K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 5 2019

Tả thầy,cô giáo bạn à, ở chỗ mk năm nào cũng vậy

15 tháng 5 2019

tả quang cảnh sân trường trước khi vào học

Con người 

Món cay

trả lời logic v

15 tháng 5 2019

   Tiếng gọi bạn cũng như một khúc ca giúp ta đứng dậy sóng vai cùng họ trải qua chặng đường dài không điểm kết. Bạn là gì? Bạn cũng giống như một người thân, họ là những người xa lạ mà ta bất chợt kết duyên khi vô tình chạm phải ánh mắt. Họ đến cạnh khi ta cần, là bờ vai vững chắc cho những tháng ngày giông bão. Bản thân mỗi người có vô vàng mối quan hệ tuy nhiên khi càng lớn lên ta rời xa sự che chở để đến với mối quan hệ mới- tình bạn. Trải qua mười cái xuân xanh tôi nhận được một tình bạn đúng với mong muốn của mình, cô gái mà tôi hứa dành cả thanh xuân đi cùng, Ly, cũng là người gần gũi với tôi nhất.
  Ly bước vào cuộc sống của tôi tự nhiên như một chiếc lá thu đậu vào vai người đi đường. Thân hình cân đối ba vòng là cách mà tôi đánh giá ở nó. Nó làm tôi bị ấn tưởng bởi mái tóc đen mướt xõa ngang vai cúp vào ôm trọn khuôn mặt bầu bĩnh. Cái mái che đi vòm tráng khiến ngũ quan trên khuôn mặt nó hài hòa đến lạ thường. Có lẽ không chỉ riêng tôi mà hầu như tất cả mọi người đều yêu thích đôi mắt của nó, trong vắt như giọt sương, long lanh đến kì lạ, đôi mắt to tròn như phát ra ánh sáng thơ ngây trêu người yêu thích. Đầu mũi của nó to tròn như cục bông, vừa trắng lại trong rất đáng yêu. Đôi môi mềm mại, có chút sứt mẻ do tiết trời, ấy thế mà đó lại chính là điểm quyến rũ người nhìm. Một chút son dưỡng khiến đôi môi hồng hồng, khóe môi hay cong mỗi khi nó cười làm cho ánh nhìn của người khác vô tội vạ bị cuống theo. Đấy cũng chính là lý do tôi hãy bất đắc dĩ nhún vai mà trêu nó rằng:" Mày ra đường không khéo sẽ bị cướp đi mất". Nếu như tính của tôi là thiên hướng trẻ con thì nó lại chính là bà cô hàng xóm cạnh nhà tôi. Ăn mặt trong rất trẻ con đáng yêu là cách mà người khác nhận xét nó tuy nhiên nó lại hay cáu gắt một cách kỳ lạ. Lại có sức mạnh phi thường có thể nhấc nổi tôi.Nhưng bù lại nó lại là một đứa con nít rất hay nhõng nhẽo mà tốt bụng. Luôn biết cách khiến người khác vui vẻ. Đam mê ngôn tình rồi lại mơ mộng những thứ xa xỉ. Người ta hay nói:" Thương nhau thương cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng", Bằng cách nào đó những thói xấu của nó tôi đều cảm thấy đáng yêu. Chắc có lẽ khi ai đó trong mắt mình trở nên quan trọng thì mọi thứ về họ đều là cuốn tiểu thuyết hay một viên kẹo ngọt trong ta...
Mình chỉ tả sơ qua thôi, thật tốt nếu giúp được bạn
 

15 tháng 5 2019

Châu

lp 7

nữ

tk nha giúp mk lên 100 SP mk sẽ tk lại cho

Trả lời :

Thiên Hy

2k5

Girl

Hok_Tốt

#Thiên_Hy

Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng không biết rõ chỉ cảm nhận được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông. Mùa đông – mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.

Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông.

Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông. Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng em cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quay quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng em đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường. Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt, mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn.

Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại và mọi người xem ti vi thấy rất nhiều gia súc chết vì không chịu nổi lạnh, mỗi nhà lại tìm những cách khác nhau để bảo vệ đàn gia súc nhà mình. Em hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp. Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng.

Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.

Mùa thu đến với tiết trời lành lạnh, với hương cúc ngào ngạt và với những tia nắng vàng dịu. Nắng vàng khoác cho khu phố Nguyễn Đình Thi nhà tôi một màu tươi mới, riêng biệt. Mỗi sớm mai, vẻ tươi mới, riêng biệt lại đẹp đến lạ kì.

     Tờ mờ sáng, ông mặt trời chưa thức giấc, dường như ông còn lười biếng trốn sau dãy núi xa xa nên vạn vật cũng im lìm, lặng lẽ. Khu phố choàng một tấm áo bằng sương mỏng manh. Những giọt sương đêm long lanh đọng lại trên vòm cây, kẽ lá. Hàng liễu, bằng lăng, hoa sữa,… chưa tỉnh ngủ nên im ắng mặc cho sương vui đùa. Sương thu lạnh lắm! Có lẽ vì thế mà lòng đường còn thưa thớt người. Vài chiếc xe chạy chầm chậm dưới ánh đèn đường sáng chói. Các dãy nhà im lìm. Trong làn sương, các dãy nhà cùng một màu xám bạc, mờ mờ, trăng trắng. Một vài ngôi nhà le lói ánh đèn ngủ. Một vài ngôi nhà thì đã có tiếng lách cách nấu nướng. Chị gió ào qua mang theo cái lành lạnh buổi sớm. Gió đem cái lạnh từ hồ Tây vào đây mà. Hồ Tây cũng vắng vẻ. Những đợt sóng nhấp nhô đua nhau gợn. Trên mặt nước, mấy chú chim chẳng biết tỉnh từ bao giờ, cứ nghiêng cánh chao liệng. Các chú thức dậy sớm chắc bởi những thanh âm vang rộn của bác gà trống gáy.

     Một hồi sau, ông mặt trời ló rạng sau làn mây trắng xóa. Những đám mây có vẻ ủ rũ, nặng trịch. Nhưng ông mặt trời vẫn vàng rực, hắt muôn tia nắng xuống trần gian. Nắng đem đến một vẻ tươi mới cho khu phố. Khu phố hiện ra với muôn sắc màu. Bên vệ đường, hàng cây mùa thay lá cũng có nhiều màu vẻ, lá xanh ngọc, lá vàng ươm, lá tía đỏ. Một vài cành khẳng khiu đã rụng hết lá. Con đường nhựa ngoằn ngoèo, nâu xám vẫn lặng lẽ ưỡn mình cho dòng người qua lại. Vài ngôi nhà lâu năm màu sơn đã sờn màu, loang lổ vệt trắng đục hay vàng úa. Vài ngôi nhà khác lại tươi mới. Các ô cửa xanh sẫm, nâu gạch, vàng cam đã mở. Mấy gánh phở, quán bún đã nghi ngút khói. Mùi thơm phưng phức của bún, phở Hà Nội bay đi khắp ngõ ngách. Cũng vì thế mà con người đông đúc, rộn rã hẳn lên. Người chạy bộ ven hồ, người vội vã đi làm, người vội vã đi học, người lại vội vã ra chợ. Mấy chú sơn ca biết dòng người vội nên líu lo hót như hòa vào dòng vội vã đó.

      Bao năm qua, khu phố buổi sớm vẫn đẹp như vậy. Các cửa hàng, cửa hiệu ngày một nhiều càng điểm cho khu phố vô vàn những sắc màu. Tôi yêu khu phố này, yêu con đường ngoằn ngoèo, yêu hàng liễu thướt tha và yêu cả hồ Tây lộng gió.

Trả lời :

Ông mặt trời bị tiếng gà đánh thức bất ngờ nên chưa tỉnh hẳn. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông thật ngộ. Cùng với sự thức tỉnh của mặt trời, vạn vật cũng bừng tỉnh giấc theo. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ long lanh như những hạt ngọc. Dưới ánh ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn dưới trần gian. Cảnh vật dần thay đổi. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy lùi, phô ra vẻ đẹp của ban mai.

