K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 12 2017

Nhân một ngày đi lễ hội chùa Hương, mẹ đã mua cho em một cái xúc xắc. Bây giờ tuy đã học lớp 6 rồi mà em vẫn còn giữ được con xúc xắc ấy mặc dù nó không còn mới. Điều quan trọng đối với em là xúc xắc vẫn luôn phát ra một thứ âm thanh là lạ mà tụi bạn em rất mê.

Con xúc xắc của em là một thứ đồ chơi đơn giản bằng nhựa tổng hợp. Phần chính của nó là một con búp bê xoay quanh một trục. Con búp bê màu đỏ nằm gọn trong cái vòng nhựa màu vàng. Cái vòng này được gắn với một cái cán tròn màu xanh dài độ mười lăm phân để cầm cho tiện. Chính cái cán màu xanh này khi lắc xúc xắc thì nó phát ra tiếng kêu kì lạ. Em biết được điều đó vì có lần, em đã làm hai mặt vỏ của búp bê bị rời ra. Những hạt nhựa cũng bắn ra tung tóe khắp nền nhà. Nếu nó là thứ đồ chơi khác thì có lẽ em cũng vứt bỏ và quên đi rồi, nhưng đây lại là cái xúc xắc mà em rất thích. Vì vậy, em đã tìm nhặt lại các hạt nhựa rồi nhờ bố em sửa lại. Bố em là một người rất khéo tay. Sau khi sửa xong, bố lại dùng một loại keo trong, quấn một vòng quanh búp bê để nó không bị bung ra nữa. Em rất mừng vì cái xúc xắc vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu, búp bê vẫn xinh xắn như trước, lại còn thêm một cái đai thắt như một chiếc nơ làm cho nó càng có duyên hơn. Em thầm cám ơn bố đã hiểu và chiều theo ý thích của con gái.

Cho đến tận bây giờ, em vẫn còn giữ lại bên mình cái xúc xắc dễ thương đó. Khi đi học lớp Một em nhờ mẹ cất kĩ cái xúc xắc cho em. Nhưng rồi thỉnh thoảng em vẫn nhớ, lại lấy ra chơi. Cái xúc xắc ấy với những âm thanh vui tai của nó sẽ còn theo em suốt cả một thời niên thiếu.

27 tháng 12 2017

chịu lun

4 tháng 1 2018

Em thường ước ao có một cái bút máy, nhưng bố em bảo: “Bao giờ học lên cấp hai hãy dùng con ạ!”. Rồi một hôm, bố em mua cho em một cây bút nhựa giống như bút máy. Cây bút dài gần bằng một gang tay. Thân bút tròn, nhỏ nhắn, bằng ngón tay trỏ. Chất nhựa mới đúc vẫn còn thơm, nom nhẵn bóng. Phần thân bút màu xanh lá cây, thon thon như búp măng. Nắp bút màu hồng, có cái cài cũng bằng nhựa. Mở nắp ra, em thấy ngòi bút sáng loáng hình lá tre, có mấy chữ rất nhỏ không nhìn rõ vì một phần ngòi bút cắm chặt vào quản rỗng có cái chèn như nụ hoa. Chiếc ngòi bút được cắm vào quản như dao cắm vào cán.

Mỗi khi em bơm mực, một nửa ngòi bút đẫm màu mực tím. Em viết lên trang giấy, nét bút trơn vạch những dòng chữ đều đặn, mềm mại: Khi viết xong, em lấy giẻ lau nhẹ ngòi bút cho mực khỏi két vào. Rồi em tra nắp bút cho ngòi bút khỏi toè trước khi cất bút vào cặp.

Đã mấy tháng rồi mà cây bút của em vẫn còn như mới. Bút đã cùng em làm việc chăm chỉ ngày ngày như chiếc cày của bác nông dân mở mang đồng ruộng cho khoai lúa tốt tươi.


 

27 tháng 12 2017

                                                                                     Bài làm:

Chiếc bút chỉ to bằng ngón tay trỏ của em, thon dài, độ một gang tay, màu đỏ tươi. Nắp bút mạ kim nhũ bóng loáng. Thanh cài của nắp bút chỉ độ ba li, màu đen. Trên thân bút nổi bật hàng chữ "Bút mài Thiên Long.”

