quay lại nhìn, ổng k rượt theo e mà e thấy ổng nhìn e trìu mến lắm. E vẫn sợ chạy như bay ra ngoài đường cũng may cái tiệm cf kế bên chưa đóng cửa qa đó ngồi tạm, nhìn đồng hồ cũng mới 11h , người e run cầm cập cứ nhìn qa nhà sợ ổng đi theo. Đợi lúc sau thì thấy cha về vs mẹ a 2 a3 cũng về. E mừng rỡ khóc sướt mướt ôm cha kể lại cha kiu mai đi về sớm. Về tới nhà nghe mẹ nói là cha m đt xuốg nói cái thằg đi dưới sông lên ổng biết vì nó mới chết. Còn cái ông ôm e ổng k biết. e xin kể mn nghe về cái ông tự nhận là cha em. Sau chiện đó hơn cả năm e lên thăm cha , cha chuyển chỗ mới nênk sợ nữa.

Thăm cha về thì tối đó e nằm mơ, thấy cái ông hôm bữa e thấy nằm ôm e đấy. Hôm nay trg mơ ổng đeo một sâu chuỗi to trên cổ nhìn ổng e sợ lắm, giống như thầy luyện bùa v mà khuôn mặt thì y hệt cha e. Có điều đầu ổng hói để hàm râu ở trc miệng nữa nhìn ổng như mấy ông ở nước khác vậy. Ông vào nhà e ôm e nói e con ổng. Bắt e về, e sợ lắm mà thấy e cầm cây dao tự tay đâm chết ổng máu ổng màu xanh như lá cây.. e nằm mơ thấy vậy mấy lần thì k thấy nữa. Sau này lớn e kể lại thì bị ngoại nói là tổ bùa chọn m sao m không theo m đâm ổng vậy nên ổng k kiếm m nữa đó. Mà v cũng tốt vì tổ bùa này k phải của nhà mình theo học chỉ thành ma lại thoi. Chắc nhờ e đâm ổng mấy nhát ổng tha e chứ k thì giờ thành thày bùa rồi chứ đâu thày bóinunữa hihi

0
Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã...
Đọc tiếp

Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.

Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã nhậu chung với bạn đến 11h đêm mới về, lúc đó đường về nhà toàn là ruộng va khi đến một lùm cây thì bác Ba vội kéo bác Tư và bác Sáu núp xuốn và khẽ chỉ 2 bác nhìn ra ngoài ruộng, đó là một con quỷ có thân hình nhỏ bé của một đứa trẻ 4 tuổi gầy gò đang cầm cây lồng đèn đang lướt đi trên ngọn lúa. Mấy bác không dám la lên vì sợ nó bắt hồn. Chừng 10 giây sau con quỷ biến mất 3 ông vội chạy về nhà, thấy 3 ông hớt hãi bà cụ mình bèn hỏi thì 3 ông kể lại sự việc vừa chứng kiến, lúc đó cũng có ông cụ mình, bà cố mình không tin là có ma nên cứ nghĩ 3 ông đi nhậu khuya về nên bị quáng gà thôi.

📷

Đến 1 tháng sau 3 ông lần lượt qua đời mà không biết nguyên do, ông tư trước khi chết mọi người đều thấy ông chỉ tay lên nóc nhà vẽ mặt kinh sợ rồi tắt thở.Truyện thứ 2: vào năm 1976 khi nước Việt Nam vừa dược giải phóng ông mình qua nhà bạn ông cùng vs 2 người bạn nhậu đến 7h tối mới về nhà, đường mình lúc xưa là đường đất và không có xe cộ tấp nập như bây giờ, khi 3 ông đi bộ gần đến cây cầu nhà ngoại mình thì bác Rác bạn của ông thấy có một bà lão chống gậy đi ngược chiều lại, bác không hiểu sao đêm hôm khuya khoắt như thế này lại có 1 bà lão đi giữa đồng không mong quạnh như vậy, lúc đó trời tối nên bác không nhìn rõ mặt bà .

Thấy ông mình và bạn ông đi giữa đường nên bác R kêu 2 ông nép qua đường để bà lão đi qua. Ông mình và bạn ông hoản hồn không hiểu sao ông R lại làm như vậy va bản thân ông chả thấy ai đi ngược chiều mình cả. Về tới nhà ông R vẫn một mực nói là ông đã nhìn thấy một bà lão. Sáng hôm sau ông mình nghe vợ ông R la thất thanh. Khi chạy qua thì ông đã thấy ông R nằm tắt thở trên giường từ lâu. ông mình rất đau lòng khi kể cho mình nghe mắt ông vẫn còn đọng lại nước mắt khi mất một người bạn.

Truyện thứ 3: Những truyện ma cuối đời của ông Cụ mình. Vào năm 2002 vợ ông mất nên ông theo con Út mình lên vùng ngoại ô thành phố đễ dễ bề chăm sóc. Nói là thành phố nhưng nơi đây không tấp nập như vùng nội thành, những bãi đất trống nơi đây người ta dùng để trồng lúa. Khoảng năm 2012 khi mình lên thăm ông thì bây giờ ông đã rất già rồi.

Tối hôm đó ông ngủ quên đóng cửa phòng đến 11h đêm ông giật mình tỉnh dậy ông thấy một con ma mặt nó bự như cái mâm đang đứng ngoài cửa nhìn ông, ông bình tĩnh lấy chuỗi hạt nhắm mắt lại niệm kinh thì ông quên ngủ thíp đi tới sáng. Lần cuối cùng ông ngủ đã đóng cửa phòng rất kĩ rồi đến 11h đêm nghe gõ cửa ông cứ tưởng con Út mình kêu có việc gì nên ông ra mở cửa. Ông giật mình thấy con ma mặt mâm lúc xưa đang chằm chằm nhìn ông. Ông bình tĩnh đóng cửa lại vô phòng nằm ngủ như không có chuyện gì.

Sáng ra ăn sáng ông kể cho con Út ông nghe:”Tối tao thấy con ma nào mặt bự lắm gõ cửa phòng tao mậy ơi” ăn xong ông thấy mệt vô phòng nằm thì ông đã ra đi mãi mãi. Truyện có thật 100% nha không hay xin các bạn đừng gạch đá tội nghiệp mình.

