K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

em rất yêu mẹ

Những ngày gần đây, Sài Gòn cứ mưa tầm tã, mưa dầm dề, mưa như tiếng nỉ non, day dứt của đất trời mãi không thôi. Mưa mãi như thế, nên đường Sài Gòn dần biến thành sông.

Giữa cảnh trời đất mù mịt ấy, chúng ta thấy được nhiều cảnh tượng ấm áp và cảm động đến lạ. Trong đó có hình ảnh một người mẹ, giữa cơn mưa âm ỉ, nước ngập quá bánh xe, ra sức lội nước và đẩy chiếc xe hỏng về phía trước, cố gắng giữ cho đứa con của mình được khô ráo. Hình ảnh ấy khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng thấy sự bao la của tình mẫu tử.

Tình mẫu tử là tình yêu người mẹ dành cho đứa con của mình, kể từ khi đứa con ấy chưa tượng hình đến lúc mẹ nhắm mắt xuôi tay. Tình cảm ấy là vô điều kiện, chẳng có người mẹ nào lúc chăm con lại nghĩ về việc sau này mình được báo hiếu như thế nào, chỉ cần con lớn lên khỏe mạnh là đủ.

Khi còn trẻ các cô gái có thể đôi lúc yếu đuối, nũng nịu hay thậm chí choảnh chọe. Nhưng khi đã là mẹ thì tình mẫu tử sẽ cho các cô sức mạnh để cứng rắn, kiên cường vì con mà đứng ra nơi đầu sóng ngọn gió, bởi con là tất cả. Có thể nói, tình mẫu tử không phải thứ tình cảm giản đơn, mềm yếu mà là sức mạnh, là phép nhiệm màu của loài người.

Tình mẫu tử đến với những phụ nữ một cách tự nhiên. Giây phút họ biết rằng mình đang mang trong người một sinh linh bé nhỏ thì trong tim họ tự dưng sẽ nảy sinh cảm giác yêu thương và bảo vệ sinh linh ấy. Thứ tình cảm thiêng liêng ấy không hữu hình như cơm ăn áo mặc hằng ngày nhưng thiếu nó, ắt hẳn không đứa con nào có thể lớn lên toàn vẹn.

Khi con còn bé thơ, chập chững tập đi tập nói, thì mẹ sẽ đứng ra chở che cho con, cản những sóng gió cuộc đời, tặng con một tuổi thơ yên bình, ấm áp. Rồi khi con lớn lên từng bước vào đời, mẹ vẫn luôn ở phía sau âm thầm dõi theo con và dẫu con có đi xa đến đâu, chỉ cần quay đầu lại, mẹ vẫn luôn ở đó vì mẹ là nhà, là yêu thương.

Tình mẫu tử còn đồng nghĩa với tình bao dung vô hạn. Dù con có phạm sai lầm điều gì đi nữa, dù cả thế giới có quay lưng với con thì mẹ vẫn sẵn sàng ôm con vào lòng, tha thứ cho con tất cả. Chúng ta có thể thấy hình ảnh những người mẹ tóc bạc phơ, tấm lưng còng xuống vẫn cần mẫn tay xách nách mang các thứ vào trại giam thăm những đứa con lầm lỡ.

Tình mẫu tử còn là sự hy sinh. Chúng ta có thể thấy những tấm gương vượt khó, những học sinh vùng nông thôn nghèo đỗ thủ khoa, á khoa các trường đại học, nhưng mấy ai thấy rằng phía sau đó là những người mẹ chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, chắt chiu từng đồng để nuôi con ăn học.

Còn có bao nhiêu người phụ nữ ngoài kia, vốn có thể hưởng thụ một cuộc sống an nhàn, sung túc nhưng vẫn lao vào lam lũ kiếm tiền để cho con có một tương lai tốt đẹp hơn. Sự hy sinh của mẹ chẳng ai có thể diễn tả hết bằng lời, như một nhà thơ đã viết:

Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá/Sao đong đầy hai tiếng: Mẹ ơi.

Tình mẫu tử không chỉ nuôi đứa trẻ lớn khôn và còn có giúp người phụ nữ trưởng thành hơn, dạy họ biết sống vị tha, vị kỷ, biết dẹp bỏ những yêu thích của mình để dành tất cả cho con, dạy họ sống điềm tĩnh, sống mạnh mẽ để làm gương, làm lá chắn cho suốt cuộc đời đứa con bé bỏng.

