K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 11 2017

Cả thời thơ ấu, em được sống ởquê ngoại, một miền quê yên bình và vô cùng tươi đẹp.

Nhìn từ xa, nơi đây tựa như một bức tranh sơn thủy. Dãy núi Đình Cương sừng sững, trang nghiêm như nhớ về một thời oanh liệt. Dòng sông Bến Đá chảy lững lờ dọc theo con đường về khu di tích Hành chính Nam Trung Bộ. Hai bên bờ sông, lũy tre xanh rì rào khúc hát bốn mùa, những hàng cây cao vút soi mình xuống mặt nước gương trong. Nhìn ra dòng sông ấy là khu di tích lịch sử - nhà lưu niệm nơi làm việc của cụ Huỳnh Thúc Kháng, một ngôi nhà tranh mái lợp đã từng trải nắng mưa. Sau lưng nơi đây là một xóm nhỏ được bao bọc bởi lũy tre làng.Ởcuối xóm là đầm sen rộng mênh mông.

Những bông sen trắng, sen hồng nhấp nhô trong khóm lá rung rinh. Hương sen phảng phất mơ hồ. Bên kia xóm nhỏ là vườn dừa nhà ngoại, những cây dừa thân to, cao vút trông thật oai vệ nhưng cũng thật mơ mộng. Hoa dừa rơi trắng cả sân nhà, tàu dừa uyển chuyến giữa một không gian lộng gió. Văng vẳng đâu đó là tiêng sáo dừa du dương cùng tiếng ru con à... ơ... của người mẹ. Am thanh ây đã đánh thức một miền quê yên tĩnh trong những buổi trưa hè. Ra khỏi làng một đỗi là cánh đồng cò bay thẳng cánh, ruộng lúa xanh tươi. Thỉnh thoảng có những đàn trâu no cỏ đi về. Tất cả đã tạo nên một cảnh đẹp yên bình, tươi vui, ấm áp.

Cũng như mọi người đã được sinh ra và lớn lên ở đây, em yêu nơi ấy biết nhường nào.

19 tháng 11 2017

Tôi yêu biết bao cái chốn quê hương thanh bình này.Mỗi buổi sớm,khi chú gà trống cất cao tiếng gáy Ò..ó..o thì những người nông dân chăm chỉ cần cù đang lao động vất vả ngoài đồng.Lũ trẻ tíu tít rủ nhau bước đi trên con đường thân thuộc tới trường.Những phiên chợ sáng đã bắt đầu họp,tấp nập người mua kẻ bán.

19 tháng 11 2017

Nhân ngày 20-11, em về thăm lại mái trường xưa, nơi đã dạy em bao kiến thức để em có thể làm một người bác sĩ như bây giờ. Ôi, thật tuyệt vời.
Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn hàng chữ “Trường trung học cơ sở Hải Tân” mà trong lòng thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường bây giờ đã được vét vôi sạch sẽ. Bước vào cổng, hiện rõ trong đôi mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà bây giờ đã xum xê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ chạm tay vào lớp vỏ , em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?”Cành cây lay động như muốn trả lời rằng: “Có chứ, làm sao cây này quên được cô học trò Phương ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia bây giờ đã được khai phá làm thêm một dãy nhà cho các em học sinh lớp bảy, lớp tám. Học sinh bây giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không còn như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều ấy. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính hiện đại màn hình phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị hiện đại. Học sinh thời nay hơn trước kia nhiều quá. Đi qua dãy hành lang, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà.. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn bây giờ, khung thành sắt có bao bọc lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống. Bước vào căn phòng, các thầy cô đang họp nên em không dám làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức liên hoan mừng ngày vui, đến bây giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ngỡ ngàng. Em thưa:
- Thưa mọi người, em là Phương đây ạ.
Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn ngỡ ngàng, rồi sau đó hỏi những người già hơn:
- Học sinh cũ của mấy anh chị à!
Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi: 
- Phương này, hiện giờ em đang làm gì thế?
Bao năm tháng cách xa, bây giờ cô có vẻ già đi rất nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và đôi mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhạt. Em trả lời:
- Thưa cô, em hiện đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.
- Vậy à? – cô đáp.
Em hỏi cô:
- Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.
- Họ về hưu cả rồi. Còn cô dạy hết năm nay cũng về hưu nốt.
Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm :
- Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.
Cô trả lời:
- Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cô học trò Phương lớp 6A của tôi thuở nào.
Em cười, cô cũng cười. Rồi sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.
Bước ra khỏi cổng trường mà trong lòng em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững bước vào đời.