Khi những tia nắng đầu tiên vừa đến mặt đất, cả một không gian trong trẻo, sáng sủa đã mở ra trước mắt ta. Mặt trời lúc này đã tươi cười rạng rỡ chứ không còn uể oải, ngái ngủ nữa. Những tia nắng sớm tinh nghịch chạy đuổi nhau trên bãi cỏ còn đẫm sương đêm. Làng quê lúc này đẹp như một bức tranh nhiều màu. Trên trời, những đám mây trắng, hồng trôi lững lờ. Dưới cánh đồng, lúa đã bắt đầu ngả vàng. Những bông lúa nặng hạt, uốn cong như chiếc cần câu, ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Gió thổi vi vu, sóng lúa rập rờn. Hương lúa thoang thoảng lan toả khắp không gian đánh thức khứu giác của những người khó tính nhất. Thỉnh thoảng có cánh cò trắng bay lượn trên không càng làm tô điểm thêm cho cảnh đẹp quê hương.

Trong làn gió nhẹ sớm mai, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Những con sóng tinh nghịch nối đuôi nhau đùa giỡn xô vào bờ. Mấy cậu bé đồng quê đeo cái giỏ bé xinh bên mình lững thững đi dọc bờ sông tìm bắt cua còng. Khuôn mặt ánh lên niềm vui con trẻ.

Con đường làng quanh co, uốn lượn như một dải lụa khổng lồ. Hai bên đường, hàng cây nghiêm trang đứng chào ngày mới. Tiếng chim hót líu lo hoà với tiếng ve râm ran trong vòm lá tạo thành bản nhạc du dương nghe thật vui nhộn. Trên đường làng, tiếng cười nói ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Mấy bác nông dân đã vác cuốc ra đồng. Theo sau chân họ là mấy chú trâu chăm chỉ vừa đi vừa kêu khe khẽ “ọ ọ”. Cái mặt hớn hớn, cái đuôi phe phẩy vẻ khoái chí vì sắp được làm công việc quen thuộc hàng ngày giúp nhà nông.

Đám học trò tung tăng cắp sách tới trường. Trên vai, khăn quàng đỏ thắm tung bay. Chúng nói nói, cười cười làm rộn rã cả một đoạn đường. Mấy cô bác công nhân cũng vội vã đạp xe tới nơi làm việc. Màu áo xanh hoà với màu nắng sớm đang chan hoà khắp nơi. Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày mới.

Yêu quê hương, em yêu những nét đẹp của quê mình. Vào thời điểm nào trong ngày, dù bình minh hay hoàng hôn cũng đều để lại ấn tượng sâu đậm trong em. Sau này, dù đi đâu, về đâu, em cũng không bao giờ quên được miền quê yêu dấu.

Hok_tốt

#Thiên_Hy

Lần sau méo trả lời nx

15 tháng 5 2019

Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!

Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?

Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.

Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.

~ Study well ~

Từ nhỏ đến giờ không biết bao nhiêu lần được ngắm trăng rồi nhưng có lẽ cái đêm trăng ấy, một đêm trăng ở đồng bằng quê nội đã để lại cho em một ấn tượng đẹp đến kì lạ. Mãi mãi em không bao giờ quên được. Đó là cái đêm trăng rằm tháng bảy mà bố mẹ cho em về quê dự lễ đáo tế của ông nội.

Ngay khi hoàng hôn vừa tắt, trên bầu trời bao la, hàng nghìn hàng vạn những ngôi sao nhấp nháy. Chỉ có ngôi sao chiều là sáng nhất, đứng kiêu hãnh một mình như một thiếu nữ đẹp giữa bức tranh trời thu. Màn đêm dần dần buông xuống. Mọi nhà trong xóm đã lên đèn từ bao giờ. Ngoài đồng, đom đóm lập lòe tưởng như muôn vàn những vì sao nhấp nháy cuối trời xa.