Mẹ yêu con nhiều là thế, nhưng đâu phải lúc nào cũng hiểu lòng mẹ, cũng biết thương mẹ như thương con. Như đứa con trong bức ảnh kia, tuổi trẻ sức dài vai rộng vậy mà để mẹ mình lội nước giữa cơn mưa tầm tã.

Trên đời còn nhiều người còn không tốt hơn thế nữa. Họ hỗn hào, họ vô ơn với bậc sinh thành. Chỉ cần một lời mẹ lớn tiếng cũng đủ khiến họ giận dỗi bỏ đi, làm người mẹ ở nhà lo lắng khôn nguôi.

Nhưng bất hiếu với mẹ nhất là khi mẹ đã hy sinh tất cả, cố gắng mỗi ngày để lo cho ta mà ta lại chây lười, lại không chịu học hành, làm việc, chỉ biết ăn bám mẹ mà thôi. Những người như thế thật đáng trách biết bao.

Còn có những người mặc kệ công sinh thành dưỡng dục của mẹ, chỉ vì gia cảnh nghèo khó mà trách mẹ không lo được cho mình.

“Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”, những người trách mẹ như thế, không hề xứng đáng với tình cảm đấng sinh thành dành cho họ.

Bản thân tôi cũng có lúc giận dỗi mẹ. Nhưng khi khôn lớn hơn một chút, tôi đã hiểu mẹ đã hy sinh cho mình nhiều đến chừng nào. Vì thế, mỗi ngày tôi luôn cố gắng học tập, phụ giúp mẹ thật nhiều. Có thể tôi không cho được mẹ sung sướng nhưng tôi chắc chắn có thể cho mẹ hạnh phúc mỗi ngày.

Có thể mẹ không cho được con điều tốt nhất trên thế giới nhưng mẹ sẽ cho con điều tốt nhất mà mẹ có. Tình mẹ vĩ đại như thế, cho nên tôi hy vọng rằng bất kỳ người nào cũng sẽ nhận được niềm vui, hạnh phúc và sự yêu thương tương xứng từ những đứa con của họ.

Và: “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe không?”.

Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn sử dụng nó và khi vứt đi nó lại có màu xám xịt?                                      Cái gì to bằng con voi nhưng không nặng cân nào?                                                                                    A gọi B là bác, B gọi C là ông nội , C kêu D là cậu, D kêu E là dì, E kêu F là chú, F gọi Z là con. Hỏi A gọi Z bằng gì?                                                       ...
Đọc tiếp

Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn sử dụng nó và khi vứt đi nó lại có màu xám xịt?                                      Cái gì to bằng con voi nhưng không nặng cân nào?                                                                                    A gọi B là bác, B gọi C là ông nội , C kêu D là cậu, D kêu E là dì, E kêu F là chú, F gọi Z là con. Hỏi A gọi Z bằng gì?                                                                                                                                                    Nắng ba năm ta chưa hề bỏ bạn?                                                                                                         Nơi nào có đường xá, nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty... nhưng không có hàng hóa...?                                                                                                                            Đầu khóm trúc, đuôi khúc rồng. Khii sinh bạch khi tử thì hồng. Là con gì?                                                  Ai dạy bé hát

Chải tóc hàng ngày

Ai kể chuyện hay

Khuyên bé đừng khóc?        ai trả lời hộ mình mình tick ngay và luôn

2
11 tháng 11 2021

Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn sử dụng nó và khi vứt đi nó lại có màu xám xịt?  

- Than tổ ong

Cái gì to bằng con voi nhưng không nặng cân nào? 

- Cái bóng

A gọi Z bằng miệng 

Nơi nào có đường xá nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty... nhưng không có hàng hóa...? 

Bản đồ

 Đầu khóm trúc, đuôi khúc rồng. Khii sinh bạch khi tử thì hồng. Là con gì?  

