Có bao nhiêu cách tách các chất ra khỏi hỗn hợp
Bạn nào thi môn khoa học lớp 5 kì 2 rồi cho mk mượn đề
Mình k cho 10 cái
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có một thầy đồ hay trách vặt. Mộ hôm đang buổi học, có người đến xin phép thầy cho một học trò được nghỉ dở buổi học vì ở nhà có giỗ. Thầy liền cho em học trò ấy về ngay. Suốt ngày hôm ấy ai mời thầy đi đâu thầy cũng không đi. Thầy cầm chắc rằng, hôm nay sẽ được một bữa chén no nê, sao gia đình em học trò ấy lại không mời mình được!
Quái! Chờ đã hết ngày cũng không thấy ai đến mời. Tối đến ngoài trời mưa tầm tã, trong nhà thầy vẫn chong đèn, ngồi ngóng tin mời. Trời càng khuya, gió thổi càng lạnh, đợi mãi không thấy, thầy đồ phải tắt đèn đi ngủ. Tuy vậy, thầy vẫn không dám ngủ. Song đôi mắt của thầy đâu có theo ý muốn của thấy. Nó cứ ríu dần, ríu dần, thầy đồ đã ngủ mơ. Chợt có tiếng động rèm, thầy đồ giật mình thột dậy. Trong bụng tưởng như có cờ phất, thầy liền hỏi:
- Sao đến khuya thế con? Khuya thế?…
Mãi không có tiếng đáp lại. Thầy đồ thắp đèn lên xem, thì chẳng thấy ai cả, chỉ thầy một con chó lông ướt mẹp đang đứng cạnh rèm, cái đuôi ngoắt ngoắt, đôi mắt lấm lét nhìn chủ.
Thầy đồ bực quá, bụng bảo dạ: “Sáng mai phải cho thằng này bài học mới được! Ðồ tệ!”.
Sáng hôm sau, lớp học vẫn tiến hành như thường lệ, học trò đến lớp đông đủ. Ðang buổi học nghĩa, em học trò nọ giở sách ra, chỉ vào chữ thứ nhất của hàng đầu, bài thầy mới viết, hỏi thầy:
- Thưa thầy chữ gì đây?
- Chữ “tệ”.
Thầy cắt nghĩa luôn: “tệ là tệ”. Em học trò không hiểu ý thầy nên vẫn điềm nhiên học: “tệ là tệ”, “tệ là tệ”. Hỏi sang chữ thứ hai, thầy vẫn bảo đó là “tệ” và cũng cắt nghĩa “tệ là tệ”. Chữ thứ ba, thứ tư, thứ năm, thầy cũng bảo như vậy. Sang chữ thứ sáu, vừa nghe thầy nói đó cũng là chữ “tệ” xong, em học sinh ngơ ngác hỏi:
- Thưa thầy, tệ cả hàng phải không ạ?
Với giọng như ngậm roi trong miệng, thầy đáp:
- Phải, nhà mày tệ cả họ chứ không chỉ cả hàng đâu!!!
Một anh chàng làm nghề viết báo cho Công ty Cần phao ,Anh này có tật viết dài ,ngoằn nghèo.Giám đốc công ty thấy vậy bảo anh :
-Này cậu,cậu có thể viết ngắn gọn những bài báo được không ?
-Dạ được ! Anh nhân viên trả lời.
Ngày hôm sau trên tờ báo của Công ty Cần phao có viết:
Ông nguyễn văn A xóm mường xã Quỳnh thơm tho Huyện Bán Dò , quẹt diêm xem xăng xe honda còn hay hết.Nạn nhân chết,Hưởng dương 35 tuổi.
Chúc bạn học tốt ~
“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: "Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào"
Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!
Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời vời nhất trong cuộc đời em. Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi, xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng, vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
"Ai rằng công mẹ bằng non. Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn."
Miu là một bạn xinh xắn , luôn giúp đỡ người khác , ăn nói lịch sự nết na
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Câu 1: cho đoạn văn sau: '' tre ăn ở ...dân''. a) Xác định CN,CN (.) câu: ' Tre là cánh tay.. dân'' và cho bt thuộc kiểu câu j? b)chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ đc sử dụng trong đoạn thơ trên. Câu 2: đọc đoạn... '... Những động tác... dạ..' a) đoạn trích trên có trong văn bản nào? t/g là ai? b) đoạn văn mt cảnh j? qua cách mt đó giúp e hình dung về cảnh sắc của khúc sông nơi đây ntn? Câu 3: bên e, ... hãy tả lại ng` mà em yêu thương.
