Cuộc sống thực sự sẽ có lúc rất bế tắc, rất khốn đốn để kiểm tra sự nhẫn nại, sự trưởng thành trong mỗi con người.  Và rồi  “Sau cơn mưa trời lại sáng” sự nhiệt huyết của con người sẽ lại được đền đáp bằng những thành quả không gì so sánh bằng. Nhưng không phải bất kì ai gặp phải khó khăn đều có thể vượt qua, có những người chỉ gặp một chút “sóng gió” đã bỏ cuộc như một người thất  bại, ngược lại cũng có những người dù chỉ còn một hơi thở cuối cùng họ cũng giữ vững niềm tin rằng sẽ làm được rồi họ quyết chí đến lúc nào thành công. Những vấn đề được chia làm nhiều kiểu khác nhau từ nhỏ đến to, từ tự bản thân tạo ra đến người khác tạo ra cho bản thân,… Nhưng đều chung một điểm là những điều này đều làm cho con người trưởng thành hơn. Đó là lẽ đương nhiên sẽ xảy ra của mỗi con người trong cuộc sống.

Nhìn bức tranh em cảm nhận được rằng con người trong tranh rất nhỏ bé thể hiện cho tầng lớp thấp kém trong xã hội, những con người không có quyền lực luôn bị sự thống trị của tầng lớp thượng lưu, tư sản. Để ý thêm có một chiếc ghế, một tách trà và một cái ly đây chính là những vật dụng thân thuộc với thời gian rảnh, thời gian nhàn hạ để giải sầu vậy mà cả một chiếc giày to lớn của người có quyền lực muốn giẫm đạp để con người nhỏ bé, cuộc sống bình yên của họ. Có phải người có quyền lực muốn làm gì cũng được?

Một bức tranh toàn tông màu tối nhưng dưới đế giày của người quyền lực lại được tô màu bầu trời phải chăng người có quền lực đã áp bức cho những con người nhỏ bé bị thu hạn cả bầu trời – thứ được mẹ thiên nhiên tạo hóa cho tất cả mọi người. Từ sự thống trị về quyền lực, kinh tế, tạo hóa,… mọi thứ trên đời đều là của người có quyền lực?

Bên cạnh đó ta nhận thấy rằng, dù đã bị dồn đến bước đường cùng hay chỉ còn sống không được bao lâu thì ông vẫn vẽ tranh lên đế giày một màu sắc sinh động, ông muốn dung cả những phút cuối đời cũng mang cho đời một màu sắc sinh động, một niềm lạc quan mãnh liệt.

Tôi ước thế giới này không còn khổ đau…

Tôi ước thế giới này ai cũng yên bình, không còn nước mắt…

Tôi ước thế giới ai cũng mạnh mẽ để vượt qua khó khăn….

Nhưng có lẽ mọi con đường dù dẫn đến đâu vẫn sẽ luôn có những khó khăn nhưng hơn hết chúng ta sẽ thật lạc quan để mọi nỗi sợ, nỗi thất bại sẽ phải rời đi vì không thể làm gì được chúng ta. Con người là của cải lớn nhất của xã hội.