27 tháng 12 2017

vì lý công uẩn ổn thử lòng mọi người trong triều đình để ai phản ai va theo lý còn uẩn

27 tháng 12 2017

Nhà Lý dời đô về Thăng Long vì :
- Địa thế của Thăng Long rất thuận lợi về giao thông và phát triển đất nước lâu dài (tham khảo Chiếu dời đô).
- Hoa Lư là vùng đất hẹp, nhiều núi đá, hạn chế sự phát triển lâu dài của đất nước.
- Việc dời đô từ Hoa Lư về Đại La (Thăng Long) thể hiện quyết định sáng suốt của vua Lý Công uẩn, tạo đà cho sự phát triển đất nước.

 

27 tháng 12 2017

Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày tựu trường. Hai tháng hè xa bạn bè, thầy cô em nhớ lắm!

Sáng nay, em dậy thật sớm sửa soạn sách vở, đồ dùng học tập, cẩn thận bỏ các thứ vào chiếc cặp mà mẹ đã mua cho em tại hiệu sách Minh Trí ở cố đô Huế trong dịp mẹ đi học ở ngoài ấy. Chiếc cặp chưa lần nào đến lớp nhưng đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lâu rồi. Hôm cầm chiếc cặp trong tay, em thầm cám ơn mẹ đã lo lắng chu toàn cho đứa con gái út của mẹ trước lúc vào lớp Bốn.

Mẹ đã chọn chiếc cặp thật hợp với sở thích của em, vừa vặn và xinh xắn. Nó được làm bằng chất liệu ni lông tổng hợp, màu xanh rêu, sợi tơ óng ánh như pha kim tuyến. Sờ vào, ai cũng cảm giác mát lạnh và mềm mềm như làn da của một đứa trẻ ba tuổi. Có lẽ chiếc cặp to bằng sổ ghi điểm của cô giáo, không cồng kềnh như cặp của bạn Thúy ngồi cạnh em. Phía trên là một quai xách được bện bằng sợi ni lông bền và rất chắc. Đằng sau có hai quai đeo được mắc vào những cái khóa sắt xi sáng loáng, dùng để điều chỉnh cho vừa quai đeo. Phía trước mặt có một bức tranh màu, vẽ hình một chú ếch đang ngôi trên lá sen du ngoạn ở trong đầm. Xung quanh là những đóa hoa sen hồng đang xòe cánh đón sắc nắng vàng mùa hạ. Bức tranh được lồng vào trong một ngăn bằng giấy mê ca mỏng, có khóa kéo đi, kéo lại. Ngăn này em dùng đựng tấm áo mưa.

Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc khóa ở nắp cặp, nó tự động mở ra nhờ một bộ phận quan trọng làm băng hệ thống lò xo, gắn giấu vào phía trong nắp cặp. Cặp có hai ngăn chủ yếu. Ngăn lớn, em dùng để những quyển sách vở trong buổi học. Còn ngăn kia nhỏ hơn, em để các đồ dùng học tập như: bảng con, tập giấy kiểm tra và hộp đựng bút cùng một số vật dụng khác. Thấy chiếc cặp của em vừa xinh, vừa gọn nhẹ lại tiện lợi nữa nên bạn nào cũng hỏi mua ở cửa hàng nào để về xin bố mẹ mua cho. Em cũng nói thật với các bạn là ở đây không có.

Mải nghĩ về chiếc cặp mà suýt nữa trễ giờ đi học, em khoác vội chiếc cặp vào vai rồi chào bố và chị Hai rảo bước đến trường trong lòng rộn lên một niềm vui khó tả.