Chỉ ít phút sau, mặt trăng bắt đầu ló dạng. Lúc đầu, nó giống như một cái đèn lồng bị che khuất một nửa, mặt cắt nằm phía dưới, rồi từ từ nhô lên, tròn vành vạnh, lơ lửng giữa không trung, như một cái đèn lồng khổng lồ chiếu những ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Em bước ra ngõ nhìn về phía trăng mọc. Một lúc sau, trăng gối đầu lên rặng cây lờ mờ ở chân trời xa tít, để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Bầu trời bây giờ trong vắt. Hàng trăm đốm sao rải rác trên nền trời lúc ẩn lúc hiện. Có lẽ trăng sáng quá làm cho chúng mờ đi chăng? Tuy vậy, em vẫn thấy chúng đẹp và đáng yêu, bởi chúng là những viên ngọc quý tỏa ánh sáng hiếm hoi cho những đêm vắng bóng chị Hằng Nga.

Bây giờ thì trăng đã lên cao tỏa ánh sáng dìu dịu, nhuộm một màu bạc khắp ruộng đồng, thôn xóm, làng mạc. Cạnh nhà Nội, dòng sông long lanh gợn sóng lăn tăn như hàng trăm con rồng nhỏ đang lượn múa. Và kia nữa, mái tôn của. những ngôi nhà phía trái phản chiếu ánh trăng óng ánh. Ánh vàng còn phết lên những thảm cỏ xanh và vườn rau sau nhà tạo nên một mảng sáng nhờ nhờ, bàng bạc. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những vầng đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, gió hiu hiu thổi, cỏ cây lay động xào xạc. Những bóng đen của cây cối lắc lư, thay dạng đổi hình như những "bóng ma" chập chờn...

Trong xóm, hầu hết mọi nhà tụ họp ở ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng. Mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo vừa cười vừa nói vui vẻ. Trẻ em nô đùa chạy nhảy khắp sân. Cả đến những chú chó cũng ra sân hóng gió hoặc ra đường nhìn trước, ngó sau rồi cất tiếng sủa vu vơ...

Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Muôn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Gió đồng lồng lộng thổi, thảm lúa xanh rập rờn, nhấp nhô như những làn sóng ngoài biển khơi. Nước bắt đầu lên trong các mương, rãnh chảy róc rách. Côn trùng đó đây cất tiếng kêu ra rả. cỏ cây ngoài vườn thầm thì nhỏ to. Càng về khuya, không gian càng tĩnh mịch. Vạn vật như đang say sưa trong giấc ngủ êm đềm. Chỉ duy có loài côn trùng vẫn ra rả hòa âm những khúc nhạc muôn thuở về đêm. Ánh trăng đẹp cùng hơi sương mát dịu ru ngủ muôn loài. Em trở vào nhà đánh một giấc ngon lành cho đến sáng. Khi em tỉnh giấc ánh trăng đã nhợt hẳn đi nhường chỗ cho ánh bình minh thức dậy. Mọi vật sau một đêm tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi dưới ánh trăng dịu, giờ đây cũng đang bừng trỗi dậy, mình ngậm những giọt sương mai.

Đứng giữa đồng quê ngắm cảnh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, em cảm thấy tâm hồn mình lâng lâng. Tiếc là ngày kia em đã phải trở về thành phố rồi. Thôi, hẹn vầng trăng rằm nơi đồng nội một dịp khác nhé.

15 tháng 5 2019

#)Trả lời :

