K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 11 2021

co - ret - ti

15 tháng 11 2021
ABCD 😎👌🏻
Tác giả Lý Lan ,trích trong " báo yêu trẻ " PTBĐ là biểu cảm ,tự sự . Nội dung : tấm lòng yêu thương ,tình cảm sau lắng của người mẹ đối vs con . Vai trò to lớn của nhà trường đối vs cuộc sống mỗi con người
Con chó đỏ gọi là con chó đỏ
16 tháng 11 2021

gọi là con chó đỏ nha

15 tháng 11 2021

Tôi tên là Nguyễn Hiền, con của một gia đình nông dân nghèo khó. Giống các bạn cùng trang lứa, tôi rất thích thả diều. Lúc còn bé tí, tôi đã biết làm lấy diều để chơi.

       Năm tôi lên sáu tuổi, cha cho tôi theo học một thầy đồ trong làng. Thầy đồ kinh ngạc khi thấy tôi học đến đâu hiểu đến đó và có trí nhớ lạ thường. Có hôm, tôi thuộc làu hai mươi trang sách mà vẫn còn thì giờ chơi diều.

       Sau vì nhà túng thiếu quá, tôi đành phải bỏ học. Ban ngày đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào, tôi cũng đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ. Tối đến, đợi bạn học thuộc bài tôi mới mượn vở về nhà học. Không có tiền mua đèn sách như các bạn nên sách của tôi là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ và đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Bận làm, bận học như thế mà cánh diều của tôi vẫn bay cao, tiếng sáo vẫn vi vút tầng mây. Mỗi lần có kì thi ở trường, tôi viết bài vào lá chuối khô rồi nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Thầy khen bài của tôi chữ tốt văn hay, vượt xa các học trò khác.

      Thế rồi vua mở khoa thi. Tôi cũng ghi danh tham dự và đã đỗ Trạng Nguyên lúc mới mười ba tuổi. Mọi người gọi tôi là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam.

15 tháng 11 2021

Tôi là Nguyễn Hiền. Tôi sống vào đời vua Trần Nhân Tông, trong một gia đình nghèo ở nông thôn. Tôi rất ham thích thả diều. Những lúc chăn trâu hay rảnh rỗi, tôi cùng bạn bè làm diều để chơi.

Năm lên sáu tuổi, cha mẹ cho tôi đi học ông thầy trong làng. Được đi học, tôi rất thích. Đó là ước mơ của những đứa trẻ nghèo. Học đến đâu tôi nhớ đến đó, chỉ đọc qua một lần là đã thuộc. Có hôm, thầy giáo thấy tôi mải miết thả diều nên gọi kiểm tra bài vở. Tôi đọc một hơi làu làu hơn hai mươi trang sách.

Nhưng vì nhà nghèo, không đủ tiền tiếp tục ăn học, tôi đành phải nghỉ học. Tôi nhớ lớp, thèm được học như các bạn. Ban ngày, đi chăn trâu, dù trời mưa gió như thế nào, tôi vẫn đứng lén ngoài lớp nghe thầy giảng bài. Có bữa, thầy giáo trông thấy tôi, sợ quá tôi chạy trốn. Tối đến tôi đợi các bạn học bài xong mới mượn vở về học. Nhưng học thì phải có đèn sách, bút mực. Tôi dùng lưng trâu hay nền cát làm sách, dùng ngón tay hay mảnh gạch vỡ làm bút, còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Vừa chăn trâu, vừa thả diều, vừa học nên kiến thức của tôi không thua kém các bạn. Để kiểm tra kiến thức, sự hiểu biết của mình, cứ mỗi lần có kì thi ở trường, tôi đều làm bài vào một lá chuôi khô và nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Bài làm của tôi luôn vượt xa học trò của thầy.

Thế rồi vua mở khoa thi. Tôi cũng tham dự và đỗ Trạng Nguyên lúc tôi mới 13 tuổi . Mọi người gọi tôi là " Ông Trạng thả diều " trẻ nhất nước Nam ta.

                                                                                                               Trinh Đường



 

15 tháng 11 2021

Bệnh gì mà bác sĩ phải bó tay thế không biết? Đáp án: Gãy tay.

15 tháng 11 2021
Bệnh mà bác sĩ bó tay là bệnh bó tay
Đáp án là: Trái bắp hay còn gọi là ngô (vì khi ăn bắp ta phải lột bỏ vỏ để nướng và khi ăn hết hạt bắp ta bỏ phần bên trong chính là phần cùi bắp).
15 tháng 11 2021

Đáp án bỏ ngoài nướng trong ăn ngoài bỏ trong là trái 

Đáp án : Trái bắp hay còn gọi  ngô (vì khi ăn bắp ta phải lột bỏ vỏ để nướng và khi ăn hết hạt bắp ta bỏ phần bên trong chính  phần cùi bắp).

15 tháng 11 2021

tày

đúng ko?

HT

Học thầy không ......học bạn.

Trl :

"tày"

#Jun'z

~ HT ~

15 tháng 11 2021

1.nhắc

2.dặc

3.mắt

4.giặc

HT

15 tháng 11 2021

TL

nhắc , dặc , mắt , giặc

k cho chị nha

hãy xác định phương thức biểu đạt chính trong câu:Hiên là đứa con gái bên hàng xóm, bạn chơi với Lan và Duyên. Sơn thấy chị gọi nó không lại, bước đến gần, trông thấy con bé co ro đứng bên cột quán, chỉ mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay.Chị Lan cũng đến hỏi:– Sao áo mày rách thế, Hiên? Áo lành đâu không mặc?Con bé bịu xịu(9) nói:– Hết áo rồi, chỉ còn cái này.– Sao...
Đọc tiếp

hãy xác định phương thức biểu đạt chính trong câu:

Hiên là đứa con gái bên hàng xóm, bạn chơi với Lan và Duyên. Sơn thấy chị gọi nó không lại, bước đến gần, trông thấy con bé co ro đứng bên cột quán, chỉ mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay.

Chị Lan cũng đến hỏi:

– Sao áo mày rách thế, Hiên? Áo lành đâu không mặc?

Con bé bịu xịu(9) nói:

– Hết áo rồi, chỉ còn cái này.

– Sao không bảo u mày may cho?

Sơn bấy giờ mới chợt nhớ ra là mẹ cái Hiên rất nghèo, chỉ có nghề đi mò cua bắt ốc thì còn lấy đâu ra tiền mà sắm áo cho con nữa. Sơn thấy động lòng thương cũng như ban sáng Sơn đã nhớ thương đến em Duyên ngày trước vẫn chơi cùng với Hiên, đùa nghịch ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt bỗng thoáng qua trong trí, Sơn lại gần chị thì thầm:

– Hay là chúng ta đem cho nó cái áo bông cũ, chị ạ.

– Ừ, phải đấy. Để chị về lấy.

Với lòng ngây thơ của tuổi trẻ, chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy áo. Sơn đứng lặng yên đợi, trong lòng tự nhiên thấy ấm áp vui vui.

1
Phương thức biểu đại chính là Tự sự nha bạn
15 tháng 3 2022

Sao bạn biết phương thức biểu đạt chính là tự sự?