^^

Học vui !

19 tháng 11 2017

Thời gian trôi nhanh thật, thấm thoắt mới đó mà đã mười năm. Giờ đây tôi đã lớn khôn, đã trở thảnh sinh viên năm thứ nhất đại học. Hôm nay, có dịp về thăm ngôi trường cũ thân yêu, trong tôi dâng ngập một cảm giác xao xuyến và bỡ ngỡ khôn cùng.

Ngôi trường cũ hiện ra trước mắt tôi với nhiều nhiều kỉ niệm vừa quen thuộc vừa xen chút lạ lẫm. Con đường đầy sỏi đá năm xưa đã được thay thế bằng một con đường ữải đá phang lì, êm ru.

Xe tôi chạy chầm chậm trên đường nhỏ mà cảm thấy vui sướng vô cùng. Chiếc cổng trường năm xưa giờ đã được thay thế bằng chiếc cổng xây kín đáo và phía trên ghi rõ hàng chữ Trường THCS. Tôi còn nhớ rõ ngày ấy, mỗi lần đi học muộn, cánh cửa lại đóng sập lại, tôi phải năn nỉ mãi bác bảo vệ mới cho vào.

Bước vào sân trường sự thaỵ đổi ấy càng hiện lên rõ hơn. Dãy lớp tôi học năm xưa giờ được thay thế bằng một nhà cao tầng khang trang, sáng sủa. Lớp cũ năm xưa không còn nhưng tôi vẫn như thấy đâu đây hình ảnh của các bạn cùng lớp. Cái Lan toét, cái Hồng cụ, thằng Sơn tê ta… Ngày ấy cũng ở góc sân trường này, chúng tôi thường chơi đùa. Cây bàng năm xưa vẫn còn nhưng nó đã già hơn trước. Tôi bước lại gần, những nét chữ khắc vào thân cây yẫn còn nhưng những dòng chữ của chúng tôi không còn nữa, có lẽ thời gian đã làm mờ dàn.

Tôi bước tới khu hiệu bộ, căn nhà cũng được sửa lại đôi chút nhưng vẫn giữ nguyên hình dáng năm xưa, nằm uy nghiêm giữa hai bên hàng cây mát rượi. Đây chính là hàng cây ngày xưa chúng tôi trồng khi trường mới xây xong mà. Ôi! Giờ đây nó đã cao lớn quá, tôi phải ngước mắt lên mới thấy ngọn của nó. Trong tiếng gió tôi nghe những lời rì rầm như những tiếng chào. Dưới gốc cây vẫn còn chiếc biển đề quen thuộc “Cây kỷ niệm lớp… khóa…”.

Sân trường đang giờ học im ắng đến lạ thường. Tôi nghe tiếng thầy cô âm vang, trầm ấm trong lớp học. Nỗi nhớ thầy cô, các bạn dâng ngập hồn tôi, từ ngày chia tay mỗi người một ngả không biết cuộc sống của họ ra sao. Và các thầy cô của tôi nữa, tôi nhớ cô Thanh dạy văn cũng đồng thời là giáo viên chủ nhiệm. Ngày ấy cô rất nghiêm khắc, không ít lần cô đã mắng chúng tôi khi chúng tôi không chịu nghe giảng. Tôi biết lúc đó đã có một số bạn tỏ ý không bằng lòng với cô nhưng chính những người bạn đó sau này đã tâm sự với tôi: Đen khi xa cô rồi mới thấm thìa lời cô dạy.