Ô nhiễm môi trường đang là vấn đề bức thiết đối với toàn nhân loại. Việc vứt rác bừa bãi có ảnh hưởng to lớn đến môi trường sống. Nhưng đây lại là một hiện tượng rất phổ biến hiện nay, đươc biểu hiện rõ nhất ở những nơi công cộng.
Hiện tượng vứt rác bừa bãi xuất hiện ngày càng nhiều, từ nơi học tập, làm việc cho đến các địa điểm nổi tiếng. Ra ngoài đường phố, ta dễ dàng bắt gặp những người phát tờ quảng cáo. Sẽ không có gì đáng nói nếu như họ không phát một cách tràn lan, bừa bãi, khiến mặt đường chỉ sau vài phút đã tràn ngập giấy rác. Cũng có nhiều người vừa đi đường vừa ăn uống rồi tiện tay vứt vỏ, hộp xuống đường. ngay cả công viên- nơi được coi là có bầu không khí trong lành, giúp con người có những giây phút thư giãn cũng không tránh khỏi nguy cơ ô nhiễm. Thật đáng buồn khi ta ngồi trên ghế đá và thấy bã kẹo cao su được nhét vào khe, váo mặt sau của ghế. Đến thăm các danh lam thắng cảnh, ta cũng thấy đâu đâu cũng rác tràn ngập. Hồ Gươm, Hồ Tây… rác nổi lềnh bềnh do người dân xả ra, du khách ném xuống, đặc biệt là trong các dịp lề Tết. Sông Tô Lịch mạt nước đen ngồm, bốc mùi hôi hối do giấy rác, thậm chí là xác súc vật mà những người vô ý thức đã ném xuống. Thật khó để tin được con sông ấy xưa kia đã được ca ngợi:
                                          “Bên bờ vải nhãn hai hàng
                                   Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.”
Học sinh chúng ta cũng không ít lần đã từng vứt rác bừa bãi. Ở trường, lớp các thầy cô giáo nhắc nhở nhưng dường như không có tác dụng hoặc nếu có cũng chỉ thực hiện trong trường, khi ra ngoài xã hộ i- một phạm vi lớn hơn, không ít bạn đã quên mất điều này.
Việc vứt rác bừa bãi gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới môi trường và đời sống của co người. Sông, hồ vì rác phủ khắp nên không thể chảy được. Nguy hiểm hơn nếu người dân đem xác súc vật ném xuống đố sẽ là mầm mống của nhiều dịch bệnh, đặc biệt là các bệnh về đường hô hấp. Đường phố cũng trở nên mất mĩ quan khi mà nơi đâu cũng thấy rác. Hình ảnh đất nước Việt Nam xinh đẹp sẽ không gây được thiện cảm với bè abjn quốc tế bởi các địa điểm du lịch không có được môt khung cảnh xanh- sạch- đẹp. Còn du khachs quốc tế nhiều người vẫn “nói vui”: du lịch Việt nam có bốn chữ “b”: “bụi”, “buồn”, “bám”và nhất là “bẩn”. Điều này cho thấy du lịch Việt Nam đang ngầy càng mất điểm trong mắt thế giới nếu hiện tượng trên vẫn cứ tiếp tục. Không chỉ có vậy, hàng năm nhà nước ta đã phải bỏ ra một khoản tiền không nhỏ đẻ nạo vét đường cống sau những trận mưa lũ, nước sông tràn vào mang theo rác thải. như vậy vứt rác bừa bãi gây hại đến sức khỏe và thiệt hại về kinh tế.
Chắc hẳn nhiều người sẽ thắc mắc: vứt rác bừa bãi ảnh hưởng xấu như thế vậy tại sao người dân lại vẫn tiếp tục làm. Có lẽ nguyên nhân khách quan là do hệ thống thùng rác chưa được bố trí hợp lí, để tìm được một chiếc thùng rác trên tuyến phố lớn nhiều khi cũng rất khó khăn. Nhưng chủ yếu vẫn là do ý thức của con người. Đối với các em nhỏ, các em có thể chưa ý thức đươc việc mình làm, các em chỉ bắt chước, làm theo người lớn. Vậy nên không thể phủ nhận ngườ dân Việ Nam chưa có ý thức giữ gìn moi trường. phần lớn đều dùn đâu vứt đấy trong khi thùng rác có thể chỉ cách vài bước chân. Cũng co người luôn giữ trong mình ý nghĩ vị kỉ, chỉ lo giữ cho nhà mình, nơi mình làm việc sạch sẽ, ra ngoài đường thì thẳng tay vứt rác.
Vậy trước thực trạng đáng lo trên, chúng ta cần phải làm gì? Đầu tiên và quan trọng nhất là nâng cao ý thức của người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ. Kĩ năng thức tế, biết áp dụng những điều đã học vào việc giữ gìn môi trường cần được chú trọng hơn là việc học nhiều lí thuyết như hiện nay.Và có lẽ để khắc phục hiện tượng vứt rác bừa bãi các cơ quan chức năng nên đề ra chế tài xử phạt nghiêm khắc như ở nhiều nước bạn, có thế người dâ mới chủ động chấp hành. Tuy nhiên cũng có rất nhiều tín hiệu vui, ngà càng có nhiều chương trình tuyên truyền ý thức được phổ biến, đâu đó trên các con phố ta vẫn thấy thấp thoáng màu áo xanh tình nguyệ đi dọn dẹp đường phố, vớt rác ở sông hồ. Đấy là những hành động đệp mà chúng ta cần noi theo.
Để môi trường trở nên sạch đẹp, xã hội ngày càng văn minh, mỗi người phải nhận thức được trách nhiệm của mình đối với viêc bảo vê môi trường. Ngay từ những hành động nhỏ nhất như ngăn chặn thực trạng

