K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trong một vùng quê nhỏ, nơi mà thiên nhiên phô diễn sự biến đổi tuyệt vời qua mùa đông và mùa xuân, có một cây Phượng già đứng lặng lẽ tại góc phố. Cây Phượng già này đã trải qua nhiều mùa đông, chứng kiến sự êm đềm của cảnh vật khi tuyết phủ trắng khắp xung quanh, và cũng cảm nhận được nhịp sống mới mẻ của mùa xuân khi cây cối khoe sắc.

Ông Già Mùa Đông là một người đàn ông có bộ râu dày và mái tóc bạc phơ, luôn mặc một bộ áo len dày cả trong những ngày đông lạnh giá. Ông sống một cuộc sống đơn giản, ở bên ngoài thị trấn, chỉ có một căn nhà nhỏ nhắn, nơi ông đã chứng kiến nhiều mùa đông trôi qua.

Nàng - Tiên Mùa Xuân là biểu tượng của sự tươi mới và sinh sôi. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà như tia nắng mùa xuân, mắt sáng ngời và nụ cười ấm áp. Mỗi khi cô ấy xuất hiện, mùa xuân lại đến, đem theo niềm vui và hy vọng cho mọi người.

Vị Thần Thời Gian là người duy nhất có khả năng điều khiển sự biến đổi của thiên nhiên. Ông ta là người kiểm soát sự luân chuyển của thời gian và mùa vụ, làm cho mọi thứ luôn đi đúng lịch trình và theo đúng quy luật của tự nhiên.

Trong một ngày đông giá rét, Ông Già Mùa Đông đang ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra phố phường phủ đầy tuyết trắng. Cây Phượng già đứng lặng lẽ ở góc phố, lá cây đã rụng hết, chỉ còn lại những cành cọp và khung cảnh vô cùng trống vắng. Ông Già Mùa Đông nhìn thấy mình giống như cây Phượng già, lạnh lùng và cô đơn giữa cảnh vật đông giá.

Nhưng một ngày nọ, khi nắng mùa xuân bắt đầu lên cao, Tiên Mùa Xuân xuất hiện. Cô ấy vẻn vẹn với bông hoa tươi sáng và màu xanh mơn mởn của cỏ cây mới nảy nở. Cô ấy đi qua góc phố, cảm nhận được sự cô đơn của cây Phượng già và ông Già Mùa Đông.

Vị Thần Thời Gian, nhìn thấy tình cảm này, quyết định cho phép một phép màu xảy ra. Ông dịp ra lệnh cho một cơn gió nhẹ mang theo hơi ấm của mùa xuân. Cây Phượng già bắt đầu mọc nụ và lá, một lượng nhựa sống mới chảy qua từng cành cây, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên sống động hơn bao giờ hết.

Từ đó, mỗi năm, khi mùa đông rời đi và mùa xuân đến, cây Phượng già lại được hồi sinh, mang lại niềm hy vọng và sự tươi mới cho cả thị trấn, và ông Già Mùa Đông cũng không cảm thấy cô đơn nữa, vì có sự hiện diện của Tiên Mùa Xuân và sự biến đổi kỳ diệu của thiên nhiên.

10 tháng 4

hay quá bạn ơi

Phần II. Đọc đoạn trích và thực hiện các yêu cầu. (4,0 điểm) Câu 1. Xác định nội dung của đoạn trích. (0,5 điểm) Câu 2. Cụm từ in đậm trong đoạn trích thực hiện phép liên kết nào? (0,5 điểm) Câu 3. Em hiểu “hoàn cảnh nghiệt ngã” là gì? Tại sao nó lại có thể nhấn chìm con người? (1,0 điểm) Câu 4. Từ ý nghĩa đoạn trích kết hợp với hiểu biết xã hội, hãy viết đoạn văn có độ dài khoảng 2/3 trang...
Đọc tiếp

Phần II. Đọc đoạn trích và thực hiện các yêu cầu. (4,0 điểm)

Câu 1. Xác định nội dung của đoạn trích. (0,5 điểm)

Câu 2. Cụm từ in đậm trong đoạn trích thực hiện phép liên kết nào? (0,5 điểm)

Câu 3. Em hiểu “hoàn cảnh nghiệt ngã” là gì? Tại sao nó lại có thể nhấn chìm con người? (1,0 điểm)