Thực ra ngày đó chúng tôi còn nhỏ quá, chỉ thích chơi thôi. Giờ đay lớn khôn tôi chỉ mong có dịp gặp lại cô để nói hết những tâm sự của mình.

Đang mải mê với dòng suy nghĩ của mình thì tôi gặp cô Thanh, tôi vô cùng sung sướng và bất ngờ vì bao năm rồi cô vẫn dậy ở nơi đây. Tôi chạy lại, vui mừng:

– Em chào cô! Cô có nhận ra em không ạ?

Cô nheo đôi mắt, sửa lại cặp kính:

– Em là Lan học sinh lớp 6A, khóa học cách đây mười năm rồi phải không?

– Em cảm ơn vì cô vẫn còn nhận ra em.

Thế là cô trò tíu tít nói chuyện. Đen lúc này tôi mới có dịp ngắm nhìn lại gương mặt cô, năm tháng trôi đi, trên khuôn mặt của cô đã có nhiều nếp nhăn, đôi mắt cũng không còn sáng như xưa nữa nhưng cái nhìn của cô vẫn thật dịu dàng. Mái tóc đen năm xưa giờ đã có khá nhiều sợi bạc. Tôi bỗng thấy thương cô vô cùng bởi tôi biết cuộc đời riêng của cô không mấy hạnh phúc nên bao nhiêu tình cảm cô dành hết cho tất cả học sinh.

Tôi và cô đi dạo quanh sân trường, cô trò nhắc lại bao chuyện cũ, đi bên cô tôi thấy mình như nhỏ lại, như được ữở lại tuổi học ữò thơ ngây bé nhỏ. Tôi vẫn thấy cô dịu dàng và ân cần như ngày tôi còn đi học. Tôi đã tâm sự hết với cô về những tình cảm của các bạn của lớp dành cho cô như thế nào. Cô rất xúc động, cô nói:

– Những gì cô dạy dỗ các em năm xưa, cô biết rằng có thể ngay lúc đó các em chưa hiểu biết nhung cô tin rằng mai này lớn lên các em sẽ hiểu. Và từ đó các em sẽ trưởng thành hơn trong cuộc sống.

– Cô ơi, ngày đó quả chúng em còn nhỏ quá nên không hiểu hết tấm lòng của cô dành cho chúng em.

Cô vuốt tóc tôi mỉm cười, một nụ cười vô cùng nhân hậu:

– Cô chỉ mong mỗi lớp học trò qua đi trở thành những người có ích cho xã hội và nếu có dịp về thăm cô là cô rất vui.

Trống vào lớp vang lên tôi phải tạm biệt cô rồi. Lúc này tôi chẳng muốn rời xa cô, tôi tự hứa tết năm nay chúng tôi sẽ họp lóp và tất cả sẽ về thăm trường cũ, thăm cô giáo chủ nhiệm.

Ngắm ngôi trường cũ một lần nữa, tạm biệt những kỉ niệm của tuổi thơ tôi ra về trong lòng nao nao bao kỷ niệm buồn vui. Mái trường thân yêu, ngôi nhà thứ hai của chúng tôi, chính nơi đây đã chắp cánh cho tôi bao ước mơ hy vọng. Tôi hiểu rằng dù là mười năm hay bao nhiêu năm nữa, ta cũng sẽ mãi khắc ghi những kỷ niệm về một thời cắp sách đến trường

19 tháng 11 2017

Cuộc sống hiện đại, xã hội văn minh tiến bộ ngày nay có vô số các nghề nghiệp để mọi người chọn lựa. Chính vì thế mà con người ta ai cũng phải luôn làm việc,học tập không ngừng để theo đuổi ngành nghề mà mình muốn gắn kết và đã trở thành ước mơ của riêng mỗi cá nhân. Các bạn trẻ trong thời đại này luôn có nhiều lựa chọn trong các ngành nghề như: doanh nhân, bác sĩ, kĩ sư, tiến sĩ và một số ngành được xem là “hot” hiện nay.

