K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

EM THAM KHẢO NHÉ:!~

Trong thế giới loài hoa, em thích nhất là hoa giấy. Hoa giấy có nhiều màu sắc như trắng, hồng hay tím. Mỗi bông hoa thường có ba, bốn cánh hoa. Những cánh hoa mỏng manh. Hương hoa dịu nhẹ. Hoa giấy thường mọc thành từng chùm. Mỗi khi cây hoa giấy nở hoa, em lại ngắt để cắm vào chiếc lọ nhỏ xinh.

CHÚC EM HỌC TỐT ^~^

NĂM MỚI AN LÀNH >~<

@nGuYeN tHi BaO tHuAn~

6 tháng 2 2022

1 đến 2 câu thôi chị ơi

6 tháng 2 2022

Tham khảo :

Trong những người thân gia đình xung quanh, mẹ luôn là người dành cho ta tình yêu thương nhiều nhất. Mà cũng theo một lẽ tự nhiên, ta cũng thương mẹ rất nhiều. Em cũng vậy. Với em, hình ảnh của mẹ luôn là hình ảnh đẹp nhất, đặc biệt là khi mẹ đang bận rộn chuẩn bị bữa cơm cho cả gia đình.

Ngày nào cũng vậy, cứ đúng tầm 5 giờ chiều, khi em về đến nhà là có thể nhìn thấy chiếc xe của mẹ để yên ở trong sân nhà. Căn nhà nhỏ của gia đình em được chiếu sáng bởi ánh sáng xuyên qua ô cửa sổ lớn bởi mẹ đã mở chúng ra khi về đến nhà. Em nhanh chóng cất cặp lên phòng rồi chạy xuống dưới bếp giúp đỡ mẹ làm vài việc vặt.

Căn bếp nhỏ được lát gạch trắng bóng loáng lúc nào cũng rất sạch sẽ nhờ có bàn tay của mẹ dọn dẹp. Lúc này, trong bếp, bóng dáng mẹ đang bận rộn với những túi thức ăn còn tươi nguyên vừa mới được mua ở chợ về, để ở trên bàn. Nắng chiều mùa hạ chiếu xuống dáng người của mẹ, kéo dài chiếc bóng in lên bức tường. Mái tóc đen dài mượt của mẹ đã được búi gọn lên từ lúc nào. Vài sợi tóc “nghịch ngợm” không chịu theo số đông mà rủ xuống trước trán và hai bên gò má mẹ.

Ánh mắt dịu dàng luôn đong đầy tình yêu và thương mến của mẹ lúc này tràn ngập sự chăm chú và nghiêm túc. Nhưng em có thể thấy được, trong đó còn có cả niềm vui nơi đáy mắt nữa. Đôi môi của mẹ khẽ kéo lên cong cong thành một nụ cười nhẹ trong suốt cả lúc mẹ nấu nướng. Em đã từng hỏi mẹ vì sao mẹ luôn cười thế, mẹ liền đáp lại lời em rằng: “Bởi vì đó là công việc mẹ rất thích. Chuẩn bị bữa cơm ngon cho cả nhà sau một ngày đầy vất vả, nghĩ tới lúc ăn chúng, mọi người đều vui vẻ ăn thật nhiều để nạp lại năng lượng, mẹ rất vui.”

Đôi tay thon dài hơi gầy thoăn thoắt nhặt rau, vo gạo, rồi lại nhanh chóng cầm đũa nấu nướng. Từ đôi bàn tay của mẹ, những món ăn mà cả nhà đều ưa thích dần được hoàn thành. Mùi hương thơm nức ngào ngạt tràn ngập căn bếp nhỏ. Dường như tiếng lửa reo tí tách trên bếp ga, tiếng nước chảy tong tong cũng như đang ngân vang theo vì niềm vui của mẹ.

Em rất yêu mẹ của em. Hình ảnh mẹ khi nấu cơm đã in đậm trong tâm trí em tự lúc nào. Nhìn mẹ, em tự nhủ mình có thể lớn thật nhanh để có thể phụ giúp mẹ nấu cơm và sau này em có thể trở thành một người phụ nữ đảm đang của gia đình như mẹ.

6 tháng 2 2022

“Bàn tay mẹ bế chúng con, bàn tay mẹ, chăm chúng con. Cơm con ăn, tay mẹ nấu. Nước con uống tay mẹ đun”. Những câu hát cho ta thấy mẹ quan trọng biết nhường nào. Tôi thích nhất là được ngắm mẹ đang nấu cơm.

Mẹ tôi chính là hình mẫu lý tưởng cho người phụ nữ Á Đông với sự dịu dàng, duyên dáng và khéo léo. Mẹ tôi năm nay đã 35 tuổi rồi nhưng vẫn rất xinh đẹp như hồi cách đây 10 năm. Mái tóc dài, mượt chấm qua vai mẹ luôn là niềm ngưỡng mộ của tôi. Mẹ nấu ăn thì ngon tuyệt rồi. Bố tôi thường nói, nếu mẹ đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất. Vậy nên hôm nay tôi mới muốn ngồi đây để xem mẹ nấu cơm.

