Dưới dòng chảy dồn dập của thời gian, liệu có bao giờ, bạn dừng lại và tự hỏi mình, “ hạnh phúc” là gì mà người đời xem nó là ý nghĩa sống còn của suộc sống và luôn khao khát có được? “ Mỗi người đều có một lựa chọn sống cho riêng mình, miễn là hạnh phúc” ( Nghệ sĩ Thành Lộc). “Hạnh phúc” là gì? “ Hạnh phúc “ là một cảm xúc bậc cao của vui , thoả mãn, là cảm xúc tâm lý . Ở con người, nó mang tính nhân bản sâu sắc và thường chịu tác động của lý trí. Con người đều là những vị khách trọ của trần thế. Song, mỗi sinh linh lại là một nguyên bản độc đáo. Một bộ phim về cuộc đời thành công mỹ mãn là khi xem lại phim, cõi lòng của bạn có thể kiêu hãnh ngân vang bản nhạc “ hạnh phúc” ấy vì bạn đã sống theo cách của mình.Mỗi người sinh ra là một tinh tú tự do và ẩn chứa những huyền bí. Con người cũng vậy, ai cũng có cho mình “ quyền lựa chọn cách sống”. Đó là quyền được làm chủ, làm nhạc trưởng cho bản hoà tấu trong đời mình. Chúng ta không cần sống sao cho “ vừa lòng mát dạ” tất cả mọi người, chúng ta có khả năng và nghĩa vụ sống cho cuộc đời của riêng mình, dù là “ tin rằng mình đang hạnh phúc” hay “cần phải được đảm bảo bởi các điều kiện nhất định”. Sống vì mình, thoả mãn mưu cầu của mình để bản thân được thoải mái vui vẻ, miễn là không làm ảnh hưởng, tổn hại đến người khác, cộng đòng chung. “ Hạnh phúc “ đôi khi còn là khái niệm đơn giản hơn chúng ta nghĩ. Chúng ta cứ vội chạy theo những điều xa hoa, phức tạp, phức tạp hoá những điều vốn là giản đơn. Đối với một ai, “ hạnh phúc” là mua được một căn nhà thật lớn, hay trở thành “ ông nọ bà kia” hay “ hạnh phúc” còn là có thật nhiều tiền,” điều kiện nhất định”. Nhưng, hạnh phúc cũng có thể đơn giản là có được một cơ thể lạnh lặn như bao người, là được đến trường, là có một bữa cơm , dù là cho có đạm bạc. Như hạnh phúc của nàng hậu  H’hen Niê là từ buôn làng bước lên vũ đài nhan sắc quốc tế, can đảm tháo gỡ định kiến , can đảm “ lựa chọn cách sống cho riêng mình” để có được hạnh phúc như mình mong muốn. “ Hạnh phúc” đôi khi cũng là sự cổng hưởng giữa người với người. Trải nghiệm của chúng ta bắt nguồn từ sự “ tự thân”, nhưng nó không phải là sự chiêm nghiệm một cách hoàn toàn “ đơn thân”. Nếu chỉ sống bằng tư duy của bản thân, không chịu tiếp nhận những góp ý chân thành từ người xung quanh , ta sẽ mãi là chú ếch ngồi đáy giếng với thế giới và tầm nhìn nhỏ hẹp. Ngắm nhìn bầu trời đem huyền bí và tĩnh mịch, bạn thấy gì? Vầng trăng thật toả sáng nhưng nó sẽ thật cô độc nếu vắng bóng những vì sao nhỏ bé. Màn đêm chỉ tràn đầy sinh khí khi có sự cộng hưởng của trăng, sao và những cơn gió nhẹ nhàng. Con người cũng chỉ tìm được cái kết viên mãn nhất khi hiểu rõ mối liên kết giữa mình với đời. Hạnh phúc đâu chỉ ôm trọn cho riêng mình mà còn là cho cộng đồng. Sống theo cách thức của mình nhưng cũng đừng để bản thân khuất bóng sau cung đường bất thiện, đừng để “ bản ngã” ích kỷ và ái kỷ, xâm chiếm linh hồn và thể xác của bạn. Đối diện với trùng trùng điệp điệp hững thanh âm ồn ả, khó đoán và khó hoà nhịp ta hãy dành thời gian để soi lại mình. Để hiểu rằng cuộc sống diễn ra ở đây, không phải ở nơi khác, chính trong cách bạn cảm nhận, chứ không phải trong ánh nhìn của người khác. Tìm cho mình lối sống lành mạnh và phù hợp với bản thân chính là cách ta chiếm lĩnh được hạnh phúc.

                                                                     “ Hạnh phúc ơi! Hạnh phúc ở thật gần

                                                                       Nhưng không phải ai cần đều có được

                                                                      Cuộc đời có những điều không ai biết trước

                                                                      Hạnh phúc trong tay lại bước xa dần “

                                                                                                                               ( Hạnh phúc thật gần )