K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 3 2018

"Trăm năm trong cõi người ta".

Tấm thân phụ nữ đã là tướng gia.

Một mình gánh vác việc nhà.

Việc không tên, tuổi, thêm đà việc con.

Sức tuổi trẻ, lúc còn son.

Xe hoa một chuyến, sang sông theo chồng.

Đời con gái, nhiều ước mong.

Mong sao lấy được người chồng thương yêu.

Cùng nhau chung sức sớm, chiều.

Xây lên hạnh phúc, thêm nhiều ước mơ.

Giấc mơ ấy, không phải mong là có.

Thời gian như gió lướt, mây trôi.

Quay đi ngoảnh lại thôi rồi.

Tóc sương điểm bạc, đồi mồi màu da.

Thêm đàn con nhỏ, vắng cha.

Hai vai nặng gánh tề gia, việc đời.

Vẫn vui tươi, vẫn yêu đời.

Vẫn lòng chung thuỷ, không lời oán chi.

Sớm, khuya vất vả chỉ vì.

Vì chồng, con cái xá gì gian nan.

Hoa tươi, tươi mấy cũng tàn.

Xuân thì biết mất, da nhăn hiện về.

Hỡi ai, ai vẫn mải mê.

Đông, Tây, Nam, Bắc nhớ về mẹ yêu.

Lòng mẹ hiền không lời nào tả hết.

Tình yêu con như vũ trụ bao la.

Vòng tay mẹ hơn vạn, vạn lời ca.

Chỉ bên mẹ mới là, là xuân thôi.

~ Học tốt ~

7 tháng 3 2018

bài thơ này xin chúc tặng chị em

những người con gái luôn luôn là tuyệt nhất

con cảm ơn người đầu tiên là mẹ

tiếp đến bà, đến thím, đến cô

con luôn dành trọn niềm tin yêu

với những ngừoi con thầm gọi khẽ

những người ấy-luôn là hạnh phúc cho con sống khỏe

tình thương bao la, mẹ viết trang sách đầu

lời ru của bà luôn đưa con đi đâu

đến tận chân trời nào của những trang cổ tích

con gặp trong mơ những chàng mồ côi, ông bụt

và hơi ấm bà, nâng giấc ngủ con

khóm hồng nào vẫn lặng lẽ ngủ yên

trên tay con, cô đỡ lấy xúc động

con nhìn vào trong khóe mắt nâu

con tự hiểu, mình vẫn nợ vòng tay ấy

con chữ số nằm yên trên trang giấy

chút gió đi qua, khẽ lạnh đầu ngọn bút

con thầm gọi về " cảm ơn vì tất cả "

7 tháng 3 2018

Hôm nay mùng tám tháng ba
Chị em phụ nữ làn da mịn màng
Chúc cho môi thắm điệu đàng
An toàn chính bạn, cả chàng nữa nghen!
Việc gì phải tận nước Nga
Việc gì “tám” chuyện Cuba với Lào
Hãy đến bất cứ nhà nào
Chị em không việc cũng vào cũng ra
Thật là ngứa mắt chúng ta
Nhưng thôi cứ để họ ra họ vào
Không thì “cửa sắt” họ rào
Anh em đố có dám “vào” dám “ra”.