1. Năm 1967 tại Santa Monica , John Form, một bác sĩ, tặng vợ Mia trông đợi với một con búp bê sứ cổ điển hiếm hoi như một món quà cho đứa con đầu lòng của họ được đặt trong một bộ sưu tập búp bê trong vườn ươm của con gái họ.
Đêm đó, cặp đôi bị quấy rầy bởi âm thanh của những người láng giềng bên cạnh, Higgins, bị giết trong một cuộc xâm lược nhà. Trong khi Mia gọi cảnh sát, cô và John bị tấn công bởi những kẻ giết người của Higgins. Cảnh sát đến và bắn người đàn ông đã chết trong khi người phụ nữ tự sát bằng cách xé cổ họng của mình bên trong vườn ươm trong khi cầm con búp bê bằng sứ. Tin tức báo cáo xác định các kẻ tấn công là con gái Annapelle của Higgins, và bạn trai không xác định của cô, cả hai đều là một tín đồ.
Trong những ngày sau vụ tấn công, một loạt các hoạt động huyền bí xảy ra xung quanh nơi cư trú của Form. Sau đó, Mia sinh một bé gái khỏe mạnh. Cô và John đặt tên con là Leah. Gia đình thuê một căn hộ ở Pasadena và, sau khi tìm thấy con búp bê mà John đã bỏ đi kể từ vụ tấn công trước đó của Annabelle vào một trong các hộp của họ, một loạt các sự kiện huyền bí khác làm Mia và con gái của cô bị bệnh. Tối hôm sau, Mia bị ám ảnh bởi một sự hiện diện ác ý trong căn hộ của cô và tin rằng đó là ma của Annabelle. Trong cơn bão, Mia gặp một nhân vật bí ẩn trong tầng hầm của tòa nhà, người bắt đầu theo đuổi cô trước khi cô trốn thoát.
Mia gọi lại Thám tử Clarkin để thu thập thông tin về Annabelle và nhà văn hóa và biết rằng giáo phái có ý định triệu hồi những sinh vật siêu nhiên . Với sự giúp đỡ của người bán sách và người thuê nhà là Evelyn, Mia nhận ra rằng sự sùng bái thực hành thờ phượng ma quỷ , triệu hồi một con quỷngười theo sau gia đình sau khi họ chuyển đến căn hộ của họ để yêu cầu một linh hồn. Khi trở về nhà, Mia và Leah bị tấn công bởi con quỷ đã tiết lộ chính nó trong khi thao túng con búp bê. Mia và John liên lạc với linh mục giáo xứ của họ, Cha Perez, người thông báo với họ rằng ma quỷ đôi khi gắn bó với các vật vô tri vô giác như một lợi thế để hoàn thành mục tiêu của họ và linh hồn con người phải được cung cấp cho một mục đích. Không có bất kỳ hy vọng trừ quỷ ra khỏi con búp bê, Cha Perez quyết định lấy nó đi để tìm kiếm sự giúp đỡ từ Warrens để điều tra. Nhưng trước khi anh ta có thể vào nhà thờ, con quỷ mạo danh tinh linh của Annabelle tấn công anh ta và lấy con búp bê.
1. Vị linh mục phải nhập viện vào ngày hôm sau và khi John kiểm tra anh ta, Cha Perez cảnh báo rằng sau khi cảm nhận được sự hiện diện mạnh mẽ của nó, ý định thực sự của quỷ là yêu cầu linh hồn của Mia. Đêm đó, trong khi Evelyn đến thăm Mia, con quỷ sử dụng hình dạng vật lý của Cha Perez để lẻn vào căn hộ và bắt cóc Leah để đổi lấy linh hồn của mẹ cô. Để tha cho con gái mình, Mia cố gắng nhảy ra khỏi cửa sổ với con búp bê nhưng John đến kịp thời với Evelyn để ngăn cô lại. Evelyn quyết định tự mình lấy mạng sống ở Mia thay vì chuộc tội vì đã gây ra tai nạn xe hơi dẫn đến cái chết của cô con gái Ruby cách đây nhiều năm. Khi các hình thức được đoàn tụ, con quỷ và con búp bê biến mất.
Sáu tháng sau, con búp bê được mua từ một cửa hàng đồ cổ của một người mẹ như một món quà cho con gái Debbie, một trong những sinh viên điều dưỡng từ khúc dạo đầu của bộ phim đầu tiên .
Thương hiệu phim kinh dị về búp bê Annabelle cùng 2 vợ chồng nhà ngoại cảm Warren đều dựa trên những sự kiện có thật. Hai nhà điều tra hiện tượng siêu nhiên Ed và Lorraine Warren từng khẳng định búp bê Annabelle là nơi trú ngụ của một linh hồn tà ác.