0
Đây là lần đầu tiên mình viết câu chuyện để kể cho các bạn nghe, nếu thấy hay các bạn ủng hộ mình nhé.Còn nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho mình.Hihi .Đây là câu chuyện có thật về anh hai mình mà tới bây giờ khi kể lại cho mình nghe, nước mắt mẹ cứ lăn dài.Mình xin phép được kể .Vào năm 1983, năm mà mẹ mình không bao giờ quên, lúc mang thai anh 2 mẹ và cha mình đã rất hạnh...
Đọc tiếp

Đây là lần đầu tiên mình viết câu chuyện để kể cho các bạn nghe, nếu thấy hay các bạn ủng hộ mình nhé.Còn nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho mình.

Hihi .Đây là câu chuyện có thật về anh hai mình mà tới bây giờ khi kể lại cho mình nghe, nước mắt mẹ cứ lăn dài.Mình xin phép được kể .

Vào năm 1983, năm mà mẹ mình không bao giờ quên, lúc mang thai anh 2 mẹ và cha mình đã rất hạnh phúc khi biết được cái thai mẹ đang mang là con trai.Sau đó cha mẹ mình đã về chợ Bến Miễu sinh sống ở trong nhà của bà chị con của Dì tư mình.Mấy bữa đầu ở thì không sao nhưng khi mấy chị lớn con của dì tư về chơi thì đêm đó đi xem tuồng cải lương của đoàn Hàm Luông ngày xưa về nhà ngủ mấy chị đã khóa chốt cẩn thận rồi mới lên giường đi ngủ.Buồng ngủ có 3 giừơng , mẹ mình nằm ở giường giữa, mấy chị chia nằm giường ngoài và giường trong ,kế đó là cái vách treo đầy thau nhôm .Đêm đó khoảng 1 giờ đang ngủ thì chị lan nghe tiếng dỗ vách đùng đùng mấy cái thau thay nhau rớt xuống làm chị giật mình thức giấc.

Chị ngồi dậy mới hỏi “Ai đó” thì không ai trả lời, tiếng ếch kêu dế kêu râm ran làm không gian đêm khuya vô cùng tĩnh mịch..Không nghe ai trả lời chị mới nằm xuống ngủ tiếp thì tới 2g30 đang ngủ thì mẹ mình nghe tiếng cười khúc khích, mới dậy lấy đèn dầu rọi thì thấy cái bóng đen ngồi thù lù bên dưới chân giường chị lan , tay thì đang đưa lên cù lét chân chị lan, chị lan thì nằm cười. Mẹ mình sợ quá nằm xuống ngủ mà ngủ không được nên thức tới sáng. Mấy đêm sau tình trạng cũng lặp đi lặp lại như vậy, riết rồi mẹ cũng quen không còn sợ nữa.Cho tới khi sinh anh 2, anh 2 vừa tròn 6 tháng thì đêm đó mẹ nằm mơ thấy bà tư mẹ của dì tư nói với mẹ “Cho tao nựng con mày tí xíu nha Đ” mẹ mình không cho rồi bà tư nói “Vậy con mày nuôi suốt đời cũng không lớn nổi đâu”.

Nghe mẹ mớ la um sùm cha từ nhà trước chạy xuống, mẹ kể lại cho cha nghe , rồi sáng cha kêu dọn đồ đạc về nhà nội ở. Mới về nội ở được mấy ngày thì anh 2 mình bị sốt xuất huyết phải đưa đi bệnh viện, 3 ngày sau thì anh 2 mất.Đêm tối về chôn cất cho anh 2 xong, mất con mẹ như người điên trầm cảm cả 2 năm trời sau đó mẹ mình được đưa đi điều trị chứng trầm cảm vì bị sóck.Câu chuyện này mình kể không có gì là ghê rợn nhưng mình muốn khuyên các bạn đừng đùa giỡn với “người ấy” sẽ mang họa vào thân.Mình không làm gì”người ấy” nhưng có thể do hạp tuổi hay 1 số lý do khác mà họ hại mình.Cám ơn các bạn đã đọc.

0
Em xin tiếp một số câu chuyện của nhà em, mốc thời gian trôi tiếp đến gần hiện tại hơn, và những gì em chia sẻ ở phần này sẽ có những điểm liên quan đến bà Thầy tà pháp, đến một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra ….có liên quan không chỉ gia đình em, mà còn trong sợi dây kết nối với đại gia đình lớn trong chi họ của nhà em….Em cũng xin báo cáo...
Đọc tiếp

Em xin tiếp một số câu chuyện của nhà em, mốc thời gian trôi tiếp đến gần hiện tại hơn, và những gì em chia sẻ ở phần này sẽ có những điểm liên quan đến bà Thầy tà pháp, đến một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra ….có liên quan không chỉ gia đình em, mà còn trong sợi dây kết nối với đại gia đình lớn trong chi họ của nhà em….

Em cũng xin báo cáo các Kụ, Mợ, cũng giống như phần trước, đây là những câu chuyện có thật, xảy ra thực với gia đình em, khi chuyển tải lên, vì một số lý do em sẽ điều chỉnh chút thông tin,nhưng sự thật trong các câu chuyện không dưới 80%

Câu chuyện đầu tiên: Xây nhà và gặp Bà Thầy pháp

Sau buổi nói chuyện giữa 2 VC thì em cũng để câu chuyện trôi qua,cái gì đã là số phận thì phải chấp nhận. Mọi việc cũng dần dần trôi, nhưng tính khí vợ em thì càng ngày càng rõ hơn nét bất thường, vui vẻ ngọt ngào đấy, ngoắt 1 cái hằn học và dữ dằn, cứ như 2 người trong 1 …

Hai năm sau, thì em bước đầu có những thành công trong công việc, được lộc của Bố em để lại, em bắt đầu có chút kinh tế và quyết định xây mới lại ngôi nhà trên nền đất của ngôi nhà đã và đang ở mấy chục năm qua

Nhưng 6 tháng trước khi em có được thành công và kinh tế để quyết định xây nhà đó, có 1 sự việc nhỏ bất thường thoáng qua …ở ngôi nhà cũ đó, một sự việc mà với một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra các năm sau đó ….nếu xâu chuỗi lại, sẽ có thể có liên quan ….