mình tự làm nha

7 tháng 3 2018

Đi tìm ý nghĩa của văn chương, Hoài Thanh đã giải thích: Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là ở lòng thương người và rộng ra là thương cà muôn loài, muôn vật. Chính vì thế mà ông khẳng định: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có".
Trong những chức năng cùa văn chương, người ta chú ý nhất đến chức năng truyền cảm. Nghĩa là văn chương có khả năng gây dựng những cảm xúc cho ta. Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”, một câu chuyện cổ tích đến từ nước Nga rất xa xôi và tất nhiên có khá nhiều tình tiết xa lạ đối với chúng ta về văn hóa và phong tục. Thế nhưng chúng ta vẫn xúc động trước lối sống đầy ân nghĩa của chú cá vàng và vẫn căm ghét trước sự tham lam của mụ vợ. Chúng ta thường nghe nói: lòng tham của con người là vô đáy. Nhưng có lẽ đối với nhiều người, phải đọc đến tác phẩm này, chúng ta mới lần lượt hình dung về sự vô đáy của lòng tham.
Chúng ta lại nhớ đến "Bài học đường đời đầu tiên" nhớ đến chú Dế Mèn vốn hay cà khịa, hung hăng và hống hách. Trò nghịch ngợm tinh quái của Mèn đã khiến chị Chốc trút cờn giận tày đình lên người Dế Choắt. Nỗi đau và sự ân hận của Dế Mèn vì thế mà cũng là một bài học lớn đối với mỗi chúng ta. Nó răn dạy chúng ta, nhắc nhở chúng ta hãy trận trọng trong mỗi lời ăn tiếng nói và trong mỗi hành động của mình.
Những bài học, những cảm xúc mà chúng ta vừa mới nêu ra, có thể với một số người, nó bắt đầu từ cuộc sống thế nhưng với rất nhiều người nó được "truyền sang” từ những tác phẩm văn chương. Vì thế mà dân gian ta mới có câu sách là người bạn lớn. Nó dạy ta những bài học nhân sinh và nghĩa lý ở đời.
Văn chương truyền cho ta niềm vui, nỗi buồn, truyền cho ta những cảm xúc và rung động. Không chỉ thế, văn chương còn tô thêm những tình cảm đã có trong tâm hồn của mỗi chúng ta. Thử hỏi trong chúng ta có ai lại không còn nhớ chút gì về ngày đầu tiên đi học. Với nhiều người có khi những ấn tượng ấy thậm chí vẫn còn sâu sắc lắm. Ấy thế mà tại sao khi đọc bài văn "Cổng trường mở ra" của tác giả Lý Lan chúng ta vẫn thấy xúc động, vẫn hay, vẫn thích đọc đi đọc lại nhiều lần? Câu trả lời có thể có nhiều cách để mà giải thích. Thế nhưng, sự lý giải dễ dàng và hợp tình lý nhất là bởi vì bài văn đã khơi đúng những cảm xúc của chúng ta. Có đọc bài văn, chúng ta mới thấy cái cảm xúc kia là sâu xa lý thú. Và cũng nhờ có đọc bài văn mà chúng ta lại càng khắc sâu hơn một ấn tượng đẹp đẽ về những năm tháng tuổi thơ.
Văn chương là tâm hồn và cũng là cuộc sống. Hai thứ ấy  hòa quấn quýt vào nhau. Cuộc sống là chất liệu của văn chương còn văn chương thì làm đẹp lòng người. Nhưng để lòng người càng thêm yêu thêm đẹp thì văn chương trước hết cũng phải đẹp, phải hay. Nghĩa là nó phải yêu thương đích thực và phải là sản phẩm của những tâm hồn biết yêu thương.

7 tháng 3 2018

6 con kiến 
bà đi mua omo 
ti ck mình đi mình trả lời truóc

7 tháng 3 2018

1 . 6con

2.omo

7 tháng 3 2018

tay bn ak

7 tháng 3 2018

                                          Nước lã mà vã bên hồ

                                Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan .

7 tháng 3 2018

Đinh Bộ Lĩnh hồi nhỏ thường chơi trò chơi đánh trận giả cùng với mấy bạn chăn trâu.

7 tháng 3 2018

chơi cờ lau

8 tháng 3 2018

Tháng sinh nhật em là tháng vui

Ngày trăng rằm rất đẹp

Sở thích của em là hát ca

7 tháng 3 2018

Tháng vui nhất đối với em là tháng tư.

Em đi xem hội trăng rằm.

Cả lớp cùng hát ca nhân ngày Nhà giáo Việt Nam.

7 tháng 3 2018

dù ai nói đông nói tây

7 tháng 3 2018

dù ai nói đông nói tây lòng ta vẫn vững như cây trong rừng

7 tháng 3 2018

ai giup mk nhanh nhat mk h

7 tháng 3 2018

câu 1 ý c đó là tội dẫn đường cho kẻ địch 
câu 2 Xét xử, bảo mật, cảnh giác, giữ bí mật.
câu 3 có từ thì là từ nối.
 

7 tháng 3 2018

Hà, năm nay ta đã 60 tuổi, sống ở làng cả đời chưa bao giờ ta thấy hãnh diện về làng mình đến vậy! Cũng bởi làng đã sinh ra cho đất nước một vị quan Trạng thần đồng thông minh tài trí.

Cách đây chừng mấy tháng, có một vị quan, mình mặc áo gấm đỏ, cưỡi con ngựa trắng rất đẹp đi qua làng. Lúc ngang thửa ruộng của hai cha con quan Trạng bây giờ - lúc đó còn là một cậu bé vô danh - liền dừng ngựa hỏi về số đường cày con trâu cày được trong một ngày. Trong khi ông bố đứng ngẩn người, không trả lời được thì cậu bé đang đứng bên cha nhanh chóng hỏi vặn lại về số bước mà ngựa của vị quan kia đi được trong một ngày làm cho quan phải thua cuộc. Nghe cậu bé trả lời xong, không hiểu vì kinh ngạc hay vì mừng rỡ mà vị quan kia há hốc mồm, trợn tròn mắt. Suy nghĩ giây lát, quan bèn hỏi han tên tuổi, địa chỉ làng xã quê quán của hai cha con rồi phi ngựa đi luôn. Mãi về sau mọi người mới hay vị quan lúc đó chính là sứ giả vua sai đi khắp nơi tìm người tài cho đất nước. Nay gặp cậu bé của làng ta thông minh, sắc sảo hơn người, đoán biết là nhân tài nên về bẩm báo lại với vua.