Con búp bê nổi tiếng này hiện đang được bảo quản ở bảo tàng Ocult Warren ở Monroe, Connecut, Mỹ. Nó được đặt bên trong chiếc hộp gỗ, bên cạnh có cây thánh giá kèm theo dòng chữ cảnh báo: "Không được mở ra”. Sự rùng rợn của Annabelle đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà làm phim kinh dị.
Annabelle tại bảo tàng Ocult Warren ở Monroe, Connecut. |
Năm 1970, nữ sinh viên Donna nhận được món quà sinh nhật từ mẹ mình là một con búp bê Raggedy Ann đã lỗi thời. Ban đầu, cô và bạn cùng phòng Angie không hề để tâm gì đến con búp bê cho đến khi những hiện tượng kỳ quái liên tục xảy ra vài ngày sau đó.
Con búp bê có thể tự di chuyển qua các căn phòng dù không ai đụng vào. Donna còn phát hiện những mẩu giấy da ghi những dòng chữ nguệch ngoạc của trẻ con xuất hiện khắp trong ngôi nhà. Thậm chí, cả hai cô gái còn chứng kiến con búp bê ngồi đung đưa trên ghế hay tự đứng dậy trên đôi chân làm bằng vải.
Nhà ngoại cảm nổi tiếng Lorrain Warren. |
Nhận ra sự ma quái đến từ con búp bê, hai cô gái đã quyết định mời một bà đồng đến làm lễ gọi hồn. Cả hai được kết nối với linh hồn của Annabelle Higgins - là một bé gái 7 tuổi đã mất trong quá trình xây dựng căn nhà. Annabelle muốn được yêu thương và mong được ở bên Donna. Cảm thương trước số phận của Annabelle, Donna đã đồng ý và cho phép linh hồn cô bé nhập vào con búp bê. Tuy nhiên, kể từ đây mọi chuyện trở nên kinh hoàng hơn. Một người bạn nam tên Lou sau khi đến chơi nhà đã bị búp bê tấn công và cào rách bụng lẫn ngực.
Khi lờ mờ nhận ra linh hồn trú ngụ trong con búp bê không phải là của bé gái, Donna đã liên lạc với Cha xứ Cooke và được giới thiệu đến gặp vợ chồng nhà “trừ tà” Ed và Lorraine Warren. Hai bậc thầy tâm linh nhanh chóng đi đến kết luận con búp bê không bị ám mà chỉ là vật dẫn truyền để thực thể tà ác thao túng. Thực thể này không ám đồ vật mà hướng đến ám con người và Donna chính là mục tiêu của nó.
Annabelle sau đó đã bị niêm phong và đưa vào bảo tàng. Câu chuyện nổi tiếng của con búp bê được đưa vào loạt phim kinh dị kể về các phi vụ trừ tà của 2 vợ chồng nhà Warren.
Annabelle lần đầu tiên được xuất hiện trong phim The Conjuring (2013). Kịch bản của bộ phim được cố vấn bởi chính nhà ngoại cảm Lorraine Warren, do đó tác phẩm mô tả sát với những lời kể rùng rợn về con búp bê. Cùng với Valak, Annabelle được xem là nhân vật kinh dị khủng bố tinh thần khán giả nhiều nhất của vũ trụ phim The Conjuring.
Câu chuyện rùng rợn ngoài đời thực của búp bê Annabelle
Tháng 8 này, búp bê ma quái Annabelle sẽ trở lại với câu chuyện khởi nguồn. Trên những nghiên cứu về nguồn gốc của nó, nhà biên kịch Gary Dauberman đã phóng tác nên sự ra đời của Annabelle.
Đau khổ trước cái chết trẻ của đứa con gái, gia đình Mullins đã tìm cách liên lạc với linh hồn cô bé và đưa linh hồn vào trú ngụ trong chính con búp bê người chồng làm ra. Khi một cô nhi viện trong vùng bị hư hại, gia đình Mullins tốt bụng đã cho các đứa trẻ mồ côi đến ở nhờ. Tuy nhiên, tai họa khủng khiếp giáng xuống đầu những đứa trẻ khi linh hồn tà ác trong con búp bê trỗi dậy và lần lượ
Nhớ lại cái thời học sinh
Ngồi với thằng bạn “Hoài Linh” lắm mồm
Mình và nó rất lôm côm
Học thì không học cứ ôm nhau cười
Có lẽ ngừng chém gió thôi
Bài thơ này chém gấp 10 lần luôn!