Bố em ra đi được 3 năm thì chị gái em mất. ( Nói kỹ hơn một chút, em là con út của 1 gia đình rất đông anh chị em, nhiều chị, nhiều anh,và các anh chị đều lớn tuổi, Bố em sinh em muộn, và khi Bố em ra đi cũng đã Đại thọ; chị gái em khi mất cũng đã lớn tuổi rồi,chị bị ốm và yếu lâu năm)
Bố em đi không có 1 chút gì xấu, các thầy bấm xem và em tự bấm (sau này, khi mỗi lần chiêm nghiệm lại) đều thấy như vậy, thêm nữa,theo như Cụ pháp sư đồng bằng bắc bộ,thì khi đã Đại thọ quy tiên, thì thoát khỏi vòng tục lụy, không còn vương vấn và nhẹ lòng bay về Tiên cảnh,nên hoàn toàn nhẹ nhàng ….
Chị gái em thì ra đi không được như Bố em, mà nặng hơn …

Hôm đó là đêm sau ngày 49 của Chị

Các Kụ chắc vẫn nhớ khung cảnh bài trí của căn nhà em ở,em đã vẽ minh họa ở các post trước
Lúc đó chừng khoảng 21h30, em đang ngồi ở giường, V và Mẹ em cùng bác GV đang ở nhà dưới, con lớn cũng ở nhà dưới, lúc đó còn em và đứa nhỏ (khi ấy chừng 18-20 tháng, lẫm chẫm biết đi)ở trên tầng 2. Con nhóc đứng chơi ngay gần cái cửa ra ban công,cửa lúc đó mở cánh gỗ và đóng cửa sắt như mọi khi …, nó cầm cái que nhựa trên tay,nhìn em ngồi ở giường, em thì đang tặc tặc lưỡi trêu nó cười ngặt nghẹo ….

Tự nhiên,nó quay mặt ra nhìn sang cửa sắt…..

Ở ngoài đó ban công không bật đèn…

Trong tích tắc,nó buông rơi que nhựa trên tay, khóc thét lên ….và đ.ái dầm ngay tại chỗ nó đứng …..

Từ lúc nó oe oe chào đời,cho đến bây giờ, đó là lần duy nhất nó khóc và đ.ái ra như thế ….

Em nhảy bổ ra bế nó lên, nó run cầm cập giữa trời tháng 6 ….

Em bế vội nó xuống nhà, một lúc lâu sau nó mới nín ……

Đây, minh họa đây

📷

Hôm đó em đang ngồi ở giường, cạnh bàn
Con nhỏ thì đang đứng ở khoảng giữa cái bàn máy tính nhỏ với cái cửa sắt
Nó đang rất chú ý chơi và cười đùa với em, thì bỗng nhiên 1 điều gì đó làm nó quay ngoắt mặt ra cửa sắt, và sợ đến đá.i dầm, run lẩy bẩy như em đã mô tả

Vợ em, như các Kụ Mợ đã biết, cũng là 1 tay cảm âm không tồi, khi em kể lại, ngay lúc đó hai VC giao cháu lên giường Bà (ở tầng 1, đối diện Ban Thờ của Ông; em cũng xin nói thêm một chút, Bố em ra đi, thì không sang áo, nên lúc đó chưa xây mộ,thì gia đình em vẫn để ông ở Ban thờ riêng tầng 1, đúng vị trí giường của Bố hồi còn sống; hơn nữa, việc Bố em thỉnh thoảng đi về cũng làm cho gia đình có cảm giác gần gũi như ông vẫn đang đâu đây)
Vợ chồng em ngay lập tức lên hương Ban thờ Ông, khấn đại ý là xin ông phù trợ bảo vệ, bảo ban cháu nó còn nhỏ; sau đó bọn em lên tầng 2,tiếp tục lên hương Ban Gia tiên, cũng khấn xin Gia Tiên bảo vệ

Sau đó em mở cửa ban công, đúng như em dự kiến, dù đã bật hết cả đèn ban công lẫn đèn sân, đèn cổng, cảnh vật hoàn toàn bình thường

Tuy nhiên, em vẫn cảm thấy một điều gì đó rất mơ hồ …bất an….
Khoảng gần tiếng sau thì con nhỏ ngủ ngon lành, em để cho nó ngủ vói bà ở tầng dưới (bác GV ngủ giường xếp bên cạnh giường bà), không hiểu sao, mọi người trong nhà em luôn có cảm giác rất bình an, che chở khi ở gần Ban thờ Bố em

Con lớn và em hôm nay không ngủ dưới đệm ở dưới đất nữa mà lên giường nằm cùng 3 người với nhau.

Trước khi đi ngủ, tự nhiên Vợ em buột miệng nhắc: Hôm qua là 49 ngày Chị G, liệu có gì không anh nhỉ?
Em nghe cũng gai gai, như chạm vào cái bất an mơ hồ của em,nhưng đêm hôm rồi,em gạt đi: Không phải đâu, đang ở nhà mình, có ông bà gia tiên, có Bố …

Hôm đó là thứ Sáu

Sáng hôm sau là Thứ Bảy, cả nhà ngủ nướng một chút

Tầm 7h sáng, tiếng chuông điện thoại cố định dưới nhà reo
Em lúc đó đã tỉnh, đang nằm thêm, thấy chuông sớm, bèn dỏng tai lên nghe …

Bà nội nghe máy …. hình như có việc gì đó
Mấy phút sau, bà gọi, gấp gáp

Em lật đật chạy xuống

Bà thất thần, báo tin: Anh R mất rồi, sáng nay, đi tắm biển, đuối nước ……

Anh R là con trưởng của Bác anh ruột Bố em, khi ấy cũng rất lớn tuổi rồi, nhà anh ở ngay bờ biển …..

