K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 11 2016

tui cũng tên là thùy linh nè k cho tui nhé rồi tôi kết bn 

17 tháng 11 2016

1000 nhe chuc ban hoc gioi

14 tháng 2 2022

2 nha bạn

14 tháng 2 2022

TL:

1+1=2

HT

19 tháng 7 2018

Doctor

Nurse

Teacher

Engineer

Waiter

Waitress

Deginer

Chef

Vendor

Employees

19 tháng 7 2018

Vietnam

Malaysia

Singapore

Thailand

Laos

England

America

Brazil

Canada

Australia

18 tháng 11 2021

................

17 tháng 3 2022

10*10 = 100 k giúp mình với kb nha

17 tháng 3 2022

Your dog is smaller than my dog.

28 tháng 5 2021

Có bao giờ những thứ vô tri vô giác xung quanh chúng ta lại biết nói lên lời không? đó quả là một điều kì diệu và lạ thường cứ như có phép thuật vậy. Em đã không tin vào mắt mình khi bắt gặp cuộc trò chuyện giữa những đồ dùng học tập của em ngày hôm nay.

Em ra ngoài và khi trở lại và tình cờ nghe thấy cuộc nói chuyện của chúng. Ban đầu em không tin vào mắt mình khi nhìn thấy chúng nói chuyện với nhau, em chỉ nghe chúng nói qua cánh cửa phòng của mình.

Bút chì lên tiếng:

- Mình thật hạnh phúc khi được cô chủ quan tâm và bảo vệ, hãy nhìn mình này vẫn mới làm sao không một vết xước.

Quyển vở lên tiếng:

- Cậu cũng hãy nhìn mình đi, mình vẫn mới như ngày nào còn được cô chủ ưu ái khoác cho lớp băng dính ngoài mép vở cho đỡ lát và cong… mình tự tin khoe với những bạn vở khác cùng bàn.

Bút chì lại cất lời:

- Nhưng thời gian mình ở với cô chủ đã lâu rồi, mình được ở với cô chủ trước cậu nên cậu mới hơn mình thì chẳng có gì là thắc mắc cả.

Vở lại lên tiếng:

- Ừ, thì cho là vậy đi. Nhưng ít ra chúng ta đều được cô chủ yêu quý và bảo vệ. Không giống như những người bạn khác của cô chủ.

Bút chì đáp lại:

- Bạn nói đúng, cái bạn bút chì gần mình cũng vậy, thân hình đâu mà xước rồi lại long sòng sọc à! Xấu xí lắm

Bút chì và vở nói chuyện vui vẻ với nhau mà không để ý xem cây thước kẻ đang ngồi buồn bên cạnh. Thước kẻ chỉ lẳng lặng quan sát những người bạn khoe về diện mạo của mình mà không nói gì.

Lúc này bút mới lên tiếng:

- Này bạn thước sao bạn im lặng vậy? Bạn thấy cô chủ chăm sóc bảo vệ bạn ra sao?

Vở đáp lại:

- Bút chì cậu không thấy thân hình cậu ấy sứt mẻ vậy sao còn hỏi?

Thước lên tiếng:

- Không cô chủ đối xử rất tốt với mình, chẳng qua thời gian trôi đi chẳng có gì gọi là vẹn nguyên cả. Tôi ở với cô chủ từ khi cô ấy bắt đầu đi học đến bây giờ cũng đã mấy năm trời thân xác tôi vẫn còn nguyên vẹn chẳng qua thời gian trôi cũng phải bị sứt mẻ, nhưng cảm ơn cô chủ đã coi tôi là người bạn tốt luôn luôn cho tôi đi bên cạnh cô ấy.

Nghe xong câu chuyện, em cảm thấy thật hạnh phúc. Qua đó cho thấy, chúng ta cần phải biết gìn giữ những gì mình có, phải biết nâng niu và bảo vệ chúng cẩn thận vì chúng gắn liền với cuộc đời học sinh mỗi người và là những người bạn tốt của ta.

23 tháng 1 2016

mìnhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh

23 tháng 1 2016

mk hết  lượt rùi bạn 

bạn còn ko kết với mk nha 

16 tháng 3 2018

60 : 2 = 30

30 : 6 = 5

10 : 2 = 5

16 tháng 3 2018

60 : 2 = 30

30 : 6 = 20

10 : 2 = 5

các tác giả là: Tô Hoài, Nguyễn Hoàng, Hồng Thùy, Hồ Chí Minh

Phạm Đình Ân

Định Hải

Tố Hữu

Nguyễn  Đình Thi

Nguyên Đình Ảnh

Trần Đăng Khoa

mik nhớ z thoi 

hok tốt

@Thuu

21 tháng 12 2016

bn đc đi thi à

22 tháng 12 2016

sorry mik ko nhớ câu nào hết