27 tháng 12 2017
Một năm học mới đã bắt đầu. Em được mẹ sắm thêm rất nhiều đồ dùng học tập mới. Tuy nhiên trong đó, em vẫn giữ lại chiếc cặp sách mà mẹ đã tặng em nhân dịp sinh nhật của em năm ngoái. Chiếc cặp có màu xanh da trời. Phía trước cặp có một bức tranh hình chú mèo máy Doremon, Nobita đang bay lượn. Nhận được món quà này em rất vui vì mẹ biết rằng em rất thích truyện tranh Doremon nên đã chọn chiếc cặp này cho em. Căp có quai đeo sau lưng và một quai xách được bện bằng sợi ni lông rất chắc.  Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm “Tách tách” vào hai chiếc khóa ở nắp cặp. Cặp có hai ngăn lớn và nhiều ngăn nhỏ. Ngăn lớn em dành để sách, ngăn nhỏ để vở. Cặp còn rất nhiều những ngăn nhỏ xinh xinh nữa. Em dùng để đồ dùng học tập như bút, phấn, tẩy,v...v. Ngăn khóa của cặp là nơi em để những đồ dùng quan trọng như giấy tờ xe hay tiền mẹ cho em ăn vặt. Đối với em, chiếc cặp nhỏ xinh này là một đồ dùng vô cùng quan trọng. Nếu một ngày nào đó em đi học mà quên cặp ở nhà thì sao nhỉ, chắc hẳn ngày hôm đó sẽ loay hoay không học được hiệu quả. Hằng ngày khi đi học về em đều cất cặp sách thật gọn gàng. Mẹ em thường nhắc nhở em rằng “Của bền tại người” nên em luôn giữ cặp sách thật sạch sẽ. Hơn nữa, đây là món quà sinh nhật của mẹ tặng nên em càng trân trọng giữ gìn nó hơn.  Thoáng cái hơn một năm trôi qua, chiếc cặp đã không còn mới tinh như trước nữa. Nhưng em vẫn rất thích dùng nó. Mỗi ngày đi học, chiếc cặp đều gắn bó với em như một người bạn thân thiết. Em thầm cảm ơn mẹ đã tặng em chiếc cặp sách này và em hứa sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận. 
27 tháng 12 2017

235 dm2 k đi nhé 

27 tháng 12 2017

= 235 dm2 nha bạn

kick cho mik và kb với mik nhé 

CÚC BẠN HỌC TỐT

15 tháng 1 2018

Mỗi khi mùa tựu trường sắp bắt đầu, mẹ đều chuẩn bị sách vở và cặp sách mới tinh tươm để em đến trường. Năm nào cũng vậy, một năm mẹ sẽ sắm cho em một chiếc cặp theo ý thích của em. Năm nay cũng vậy, mẹ dẫn em đi chợ và tùy em lựa chọn.

Em đã chọn cho mình môt chiếc cặp màu xanh nước biển có hình dãy núi và con sông nhỏ chạy qua. Trên dòng sông có một chiếc thuyền nhấp nhô và một người phụ nữ đang cầm tay lái. Chiếc cặp của em có một chiếc khóa để nắp cặp khi mang ở phía sau lung. Có hai dây đeo màu xanh dương, bản to vằng hai đốt tay khép lại với nhau để khi đeo em không bị đau lung. Chiếc dây làm chắc chắn, có xốp ở bên trong nên đeo rất em vai. Mẹ bảo khi chọn cặp phải chọn những chiếc cặp không quá cứng để em có thể bỏ nhiều sách vở mà không quá nặng.

Ở hai bên chiếc cặp có hai cái túi nhỏ nhỏ bằng lưới để em có thể để khẩu trang và giẻ lau bảng con. Em cũng có thể bỏ vào đó chiếc lọ đựng phấn xinh xinh, khi lấy ra rất dễ dàng.

Chiếc cặp sách của em có hai ngăn to và một ngăn nhỏ có kéo khóa. Em sẽ phân ra một ngăn để vở viết và một ngăn để sách giáo khoa. Ngăn kéo khóa em sẽ để hộp đựng bút, bảng con, bút chì màu và một số vật dụng khác. TRong cặp nhiều khi em còn mang theo đồ chơi như bi, vòng thổi để khi ra chơi có thể vui chơi với bạn bè.

Nhìn tồng thể chiếc cặp của em có chiều dài 40cm, chiều rộng gần 30 cm. Mẹ bảo khi em đeo cặp ở sau lung thì chiếc cặp dường như to hơn người em.

Đối với mỗi bạn học sinh thì chiếc cặp là người bạn than thiết nhất mỗi khi đến trường. Dù nắng hay mưa, dù nhiều sách vở hay ít sách vở thì chiếc cặp vẫn không bao giờ than thở nhọc nhằn. Em rất yêu quý chiếc cặp của mình.