- con tôm 

16 tháng 11 2021

than

bóng con voi

bằng mồm

bóng

bản đồ

Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn sử dụng nó và khi vứt đi nó lại có màu xám xịt?                                      Cái gì to bằng con voi nhưng không nặng cân nào?                                                                                    A gọi B là bác, B gọi C là ông nội , C kêu D là cậu, D kêu E là dì, E kêu F là chú, F gọi Z là con. Hỏi A gọi Z bằng gì?                                                       ...
Đọc tiếp

Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn sử dụng nó và khi vứt đi nó lại có màu xám xịt?                                      Cái gì to bằng con voi nhưng không nặng cân nào?                                                                                    A gọi B là bác, B gọi C là ông nội , C kêu D là cậu, D kêu E là dì, E kêu F là chú, F gọi Z là con. Hỏi A gọi Z bằng gì?                                                                                                                                                    Nắng ba năm ta chưa hề bỏ bạn?                                                                                                         Nơi nào có đường xá, nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty... nhưng không có hàng hóa...?                                                                                                                            Đầu khóm trúc, đuôi khúc rồng. Khii sinh bạch khi tử thì hồng. Là con gì?                                                  Ai dạy bé hát

Chải tóc hàng ngày

Ai kể chuyện hay

Khuyên bé đừng khóc?        ai trả lời hộ mình mình tick ngay và luôn

1
12 tháng 11 2021

cuc than

cai bong

chi bt tung day thoi 

11 tháng 11 2021

dàn ý/câu hỏi gợi ý bài văn tả ngôi nhà:

=Mở bài:giới thiệu ngôi nhà

-Ngôi nhà-thứ không thể thiếu trong một cuộc sống con người, là nơi đã cho ta sống, là thứ vô cùng quan trọng. Và nhà em cũng vậy. Không biết nó có từ khi nào, nhưng em chỉ biết rằng, ngôi nhà đã có từ lúc em chưa sinh ra, và do bàn tay của những đời ông cha trước truyền lại đến đời con, cháu.

=Thân bài:

*Tả bao quát ngôi nhà:

-Ngôi nhà hiện tại trông như thế nào? Có được tu sửa lại không? Có rộng hay không? Có đẹp không?

-Ngôi nhà được sơn màu gì?

-........(có thể tự nghĩ thêm)

*Bên trong ngôi nhà:

-Nhà có bao nhiêu phòng, chúng như thế nào? Trong mỗi phòng có vật dụng gì?

-Phòng khách được trang trí thế nào?(có lọ hoa để bàn hay không?)

-Phòng ngủ của em trông như thế nào? Có ngăn nắp không?

-..........

*Bên ngoài ngôi nhà(sân, vườn, cây cối, v..v..)

-Sân lát gạch gì? Trông như thế nào?

-Vườn có từ khi nào? Vườn nhỏ hay lớn? Trong vườn có những loại cây, hoa, rau, quả, ...như thế nào? Có nuôi con vật gì không?(vd: gà,....)

-.........

*Tả ngôi nhà vào buổi sáng, trưa, chiều, tối,xuân, hạ, thu, đông,...)

-Buổi sáng sau khi mặt trời mọc, chiếu những tia nắng ấm áp thì ngôi nhà, khu vườn như thế nào?

-Buổi chiều khi mặt trời lặn, hoàng hôn buông xuống, cảnh vật, ngôi nhà như thế nào?

-Ban đêm, ngồi ngoài hè, em thưởng thức được những cơn gió mát dịu(nếu là vào mùa hè), ngắm trăng sáng,..

-........

=Kết bài:nêu cảm nghĩ, cảm xúc, tình yêu với ngôi nhà của mình,..

-Tuy ngôi nhà cũng bình thường và giản dị như bao ngôi nhà khác nhưng đối với em thì luôn chất chứa một tình yêu to lớn

-Ngôi nhà-thứ rất quan trọng với mỗi người, là nơi đã chào đón ta, là nơi ta sống, là nơi chúng ta đi xa và luôn dang rộng chào đón chúng ta trở về

-Ngôi nhà còn có những người thân yêu, gia đình, anh em, bố mẹ, ông bà,...

-Em rất yêu ngôi nhà của em, một tình yêu với nơi em được sinh ra

-Sau này dù có đi đâu xa thì em vẫn luôn nhớ tới ngôi nhà của em. Nếu có đi xa, thì một ngày nào đó em nhất định sẽ quay trở lại, nơi có ngôi nhà thân yêu, có người thân luôn dang rộng đôi tay đón chờ em trở về đoàn tụ.

