K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 11 2021

Sông - bông, mây - xây, xanh - canh, cà - nhà nha bạn.

2 tháng 11 2021

làm nhanh giúp mik ạ

đang cần gấp

những cặp từ của mình đây nghen bạn :

trong xanh-âm u,nhẹ nhàng-nặng nề,buồn-vui,lạnh lùng-sôi nổi,đăm chiêu-ồn ã

2 tháng 11 2021

Đây nha bạn:

Trong giờ ra chơi, em thấy có ba em nhỏ ngồi ăn bánh kẹo rất vui. Bỗng có một em nhỏ xả rác ở sân trường. Em nhắc: “Em ơi, đừng xả rác ở sân trường như vậy, mất vệ sinh lắm !” Em nhỏ đã nghe lời em và nhặt vỏ kẹo bỏ vào thùng rác. Về nhà, mẹ khen em: “Con gái của mẹ ngoan quá, con đã biết giữ gìn trường lớp sạch đẹp, mẹ rất vui.” Em thấy rất vui và hãnh diện với các em nhỏ.

2 tháng 11 2021

Đây cũng đc:

Năm lớp hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.

Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em… em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt.

Sau một ngày dài, khi con người muốn được về đoàn tụ với gia đình, ông mặt trời cũng đã thấm mệt, yên vị ở đằng tây để chuẩn bị nghỉ ngơi. Trước khi để ánh nắng cuối cùng vụt tắt, ông đã biến thành họa sĩ trên chính nền trời của mình. Cùng với những đám mây bồng bềnh,mặt trời đã tạo ra những vệt ánh hồng chạy dài khiến bầu trời rực rỡ, huyền diệu như một bức tranh thủy mặc. Những đàn chim cũng tìm về chốn ngủ nối đuôi nhau tạo thành hình chữ V điểm xuyết trên nền trời gợi cảm giác bình yên và thong thả giữa nhịp sống ồn ào, xô bồ của thành phố hiện đại.

Hoàng hôn là thời khắc con người thường kết thúc công việc của mình. Các trường học vang lên tiếng trống thúc giục, các em học sinh chạy ùa ra tạo nên không khí hỗn loạn. Có gương mặt vui vẻ, hớn hở như hôm nay được điểm tốt. Có tiếng thở dài và những bước chân nặng nề bởi học tập mệt mỏi. Cũng có ánh mắt nháo nhác, ngóng trông đợi chờ bố mẹ của mình đến đón. Các cơ quan xí nghiệp cũng bắt đầu cho nhân viên tan làm. Họ vội vã tạm biệt nhau bởi trên vai họ còn bao nhiêu gánh nặng gia đình. Bao nhiêu xe máy, xe ô tô, xe đạp điện đổ ra các tuyến đường. Tiếng còi, tiếng vặn ga,…. mọi âm thanh hòa trộn với nhau tạo nên khung cảnh tấp nập của thành phố lúc hoàng hôn. Những hàng cây hai bên đường cũng đứng tư lự nhìn dòng xe cộ dịch chuyển và tiếp tục nhiệm vụ thanh lọc không khí của mình.

Khi ánh nắng yếu ớt đi một chút nữa, các quán ăn đồ uống vỉa hè bắt đầu dọn hàng, nhà hàng, quán trà cũng bắt đầu có nhiều lượt khách ra vào. Những ánh đèn trong các khách sạn sáng trưng và hoa lệ khiến người đi qua cũng phải ngó nhìn. Các khu vui chơi giải trí cũng sôi động hơn hẳn khi có những đứa trẻ tan học được bố mẹ cho ghé luôn qua đấy. Trong công viên, thỉnh thoảng lại có một nhóm người trung niên mặc đồ thể thao ra tập dưỡng sinh. Quả là một lối sống lành mạnh và khoa học!

Ông mặt trời như luyến tiếc trần gian, cố gắng hắt những ánh sáng yếu ớt lên bầu trời. Khi tia nắng cuối cùng mờ đi và biến mất cũng là lúc ông đã nghỉ ngơi phía cuối chân trời, con người bước vào nhịp sống của ban tối. Ánh đèn đường được thắp lên giống như một chuỗi trang sức lấp lánh làm duyên làm dáng cho thành phố khi bóng tối đang dần bao choàng lên cảnh vật. Mọi nhà cũng đã lên đèn và chuẩn bị bữa cơm gia đình.