27 tháng 12 2017

Trong gia đình em mỗi người có một công việc khác nhau. Mỗi một nghề lại có những khó khăn, vất vả cùng những niềm vui riêng nhưng em thích nhất là nghề giáo viên của chị gái em- chị Giang. Chị Giang năm nay 24 tuổi, chị đã đi dạy ở trường cấp một được ba năm rồi. Mỗi ngày về nhà chị lại kể cho cả gia đình nghe về công việc của chị, tuy vất vả nhưng em biết chị vẫn rất yêu công việc của mình và cũng hi sinh rất nhiều cho công việc. 

Chị Giang hiện nay là giáo viên dạy lớp một. Công việc của chị là việc rèn luyện những cho những em nhỏ có những nếp học thật đúng và đặt những viên gạch đầu tiên cho sự nghiệp học tập của mình. Ai cũng bảo chị Giang là người có rất nhiều những tố chất của nghề giáo viên. Những ngày còn nhỏ, chị vẫn luôn thích kèm cặp các em học bài và soạn bài đầy đủ trước khi tới lớp thay cho bố mẹ. Có những hôm gặp những bài tập khó, chị lại tập trung xem đề bài và giảng giải cho em bằng cách nào dễ hiểu nhất. Ngày được đi làm chị vui lắm, cứ kể cho mọi người những công việc của chị cùng niềm vui mà chị đang được cảm nhận. Mỗi ngày chị lại tới lớp thật sớm và viết những đề mục lên trên bảng cho các em nhỏ của mình được nhìn trước khi vào lớp. Sắp tới giờ vào học, chị lại đứng ở cửa lớp để nhận các em từ tay những phụ huynh. Trong giờ học, chị lại cầm tay các em nắn nót từng nét chữ một, từng nét sổ, đường cong một cách nhẫn nại. Chị bảo các em học sinh lớp một là những đứa trẻ nhỏ bé và dễ bị tổn thương nhất. 

Do đó nếu mà mình không nhẹ nhàng mà cứ mắng các em sẽ làm chúng sợ và có những áp lực tâm lí, sau này sẽ ảnh hưởng không tốt. chính bởi vì vậy mà có những em học sinh yếu hẳn so với lớp, chị cho lên ngồi cạnh chị và cẩn thận chỉ bảo lại. Có những hôm chị bảo phụ huynh đưa những em nhỏ ấy tới nhà mình để dạy thêm cho các em. Chị nói rằng mỗi khi nhìn thấy những em nhỏ của mình có những tiến bọ trong học tập là chị hạnh phúc lắm bởi chị biết khi ấy công sức của mình đã có những kết quả tốt. Nhìn chị nở nụ cười tươi tắn, hàm răng trắng ngần mà em cũng cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có một người chị như chị. 

Nhờ có chị Giang mà em cảm thấy thật hạnh phúc biết nhường nào. Những lời nói hay hành động của chị đều là những tấm gương cho em học tập và noi theo. Và cùng từ lúc nào em cũng thấy yêu nghề dạy học của chị. Em cũng rất mong được làm một người giáo viên như chị để có thể dạy được nhiều em nhỏ hơn.

27 tháng 12 2017

Mẹ em thường tự mình cắt may quần áo cho cả nhà. Đầu năm học, mẹ may cho em chiếc áo sơ mi mới. Hôm mẹ may áo cho em, em quấn quýt bên mẹ xem mẹ ráp áo.

Mẹ em còn trẻ, năm nay chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, mắt to, sống mũi thẳng. Dáng mẹ ngồi ở bàn máy may rất chuyên nghiệp vì tuy không phải là thợ may nhưng mẹ em may đồ rất đẹp. Làm việc ở nhà nên mẹ em hay mặc đồ ngắn, áo sát nách và tóc vấn cao cho mát.