Nghe ồn ào, vợ em cũng đã xuống theo em, lúc này hai vợ chồng nhìn nhau, không nói ra…nhưng dường như có cùng 1 luồng rờn rợn chạy trong người …..

0
Chuyện này thì lâu lắc lâu lơ rồi, em chỉ nhớ lộn xộn và đại khái thôi nhưng cái hồi xảy ra í nó cũng làm “nhân sinh quan” của em suy chuyển kha khá.Đấy là vào năm … Mậu Tý (:P – đổi giọng tí nghe cho huyền bí), năm trước Mậu Tý là Đinh Hợi, mà các cụ các mợ biết cái năm Đinh Hợi đấy tình hình sinh đẻ nó tràn trề như nào rồi đấy. Đi đâu cũng thấy bầu bí, công sở vắng...
Đọc tiếp

Chuyện này thì lâu lắc lâu lơ rồi, em chỉ nhớ lộn xộn và đại khái thôi nhưng cái hồi xảy ra í nó cũng làm “nhân sinh quan” của em suy chuyển kha khá.

Đấy là vào năm … Mậu Tý (:P – đổi giọng tí nghe cho huyền bí), năm trước Mậu Tý là Đinh Hợi, mà các cụ các mợ biết cái năm Đinh Hợi đấy tình hình sinh đẻ nó tràn trề như nào rồi đấy. Đi đâu cũng thấy bầu bí, công sở vắng tanh vì các chệ nghỉ chế độ và các anh nghỉ phép (chăm vợ đẻ). Cơ quan em đóng góp tới 6 lợn vàng, cái tổ của em chiếm 4 chú liền. Tổ có 6 người trừ một chị nghỉ sinh, 2 đứa thực tập (trong đó có em) là 3 anh có vợ mới sinh, thành ra chủ đề bàn tán nhiều nhất là chuyện chăm vợ chăm con, kiêng cữ… đủ kiểu, nghe ù hết cả đầu.

Có một thời kỳ cứ thấy các anh chụm lại tìm tài liệu, sau đó bàn tán trao đổi về vấn đề Trầm cảm sau sinh. Hồi đó khái niệm này mới, em nhớ khi phụ các anh tìm tài liệu gần như toàn phải đọc bằng tiếng anh. Nguyên nhân là vợ anh A có nhiều biểu hiện lạ như: không chịu bế con, hay khóc lóc vật vã, hay nói chuyện một mình… Sau nghiên cứu, tìm hiểu hàng tập tài liệu cả đội em đều thống nhất kết luận là TCSS ( Trầm Cảm Sau Sinh ), anh A cũng tích cực chăm sóc vợ, đưa đi khám sức khỏe tâm thần, làm đủ xn rồi thuốc thang, đón cả mẹ lên phối hợp cùng mẹ vợ trông nom.

Tình hình vẫn không biến chuyển, có thể do chưa đúng bệnh hay vì nguyên nhân gì khác? Chẳng ai biết được, em chỉ thấy nhà anh ấy nháo nhào còn anh í thì mệt mỏi rõ ràng, liên tục phải nghỉ làm.

📷

Đến một hôm, rảnh rỗi bọn em ngồi tán chuyện, một anh khác trong đội, tên H, nói: em có thấy chuyện nhà anh A lạ không? Tcss thường bắt đầu từ trong tháng đầu chứ nhà nó 7 tháng mới bị đến giờ con gần 1 tuổi rồi vẫn chưa khỏi, có khi bệnh khác rồi. Anh bảo nó cho vợ đi chụp não xem, mà chụp chiếu xn, khám tâm lý các kiểu chả bị làm sao mới quái chứ.

Một hôm khác sếp có nhắc nhở việc anh A cứ nghỉ suốt, lại còn “mê tín, cúng bái suốt ngày”.
Thành thử gặp anh A đi làm em mới hỏi thăm. Anh ấy kể đúng là bây giờ nhà anh đi cầu khắp nơi, mệt mỏi vô cùng. Chị T, vợ anh, vẫn không đỡ mà còn nặng hơn trước. Có đêm đang ngủ con khóc chị nhất định không bế, cả nhà đang dọn mâm chị hất đổ mâm cơm, rồi bỏ ăn, dỗ thế nào cũng không chịu ăn. Kỳ lạ nhất là chị cứ nói là có người lạ trong nhà, người ấy cấm không cho chị bế con, giành đồ ăn không cho chị ăn cơm, rồi có khi đang yên lành tự dưng chỉ ra cửa bảo có người đòi vào nhà xong ôm mặt khóc…

Lạ hơn nữa là về nhà chồng ở quê thì đỡ hơn, ăn tốt ngủ ngon, chỉ về đến cửa nhà trên HN là lại bắt đầu như cũ, khóc triền miên và ném bát đũa.

Đi xem thầy thì bảo khu nhà trọ của gia đình chị ngày xưa có người tự tử giờ về ám, nói thêm là nhà chị đất rộng, bố mẹ xây hàng loạt nhà cấp 4, phân thành các phòng bé bé cho sv trọ, khi lấy chồng thì 2 vc về ở cùng bố mẹ trong căn phòng đầu hồi, sát dãy nhà trọ phía dưới. Thầy khác lại bảo do đời trước nhà chị có người quăng bát hương ra đồng nên con cháu nhận quả báo… chẳng biết đâu mà lần.

Chuyện cứ dùng dằng mãi, anh vẫn đưa vợ đi khám định kì, dùng thuốc tây y, cứ nghe danh bs tâm lí nào tốt lại đi chữa. Hai bà mẹ vẫn tích cực cầu cúng khắp nơi. Chị vẫn thất thường lúc ổn lúc không, cũng chả đi làm tiếp ở đâu được. Em có đến gặp mấy lần thì thấy xanh xao héo hắt, còn không chạy xe máy nổi, đi đâu cũng phải có người kèm.
Sau em chuyển tổ, không hỏi thăm mấy nữa, nghe đâu 2010 anh chị mua cc chuyển ra ngoài ở. Hồi 2013 em có gặp lại, chị sinh đứa thứ 2, nhanh nhẹn tươi tỉnh, đi làm rồi. Hỏi thì anh A bảo chả biết sao lại khỏi luôn.

