K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 8 2018

Bánh trôi nc

23 tháng 8 2018

Đáp án là bánh trôi.

 hok tốt

23 tháng 8 2018

Vốn quen sống dưới nước, Lạc Long Quân nhớ biển, bèn bàn với Âu Cơ: Nàng đưa 50 người con lên núi, ta đưa 50 người con xuống biển, chia nhau cai quản các phương,có khó khăn thì giúp đỡ lẫn nhau. Chi tiết này, thể hiện ý thức cộng đồng rất rõ. Mặc dù cai quản các phương, nhưng ta đều chung một cội nguồn, chung một gia đình. Điều đó thật thiêng liêng, chính vì vậy, dân tộc ta phải đoàn kết, bảo vệ, giúp đỡ nhau, vượt qua khó khă, hoạn nạn.

Truyền thuyết Con Rồng cháu Tiên ngoài giải thích nguồn gốc cao quý của dân tộc ta còn ca ngợi Lạc Long Quân và Âu Cơ đã có công mở mang bời cõi, xây dựng, phát triển đất nước. Việc đưa năm mươi người con lên núi, năm mươi người con xuống biển, chính là việc mở rộng lãnh thổ , mở rộng địa bàn cư trú. Không chỉ vậy, hai vị thần còn giúp dân phát triển sản xuất, xây dựng các phong tục, tập quán đẹp đẽ của dân tộc. Cha Long Quân “giúp dân diệt trừ Ngư Tinh, Hồ Tinh, Mộc Tinh” , ngài còn “dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và cách ăn ở” . Mẹ Âu Cơ có công mở ra thời đại các vua Hùng, mở ra thời kì nhà nước thái bình, thịnh trị.

Văn bản đã sử dụng nhiều yếu tố tưởng tượng, kì ảo để giải thích về nguồn gốc dân tộc ta. Các yếu tố như nguồn gốc xuất thân cao quý, thần linh của Lạc Long Quân và Âu Cơ đã đề cao nguồn gốc dân tộc Việt, đồng thời ca ngợi công lao những người đã khai sinh ra giống nòi và mở mang bờ cõi đất nước.

Việc sinh con và chia con

Sinh ra một trăm trứng nở thành trăm người con,...

=> hoang đường

Giải thích về cội nguồn dân tộc: tất cả chúng ta đều là anh em ruột thịt

- 50 em theo mẹ lên núi                

- 50 em theo cha xuống  biển

=> cân bằng nội ngoại

Thể hiện ước nguyện đoàn kết thống nhất, phát triển dân tộc

23 tháng 8 2018

Bảng đen, phấn trắng, giấy, bút nha!

\(65+5\)

\(=70\)

hok tốt

23 tháng 8 2018

65 + 5 = 70

23 tháng 8 2018

Là cái bút mực

23 tháng 8 2018

là chiếc bút mực nha

23 tháng 8 2018

Là .. là ,.. là ... quan trọng phải là thần thái ú ù ủ

Việc kết hôn của Lạc Long Quân và Âu Cơ.

* Lạc Long Quân: thần biển, nòi rồng, sức khỏe vô địch, nhiều phép lạ, giúp dân diệt trừ yêu quái => Phi thường

* Âu Cơ: thần nông, xinh đẹp tuyệt trần, yêu thiên nhiên,..

=> nguồn gốc cao quý, thiêng liêng đáng tự hào

23 tháng 8 2018

buổi trưa buổi chiều buổi tối trôi qa ... phạm mai chi vẫn chưa đăng câu hỏi...

23 tháng 8 2018

ko đăng câu hỏi làm sao người ta trả lời

23 tháng 8 2018

“Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về”

Trong cuộc đời của mỗi con người, có ai mà chưa từng trải qua mùa thu, có ai chưa từng ngây ngất trước vẻ đẹp của đất trời khi sang thu. Riêng tôi, tôi yêu thu bởi vẻ đẹp quyến rũ, yên bình, ấm áp của nó: ánh nắng nhẹ nhàng, làn gió dịu mát hơi se se lạnh, bầu trời như rộng hơn, cao hơn, những chú chim ríu rít hót, …

Tôi yêu cả cái không khí vui tươi, rộn rã trên gương mặt của những lũ trẻ mỗi buổi tựu trường. Tôi yêu với tất cả niềm háo hức và mong đợi ….

Mỗi mùa thu đến là một năm học mới lại bắt đầu. Nó mở ra cho tôi những trang sách mới, những niềm hi vọng mới, nó mang lại cho tôi những cảm nhận, những trải nghiệm sâu sắc và giúp tôi trưởng thành hơn.

Nhưng năm nay, mùa thu đối với tôi thật đặc biệt - tôi lên lớp 10 - năm học đầu tiên ở trường THPT Vân Nham. Buổi học đầu tiên có lẽ là buổi học mà tôi không bao giờ quên.

Tôi đạp xe trên con đường làng để đến trường. Chiều, gió thổi nhè nhẹ. Mùi thơm của những bông lúa non đang căng sữa thật khiến người ta sảng khoái.

Hai bên đường, cánh đồng lúa trải dài xanh mướt, những dãy núi trùng điệp, … Trước mắt tôi, thiên nhiên thật đẹp và rộng lớn. Nó nhắc tôi nhớ lại buổi học đầu tiên cách đây 9 năm.