Từ những hôm trước, mẹ đã cắt áo rồi đem đi vắt xổ. Những mảnh vải của thân áo được vuốt phẳng, em chờ đợi mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính vào rồi mở thùng máy may, mẹ xỏ chỉ vào kim, lắp chỉ ổ thuyền xong mẹ may thử một đường trên mảnh vải vụn. Xong đâu đấy mẹ lấy thân áo ra, giữ thẳng, xem kĩ mặt trái, mặt phải của vải rồi xếp hai thân áo chồng khít lên nhau. Đưa mảnh vải vào chân vịt máy may, mẹ điều chỉnh cần lại mối rồi đạp nhè nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân áo đang chạy qua chạy lại dưới chấn vịt máy may. Một tay mẹ giữ mảnh vải, một tay mẹ giữ cần lại mối chỉ của máy may. Cặp kính mẹ đeo trễ xuống sống mũi. Mẹ may ba mảnh của thân áo lại ở chỗ đường ráp vai áo. Cúi nhìn đường chỉ thẳng tắpđều đều, mẹ gật gù: “Cái máy may này may đường chỉ sắc sảo, đẹp thật đó con.” Tiếp theo, mẹ ráp hai tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặtphải, mẹ cho máy chạy chỉ chần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo rồi cắt lá cổ. Mẹ ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cố áo. Mẹ khéo léo nốì ráp cổ áo, lộn phải một cách thành thạo rồi là phẳng cổ áo một lần nữa. Bàn tay thon dài của mẹ vuốt sát mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau làn kính trắng. Mẹ cười thích thú, gò má mẹ hồng lên, mắt mẹ sáng long lanh: “Ngày mốt là con mặc áo mới thôi vì mẹ còn đơm khuy và giặt sạch áo.” Nói đoạn, mẹ đưa áo vào chân vịt, may túi áo, lai áo. Thế là chiếc áo đã hoàn tất.

Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn thu xếp để may áo cho em. Nhìn mẹ vui sướng khi ráp xong áo, mẹ đẹp lên vì nét rạng rỡ làm sáng bừng khuôn mặt, em thấy thật vui. Em ngắm nhìn chiếc áo, lòng đầy tự hào vì mẹ em rất giỏi, làm gì cũng đẹp và gọn gàng.

Em rất thích xem mẹ làm việc. Không chỉ thích xem mẹ may áo, em còn thích giúp mẹ làm những việc vặt trong nhà. Niềm vui của mẹ khi may áo cho em lắng đọng trong tim em tình yêu dạt dào của mẹ. Đó là máu thịt nuôi em khôn lớn, là hành trang cho em bước vào đời một cách vững chắc, tự tin.

BÀI LÀM 2

(Tả bố em đang làm vườn)

Chiều mát, bố em thường ra vườn chăm sóc cây. Cây ăn quả bố trồng đang đơm hoa, kết trái. Em lăng xăng theo bố để xem bố làm vườn.

Bố em tuổi đã tứ tuần nhưng khoẻ mạnh và hăm hở làm vườn như một chàng lực điện tuổi mới đôi mươi. Tóc bố còn đen nhánh, chưa có sợi tóc bạc nào. Tóc bố cắt ngắn, gọn gàng. Khuôn mặt chữ điền của bố rạng rỡ vì niềm yêu thích mảnh vườn con. Mắt bố to và đẹp, sáng long lanh niềm hăng hái lao động. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay bố bón phân, tưới nước cho cây. Nhân đó, bố gieo hạt cải. Bố mặc quần cộc, áo sơ mi cũ ngắn tay đã bạc màu rồi xách cái cuốc đi ra vườn không quên dặn em mang túi phân NPK theo.

Bố xách nước tưới vào gốc cây và rắc phân NPK xuống đất, cách gốc cây cỡ hai mươi xăng-ti-mét. Bố cuốc đất vun tròn xung quanh gốc rồi tưới nước lần thứ hai cho đất vừa thấm. Xong việc bón phân cho cây, bố vác cuốc ra khoảng đất trống. Chỗ ấy, bố đã cuốc lật từ mấy hôm trước nên bây giờ bố chỉ cần dùng cuốc băm và đập cho tơi đất. Tay bố vung lên hạ xuống theo nhịp cuốc rồi trở cán cuốc đập cho đất tơi nhuyễn. Bàn tay bố nắm chặt cán cuốc đưa lên hạ xuống nhịp nhàng, bắp tay của bố nối vồng lên. Bố vừa cuốc vừa đi giật lùi một lúc thì luống đất đã được băm tơi xốp. Bố dùng cái cào để cào cỏ ra. Em lấy kihốt cỏ đổ vào hố rác rồi vội vàng chạy lại xem bố gieo hạt cải. Bố mở gói hạt cải, khéo léo rắc đều lên luống đất. Sau đó, bố dùng bình hoa tưới nước lên luống đất. Bố tưới nhẹ và vừa đủ ẩm cho hạt cải nảy mầm, lên lá. Bố xoa hai tay vào nhau khoan khoái nói: “Thế là xong, vài hôm là có cải non ăn rồi con ạ!”. Em vâng dạ rồi phụ bố thu dọn thùng tưới, cuốc, ki vào nhà. Chiều chủ nhật trôi qua êm ả, dễ chịu.