Thân hình mảnh mai của mẹ di chuyển rất nhanh nhẹn trong căn bếp nhỏ. Mẹ thấy con gái xem mẹ nấu cơm nên vừa làm vừa giảng giải, hướng dẫn cho tôi. Đầu tiên, mẹ nấu cơm. Vì mẹ bảo trong thời gian đợi cơm chín, chúng ta có thế làm nhiều việc khác nữa. Mẹ đong ra từ thùng gạo đúng hai bò gạo và cho vào rá. Sau đó đến lượt bàn tay mềm mại của mẹ trổ tài. Những động tác nhanh thoăn thoắt đưa chiếc lá lên rồi xuống rất nhịp nhàng mà không làm rơi một hạt gạo nào cả. Chậu nước vừa trong suốt chuyển sang màu trắng đục. Rồi bàn tay ấy lại nhanh chóng đổ gạo vào nồi, ước lượng nước phù hợp và đậy nắp lại. Việc còn lại là bấm nút và đợi cơm chín. Thế là đã có một nồi cơm thơm ngon rồi, không vất vả như hồi xưa. Tôi còn nhớ, hồi tôi còn nhỏ, có một lần tôi cũng xem mẹ nấu cơm như thế này, nhưng bằng bếp củi. Lúc ấy, khó.khăn lắm mới nhen lửa nên được, khuôn mặt trắng hồng của mẹ hôm đó đã biến thành màu đen nhem nhuốc, thật buồn cười. Như thế còn chưa xong, đặt nồi cơm lên còn phải canh khi cơm sôi để đảo cho cơm không khi. Có một nồi cơm cho gia đình thật là khó.

Nấu cơm xong, mẹ bắt đầu nấu các món ăn. Mẹ nói sẽ nấu những món mà tôi thích: có thịt chiên giòn này, đậu nhồi thịt và cả canh măng nữa. Đôi tay mẹ thoăn thoắt tâm các gia vị vào thịt rồi cho vào chảo mỡ. Cùng lúc ấy, bên bếp kia là nồi nước xương được hầm nhừ. Trong thời gian đợi, mẹ còn nhồi thịt vào trong những chiếc đậu xinh xắn nữa. Đứng gần đó tôi đã cảm thấy sức nóng rồi mà mẹ vẫn có thể tươi cười hướng dẫn tôi và nấu ăn được. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán mẹ nhưng mẹ nói rằng mẹ không mệt. Với người phụ nữ mà nói, chỉ cần có thể nấu cho gia đình mình những món ăn ngon, chỉ cần thấy mọi người ăn ngon miệng là cũng đủ hạnh phúc lắm rồi. Thì ra bí quyết nấu ăn ngon của mẹ đơn giản vậy. Chỉ cần dành hết tình yêu vào món ăn mình làm. Những món ăn ấy, tự khắc sẽ rất ngọt ngào.

Chỉ trong 30 phút ngắn ngủi, bữa tối đã được hoàn thành. Mùi thức ăn thơm phức cả căn phòng, làm nức mũi tôi và bố. Chúng tôi ngoan ngoãn ngồi vào, chỉ đợi để thưởng thức nó mà thôi. Mẹ tôi dù làm gì đều rất khéo léo và tài giỏi. Vì thế, quả thật không sai: cơm mẹ nấu là nhất!

13 tháng 2 2022
Đây là đâu vì tui ko bít đây là đâu... hết...
13 tháng 2 2022

haizz... ngốc 

Bạn tham khảo nhé!~

Nguyệt quế! Ôi loài cây thân thương! Chắc mọi người ai cũng thắc mắc tại sao tôi lại coi nó như một loài cây thân thương đúng không? Vì đây là loài cây có ý nghĩa với tôi rất nhiều. Cây nguyệt quế được trồng ở đầu ngõ là kỉ niệm của nội tôi. Nguyệt quế thân gỗ, to bằng ngón chân cái có nhiều cành to bằng chiếc đũa, hoặc chỉ to bằng cọng rơm màu nâu xám. Mỗi nhánh cây bằng chiếc tăm dài có từ bảy đến chín lá hình thoi màu xanh thẫm mượt bóng, nhất là sau một đêm mưa. Cành lá sum sê, xoè tán rất đẹp trông cứ như một chiếc ô xanh xinh xinh căng lên. Đến mùa hoa nở, từng chùm hoa trắng phau tỏa hương thơm ngào ngạt dưới ánh trăng rằm. Khi còn bé, mỗi khi qua nhà nội chơi là tôi và lũ em đều chạy lại và ngắm nghía cây một cách say sưa và nói về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Có khi chúng tôi lại lặng yên ngồi bên cây nghe nội tôi kể về những kỉ niệm của nội về thời chiến tranh khốc liệt. Giờ nội tôi cũng không còn nữa nhưng nguyệt quế vẫn còn đó và luôn gợi nhớ chúng tôi về nội mã.

Chúc bạnn học tốt !~

Năm mớii an lànhh !~

@BaoThuan

6 tháng 2 2022

Hôm nay , Hà Nội mới đẹp làm sao

5 tháng 2 2022

Ốc mít hả ????

5 tháng 2 2022

Ốc mít