Riêng tôi, tôi lại thích  phi công- một nghề cũng “hot” và quan trọng hơn bởi đó chính là chọn lựa của tôi từ nhỏ. Thuở ấu thơ và bây giờ cũng vậy, tôi rất thích nhìn thật lâu lên bầu trời xanh, quan sát thật kĩ từng đám mây,đường nét của chúng và hào hứng nhất là khi thấy những chiếc máy bay trên đó. Tôi nghĩ rằng, hẳn đứa trẻ nào mà không thích khi được nhìn thấy một vật mà hiếm khi được thấy hằng ngày. Nhưng tôi không đơn thuần dừng lại ở đó. Trong tôi bỗng dưng xuất hiện một niềm đam mê – đam mê điều khiển “cánh chim sắt” khổng lồ đó. Bây giờ, qua tìm hiểu rất nhiều về nghề phi công, tôi thấy đây là một ngành nghề đòi hỏi rất cao về mọi mặt nhưng điều đó lại càng làm tôi thêm thích thú hơn với ước mơ bấy lâu mà mình đã chọn. Ngành nghề nào mà không có những khó khăn, thử thách, chỉ cần chúng ta biết kiên trì vượt qua thì ước mơ sẽ trở thành hiện thực với mình. Lương của một phi công được xem là khá cao, rất hấp dẫn nhưng đó không phải là điều làm tôi theo đuổi ước mơ làm phi công .Nói một cách chân thật nhất, ước mơ ấy xuất phát từ chính niềm đam mê chinh phục bầu trời mà từ lâu tôi hằng mơ ước. Mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại lên mạng và tìm kiếm những thông tin bổ ích về lĩnh vực hàng không và nhờ đó mà tôi ngày càng thêm hâm mộ các chú phi công và rạo rức mong một ngày mình cũng sẽ thực hiện được ước mơ như họ.

Lựa chọn nghề nghiệp của mỗi người tuy khác nhau nhưng có chung một điểm là đều phải cố gắng làm sao để ước mơ thành hiện thực. Đối với lứa tuổi 16 bây giờ của tôi, việc trau dồi kiến thức và rèn luyện sức khỏe là mấu chốt để tôi theo đuổi ước mơ của mình. Đó là điều duy nhất mà hiện tại tôi có thể làm.Quan trọng hơn là tôi tin vào bản thân mình bởi vì chỉ có lòng tin mới làm cơ sở để phát triển mọi suy nghĩ và ước mơ mà con người muốn thực hiện.

19 tháng 11 2017

giả dụ như cô giáo ý

19 tháng 11 2017

k mình đi 

19 tháng 11 2017

1.

- Hiện tượng chuyển nghĩa của từ là hiện tượng làm thay đổi nghĩa của từ tạo nên các từ nhiều nghĩa.

- Trong từ nhiều nghĩa có hai loại nghĩa:

+ Nghĩa gốc: Là nghĩa xuất hiện ban đầu, làm cơ sở để hình thành các nghĩa khác.

+ Nghĩa chuyển: Là nghĩa được hình thành trên cơ sở nghĩa gốc.

2. a) Từ "chạy" được dùng với nghĩa gốc

Nghĩa của từ "chạy": (người, động vật) di chuyển thân thể bằng những bước nhanh, mạnh và liên tiếp

b) Từ "chạy" được dùng với nghĩa chuyển

Nghĩa của từ "chạy": lo kiếm cái ăn cho gia đình một cách chật vật

19 tháng 11 2017

1) Chuyển nghĩa là hiện tượng thay đổi nghĩa của từ , tạo ra những từ nhiều nghĩa.

Trong từ nhiều nghĩa có :

- Nghĩa gốc : nghĩa xuất hiện từ đầu , làm cơ sở để hình thành các nghĩa khác.