Bố em đi làm suốt tuần nhưng vẫn tranh thủ những ngày nghỉ để trồng rau, chăm sóc vườn. Bố bảo đó là cái thú vui lành mạnh, tập thể dục nhẹ nhàng. Lao động trí óc ở công sở căng thẳng, bố em xem việc trồng cây là thú vui. Em sẽ giúp bố tưới nước và bắt sâu cho cải. Có luống rau sạch tự trồng, nhà em có rau ngon để ăn và có dịp để cả nhà vui vẻ lao động.

BÀI LÀM 3

(Tả ông em đang đọc báo)

Ông em là người say mê sách báo. Ông có một tủ sách lớn chiếm gần hết một bức tường phòng làm việc chung của gia đình. Sáng nào, ông em cũng đọc báo.

Ông em đã bảy mươi tuổi nhưng vẫn còn phong độ, khoẻ mạnh lắm. Da ông hồng hào dù có nhiều nếp nhăn đùn lại ở đuôi mắt, khoé miệng. Tóc ông đã có nhiều sợi bạc và dù đã già, làn tóc xoăn tự nhiên của ông vẫn gọợn sóng, rũ loà xoà xuống vầng trán rộng. Tia mắt ông  ấm áp, vui vẻ, có chút dí dỏm, trào lộng nên nhìn cứ như mắt biết cười. Lông mày ông to như con tằm, hơi cong cong làm cho đôi mắt của ông dịu dàng hẳn đi.

Buổi sáng mát mẻ dễ chịu. Ông tập thể dục, ăn sáng xong là ngồi vào ghế tựa đọc báo. Báo ông đọc là báo Công an Thành phố. Ông đeo kính vào, chăm chú xem trang bìa rồi bắt đầu đọc từng trang bên trong. Thỉnh thoảng, đôi kính trắng trễ xuống mũi, ông lại lấy ngón tay trỏ đẩy kính lên. Ông đưa mắt xem hình minh hoạ của các báo, gật gù biểu đồng tình. Khi ông đọc báo, phòng làm việc phải được giữ yên lặng. Chúng em vào phòng phải đi nhẹ nhàng, rón rén. Ông đọc hết từng trang báo, có lúc đọc nhanh phía sau, có lúc gật gù, có lúc chặc lưỡi lắc đầu. Khi ông đọc báo xong, ông để tờ báo lên bàn rồi nói với cả nhà: “Hôm nay, báo có nhiều tin hay đấy. Ông để báo trên bàn. Hồi nào các con thích xem thì xem nhé!”. Đáp lại lời ông thường lệ là mẹ thưa: “Dạ, con cảm ơn ba.”.

Ông vui vẻ đi ra hiên nhà ngắm mấy chậu hoa cảnh. Nắng lên cao một chút chiếu sáng loá mái tóc bạc của ông. Giữa những chậu cảnh, ông em ung dung, thư thái làm sao!

Đọc báo là thói quen tốt. Đọc báo hằng ngày giúp em cập nhật trông tin về nhiều mặt. Ở gia đình em, sau khi ông em đọc báo xong đến ba mẹ em đọc, sau rốt là hai anh em em. Ông em thích đọc báo và em cũng thích ngắm ông lúc ông đọc báo. Em yêu ông thật nhiều và mong ông khoẻ, sống lâu trăm tuổi. Lúc ấyông già nhiều đi, em sẽ đọc báo cho ông nghe.

BÀI LÀM 4

(Tả anh trai em đang học bài)

Mẹ sinh hai anh em em cách nhau đến mười tuổi nên khi em học lớp năm thì anh trai em đã học năm thức ba trường Đại học Bách Khoa Thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi kì nghỉ hè, anh em đều mang nhiều tài liệu ôn thi, tự học về. Anh em là người chăm học. Gần như hình ảnh chăm chỉ học tập của anh in sâu vào tâm trí em.