===Mình cũng chỉ viết gợi ý để bạn dựa vào thôi, mình không thể viết cả bài được, mong bạn thông cảm, chúc bạn làm bài tốt:D===

11 tháng 11 2021

27 tháng 9, 1920

11 tháng 11 2021

27/9/1920 nha bạn

Nha Trang, ngày … tháng … năm …

Tuấn thân nhớ!

Đã gần nửa năm kể từ ngày mình chuyển trường vào đây. Mình nhớ cậu và trường cũ lắm nên hôm nay mình viết thư thăm cậu, nhân tiện kể cho cậu nghe về tình hình lớp và trường mình hiện nay.

Cậu vẫn khỏe chứ? Vào năm học rồi và đã sắp kiểm tra học kì I rồi, chắc là cậu bận học lắm phải không? Sức khỏe của bố mẹ cậu thế nào? Mình đoán là năm ngoái cậu học tốt vậy, thế nào năm nay cậu cũng được bố thưởng cho chiếc xe đạp để đi học, phải không?

Dạo này mình mập và cao hơn. Nhà mình ở gần trường nên mình thường đi bộ. Trường học hiện tại rất gần biển. Lớp của mình có 36 bạn, đa số là học sinh khá. Lớp trưởng của mình là con gái, bạn ấy khá nghiêm khắc nên mình cũng thấy khá sợ. Sắp đến kỳ kiểm tra nên mình phải ôn bài thật kĩ, thỉnh thoảng còn phải nhờ bố giảng.

Thôi, mình dừng bút đây. Chúc cậu và gia đình luôn khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn. Cậu nhớ nhanh chóng hồi âm nhé!

Bạn thân của Tuấn

Minh Khải

Nguyễn Minh Khải

11 tháng 11 2021

Hoàng Hải thân mến!

Từ ngày cậu cùng gia đình chuyển đến Nha Trang, mình không nhận được tin tức gì của cậu. Mình nhớ cậu lắm. Sáng nay, bỗng có một phong thư lạ, mở ra xem, hóa ra là thư cậu. Mừng quá! Mình vội viết thư hồi âm cho cậu ngày.

Hải ơi! Từ ngày về trường mới tới nay cậu học tập ra sao? Có còn giữ ngôi vô địch môn Toán như hồi ở Hà Nội không? Nếu có ai đó cướp mất chức vô địch của cậu thì mình buồn lắm. Nhưng nói thế cho vui chứ thiên hạ còn lắm người tài giỏi hơn mình, có phải thế không Hải? Sức khỏe của cậu dạo này thế nào rồi? Vẫn như cái “đầu máy xe lửa” ấy chứ? Còn hai bác và em Tú Trinh có khỏe không?

Riêng mình việc học hành vẫn bình thường như hồi cậu ở đây. Mình với con bé Lệ Khanh vẫn so kè nhau hàng tháng. Khi thì đứa nay nhích lên đứng trước đứa kia, khi thì ngược lại. Có nhiều lúc cảm thấy mệt mà không dám nghỉ ngơi đấy. Vậy nhưng thú vị phải không Hải? Về sức khỏe của mình thì chắc chẳng ai có thể địch nổi rồi.

Còn chuyện này nữa. Hôm thi đấu bóng đá, mình cao nhất đội nên được phân công vị trí thủ môn, trông cũng oai ra phết. Các bạn gái trong lớp nói đùa là: “Thân gầy, ốm yếu, nhẹ người dễ bay cao bay xa... chỉ sợ sẽ bay đi theo quả bóng”. Không ngờ lời nói đùa ấy ứng nghiệm vô cùng. Ở hiệp hai, đội mình đang dẫn trước 1 - 0. Đội bạn vùng lên phản công quyết liệt. Một quả bóng sấm sét do “Hùng xe tăng” sút đúng vào giữa cầu môn. Hải vẫn nhớ Hùng đấy chứ? Mình lao ra bắt gọn quả bóng, lăn hai vòng. Mình cứ tưởng lăn ra ngoài, nào ngờ cú lăn “nghệ thuật” của mình đã vô tình gỡ hòa cho đội bạn. Lúc đó mình buồn và xấu hổ vô cùng. May mà các bạn trong lớp vẫn an ủi và thông cảm cho mình.

Thôi, thư đã dài rồi hẹn lần sau nhé! Mình chúc đại gia đình Hải hạnh phúc.