Sếp em sau vụ này thấy chủ nghĩa duy vật cũng hơi lung lay. Cụ thể là sếp không còn phản đối mạnh các việc tâm linh, đầu năm có tổ chức đi lễ cũng không sợ bị sếp phạt nữa ;))

0
Đây là truyện sảy ra với chính nhà bà ngoại mìnhVào tháng 3 năm ngoái , sau khi làm 49 ngày cho bà ngoại xong , thì nhà ngoại mình xuất hiện một điều kỳ lạ là có một con ” Rắn Hổ Mang ” ờ dưới bể , mặc dù cái bể ấy đã được đậy kín và không có một lối nào có thể để rắn chui vàoLần thứ nhất nó xuất hiện nhà mình có bắt và đập chết , lần thứ 2 nó lại xuất hiện ở trong...
Đọc tiếp

Đây là truyện sảy ra với chính nhà bà ngoại mình
Vào tháng 3 năm ngoái , sau khi làm 49 ngày cho bà ngoại xong , thì nhà ngoại mình xuất hiện một điều kỳ lạ là có một con ” Rắn Hổ Mang ” ờ dưới bể , mặc dù cái bể ấy đã được đậy kín và không có một lối nào có thể để rắn chui vào
Lần thứ nhất nó xuất hiện nhà mình có bắt và đập chết , lần thứ 2 nó lại xuất hiện ở trong bể và mẹ mình sinh nghi sao nó lại xuất hiện thêm lần nữa
Lần này mẹ mình lên ban thờ , thắp hương khấn với ông bà ” Nếu là bố mẹ về để chông nhà mà hóa thành rắn ở dưới bể , thì cho con nhất âm nhất dương để biết” thì tiền đài ứng ngay
Lúc này nhà mình cũng bắt và đem đi thả
Chi đến lần 3 nó lại xuất hiện ,lần này mẹ mình với các dì trong gia đình kể với mình , và mình xuống xem. Lúc đầu m.n mở ra xem thì nó vẫn lằm im trên viên ghạch ở dưới đáy bể , đến khi mình thì vào xem thì nó chui luôn vào trong lỗ gạch , lúc này mình mới nói ” ma dời ma rạc vào nhà mình rồi” xong đạy lắp bể và đi về
Mình về nhà tầm 15p thì mẹ mình về bảo ” có lẽ mẹ xuống nhà bác Hay bán quan tài , nhờ bác ấy thỉnh Đức Ông về để hỏi mới được , chứ không lo quá” nói xong mẹ mình đi ngay
Hôm sau đúng 8 giờ thì cả nhà bên ngoại gồm 3 dì , mẹ mình và mình có mặt tạu miếu thờ nhà ng bán quan tài
Sau khi lên hương và trùm tấm vải đỏ lên ng bác H bán quan tài thì lúc này mình khấn thỉnh Đức Ông lại , sau khi thinh 5 hồi thì người bác kia run lên tầm 2p rồi tung khăn , lúc này đức Ông đã ngự
Vì đã quen với việc thỉnh thánh ngự lên mình nhớ được bài thỉnh và tiếp rượu tiếp thuốc , sau khi ngài ngự tửu thuốc thì mình vào tấu với ngài , thì ngài sang tai cho biết nhưng ngài phán toàn tiếng Phạn , lên phải ghi âm lại cho bác H dịch và lời phán của Đức Ông như sau
” đó không phải là ma trong nhà ,mà là ma ngoài , dựa vào anh mi( lúc này chỉ vào mẹ mình ) thác lúc 3t mà nó vào được nhà , nó muốn mượn cửa để hưởng hương hoa , nhưng họ không phá phách với lại ro nhà ngươi bị động long mạch lên bị chúa bản cảnh phạt. Nay muốn tống cái vong kia đi thic hãy mua 1 con mãng xà trắn , 1 bộ quần áo trắn , 1 cái thuyền và nhiều tiền nữa rồi thỉnh thầy về để tiễn nó đi ” sau đó ngài bật mạnh về sau , may là có người đỡ , lúc này ngài đã thăng
Sau khi đã hiểu truyện thì nhà mình sắm lễ và mời thầy về cúng
Cái hôm tiễn vong đi có truyện kì quoái đó là , khi đốt con mãng xà bằng giấy thì nó lại không cháy ,mà cả nhà ai cuxng hoog hoảng ra để đốt , lúc ấy mình mới biết , mình ra đốt mồm thì nói” ăn no lê , kim ngân kim xuyến thuyền bè tao cho rồi thì đi đi , ở lại làm gì , biến ngay” lạ thay nó bắt lửa cháy ngay, xong mình lại bắt con rắn dưới bể để thả ra sông. Từ đó đến giờ tuyệt nhiên không thấy xuất hiện nữa

Truyện mình còn nhiều cái lủng củng m.n thông cảm
Với lại em ngọng lên viết sai c tả m.n thông cảm ạ
Hôm nao em rảnh sẽ kể tiếp truyện ma Tàu Khựa hóa thành tinh rắn nhập vào người

0
Mình là sinh viên y năm cuối, câu chuyện mình kể là có thật và người trong truyện là mình. Sinh viên y những năm đầu thường được phân công trực trường(ngủ canh ban đêm, đề phòng trộm), trong trường thì ngoài phòng học, trang thiết bị ra thì còn có 1 phòng riêng chứa xác để thực tập giải phẫu. Hôm đó tụi mình trực gồm 5 người, được bác bảo vệ cho mượn 5 cái ghế bố nằm ngủ....
Đọc tiếp