Nhịp sống của thành phố lúc hoàng hôn dường như gấp gáp, vội vàng hơn làm cho lòng em như lắng lại và suy tư hơn. Em phải biết sống chậm lại một chút để có thể cảm nhận nhiều hơn và biết trân quý nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Nếu cảnh hoàng hôn ở nông thôn đem đến một sự thanh bình, êm ả thì cảnh hoàng hôn ở thành phố lại mang một diện mạo sôi động, huyên náo. Dù là ở đâu chăng nữa, cảnh hoàng hôn vẫn là một tuyệt tác của thiên nhiên tạo hóa.

^ HT ^

2 tháng 11 2021

nguoi lao dong

2 tháng 11 2021

TL:

Tính mạng của con người

-HT-

!!!!!!!!

2 tháng 11 2021

TL:

ok nhớ tk

^H^T

2 tháng 11 2021

TL:

Mình đến với Tuổi thơ dữ dội như một cái duyên. Hồi lớp 9 - 10 gì đó mình được tới nhà bác chơi, và bà chị thì đúng là mọt sách chính hiệu luôn. Bà chị ấy có hẳn một giá sách to tướng đựng chật kín sách, mình đã thấy Tuổi thơ dữ dội ở góc trên cùng, nhưng hồi đó mình chưa mê đọc sách như bây giờ nên nhìn thấy quyển sách dày cộp như vậy mình nản lắm, cũng chỉ bỏ qua nó như bao nhiêu cuốn sách khác trên giá. Sau này mình lại được người quen cho mượn đọc, nhưng mình cũng không hiểu vì sao hồi đó chỉ vì đọc mấy trang đầu thấy nhiều tiếng địa phương quá nên cảm thấy khó đọc mà mình bỏ dở quyển sách luôn. Bằng một cách tài tình, vừa rồi thầy giáo mình giảng bài và nhắc đến Phùng Quán như một tấm gương về sự chân thực và những gì phải đánh đổi để theo đuổi sự thật. Bấy giờ cũng là mấy năm kể từ khi mình "chạm trán" quyển sách lần đầu tiên rồi, và mình quyết tâm đọc lại nó. Mình thực sự thấy tiếc vì không đọc cuốn sách này sớm hơn vì nó khắc họa vô cùng rõ nét tinh thần anh dũng của những cậu bé 13, 14 tuổi - được miêu tả rằng "chắc mạ hắn phải ăn gang ăn thép mới đẻ ra hắn như vậy", lòng căm thù giặc, niềm tin sắt đá vào cách mạng của những tâm hồn trẻ thơ, những lần vượt ngục, những khi chứng kiến đồng đội mình sắp phải hi sinh mà chỉ có thể bất lực đứng nhìn, những trung thành và phản bội, những lựa chọn giữa cám dỗ vật chất và lý tưởng, những hoài bão và ước mơ... Có đọc Tuổi thơ dữ dội thì mới biết được cái giá phải trả của tự do, mới biết rằng thế hệ chúng ta còn nợ thế hệ trước cuộc đời, xương máu của biết bao nhiêu người:

Đất nước ta đâu chừng ấy nghĩa trang!
Đâu chừng ấy nấm mồ liệt sĩ!
Hãy đi từ ải Nam Quan
Thẳng đến tận Hàng dương Côn Đảo
Nhặt lên từng hòn đất nếm xem
Có hòn nào không hăng nồng vị máu?

^HT^

a) 4 yến 30 kg < 430 kg

    3 km 15 m < 3050 m

b) 5 thế kỉ < 5000 năm

    4 giờ 36 phút > 136 phút

@Bảo

#Cafe

a) Mưa to gió lớn

b) Sơn thủy hữu tình

c) Danh lam thắng cảnh

d) Nay đây mai đó

@Bảo

#Cafe