K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 7 2018

--- Món quà anh gửi, tôi đã đưa tận tay chị ấy rồi.

    Bố tôi đưa khách ra đến cổng rồi mới trở về.

---- Cậu ấy gặp khó khăn một tí đã kêu.

     Bạn đừng làm như thế người ta nói cho đấy.

----  Tôi mới ăn cơm xong

      Bà tôi vừa mới chén mấy quả nhãn trên bàn .

----- Cô ấy cho tôi một quyển sách hay.

     Tôi được bố tặng cho 1 cái bút máy xinh xinh.

----  Bãi biển này đẹp quá !

       Con búp bê xinh thật !

      

6 tháng 7 2018

suy nghĩ chín chắn---suy nghĩ nông cạn

 HOK TỐT NHÉ BẠN !!!

6 tháng 7 2018

Ko hiểu

Nhưng mình ko phải người chết .

6 tháng 7 2018

Hoa phượng là biểu tượng của mùa hè , là dấu ấn của các bạn học sinh sặp phải xa mái trường thân yêu. Hoa phượng cũng là loài hoa chứng kiến bao cảnh tựu trường và những mùa thi khó khăn của các bạn học sinh. Rồi mai đây, sẽ phải rời xa mái trường thân yêu, chất chứa nhiều kỉ niệm. Em hứa sẽ không bao giờ quên.

Phượng ơi! Cảm ơn vì đã đồng hành cùng chúng tớ nhé!

Hoa phượng là biểu tượng của mùa hè , là dấu ấn của các bạn học sinh sặp phải xa mái trường thân yêu .Rồi đây, chúng em sẽ xa ngôi trường thân yêu này, xa cây phượng vĩ ở góc sân trường đã chứa chan biết bao nhiêu kỉ niệm. Dù có đi đâu, về đâu chúng em vẫn nhớ mãi ngôi trường thuở ấu thơ, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc và có cây phượng trầm ngâm đang đứng đợi mỗi ngày.

6 tháng 7 2018

Em rất yêu bộ môn thể thao bóng đá nên thường xuyên xem các trận đấu bóng đá cùng bố bằng tivi ở nhàvào những buổi tối . Trong số các cầu thủ bóng đá Việt Nam, em thích nhất là cầu thủ bóng đá Công Vinh. Chú Công Vinh là cầu thủ bóng đá rất nổi tiếng, chú không chỉ đá bóng giỏi mà chú còn thường xuyên làm các chuyến từ thiện, giúp các em học sinh nghèo vượt khó.

Ấn tượng của em về chú Công Vinh là chú có dáng cao, thân hình chắc khỏe. Mỗi lần ra sân thi đấu chú thường chọn màu áo bóng đá màu đỏ với số hiệu 09. Mỗi lần xem chú Công Vinh đá bóng, em rất ấn tượng bởi những cú phá bóng, đưa bóng vào lưới mà chú thực hiện. Mỗi trận đấu bóng đá có chú dường như hấp dẫn và sôi động hơn rất nhiều. Hơn nữa, chú ghi bàn thắng rất giỏi. Trong nhiều trận đấu, chú bị trấn thương nặng nhưng vẫn cố tranh bóng và ghi bàn thắng cho đội tuyển. Đây là điều khiến em rất thán phục tinh thần của chú. Ngoài việc ghi bàn thắng về cho đội tuyển Việt Nam, chú cũng là người rất hay làm từ thiện ủng hộ các em học sinh nghèo vượt khó. Trong đó, chú cũng đã đến và ủng hộ các bạn học sinh nghèo vượt khó mà trường tiểu học nơi em đang học dịp lễ khai giảng đầu năm.

Em rất thích xem bóng đá, đặc biệt là các trận đấu bóng đá có chú Công Vinh. Em cũng hy vọng chú sẽ gặt hái được nhiều bàn thắng hơn nữa, làm nhiều chuyến từ thiện ý nghĩa để giúp đỡ được nhiều bạn học sinh nghèo vượt khó như trường em đang theo học, rất cảm ơn việc ý nghĩa của chú .

