Cuộc sống của chúng ta phải chăng đã quá vội vã bước đi, quá vội vàng nhìn nhận vấn đề một cách tiêu cực mà không muốn tìm kiếm đường đi tốt hơn. Khi bước ra ngoài xã hội phải bon chen với nhiều điều mới mẻ lạ lẫm. đôi khi gặp một vài chuyện khiến bạn không được như ý muốn, bạn thường xuyên đổ lỗi cho hoàn cảnh xung quanh, đổ lỗi cho người khác mà rất hiếm khi tự nhận thức thức tỉnh bản thân mình phải lạc quan nhìn nhận mọi thứ. Bức hình trên đã gợi ra cho tôi rất nhiều suy ngẫm về những cách giải quyết vấn đề trong cuộc sống của con người ngày nay. Thay vì vứt chiếc chậu cây sứ bị vỡ , mua một cái mới y nguyên thì người đó đã trang trí chiếc chậu cây này một cách hoàn toàn mới mẻ và riêng biệt, không cảm thấy buồn bã tức giận và rất lạc quan giải quyết sự việc một cách thông minh.   

            Con người là một loài sinh vật thật kỳ lạ và ngay cả chính bản thân mình tôi cũng không sao hiểu hết được chính mình. Tại sao nhiều khi chúng ta cứ quanh quẩn, suy nghĩ bực bội về một số chuyện đã lỡ đã qua mà không tích cực sống tốt hơn để nhìn thấy hi vọng ánh sáng phía trước. Cứ cố chấp một vài chuyện mình không điều khiển được và không nhẹ nhàng bỏ qua cho cuộc đời thanh thản hơn. Cuộc sống không phải chuyện gì bản thân mình điều khiển, chỉ huy mà đôi khi cần lạc quan để nhìn nhận mọi góc nhìn một cách sáng tạo và thông minh. Không phải đường nào cũng là đường cụt và thất bại cũng có nghĩa là mất hết tất cả. Đã có một lần rảnh dỗi, cầm tờ lịch đọc một vài danh ngôn, khuyết danh có một câu nói khiến tôi thấy rất ấn tượng " Người bi quan luôn tìm thấy khó khăn trong mọi cơ hội. Người lạc quan luôn nhìn được cơ hội trong từng khó khăn", Chính vì vậy sự lạc quan lan tỏa ra trong bức hình về chậu cây bị vỡ trên luôn có một vẻ đẹp tiềm ẩn khiến chúng ta vui vẻ, lạc quan có thể ngồi cả giờ để nghiềm ngẫm tìm được ngọn nến đã thổi tắt về sự lạc quan đã dần bị dập tắt trong nội tâm.

       Bạn biết không, khi trải nghiệm nhiều điều xung quanh của cuộc sống, bạn sẽ nhận thấy bản thân mình thật nhỏ bé, đặc biệt đứng giữa biển người, sẽ chẳng ai hoàn toàn nhận ra bạn nếu bạn có sự khác biệt rõ rệt trên đôi mắt và hành động của bạn. Hãy sống lạc quan tích cực nên để cho dù bạn có xa xôi đến bạt ngàn, vẫn luôn có người nhận ra bạn từ một vài hành động vui vẻ khiến cho người đó thoải mái. Cây luôn hướng về ánh sáng, con người luôn hướng đến tương lai vì vậy đừng rũ bỏ bản thân mình quá sớm dù biết trước được sự thất bại bạn không mong muốn sẽ xảy ra. Như kỳ thi cấp ba vừa rồi ở tỉnh Hưng Yên tôi, có nhiề bạn đã thấy rất bi quan khi biết mình không đủ điểm để đỗ dù đã rất nỗ lực cố gắng học tập. Biết được không đỗ được trường công lập thì sao chứ, vẫn còn rất nhiều trường khác mở rộng cánh cửa chào đón bạn và cho bạn một hướng đi là cùng đỗ vào trường đại học. Dù con đường có gồng ghềnh và có nhiều trắc trở nhưng khi bạn luôn lạc quan mỉm cười thì bạn sẽ sống tốt hơn những người xung quanh bạn. Ngay cả tôi, khi xưa không tin tưởng vào mình, nghĩ mình sẽ trượt cấp ba nhưng tôi vẫn lạc quan ôn tập học hành vừa chơi vừa học như bạn bè luôn cho rằng bản thân mình học vào nơi nào cũng được miễn sao là vui vẻ và thật ngạc nhiên tôi đã nhận được kết quả rất cao trong kì thi dù muốn vào trường nào học cũng thừa rất nhiều điểm để đỗ. Ấy vậy mới nói, cuộc sống tương lai của bạn đôi khi còn thể hiện rất rõ qua cách nhìn, thái độ sống của bạn hằng ngày. 

         Alexander Graham Bell đã từng nói rằng" Khi một cánh cửa đóng lại, cánh cửa khác sẽ mở ra. Nhưng chúng ta thường nhìn cánh cửa đã đóng đầy luyến tiếc đến nỗi chúng ta không nhìn thấy cánh cửa khác đã mở ra cho chúng ta." Đúng vậy, bạn có nhứ thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký không? Thầy đã bị liệt cả hai tay, phải viết bằng chân nhưng thứ  khiến ta khâm phục ở thầy sự sự kiên cường và lạc quan trong cách sống. Nếu thầy từ bỏ ngay từ lúc biết mình bị liệt tay không lạc quan chăm chỉ luyện chữ bằng chân thì có lẽ số phận của thầy đã hoàn toàn khác là một người vô danh không ai biết tới. Vậy nên tại sao bạn cứ chăm chăm chỉ nhìn nhận vào khuyết điểm và không nhìn những ưu điểm ở bản thân. Sẽ thật khó khăn khi viết những chương tiếp của cuộc đời mình nếu cứ đọc mãi ở những chương trước, một sự tích cực lạc quan nho nhỏ đôi khi sẽ thay đổi cả con người bạn.

          Bên cạnh đó, dù bạn có giữ cho mình được sự lạc quan nhưng hãy có điểm dừng bởi đó cũng là khuyết điểm nếu bạn quá lạm dụng. Bạn có thể khóc nếu như thấy buồn, có thể tâm sự với một người đáng tin cậy khi gặp một chuyện bất lực mà mình không tìm thấy hướng đi. Lạc quan là tốt nhưng đừng để nó làm cái cớ để bạn không chịu tích cực xông pha những vẻ đẹp của cuộc sống thay vì cứ bình thản để cuộc đời mình bình yên như một đường thẳng không có gai góc, lẳng lặng như vậy sống đến cuối đời. Bạn tôi ơi, lạc quan là một thái độ sống rất cần thiết trong cuộc sống nhưng để vận mệnh cuộc đời của bạn có được thành công rực rỡ, bạn phải là người có tầm nhìn xa, lạc quan với những người cứng đáng nhận được niềm vui năng lượng của bạn.

 Dù cuộc sống có ra sao tôi vẫn mong rằng bạn sẽ giữ được một chút lạc quan trong người để đôi khi có thể ứng phó được những khó khăn trước mắt. Như búc hình trên, chỉ một chút lạc quan, thông minh khéo léo, bạn có thể viết ra được một cuộc đời đầy những vẻ đẹp mà cuộc sống đã không ban tặng sẵn cho bạn.