Câu 4. Từ ý nghĩa đoạn trích kết hợp với hiểu biết xã hội, hãy viết đoạn văn có độ dài khoảng 2/3 trang giấy thi trình bày suy nghĩ của em về ý kiến: “Trong cuộc sống, lạc quan là liều thuốc tinh thần giúp chúng ta vượt lên mọi khó khăn, thử thách”. (2,0 điểm)

Bài đọc:

        Hoàn cảnh nghiệt ngã tưởng chừng đã có lúc nhấn chìm tôi. Hơn ai hết, tôi từng muốn tự tử, và tôi đã từng rất nhiều lần bỏ cuộc. Nhưng cuối cùng, tôi đã can đảm đứng dậy sau hàng ngàn lần ngã... Thường thì chúng ta cứ tự nhủ rằng mình không đủ thông minh hoặc không đủ hấp dẫn, hoặc không đủ tài năng để theo đuổi những ước mơ. Chúng ta tin những gì người khác nói về chúng ta, hoặc tự đặt ra những giới hạn cho bản thân. Tồi tệ hơn, khi bạn tự coi mình là một người vô giá trị, nghĩa là bạn đang đặt ra ranh giới cho những điều kì diệu. Cho dù những thách thức mà bạn đang phải đối mặt là gì đi nữa, cho dù những thách thức ấy có khốc liệt, nghiệt ngã đến mức nào đi chăng nữa, tôi cũng mong bạn hãy tin tưởng và cảm thấy như vậy về cuộc sống của chính mình.

(Cuộc sống không giới hạn, Nick Vujivic, First New)

0
Phần I. Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu. (6,0 điểm) Chân phải bước tới cha Chân trái bước tới mẹ Một bước chạm tiếng nói Hai bước tới tiếng cười Người đồng mình yêu lắm con ơi Đan lờ cài nan hoa Vách nhà ken câu hát Rừng cho hoa Con đường cho những tấm lòng Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời. (Ngữ văn 9, tập 2, NXB Giáo dục) Câu 1. Đoạn thơ trích trong...
Đọc tiếp

Phần I. Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu. (6,0 điểm)

Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.

(Ngữ văn 9, tập 2, NXB Giáo dục)

Câu 1. Đoạn thơ trích trong bài thơ nào? Của ai? Em hiểu gì về cách gọi “người đồng mình” của tác giả? (1,0 điểm)

Câu 2. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong hai câu thơ: “Rừng cho hoa/Con đường cho những tấm lòng”. (1,0 điểm)

Câu 3. Hai câu thơ “Rừng cho hoa/Con đường cho những tấm lòng” gợi cho em nhớ tới câu thơ nào trong chương trình Ngữ văn lớp 9 cũng nói về sự bao bọc và nuôi dưỡng của thiên nhiên với con người? Chép chính xác câu thơ đó và cho biết tên bài thơ. (0,5 điểm)

Câu 4. Dựa vào phần đã trích dẫn, hãy viết đoạn văn nghị luận khoảng 10 - 12 câu theo cách lập luận tổng - phân - hợp để làm rõ cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người. Trong đoạn văn có sử dụng câu ghép và phép thế (gạch chân và chú thích rõ). (3,5 điểm)

0
9 tháng 4

gg

8 tháng 4

lên gg nha

8 tháng 4

oki

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Đọc văn bản và trả lời câu hỏi.  Câu 1. Xác định các phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản. Câu 2. Em hiểu thế nào về hình ảnh “vết nứt”? Câu 3. Tìm và chỉ ra 2 phép liên kết được sử dụng trong văn bản. Câu 4. Em có đồng tình với quan điểm của tác giả: “tại sao mình không thể học loài kiến nhỏ bé kia, biến những trở ngại, khó khăn của ngày hôm...
Đọc tiếp

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm)

Đọc văn bản và trả lời câu hỏi. 

Câu 1. Xác định các phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản.

Câu 2. Em hiểu thế nào về hình ảnh “vết nứt”?

Câu 3. Tìm và chỉ ra 2 phép liên kết được sử dụng trong văn bản.

Câu 4. Em có đồng tình với quan điểm của tác giả: “tại sao mình không thể học loài kiến nhỏ bé kia, biến những trở ngại, khó khăn của ngày hôm nay thành hành trang quý giá cho ngày mai tươi sáng hơn!” không? Vì sao?

Bài đọc:

VẾT NỨT VÀ CON KIẾN

      Khi ngồi ở bậc thềm trước nhà, tôi nhìn thấy một con kiến đang tha chiếc lá trên lưng. Chiếc lá lớn hơn con kiến gấp nhiều lần.