      #~Will~be~Pens~#

Thế giới của chúng ta đang bị đe đoạ. Nguồn đất, nguồn nước, nguồn không khí đang bị ô nhiễm rất nặng nề. Một trong những nguyên nhân gây ra hiện tượng đó là hành động xả rác bừa bãi của con người. Là những công dân của thế kỉ XXI, bạn nghĩ gì về hành động đó? Chúng ta cần phải làm gì để trong sạch hoá hành tinh của chúng ta? Đó là vấn đề mà chúng ta phải giải quyết trước nhất để cứu vãn sự sống này.
Quá trình sinh hoạt và sản xuất của con người trên trái đất này tạo ra vô vàn các loại rác thải. Nếu không có quy trình xử lí kịp thời và hợp lí sẽ gây tác hại đến môi trường sống. Nhưng làm thế nào để kiểm soát được lượng rác thải? Đó là cả một vấn đề. Thực tế cho thấy ý thức giữ gìn vệ sinh chung của một bộ phận dân cư còn kém. Nhà cửa của mỗi người thường được quét dọn sạch sẽ. Họ không bao giờ vứt rác bừa bãi trong gia đình mà luôn có ý thức thu gọn lại để xả ra ngoài đường, để miễn sao cho gia đình mình được sạch sẽ. Hiện tượng này phổ biến ở những thành phố nhỏ, thị xã và thị trấn... Có lẽ vì thế mà trên những đoạn đường vắng, chúng ta thường thấy những túi rác, bao rác, đống rác vứt ngổn ngang ở ven đường, ở vỉa hè, thậm chí là ngay trên mặt đường, gây khó khăn cho việc đi lại. Có những vụ tai nạn thương tâm đã xảy ra chỉ vì một bao rác mà ai đó đã cố ý đánh rơi trên đường. Có lẽ chẳng ai ngờ một bao rác lại có thể gây chết người nhưng trớ trêu thay đó lại là sự thật.
Không chỉ riêng gì nơi đô thị đông dân mới ô nhiễm mà ngay trên những miền quê thuần phác tôi cũng đã nhận ra dấu hiệu của sự ô nhiễm. Quanh nhà tôi ở có mấy cái ao khá rộng. Ngày trước nước ao rất trong mát, là nơi bơi lội thoả thích của lũ trẻ con ở làng trong những ngày nóng nực. Vậy mà nay không ai còn dám ngâm mình xuống đó nữa. Mặt nước ao giờ là nơi sinh sống của những đám bèo và cỏ dại. vẫn những túi ni lông, những bao tải to chứa đầy rác bẩn nổi lềnh bềnh cùng với những con cá chết trắng cả mặt nước đen sánh. Tôi thiết nghĩ, một miền quê thuần phác như quê tôi mà còn bị rác thải làm ô nhiễm đến thế này thì những thành phố lớn, những khu công nghiệp khói bụi suốt ngày đêm thì còn đáng sợ đến mức nào?
Trong những năm gần đây, các phương tiện thông tin đại chúng liên tục đưa tin về nạn ô nhiễm và cảnh báo hiện tượng trái đất đang bị huỷ hoại dần. Là một phần của sự sống chúng tà hãy cùng nhau giữ gìn môi trường xanh, sạch, đẹp. Hãy tích cực tham gia các hoạt động vì môi trường, tuyên truyền sâu rộng trong nhân dân để mọi người hiểu được vai trò to lớn của môi trường sống. Tích cực đóng góp ý kiến, sáng kiến cải tạo và giữ gìn sự trong lành của tự nhiên, làm cho cuộc sống của chúng ta ngày càng thêm sạch đẹp, văn minh và tiến bộ.