Sách của anh em rất nhiều, tài liệu các môn học quyển nào quyển nấy dày cộm. Cơm nước xong, anh ngồi chơi với cả nhà một lát rồi ngồi vào bàn học bài. Anh bật đèn bàn và mở máy vi tính. Dáng anh gầy gầy nghiêng mình trên bàn phím. Những sợi tóc mai loà xoà trước trán nên anh thường lấy tay hất tóc lên. Anh em có cái nhìn tư lự nhưng cương quyết. Hình như anh lúc nào cũng bận suy nghĩ về cách giải toán. Dưới vầng trán rộng, đôi mắt của anh đưa đi đưa lại theo dõi màn hình. Ánh đèn bàn chiếu sáng sống mũi cao, bè bè của anh, soi rõ đôi môi hình trái tim xinh xinh của anh. Anh tập trung học tập, lúc thì gõ phím, lúc dùng bút ghi chép, gạch xoá, tính toán. Ánh sáng của màn hình thay đổi theo nhịp gõ phím, tay anh thoăn thoắt lướt trên bàn phím. Công nghệ phần mềm là ngành mà anh theo học, là môn học mà anh yêu thích nhất, cũng là môn anh giỏi nhất trong tất cả các môn. Những ngón tay thon dài của anh lướt trên bàn phím, tiếng lốc cốc vang lên theo nhịp gõ nghe to hơn trong không gian yên tĩnh của căn nhà. Ngồi học chăm chú trong hai giờ liền, anh đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi đi ra hàng hiên hóng mát.Nghỉ ngơi một chút cho đỡ mỏi mắt, anh lại ngồi vào bàn. Dáng anh cần mẫn, chăm chỉ như chú ong thợ xây tổ. Anh đang xây từng viên gạch kiến thức cho mình để đủ năng lực phục vụ ngành Công nghệ thông tin mai sau.

Anh em cần cù học tập là tấm gương tốt để em noi theo. Trong bao nhiêu thăng trầm của gia đình, sự siêng năng học tập của anh chính làniềm an ủi của ba mẹ em. Anh thường tâm sự với em: “Bất cứ giá nào, anh phải đạt được ý nguyện: tốt nghiệp ra trường với bằng kĩ sư giỏi.”. Lời anh nói cùng chính là lời khuyên nhủ em học tập. Em hứa sẽ noi gương anh học tập giỏi, chuyên cần.

BÀI LÀM 5

(Tả mẹ em đang nấu ăn)

Chủ nhật hàng tuần, mẹ thường nấu một món ngon cho cả nhà thưởng thức. Phụ mẹ làm bếp, em được ngắm mẹ lúc mẹ nấu ăn.

Mẹ em còn trẻ, chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Hôm nay, mẹ mặc bộ đồ ngắn màu hồng nhạt rất xinh. Tóc mẹ vấn cao, búi gọn trong cái kẹp lưới có gắn nơ màu đen. Một lọn tóc mai gợn sóng loăn xoăn bên mái tóc mẹ làm mẹ thêm duyên dáng. Mẹ rửa sạch tay rồi bắt đầu nấu ăn.