Bạn tốt của cậu

Tuấn Mạnh

11 tháng 11 2021

lên google í bạn

olm chưa chắc

11 tháng 11 2021

Sáng chủ nhật tuần trước bố mẹ cho em đi chơi công viên ngoài bãi trước. Ở đó em khám phá được biết bao điều thật thú vị.

Sáng sớm công viên còn rất yên tĩnh. Không khí thật trong lành mát mẻ. Bao trùm cả công viên là màu xanh thật dễ chịu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng điểm những đám mây xốp trôi bồng bềnh. Gió nhè nhẹ thổi nhưng cũng đủ để các cành phải rung lên nhè nhẹ. Trên các bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm. Những bồn hoa bắt đầu tỉnh dậy vươn mình uống những giọt sương mai, sẵn sàng khoe sắc. Xa xa, gần giáp biển, hàng dừa kiêu hãnh xòe những đám lá đón làn gió biển mát rượi. Phía đằng đông, một vệt hồng rạng lên góc chân trời, vệt ấy cứ lớn dần cho đến khi dải thành một đường hồng thắm. Sóng biển lấp lánh những giải màu hồng. Rồi như trong phép lạ, một quả cầu lửa tròn, to và đỏ nhô lên khỏi biển, oai vệ tỏa sáng khắp công viên.

Cả công viên như bừng tỉnh dậy. Mọi người bắt đầu đổ vào rất đông. Người lớn, trẻ em, cụ già hay thanh niên đều chăm chỉ luyện tập. Trên một khoảng đất rộng, các cô, các chú đang tập múa kiếm. Ở chỗ khác, các anh thanh niên đang tập Thái Cực Quyền với những động tác dẻo dai, khỏe mạnh. Phía bên kia, các cụ già đang tập dưỡng sinh. Nhiều nhất là những người đi bộ quanh công viên.

Mặt trời dần lên cao, công viên ngập tràn trong nắng sớm. Những chú chim bắt đầu cất tiếng hót líu lo để đón chào một ngày mới. Mọi người dần ra về trả lại sự yên tĩnh trong công viên.

Được ngắm công viên vào buổi sáng thật sảng khoái. Công viên thật có ích, vừa tô điểm cho thành phố, vừa là nơi cho mọi người rèn luyện thân thể và nghỉ ngơi.

11 tháng 11 2021

+ Những chi tiết thể hiện tâm trạng của mẹ và con trong đêm trước ngày khai trường đầu tiên của con

- Đứa con:

-“Đêm nay con cũng có niềm háo hức”.

-Nhưng rồi giấc ngủ vẫn đến với con một cách dễ dàng và “gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm”.

-Đứa trẻ “không có mối bận tâm nào khác ngoài việc sáng mai thức dậy cho kịp giờ”.

-Người mẹ:

-không ngủ được, “mẹ không tập trung được vào việc gì cả”.

-Ngắm nhìn gương mặt con khi ngủ, xem lại những thứ đã chuẩn bị cho con sáng mai.

-Khi lên giường rồi người mẹ vẫn trằn trọc, và những kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên lại ùa về…

+ Chi tiết về ấn tượng sâu đậm của người mẹ về buổi tựu trường đầu tiên: “Mẹ không lo, nhưng vẫn không ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng: “Hàng năm cứ vào cuối thu… Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường dài và hẹp”.

-Bài văn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh như một dư vang không thể phai mờ trong tâm trí người mẹ dù hàng chục năm đã trôi qua. Những tâm trạng “lo”, “không ngủ được” của người mẹ – từng là một đứa trẻ hồn nhiên trong quá khứ như khiến người đọc cũng chợt nhớ lại những tâm trạng hồi hộp, bồn chồn trước ngày khai trường đầu tiên của chính mình.

+ Chi tiết về vai trò của nhà trường: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.

-Thể hiện niềm tin tưởng mãnh liệt của người mẹ vào vai trò của nhà trường. Thế giới kì diệu là một thế giới vừa lạ, lại vừa đẹp. Lạ vì ở đó, con sẽ được học bao điều mới lạ, khám phá được bao tri thức bổ ích, thú vị. Và đẹp bởi thế giới ấy là nơi con được chan hòa trong tình yêu của bạn bè, thầy cô, nơi con sẽ học để hoàn thiện nhân cách, bồi đắp thêm tình yêu với mọi sự vật, con người gần gũi xung quanh.