Đi học cứ như đi buôn
Giáo viên nhắc nhở:”Cứ luôn cái mồm”
Nhưng mình được cái rõ khôn
Đến tiết Chủ nhiệm là ngồi im re
Cô Lý cao tựa cây tre
Ra đề giặt giẹo đố me nào làm
45 phút ngồi nói xàm
Em ngồi, em ngáp, em ngủ, làm chi
Cô Văn hay thích cho ghi
Chép lấy chép để tưởng đi luôn rồi
Cô Sử càng nghĩ càng kì
Rất hay đánh đố những gì đã xưa
Úi zời, cô Địa xin thưa
Mưa gió động đất chẳng thừa chẳng tha
Cô Hóa thì rất kêu ca
Hở ra nói chuyện là la là rầy
Cô Anh vóc dáng nhỏ gầy
Nhưng mà liếc mắt ,cả bầy im re
Học anh nói thật “thôi thôi”
Tiếng ta chửa hiểu, xin thôi tiếng người
Thầy NGUYÊN thể dục hay cười
Nhưng động 1 cái “mười vòng cho ta”
Thằng Phú ngồi cười haha
“Anh ra chạy nốt ,2 thằng chết chung ”
Thầy Toán cứ gọi lung tung
Đang yên như thế đùng đùng gọi tên
Lên bảng lắp bắp, rên rên: “Em đã ứ bít , còn kêu (em) làm trò”
Môn tin lúc nào cũng lo
Chẳng biết ổng lại cho ra đề gì
Thầy Sinh biết phải làm chi
“Bộ phận sinh dục, cứ hihi cười”
Cô giáo chủ nhiệm rất tươi
“Một tuần 8 lỗi ra ngoài quét sân”
4, 5 thằng rất chuyên cần
Hì hục quét suốt vẫn hoài quét sân!
Bài thơ chế ngày vui chúc mừng ngày 20/11 số 2
“Hai mươi tháng mười một
Đột ngột nhớ đến cô
Tiền không có xu mô
Mua cho cô lô gạo.
Bài thơ: Khỏi mời phụ huynh
“Mẹ ngồi, Mẹ khóc vì con
Con lừa dối Mẹ không mời phụ huynh
Điểm không Cô viết to đùng
Kèm theo trong ngoặc là không thuộc bài
Vậy mà con có biệt tài
Thêm trước số một thành ra điểm mười
Về khoe, Mẹ sổ báo bài
Để qua mặt Mẹ hằng ngày, hằng đêm
Hôm nay, Cô mời Mẹ vô
Mẹ vô, Mẹ tưởng, Cô khen con mình.
Con chị thiệt rất tài tình
Lừa Tôi, Gạt Chị … khỏi mời phụ huynh!
Thơ Chế 20/11: Về Lại Trường Xưa
Hôm nay về lại trường xưa
Vẫn không khí ấy, vẫn không gian này
Chỉ thầy cô đã khác xưa
Không đi xe máy toàn đi Lếch Xù
Thơ Vui Chế Ngày 20/11: Bóng Thầy Xưa
Chợt nhìn thấy bóng thầy xưa
Chạy đến dạ thưa chào thầy
Thầy cười nụ cười khi xưa
Thầy bảo em là đứa nào ở đây
Thơ Chế 20/11: Cắp Sách Đến Trường
Ngày ngày cắp sách đến trường
Ăn no, ngủ kỹ phiền lòng thầy cô
Hôm nay ngày của thầy cô
Em xin gửi lời xin lỗi đến cô với thầy
Thơ Chế Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11
Hôm nay ngày Nhà Giáo
Sửu nhi đầy hổ báo
Tấp nập thăm cô thầy
Không đứa nào chơi lầy
Trốn ở nhà để ngủ
Cô thầy đều đầy đủ
Chào đón đám sửu nhi
Ai cũng cười hí hí.
Thơ Vui Ngày 20/11 Hài Hước
Người ta đi họp thì vui
Còn tui đi họp tối thui trong lòng!
Sau khi diễn thuyết lòng vòng
Nhẹ nhàng từng bước “cái tròng” đưa ra
Quàng vào lên cổ mẹ cha
Đủ thứ các khoản nghe qua lạnh người.
Không ưng mà vẫn gượng cười
Họp xong tá hỏa thấy mười ông sao!
Thơ vui chế: Thầy cho lên ba lớp
Một học sinh rất thông minh
Đối đáp khoa học tài tình khỏi chê
Ông hiệu trưởng nọ cũng phê
Bảo Cô giáo đố vấn đề quanh ta
Cô giáo quay lại đố là: “Cái gì nó rộng thêm ra khi lấy chồng?”