      Bò được một lúc, con kiến chạm phải một vết nứt khá lớn trên nền xi măng. Nó dừng lại giây lát. Tôi tưởng con kiến hoặc là quay lại, hoặc là sẽ một mình bò qua vết nứt đó. Nhưng không. Con kiến đặt chiếc lá ngang qua vết nứt trước, sau đó đến lượt nó vượt qua bằng cách vượt lên trên chiếc lá. Đến bờ bên kia, con kiến lại tha chiếc lá và tiếp tục cuộc hành trình.

      Hình ảnh đó bất chợt làm tôi nghĩ rằng tại sao mình không thể học loài kiến nhỏ bé kia, biến những trở ngại, khó khăn của ngày hôm nay thành hành trang quý giá cho ngày mai tươi sáng hơn!

      (Theo Hạt giống tâm hồn, tập 5,

NXB Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, 2013)

1
NG
8 tháng 4

Câu 1. Phương thức biểu đạt: Tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm.
Câu 2. Hình ảnh “vết nứt” tượng trưng cho:
- Trở ngại, khó khăn trong cuộc sống.
- Thử thách mà mỗi người cần vượt qua.
Câu 3. Hai phép liên kết được sử dụng trong văn bản là "Khi" và "Nhưng không".
Câu 4. Em không đồng tình với quan điểm của tác giả. Em có thể cho rằng việc học hỏi từ con kiến là một ý tưởng sáng tạo và động viên, nhưng không thể áp dụng hoàn toàn vào mọi tình huống trong cuộc sống. Đôi khi, những trở ngại và khó khăn có thể quá lớn hoặc phức tạp để chỉ cần "biến thành hành trang quý giá cho ngày mai tươi sáng hơn".

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi. Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn trích. Câu 2. Xác định khởi ngữ trong câu sau: Đối với họ, mục tiêu chưa chắc là điều họ quan tâm, cái họ quan tâm hơn chính là phương thế để đạt đến mục tiêu trong cuộc sống. Câu 3. Vì sao tác giả cho rằng: Những người không bao giờ chấp nhận sống trong thân phận “tầm gửi”...
Đọc tiếp

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm)

Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi.

Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.

Câu 2. Xác định khởi ngữ trong câu sau: Đối với họ, mục tiêu chưa chắc là điều họ quan tâm, cái họ quan tâm hơn chính là phương thế để đạt đến mục tiêu trong cuộc sống.

Câu 3. Vì sao tác giả cho rằng: Những người không bao giờ chấp nhận sống trong thân phận “tầm gửi” chỉ tự hào với những gì do chính bản thân họ làm ra và đạt đến.?

Câu 4. Từ nội dung đoạn trích, hãy rút ra bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân.

Bài đọc:

​      Khi nói đến ước mơ của mỗi người thì điều đầu tiên cần phải xác định đó không phải là những mong ước viển vông mà chính là mục đích con người đặt ra và cố gắng phấn đấu để đạt đến trong cuộc đời mình.

      Đồng thời một yếu tố cũng hết sức quan trọng là cần phải xác định cách thức để đạt được mục đích đó, bởi không ai trong cuộc đời này lại không muốn đạt đến một điều gì đó. Sự khác biệt chính là ở phương thức thực hiện, cách thức đạt đến ước mơ của mỗi người và điều này sẽ quyết định “đẳng cấp” về nhân cách của mỗi người.

       Có người đi đến ước mơ của mình bằng cách trung thực và trong sáng thông qua những nỗ lực tự thân tột cùng. Đây là những người có lòng tự trọng cao và biết dựa vào sức của chính mình, tin vào khả năng của chính mình và sự công bằng của xã hội. Đối với họ, mục tiêu chưa chắc là điều họ quan tâm, cái họ quan tâm hơn chính là phương thế để đạt đến mục tiêu trong cuộc sống.

      Chính vì vậy họ là những người không bao giờ chấp nhận sống trong thân phận “tầm gửi”, trở thành công cụ trong tay người khác hay giao phó tương lai của mình cho người khác. Sở dĩ như thế là bởi họ chỉ tự hào với những gì do chính bản thân họ làm ra và đạt đến, đồng thời cũng là những người xem phương tiện quan trọng như mục tiêu của cuộc đời mình.

          (Lê Minh Tiến, Đẳng cấp về nhân cách, http://tuoitre.vn)

0