- Nghĩa chuyển : nghĩa được hình thành trên cơ sở của nghĩa gốc.

2 ) 

a . "Chạy " mang nghĩa gốc.

b. "Chạy" mang nghĩa chuyển

- Chạy câu a là động từ chỉ hoạt động , nghĩa là di chuyển một cách nhanh.

- Chạy câu b là lo làm việc gì đó rất gấp | chắc vậy |

19 tháng 11 2017

Hello everyone! My name is Giao and I'm 11 years old. I'm studying at Le Van Tam secondary school.

My school is in Binh Thanh district. There are lots of flowers and trees in my school. I always play with my friends at the yard. The yard is big so we can do lots of activities. In my school has lots of rooms such as: classrooms, teacher's room, toilets,....There is a big stage. Behind the stage, there is a canteen, we eat and buy food at the canteen. My school is a big school and the teachers are very kind and funny. I hope in the future my school is famous and popular, the students are docile. I love my school very much.

                                                                  THANKS FOR READING

19 tháng 11 2017

The first school plays an important part in the impression of a child. To me, it’s Nguyen Thai Hoc primary school that grow me up. It is located at Ba Cu street, which is always busy in rush hour. I remember the first day going to school, I spend much of my time discovering the school instead of fear or newness to surrounding. There are a great number of classrooms equipped with new desk, wood table, large board, fan and modern projector. On the yard, there are many big evergreen trees, which provide shade to avoid the heat of summer. Terminalia catappa and flamboyant are two main kinds of tree in school area. Especially, in summer, the flamboyant blooms red flower and the student always pick and put it in a notebook so as to keep memory of their school. Besides, the school is known for its educational quality with a group of well-qualified and devoted teachers. At school, the student has a chance to acquire thorough knowledge of all subjects. Therefore, everyday going to school is happiness. Since we not only study in friendly environment but also play in cosy atmosphere. Although I no longer learn at the school, it obtains a lasting impression about my childhood with good friends.

19 tháng 11 2017

qua câu truyện trên , em rút ra đựoc một bài học .Một bài học vô cùng quý giá :rằng trong cuộc sống ,nếu bạn cư nghe nhưng người ngoài nói mà không nghĩ tới ý nghĩ của mình thì chả có thứ gì thành công.anh chàng nhà đó cũng chỉ nghe người ngoài nói mà cuối cùng cất biển treo đi.cũng có thể lắng nghe người khác nhưng cũng phải suy xét cẩn trọng những gì mình đã làm,bị thiên hạ cười chê nhưng cũng không đươc bất cứ thứ gì.

19 tháng 11 2017
Nhận xét của 4 ngươi trên thiếu suy nghĩ,chủ kiến và tự tin Khi lập luận phải chặt chẽ có li và hiểu biết Phải chú ý tổng thể ko dc chú ý một mặt của nó Phải xem xét các ý kiến môt cách ki càng
19 tháng 11 2017

Độc lập: quyền bất khả xâm phạm của một đất nước, một quốc gia bởi chính người dân sinh sống ở đó, có nghĩa là có chủ quyền tối cao.

Khán giả: Người xem 

Thính giả: Người nghe 

Độc giả: Người đọc

Tác giả: người sáng tác 

Thi nhân: Người làm thơ

Bệnh nhân: Người bệnh, người bị bệnh

Ân nhân: Người có ơn với mình

Li hương: rời quê hương, xa quê hương

Yếu điểm: mặt còn yếu, điểm còn yếu cần khắc phục

19 tháng 11 2017

Cảm ơn nha

19 tháng 11 2017

Ví dụ :Tôi là người giỏi toán nhất lớp 7A

Chủ ngữ : Tôi

Vị ngữ : là người giỏi toán nhất lớp 7A

Đại từ xưng hô : Tôi

19 tháng 11 2017

Tôi là một học sinh

Tôi: Chủ ngữ

Là một học sinh: vị ngữ