Ông hiệu trưởng như trời trồng
Nhưng trò bình tỉnh như không có gì
Cái giường cô chứ còn chi
Cái gì càng nhỏ lại thì càng to?
Ông Hiệu trưởng lại lo lo
Con cua càng nhỏ càng to cô à!
Cái gì trong người cô nha
Quanh năm ẩm ướt nước ra không ngừng?
Ông Hiệu trưởng mặt đỏ phừng
Thưa cô cái lưỡi không ngừng ướt đâu.
Cái gì mềm ướt, nhựa dầu
Vào tay cô vuốt một đầu cứng luôn?
Ông hiệu trưởng mồ hôi tuôn
Thưa cô dầu móng tay… sơn ý mà!
Cái gì như quả chuối ta
Cầm vào một chút nước đà ướt mem?
Ông hiệu trưởng trán ướt nhem
Trò rằng đích thị cà rem cô à.
Ông hiệu trưởng tỉnh người ra
Rằng thầy tuyển thẳng lên ba lớp liền
Nảy giờ cô hỏi liên miên
Nhưng thầy chẳng đáp được nên câu nào.
Đúng là tuổi trẻ tài cao
Đối đáp như thế lẽ nào... lại sai????
Ai cho đáp án thứ hai
Như thầy hiệu trưởng nghĩ hoài đó thôi.
Bài thơ: Tự sự giờ thi lượng giác
Bắt đầu học giữa tháng ba
Thời gian học lượng đúng là hay ghê
Lúc mới học thấy ok
Học xong mới biết đánh đề dễ hơn
Đánh đề chỉ có số trơn
Lượng đây mang cả tâm hồn hồi quy
Hệ số có ý nghĩa gì?
Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhau
Biết thế chăm học sớm mau
Để bây giờ đỡ khổ nhau thế này
Đi thi lũ bạn cùng ngày
Đọc đề hì hục viết ngay số đề
Ngồi chơi đến mức chán chê
Ra ngoài mới biết mang về điểm 5
Điểm 5 cũng rất khó khăn
Với người ‘học giỏi’ như tôi thế này
Việc chấm bài cũng khổ thay
Tặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
Bài thơ: Đơn xin phép nghỉ học bằng thơ
Hôm nay em viết đơn này,
Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương
Em tuy vẫn nhớ lớp trường
Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.
Suốt đêm em sốt ly bì,
Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng
Việc học chắc phải tạm ngừng.
Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.
Bài ghi em sẽ chép liền
Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!
Bài thơ: Đôi lời phòng thi
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ
Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai
Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?
Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng
Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng
Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?
Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi
Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Tái bút: Em nộp giấy trắng và đây chỉ là vài lời mong
thầy cô chấm bài cảm thấy vui vẻ vì những gì em viết.
Em xin chấp nhận điểm 0 và học lại.
Bài thơ: Tâm trạng chờ chuông
Bỗng nhiên chẳng muốn chép bài
Thế là ngồi viết một vài câu thơ
Viết cho tới lúc hết giờ
Chuông reo được nghỉ vật vờ hành lang
Cuộc đời lắm lúc trái ngang
Đắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thay
Chuông đồng hồ cứ thế quay
Mà chuông chẳng đổ a cay…
Gió về trên những rặng keo
Bạn bè chăm chỉ gạ kèo ‘hép lai’
Vài đứa chăm chỉ chép bài
Còn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuông
Tri thức như gái…
Ăn vào không được mà buông chẳng đành
Thời gian xin hãy trôi nhanh
Vạn lần chuông đổ để anh ra trường
Trở về mảnh đất quê hương
Theo chân đàn vịt ra đường, ra đê
Sớm đi tối muộn lại về
Cái bằng vứt xó, đời phê…
Bài thơ: Những vần thơ ngẫu hứng giờ thi Toán
Hôm nay em không có tâm trạng làm toán đâu cô ơi.
Nổi hứng làm vài câu thơ cho cô nghe.
Hà Nội gió mùa, trời se lạnh
Đường phố trĩu nặng, lòng lâng lâng
Lâng lâng vì nhớ, chắc nhớ ‘gấu’?
Gấu ơi gấu ơi, về với ta!
Trời thu, sáng thứ năm buồn.
Thứ Tư, 08/11/2017 10:30
Tham khảo thêm
Bài viết mới nhất
Cuộc sống
Xem thêm Cuộc sống
Được xem nhiều
Thích trang để theo dõi trên Facebook
bn vào trang : bài giảng điện tử đó.có nhìu lắm.
năm trước mk tải 1 đề về để on thi ai ngờ chúng hết lun