Mình là sinh viên y năm cuối, câu chuyện mình kể là có thật và người trong truyện là mình. Sinh viên y những năm đầu thường được phân công trực trường(ngủ canh ban đêm, đề phòng trộm), trong trường thì ngoài phòng học, trang thiết bị ra thì còn có 1 phòng riêng chứa xác để thực tập giải phẫu. Hôm đó tụi mình trực gồm 5 người, được bác bảo vệ cho mượn 5 cái ghế bố nằm ngủ. Mình thì nằm ngoài cùng, đầu hôm mình cũng nghĩ vẫn vơ “nằm ngoài liệu có thấy gì không?”. Tối đó mình ngủ, thì mơ thấy mình ngồi nói chuyện với một ông chừng hơn 30, da trắng, mặc sơ mi sọc kẻ và đóng thùng rất lịch sự. Sáng dậy thì hoàn toàn không có gì xảy ra, mình cũng không nói với ai. Cho đến khoảng 2 tháng sau mình về quê, dưới quê mình có 1 ông sư thầy, làm trụ trì trong 1 cái chùa nhỏ(mình hay kêu là sư phụ, vì mình với thầy cũng tương đối thân, ông có tài coi tướng rất hay). Gặp thầy, mình cũng chào như thường lệ. Thầy bảo “đợt này về con dắt theo ai về nữa vậy con”. Lúc này mình mới giật mình, mình mới hỏi sao thầy biết và nhờ thầy miêu tả(vì lúc này mình đã nghi ngờ giấc mơ đó, thường thì mình chỉ mơ gặp người quen, còn thấy người lạ không quen thì thường là đó đó :)). Thầy bảo “người này ở dưới chỗ con học, người ta theo con về” rồi thầy mới miêu tả hình dáng, hoàn toàn giống ng mình đã gặp.

Câu chuyện thứ 2: đêm đó mình trực cấp cứu tại bệnh viện, nhà trọ thì chỉ cách bệnh viện chừng 200m. Nửa khuya mình mới vào khoa, khám sơ bộ vài bệnh mới vào khoa thì mình tìm chỗ ngủ(vì lúc này mình rất mệt, sáng đi bệnh viện, chiều học giảng đường và tối học thêm anh văn). Trong khoa có 1 phòng tách riêng với khu khám bệnh, nơi này chủ yếu để thiết bị máy móc và giường bệnh. Nhìn sơ qua thì có chừng 4 cái giường bệnh, nhưng 3 trong số đó thì đã có sinh viên khác ngủ rồi. Điều đáng chú ý là 3 cái giường kia rất tồi, có giường đến 2 người nằm trong kho giường tốt nhất lại để trống. Mình cũng nghĩ ngợi nhưng cũng mặc kệ, ngủ cái đã. Chợp mắt chút xíu thì giường rung bần bật như ai nắm và rung. Mình mở mắt ra xem thì mấy giường gần nhất cũng tận 3 bước chân và mấy sinh viên khác đã ngủ hết rồi. Mình ngủ tiếp, giường lại rung như khi nãy. Mặc nó, ngủ đến sáng luôn. Sáng dậy bạn rủ đi ăn “ê sáng mày ngủ mày có gặp gì không?”

“Có gì sao?”

“Hồi trước lúc mày vô có ông đó cấp cứu, nhưng không sống được nên chuyển về rồi. Chính cái giường mày nằm là hồi tối cấp cứu ổng, tụi tao sợ nên ko dám nằm”

0
Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mìnhMình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm...
Đọc tiếp

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mình

Mình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm mình thì phía sau còn có thêm cái nghĩa địa nữa nghe đâu là từ thời pháp tới giờ.

📷

Lúc mình tầm 5 hay 6 tuổi gì đó thì xóm mình có 1 căn nhà Mà chủ nhà không ở nên cho mướn trước nhà đó thì có một cái cây gì đó mình không nhớ

nhà mình thì đối diện nhà đó mình thì ngủ ngay cửa sổ mà cửa sổ thì nhìn thấy hết toàn nhà đó luôn. Tối đó thì xóm bị cúp điện thì ba mẹ mình bắt đi ngủ sớm thì giữa đêm bổng nhiên mắc tè nên phải dậy đi tè mà mình thuộc dạng cứng vía nên không sợ gì đi tè xong thì lên lại giường không hiểu sao thì mắt mình lại liếc lên cái cây trước nhà kia thì hỡi ôi mình thấy nguyên một cục lửa đỏ lè cứ cháy sáng rực trên cây. Sợ quá trùm mền không dám ngủ tới sáng luôn. Sáng thì rủ thêm đồng bọn ra cái cây đó thì ko thấy dấu vết gì là bị cháy mình về kể cho ba mẹ thì ba mẹ không tin.

Bắn đi 1 thời gian thì gia đình dì mình mướn căn nhà đó ở thời gian đầu thì không sao nhưng đến một hôm dượng mình thì hay đi làm sớm chỉ còn dì và ba đứa con nhỏ ở nhà đang ngủ thì dì nghe trong tolet có tiếng mở nước nên cũng vào xem thử thì không thấy gì. Nằm ngủ lại thì tầm đc nữa tiếng thì dì bị bóng đè theo dì kể thì dì đang nằm ngủ thì thấy có người con gái mang áo trắng tới bóp cổ dì mà còn nói là nó có thêm 4 cái răng nanh nữa không biết mà hay quỷ. Thôi thì sợ quá nên dì dọn nơi khác ở căn nhà lại bị bỏ hoang. Chủ nhà thì hình như biết chuyện gì đó nên không dám ở.

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình xóm mình còn nhiều chuyện ma quỷ lắm hôm nào rảnh mình lại kể cho các bạn nghe tiếp nha. Do văn mình dở các bạn thông càm hihi
Thân chào

0
Bấy lâu đọc free ở đây…nay em xin đóng góp câu chuyện mà em từng chứng kiến hoặc ít nhất là có mặt ở đó lúc mọi chuyện xãy ra. Giới thiệu trước em tên Khanh ở Tây Ninh,lần đầu viết mong mọi người góp ý và đây là câu chuyện…Hồi năm em học lớp 11, vì đam mê Hiphop nên có chơi thân với 3 đứa bạn cùng trường. Trong đó có 1 đứa em nhỏ hơn 1 tuổi tên H, 2 đứa kia là T và G. Mọi...
Đọc tiếp