Tôi tìm lại được ở đó hình ảnh một bé gái lon ton chạy theo mẹ. Đứa trẻ rụt rè, lúc nào cũng bíu lấy tay mẹ không chịu rời. Vậy mà, hôm nay, tôi đã có thể tự bước đi trên con đường quen thuộc ấy.

Tôi thực sự đã trưởng thành hơn rất nhiều cả về thể chất lẫn suy nghĩ. Tuy nhiên, đứng trước cổng trường mới, tôi không khỏi bối rối và xúc động: Trường THPT Vân Nham - ngôi trường mà từ lâu tôi đã hằng mong ước.

Ngôi trường mà từ khi còn là cô học sinh cấp THCS tôi vẫn thường hàng ngày qua lại và nhìn bằng ánh mắt tò mò, khao khát. Không hiểu sao, nó lại có sức hấp dẫn với tôi đến thế.

Thế rồi, mấy tháng trời vùi đầu vào ôn luyện, những giây phút căng thẳng khi đi thi, những ngày hồi hộp chờ kết quả. Cuối cùng, niềm vui và hạnh phúc đã đến với tôi. Tôi đã trúng tuyển vào trường THPT Vân Nham và may mắn hơn nữa là tôi được học ở lớp chọn của khối 10.

Vậy là giờ đây, tôi có thể khoác trên mình chiếc áo đồng phục trường màu trắng tinh có in logo của trường, có thể bước vào trường với tư cách là một học sinh thực sự - học sinh trường THPT Vân Nham. Trong lòng tôi bâng khuâng nhiều cảm xúc khó tả.

Ngôi trường mới của tôi nằm trên địa hình khá bằng phẳng, gần khu dân cư. Nó không gần nhà tôi nhưng từ nhà, tôi vẫn có thể nhìn thấy nó. Từ xa, ngôi trường trông thật đẹp.

Những ánh nắng chiếu xuống hắt vào tường, vào khung cửa sổ, vào mái nhà càng làm cho nó trở nên lộng lẫy. Phía sau trường, một ngọn núi đồ sộ, nghiêng mình tỏa bóng mát cho ngôi trường. Buổi học đầu tiên của năm học mới nên sân trường rất đông.

Rất nhiều bạn học sinh từ những nơi xa đã tề tựu đến, họ cũng như tôi - những đứa học sinh mới bước vào trường - rụt rè, lạ lẫm như những chú chim non nớt vừa rời tổ. Và tôi có cơ hội được ngắm kĩ hơn, gần hơn vẻ đẹp của ngôi trường. Trường khang trang, sạch đẹp với các dãy nhà tầng, những hành lang thoáng đãng, những chiếc ghế đá, hàng cây, …

Tôi có cảm giác không khí ở đây sao ấm áp và thân thuộc quá! Những đứa bạn mới quen qua những câu hỏi chân thành và ân cần đã trở nên thân thiết, gắn bó. Những lời động viên và quan tâm của các thầy cô làm ấm lòng những đứa học sinh bé bỏng như chúng tôi. Vậy là, chẳng biết từ bao giờ, tôi đã yêu mến ngôi trường này.

Đối với tôi, được học ở lớp chọn không chỉ là niềm vui, sự tự hào mà đó còn là một thử thách lớn. Bởi ở lớp học này, mọi yêu cầu đều cao hơn lớp khác. Tôi cảm thấy lo âu vì sợ mình không theo kịp kiến thức, không theo kịp các bạn. Nhưng tôi rất vui vì cô giáo chủ nhiệm lớp tôi là một cô giáo trẻ, xinh đẹp.

Cô luôn lo lắng và động viên chúng tôi qua những lời khuyên bổ ích. Cô đã giúp tôi tự tin hơn vào khả năng của mình. Qua những buổi học đầu tiên, tôi hiểu hơn về mái trường thân yêu, hiểu hơn về thầy cô và bạn bè của mình.

Và, tôi yêu: yêu từng chiếc ghế, cái bàn, yêu ghế đá, hàng cây, yêu thầy cô và bạn bè. Cô Huyền dạy Hóa hóm hỉnh, cô Chiều dạy Lí hiền như Bụt, thầy Thao dạy Sử hơi khó tính ,…

Tất cả đã đi vào lòng tôi thật trọn vẹn, thật đẹp. Các thầy cô không chỉ truyền đạt cho chúng tôi kiến thức mà họ còn như người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời, dạy bảo chúng tôi cách sống và làm người.

Từ đó, tôi cảm thấy mình cũng là một phần của mái trường và tôi cũng phải có một phần trách nhiệm với mái trường. Đó là tôi phải học tập thật chăm chỉ để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô, để tô đẹp cho trường học thân yêu.

Có thể đối với một số học sinh, điều đó không quan trọng lắm nhưng đối với thầy cô, sự thành công của học sinh chính là niềm hạnh phúc lớn nhất mà họ muốn nhìn thấy.

Những tuần học đầu tiên dần trôi qua. Bạn bè, thầy cô, mái trường đã trở nên thân thuộc đối với tôi. Năm học mới đã bắt đầu. Tôi thầm hứa: mình không thể làm mất đi niềm hạnh phúc của các thầy cô. Thầy cô hãy tin ở chúng em. Lòng tôi ngập tràn những hi vọng, mơ ước về một điều gì đó xa xăm …

23 tháng 8 2018

bạn ơi mk muốn viết đoạn văn cảm nhận về những kỉ niệm của nhân vật tôi trg buổi học đầu tiên trg bài "tôi đi học"