Hàng triệu cổ động viên nước nhà tiếc nuối khi những chàng trai U23 Việt Nam tuột tay khỏi cúp vàng châu Á dù đang ở rất gần. Thế nhưng tiếc một chút thôi, chúng ta lại tự hào hơn nhiều lắm vì U23 đã thực sự chiến đấu như những chiến binh.

Có một du học sinh người Việt hiện sinh sống và làm việc tại nước ngoài có viết về những chàng trai U23 Việt Nam, rằng họ là "những cậu bé bán diêm trong bão tuyết", rằng dưới cơn mưa tuyết ở sân vận động Thường Châu, họ đã đốt lên những que diêm tỏa sáng niềm tin chiến thắng. Thế nhưng những que diêm không thể cháy mãi, nếu chưa bao giờ được chạm vào tuyết mà lại phải đứng lâu như thế dưới tuyết mà xem, bạn sẽ thực sự hiểu cái rét khủng khiếp như thế nào!

Đã sống được 30 năm và cũng đã chờ đợi 30 năm cho một chiếc huy chương vàng, tác giả bài viết có chia sẻ anh đã rất tự hào về những chàng trai Việt Nam trên sân cỏ Trung Quốc. Anh tự tin họ đã viết lên 1 câu chuyện thật đẹp, và khi người Việt có niềm tin (không chỉ ở bóng đá) chúng ta là những người làm được, gắng được, cạnh tranh đàng hoàng với mọi người khác được, thì chúng ta sẽ đi rất xa rất nhanh thôi!

Viết về những chàng trai U23 Việt Nam: Những cậu bé bán diêm trong bão tuyết - Ảnh 1.

6 tháng 7 2018

Bạn tham khảo nha

Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: "Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào"

Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!

Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời vời nhất trong cuộc đời em. Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi, xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng, vòng tay âu yếm.

Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:

"Ai rằng công mẹ bằng non. Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn."

Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.

6 tháng 7 2018

NHANH LÊN MÌNH CẦN GẤP LẮM CỐ GẮNG GIÚP MÌNH NHA!

6 tháng 7 2018

Cuối năm 1009, vua Lê Long Đỉnh mất Lý Công Uẩn – quê làng Cổ Pháp (nay thuộc Từ Bắc Sơn, Bắc Ninh) đang giữ chức Tả thân vệ Điện tiền chỉ huy sứ được Đào Cam Mộc cùng triều thần tôn lên làm vua, mở đầu triều Lý. Năm 1010, ông đặt niên hiệu Thuận Thiên, dời kinh đô từ Hoa Lư về Thăng Long. Việc dời đô về Thăng Long của Lý Công Uẩn đã chứng tỏ một tầm nhìn chiến lược sâu rộng của ông trong việc xây dựng một sự nghiệp lâu dài, phản ánh thế đi lên của vương triều và đất nước.

Để khẳng định vương quyền và đề cao lòng tự tôn dân tộc, các vua Lý đã tiến hành xây dựng một bộ máy chính quyền tập trung theo đúng như mô hình nhà Tống bên Trung Quốc. Tuy nhiên, đó mới chỉ là trên danh nghĩa, còn trên thực tế, chức năng của nó đơn giản hơn nhiều.

Nhờ việc tổ chức quản lý đất nước chặt chẻ nên dưới triều Lý đất nước ta đã phát triển hưng thịnh trong một thời gian dài.

6 tháng 7 2018

Dân số tăng

6 tháng 7 2018

Sân trường vắng lặng, chỉ nghe tiếng chim hót trên cành cây cao và tiếng lá bàng rơi xào rạc. Khi tiếng trống trường giờ ra chơi vang lên “Tùng!Tùng!Tùng” báo hiệu kết thúc một tiết học căng thẳng, cả lớp em nhốn nháo, chạy ào ra khỏi lớp như bầy ong vỡ tổ.

Vào giờ ra chơi, sân trường trở nên ồn ào và náo động. Trường em có hai dãy nhà 2 tầng và hai dãy nhà cấp bốn. Tiêng trống ra chơi vừa dứt, bài dạy cô giáo chưa giảng xong nhưng các bạn học sinh đã nhốn nháo chạy ù ra khỏi sân trường. Khung cảnh đó khiến người ta liên tưởng đến bầy ong từng đàn, từng đàn từ trong chiếc tổ to đùng bay ra ồ ạt, có thể chúng đi vui chơi hoặc chúng đang đi tìm hoa hút mật.

Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám con trai thì rủ nhau ra ngoài sân cỏ rộng lớn của xã để đá bóng. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi và quần áo bẩn hết. Bọn con gái thì ngoan hiền hơn, chỉ ngồi tụm năm tụm bảy nói chuyện hoặc ngồi đọc truyện tranh. Bạn kia chưa đọc xong thì bạn khác đã chạy đến giật để đọc.

Lớp em có nhiều nhóm con gái thích chơi trò nhảy dây, cái dây chun rất dài được buộc chắc chắn vào nhau đảm bảo không bị đứt, từng người từng người một lần lượt nhảy từ bên này sang nên kia. Chơi đến lúc nào vào lớp mới chịu thôi. Có một số bạn chơi trò chơi chuyền, ở trong cặp mang đi học có một bộ chuyên gồm 10 que và một quả cà nắm vừa bàn tay để chơi. Các bạn nữ ngồi thành từng hàng và chơi rất đều đặn, quả cà cứ thể tung hứng rất khéo léo để không rơi xuống đất.

Dưới những thân cây bàng, rễ bàng nhô lên xù xì như những con rắn nằm ngổn ngang trên mặt đất. Đó là nơi mà rất nhiều em học sinh lớp 3, 4 ngồi tết tóc cho nhau và ôn lại bài của tiết học sinh.

Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.

Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung  tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu một tiết học mới hiểu quả hơn.

Chúng em rất thích giờ ra chơi, vì được chơi những trò chơi mà mình thích, đặc biệt không phải học bài. Giờ ra chơi nào sân trường chúng em cũng vui vẻ và náo động như thế này.

6 tháng 7 2018

    Tùng, tùng, tùng..., một hồi trống ngắn vang lên báo hiệu đã đến giờ ra chơi sau tiết hai. Từ các cửa lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Sân trường đang vắng vẻ, lặng lẽ, phút chốc đã rộn rã tiếng nói tiếng cười của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.Mỗi nhóm tìm đến một góc sân để chơi những trò quen thuộc như: nhảy dây, đuổi bắt, kéo co... Dưới gốc cây bàng già là các bạn nữ tụm năm tụm bảy trò chuyện, không biết kể chuyện gì mà cười rúc rích. Ở một góc khác, các bạn nam, thân hình khỏe khoắn, chân thoăn thoắt theo trái bóng trên sân. Hễ banh được vào khung thành là những tràng vỗ tay, tiếng reo hò lại vang lên. Mặt ai nấy cũng đều phấn khởi, vui vẻ lên hẳn sau giờ ra chơi. Có lẽ, giờ ra chơi là giây phút hân hoan nhất, như là liều thuốc bổ để giải tỏa biết bao nhiêu căng thẳng trong giờ học. Thời gian ra chơi tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em tiếp tục học tập được tốt hơn.

Danh từ : Việt Nam ,  đất , nước , ta, mây Trường Sơn , sớm , chiều

Tính từ : Mênh mông , biển , lúa , đẹp, rập rờn, mờ .

Động từ : Bay , che 

Chúc bn học tốt !!!

6 tháng 7 2018

tích đúng mình làm cho

6 tháng 7 2018

                   Bài làm

"Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa 

Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa

Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh

Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh"

Cảnh vật được nhân hóa như mang tình người, hồn người, cùng khoe sắc chia vui với bà con các ấp "tưng bừng" đi chợ Tết. Các động từ được tác giả dùng rất đắt: "ró", "nháy hoài", "uốn mình", "thoa", "nằm"...

Khép lại đoạn thơ là một hình ảnh đông vui của phiên chợ Tết ngày xưa:

"Người mua bán ra vào đầy cổng chợ".

Bức tranh dân gian "Chợ Tết" của Đoàn Văn Cừ mang vẻ đẹp vừa bình dị thân thuộc, vừa rực rỡ sắc màu. Tác giả đã làm sống lại cảnh vật và cuộc sống nơi đồng quê đậm đà màu sắc văn hóa dân gian với tất cả tấm lòng yêu thương nồng hậu.

hok tốt .