Trước tiên, mẹ thái thịt ra từng mẩu nhỏ bằng con cờ rồi ướp gia vị cho thấm. Bàn tay thon dài của mẹ gọt, cắt, tỉa rau củ thành hình hoa, hình bướm. Mẹ hầm thịt trước rồi làm sốt cà chua. Gò má mẹ hồng lên vì hơi nóng của bếp. Mắt mẹ sáng long lanh, vui vẻ. Mẹ mỉm cười, tươi như hoa bảo em: “Trưa nay, mình ăn bánh mì ra-gu, một món ăn Tây đã Việt hoá.”. Mẹ vừa làm vừa giảng giải cho em cách ướp thịt. Trong lúc chờ thịt hầm mềm, em phụ mẹ nhặt rau sống. Từng lá nhỏ sau khi được ngâm trong nước rửa rau quả. Rửa rau lại bằng nước sạch kĩ lưỡng, mẹ quay rau cho khô nước rồi bảo em bày bàn ăn. Thịt trên bếp đã mềm, mùi thơm bốc lên thật hấp dẫn. Mẹ nêm nếm rồi gật gù: “Hầm với rau củ là vừa ăn.”. Tay mẹ trút chảo sốt cà chua vào thịt, mắt theo dõi váng cà chua nổi lên mặt nước hầm. Nồi thịt sôi vài dạo, mẹ bỏ rau củ vào tiếp và bảo em: “Con bày tô chén và bánh mì là vừa lúc đó.”. Mẹ vặn nhỏ lửa cho ra-gu sôi nhẹ và bày rau sống ra đĩa. Đĩa rau mẹ bày đẹp như đoá hoa xanh biếc có nhụy là màu trắng hơi xanh của dưa leo. Mẹ thăm chừng nồi ra-gu, mẹ xắn một mẩu khoai tây rồi tắt bếp. Món ăn mẹ nấu được múc ra tô chờ cả nhà. Em đi lên nhà mời ông và bố ăn trưa. Ra-gu mẹ nấu ngon thật. Mẹ làm bếp khéo ghê.

Bữa ăn gia đình đầm ấm, vui tươi là hạnh phúc của cả nhà. Mẹ em nấu ăn ngon nên cả nhà em thích ăn thức ăn do mẹ nấu hơn ăn ở nhà hàng. Thỉnh thoảng, để mẹ có thời gian dạo phố, nghỉ ngơi, bố đề nghị cả nhà ăn cơm tiệm một hôm. Mẹ vui vẻ đồng ý và thường chọn món ăn lạ để học cách nấu. Mẹ em rất thích nấu ăn. Em rất tự hào về tài nấu ăn của mẹ. Hằng ngày, nghe lời mẹ chỉ bảo, lớn lên em sẽ cố gắng nấu ăn ngon như mẹ.

Kết quả hình ảnh cho hinh anh cam on ban be

27 tháng 12 2017

a)  Đ

b)   S

c)    S

27 tháng 12 2017

a) Đ

b) S

c) S

26 tháng 12 2017

-Tảng sáng,vòm trời cao xanh mênh mông.

-Gió từ trên đỉnh núi tràn xuống thung lũng mát rượi

-Ngay thềm lăng, mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm.

-Chiều chiều,trên bãi cỏ đám trẻ chúng tôi hò hét nhau thả diều thi.

-Những con voi về đích trước tiên huơ vòi chào khán giả.

-Sóc Nâu chưa từng được quà của ong già Nô-en.

-Vài ngày sau,Chim Sẻ mang một lá thư xinh xắn tới cho Sóc Nâu.

-Ban đầu,những phát minh của ông không được không nhận.

Mình gạch ngang chủ ngữ và gạch trên đầu vị ngữ nha.

26 tháng 12 2017
  • Tìm chủ ngữ 

-Tảng sáng,vòm trời cao xanh mênh mông.

-Gió từ trên đỉnh núi tràn xuống thung lũng mát rượi

-Ngay thềm lăng, mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm.

-Chiều chiều,trên bãi cỏ đám trẻ chúng tôi hò hét nhau thả diều thi.

-Những con voi về đích trước tiên huơ vòi chào khán giả.

-Sóc Nâu chưa từng được quà của ong già Nô-en.

-Vài ngày sau,Chim Sẻ mang một lá thư xinh xắn tới cho Sóc Nâu.

-Ban đầu,những phát minh của ông không được không nhận.

  • Tìm vị ngữ

-Tảng sáng,vòm trời cao xanh mênh mông.

-Gió từ trên đỉnh núi tràn xuống thung lũng mát rượi

-Ngay thềm lăng, mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm.

-Chiều chiều,trên bãi cỏ đám trẻ chúng tôi hò hét nhau thả diều thi.

-Những con voi về đích trước tiên huơ vòi chào khán giả.

-Sóc Nâu chưa từng được quà của ong già Nô-en.

-Vài ngày sau,Chim Sẻ mang một lá thư xinh xắn tới cho Sóc Nâu.

-Ban đầu,những phát minh của ông không được không nhận.

26 tháng 12 2017

thích đối thơ chứ gì

ok

học thầy ko bằng học bạn

kb nha

26 tháng 12 2017

ko chồng dố mày có con