Em bé thông minh

Tuy đã nghe thuật lại rất kĩ về cuộc đối đáp đó nhưng nhà vua vẫn còn chưa tin lắm vì cậu bé còn quá nhỏ. Nếu là ta chắc cũng chẳng tin ngay. Thế là vua quyết định thử tài.

Độ dăm hôm sau, làng ta được vua ban cho ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội. Làng ta như gặp phải hoạ lớn. Các cuộc họp lớn nhỏ lần lượt diễn ra nhưng mãi vẫn chưa tìm ra cách giải quyết tốt đẹp, hợp lí. Bởi vì ai cũng biết, trâu đực thì làm sao mà đẻ được! Không hiểu nhà vua có ý gì? Có người còn bi quan, nói hay Ngài có ý bắt cả làng phải chết!

Thế rồi chuyện đến tai chú bé con trai người thợ cày. Chú liền bảo với cha:

- Chả mấy khi được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng xôi nếp để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con ta trẩy kinh lo liệu việc đó.

Người cha lo sợ nên không đồng tình với con. Nhưng thấy chú bé cứ nằng nặc bảo thế cũng đành tin và vội ra đình trình bày câu chuyện với dân làng. Các bác thử nghĩ xem liệu làng có tin không? Đương nhiên mọi người vẫn còn ngờ vực. Dù cậu bé rất nhanh ý, làng đã biết tiếng, nhưng việc lớn thế này, làm sao giao cho cậu ta được? Cuối cùng, chuyện cũng xong khi hai cha con viết giấy cam đoan. Thế rồi, trâu được ngả ra đánh chén.
Sau đó, hai cha con khăn gói lên kinh thành. Nhờ tài trí thông minh của mình, cậu bé đã tìm cách lẻn vào sân rồng, lừa cho vua tự nói ra sự vô lí trong yêu cầu của mình. Nhờ vậy mà đã giúp cả làng ta thoát tội lại được một bữa đánh chén no say.

Đã biết tài trí cậu bé nhưng vua vẫn muôn thử lần nữa. Lần này vua bắt cậu làm một mâm cỗ chỉ bằng một con chim sẻ. Cậu cũng đáo để không kém khi yêu cầu nhà vua mài cho mình con dao thịt chim chỉ bằng một cái kim may. Đến lần này thì vua và triều thần thực sự thán phục tài trí cậu. Nhà vua ban thưởng cho hai cha con rất hậu.

Lúc bấy giờ, có nước làng giềng luôn nhăm nhe xâm lược bờ cõi nước ta. Để dò xem bên mình có nhân tài không, họ sai sứ đưa sang một cái vỏ ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc. Vua quan trong triều bấy giờ không ai biết làm thế nào giải được câu đố oái oăm. Các đại thần vò đầu bứt tai mãi cũng chẳng được. Bao nhiêu quan Trạng, nhà thông thái được triệu vào cung đều lắc đầu bó tay. Cuối cùng triều đình mời sứ thần ra ở công quán để có thời gian đi hỏi ý kiến cậu bé của làng tôi.
Khi viên quan mang dụ chỉ của nhà vua đến, cậu đang chơi sau nhà. Nghe nói việc xâu chỉ vào vỏ ốc, cậu chỉ hát lên một câu:

Tang tình tang! Tính tình tang 
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng 
Bên thời lấy giấy mà bưng 
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang 
Tang tình tang...

rồi bảo cứ theo cách ấy mà làm.

Viên quan vui sướng, vội vàng trở về tâu vua. Vua và các quan trong triều nghe nói mừng như mở cờ trong bụng. Quả nhiên con kiến càng đă xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc trước con mắt thán phục của sứ giả nước láng giềng.

Em bé thông minh gặp quan

Thấy được tài năng của cậu bé, vua liền phong cho cậu là Trạng nguyên. Người lại cho xây cung điện ở ngay cạnh cung vua để dễ bề hỏi han. Hôm nay là ngày quan Trạng vinh quy bái tổ, làm rạng danh dòng họ và quê hương.

Ngàn đời nay, học hành vẫn là cái gốc của tài năng và danh vọng. Ta hi vọng rằng con cháu làng mình sẽ lấy quan Trạng làm gương mà phấn đấu học hành!

7 tháng 3 2018

Bàn chải đánh răng nhé

7 tháng 3 2018

đễ ợt tôi là bàn chải đánh răng vì khi đánh răng thì sẽ có bọt , mình ko coi trên mạng đâu