Bấy lâu đọc free ở đây…nay em xin đóng góp câu chuyện mà em từng chứng kiến hoặc ít nhất là có mặt ở đó lúc mọi chuyện xãy ra. Giới thiệu trước em tên Khanh ở Tây Ninh,lần đầu viết mong mọi người góp ý và đây là câu chuyện…
Hồi năm em học lớp 11, vì đam mê Hiphop nên có chơi thân với 3 đứa bạn cùng trường. Trong đó có 1 đứa em nhỏ hơn 1 tuổi tên H, 2 đứa kia là T và G. Mọi chuyện xãy ra ở nhà của H. Thực ra đó là nhà của dì 2 nó…do người đó đi nơi khác sinh sống làm việc nên bỏ trống rồi T mới dọn vào ở do ba mẹ li dị nên nó ở 1 mình. Vào 1 tối mùa hè, em, T và G quyết định troll dọa ma thằng H. Khoảng 9h30, em T và G giả vờ về nhà sớm có việc, khoảng 5p sau bọn em quay lại. Xe để bên hông nhà, em ở ngoài trông xe, còn T và G leo rào vào đứng ngay cửa sổ phòng ngủ của H để troll. Vào lúc đó…em đứng ngoài đường đảo mắt nhìn quanh thì thấy một hiện tượng rất lạ. Có 1 chiếc lá dưới đường tự nhiên bay lên cao khoảng nửa mét rồi rơi xuống đất 1 cách rất chậm…giống như có ai đang cầm chiếc lá trên tay chơi đùa vậy. Em thề là khi đó là mùa hè, không hề có 1 tí gió, em đứng 1 chỗ mà còn chảy mồ hôi vì nóng mà. Trở lại với T và G, khoảng 5p sau khi troll, tụi nó chạy ra để bàn tính troll nữa như thế nào. Cả 3 đang nói chuyện thì xảy ra 1 chuyện nữa…nhà của H xây theo chữ L, trên lối vào cửa dưới có đặt 1 cái võng và 1 cái ghế đá sát cửa. Gió đột nhiên thổi mạnh như bão…lạ ở chỗ gió chỉ thổi ngay vào cái võng…cuốn lá và bụi bay lên thềm, nhưng các cây xung quanh cách đó 2m lại không hề thấy nhúc nhích. Lúc đó cả bọn chỉ thấy lạ thôi chứ không sợ tí nào nên quyết định chơi tiếp. T đứng ngay cửa gian trên có bàn thờ, G thì leo lên nằm võng, em thì qua chỗ khác đứng để dễ quan sát. Đột nhiên T bỏ vị trí leo rào ra ngồi với em vì sợ ở đó 1 mình. Em và T vờ gọi điện cho H bảo tìm cái ví của em hộ, mục đích để dụ nó ra cửa để thấy G nằm võng cho H giật mình. Nhưng H sợ quá k dám ra khỏi cửa…lúc đó có 1 chuyện kinh dị nữa mà lát nữa em sẽ kể. Do H không ra nên G xuống sàn nhà nằm…được khoảng 5p thì cũng leo ra ngoài, hỏi T và trách T leo ra hồi nào bỏ nó 1 mình ở đó. Cả bọn xách xe về thì G thốt lên :” Đm, tao thấy rồi tụi mầy ơi, về lẹ, về đi tao kể cho nghe”. T nghe vậy cũng nói : ” Mày cũng thấy nữa hả.” Em cũng thấy nhưng im lặng chẳng kịp thốt ra lời. Lúc đó T và G đã thấy 1 ông già ở trần, mặc quần đùi nằm trên cái võng lúc nãy G đã nằm lên, ổng nằm 1 chân trên võng 1 chân để dưới sàn. Em cũng thấy, nhưng do chỗ đứng nên gốc độ quan sát hẹp hơn nên em chỉ nhìn thấy 1 cái chân trắng toát như tỏa ra ánh sáng trên võng. Khi bước ra khỏi chỗ đó mất khoảng 2s, nhìn lại thì chỉ còn cái võng, không hề có ai ở đó.

Cả bọn về nhà…trên đường về nghe G kể lại chuyện lúc nó nằm trên võng 1 mình trong nhà mới nổi da gà. G bảo nó đang nằm thì nhìn qua bên hông có bụi chuối. Nó thấy trên đọt chuối có cái đầu người xanh lét, tóc dài đang cúi mặt nhìn nó. Nó chớp mắt thì cái mặt mất tiu, đổi lại là tiếng lá xẹt xẹt như có ai đang chạy từ bụi chuối ra cửa sau kèm theo tiếng cười ” hí hí hí”. Nó sợ quá tính bỏ ra ngoài, nhưng nghĩ còn thằng T ở nhà trước nên troll tiếp nhưng xuống sàn nằm không nằm võng nữa. Nhưng nó đâu biết T đã ra ngoài với em từ đầu. G đang nằm dang 2 tay 2 chân ra thì nghe nhà trước có tiếng gõ cửa, đúng ngay chỗ T đứng lúc đầu luôn. G tưởng T troll nên quay lại và ngoắt lại. Khoảng vài giây sau G lại nghe tiếng gõ cửa, nhưng lần này là ở cửa sổ thứ nhất phía trước. G cũng quay lại ngoắt tiếp rồi lại nằm xuống. Tiếng gõ cửa lại xuất hiện, nhưng lần này là ở cửa sổ ngay chỗ G đang nằm luôn. G sợ quá mới chạy ra leo rào về. Có 1 mâu thuẫn trong lúc G nằm dưới sàn, mà tới giờ em vẫn thắc mắc. Đó là lúc đó, em thấy G nằm…sau đó chui rúc xuống dưới ghế đá. T ngồi chung với em lại bảo thấy G nằm…sau đó ngồi dậy leo lên ghế đá. Nhưng G lại xác nhận là nó chỉ nằm đó…2 lần ngồi dậy ngoắt khi nghe tiếng gõ cửa chứ không hề hành động như em và T thấy??? Khoảng cách chỉ tầm 20m, nhà H lại mở hết đèn sáng trưng, không thể cả 2 thằng đều nhìn nhầm. Lúc thấy cảnh đó em còn buộc miệng thốt lên rằng :” Đm, thằng G chui xuống ghế đá làm gì vậy mậy?”. Bạn nào giải thích chuyện này dùm mình với. Hôm sau 3 thằng lại nhà H chơi, thì nghe H kể là :” Lúc 3 anh về được 1 lúc thì em bị thằng nào đó hù, đm, em tính lấy dao đâm chết mịa tụi nó rồi”. :)) Tụi em mới hỏi khéo nó chuyện ông bà ngoại của nó còn sống hay đã mất nhưng không tiết lộ chuyện tụi em troll nó, thì được biết đó là ông ngoại của T đã mất lâu rồi. Lúc còn sống ông hay ở trần mặc quần đùi và nằm võng đúng như những gì tụi em thấy.

0
Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảmMình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều)....
Đọc tiếp

Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảm

Mình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều). Buổi trưa dưới quê thì có gió mát mát nên mình hay ra những vườn điều xung quanh nhà để nằm ngủ trưa , nhưng lần nào cũng vậy hễ cứ ngủ dậy là mắt kính bị mờ nhưng lại mờ theo một kiểu rất kì lạ,lạ ở chỗ không phải những vết mờ bình thường mà là những vết mờ hình dấu vân tay. Chuyện đó cứ xảy ra nhiều lần cho đến một buổi tối, lúc đó nhà tôi có đám giỗ nên tôi ra vườn điều ấy để nằm bấm điện thoại ,bấm được một lúc thì ngủ lúc nào không hay. Nhưng tới khi tôi tỉnh thì chiếc mắt kính lại xuất hiện những dấu vân tay lại phải lau kính, bực mình nên tôi hét lên má nó mờ hoài rồi tôi tiếp tục ngủ cho đến khi một tin nhắn làm chiếc điện thoại rung lên khiến tôi tỉnh giấc. Một khung cảnh kinh hoàng trước mắt tôi. Đó là một gương mặt gầy gò, thịt như sắp rớt ra từng mảng, ngón tay thì đang chạm vào chiếc kính của tôi. Tôi bàng hoàng quá hét toáng lên lấy hết sức bình sinh đạp vào cái đống ấy và vừ chạy vừa la cho đến khi về tới nhà. Thấy mọi người đang loay hoay làm đám giỗ nên k dám nói chuyện này ra.

📷

Cũng đã hơn 10h tối tiệc đã tàn. Tôi lại lên chiếc giường quen thuộc mà hè nào cũng được nằm để ngủ, kế bên phải chiếc giường là cửa sổ nhìn ra ngoài mấy bụi chuối bụi tre kế nhà còn bên trái là chiếc tủ thờ. Tôi nằm nhưng lại k ngủ được cứ nhớ về chuyện khi ấy nhìn đồng hô cũng đã gần 12h bổng một cơn gió lạnh từ ngoài thổi vô mình ngồi dậy định đóng cửa sổ thì cơ thể mònh đột nhiên cúng đờ ngoài bụi chuối kế nha vẫn là gương mặt ấy nhưng lần này mình k còn sức để chạy nên ngất luôn tới sáng. Sáng ra tỉnh lại kể cho dì mình thì dượng mình ngồi kế bên gạt đi bảo là mê tín. Tối hôm đó k còn dám ngủ một mình nửa mà là kêu dì lên ngủ chung thì một lần nữa mình lại thấy nó. Lay dì mình dậy chỉ cho dì mình xem thì dì mình cũng giật mình la lên. Lúc đó dượng mình ra xem k thấy gì nên bảo chắc mấy cha say xỉn. Dượng xách cái đèn pin ra coi, một lúc sau thì dượng mình quay lại mặt k còn một giọt máu ông kể lại là lúc ra chỗ đó thì k thấy gì nhưng lại nghe tiếng cành cây xào xạc măc dù trời không có gió, dượng mình ngước lên nhìn thì thấy nó ngồi trên cành tre đưa đưa lại dượng hoảng quá nên chạy vào nhà. Sáng hôm sau thì dì dượng và mình chạy theo đường mòn sau 15 phút thì dừng lại trước một căn nhà gạch mái ngói đằng trước là một khoảng sân rộng có trồng cây và để bàn thờ phật, dì mình nói đây là nhà thầy Điền, một thầy pháp có tiếng. Vừ bước vào nhà là ngửi thấy mùi nhang khói, dì tôi cất tiếng gọi. Đằng sau nhà đi lên là một ông cụ cỡ 65 tuổi nhưng vẫn còn khỏe lắm. Ông ngồi xuống dì tôi định kể lại câu chuyện cho ông nghe, vừa mở miệng ra thì ông đã ngắt lời :” Cái vong đấy là vong chết oan, nó định bắt thằng cu này đi nhưng chưa được vì nhà anh chị đấy có thờ thổ địa nên thổ địa canh giữ nó k dám vào, chở tôi lại đó nào” nói xong ông ra sau nhà xách ra cái giỏ rồi theo chúnh tôi về. Về tới nhà ông dừng lại trước vườn điều nơi tôi gặp nó và bảo:” đây chắc là nơi trú ngụ của nó” nói rồi ông vào nhà tôi lấy đồ nghề ra từ chiếc giỏ đặt lên bàn, ông ngồi một hồi lâu rồi bảo:” Vong này nó thấy thằng cu hợp mạng nêm muốn dắt theo để thế nó, nhưng vì có thổ địa canh nhà nên nó chưa làm gì được, tôi vừa thương lượng với nó xong nhưng nó k chịu vì hôm bữa cậu đạp và chửi nó nênnó quyết bắt cậu cho được, chỉ còn cách phải xài vũ lực” nói rồi ông đưa cho dì dượng và tôi mỗi người một lá bùa xong rồi theo ông ra vườn điều, ông cầm một quan bài trong tay rồi hét lớn:

Quỷ thần nghe lệnh về đây

Âm binh thiên tướng diệt vong chốn này

Nói xong ông bảo mọi người cứ an tâm rồi ông ra về. Tối đó tôi ngủ rất ngon. Nửa đêm tôi nghe một tiếng sét lớn. Sáng ra thì một cái cây bên vườn điều ấy đã bị sét đánh nát và có rất nhiều máu chảy ra. Sau này mình hè mình cũng k dám về đó nữa chỉ thỉnh thoảng có việc lại về r đi liền. CÂU CHUYỆN CỦA MÌNH ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT

0