#ĐinhBa

14 tháng 5 2019
  • A. Mở bài:- Nguyễn Thành Long là một trong những cây bút văn xuôi truyện ngắn đáng chúý trong văn học Việt Nam hiện đại. Ông là một cây bút cần mẫn trong lao độngnghệ thuật, lại rất chú trọng trong thâm nhập thực tế. “LLSP” chính là kết quả củamột chuyến đi thực tế của ông.- Truyện được viết ra năm 1970, trong không khí cả nước đang hào hùng đánh Mĩvà quyết tâm thắng Mĩ, miền Bắc bên cạnh nhiệm vụ trực tiếp đánh Mĩ và chi việntrực tiếp cho Miền Nam còn phải đẩy mạnh công cuộc xây dựng CNXH làm cơ sởvững chắc để đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi hoàn toàn.- Trong truyện, tác giả Nguyễn Thành Long đã gửi gắm chủ đề của câu chuyệnvào một lời nhận xét ngắn gọn : « Trong cái lặng im của Sa Pa, dưới những dinhthự cũ kỹ của Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên, người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước.... ».II – Thân bài:
  •  
  • 1.Giải thích rõ câu văn mang nội dung, chủ đề của tác phẩm “LLSP”: Ca ngợivẻ đẹp bình dị nhưng hết sức đẹp đẽ của con người lao động và ý nghĩa cao quýcủa những công việc lặng thầm.2.Phân tích một số nhân vật trong truyện (anh thanh niên, ông kỹ sư dưới vườnrau Sa Pa, anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét) để làm rõ chủ đề của truyện. a. Anh TN là nhân vật chính của truyện, dù không xuất hiện ngay từ đầu truyện màchỉ hiện ra trong cuộc gặp gỡ chốc lát giữa các nhân vật kia với anh, khi xe của họdừng lại nghỉ nhưng đã đủ để các nhân vật khác kịp nghi nhận một ấn tượng, một“kí hoạ chân dung” về anh rồi dường như anh lại khuất lấp vào trong mây mù bạtngàn và cái lặng lẽ muôn thuở của núi cao Sa Pa.- Hoàn cảnh sống và làm việc: Một mình trên đỉnh núi cao 2600m quanh năm suốttháng cô đơn giữa cỏ cây và mây mù lạnh lẽo. Công việc của anh là “đo gió, đomưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằngngày, phục vụ sản xuất và chiến đấu. Ngày đêm 4 lần(1giờ, 4giờ, 11 giờ, 19 giờ)đều đặn và chính xác, đòi hỏi tinh thần trách nhiệm cao dù mưa nắng, gió bão, nửađêm tuyết rơi đều phải đi ốp. Tuy nhiên cái gian khổ của công việc chưa đáng sợbằng cái gian khổ của hoàn cảnh sống: đó là sự cô đơn, vắng vẻ, quanh năm suốttháng một mình trên đỉnh núi cao không một bóng người. Cô đơn đến mức “thèmngười” quá phải kiếm kế dừng xe qua đường để được gặp người.- Quả thực, điều kiện sống và làm việc đó là một thử thách lớn đối với tuổi trẻ vốnkhát khao và hành động nhưng anh đã vượt qua hoàn cảnh ấy.+ Trước hết đó là ý thức về công việc của mình và lòng yêu nghề, thấy được ýnghĩa cao quý trong công việc thầm lặng của mình là có ích cho c/s, cho mọingười. Anh không tô đậm cái gian khổ của công việc, nhưng anh nhấn mạnh niềmhạnh phúc khi biết được mình đã góp phần phát hiện kịp thời một đám mây khô mànhờ đó “không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng”.
  •  
        • c lộ “những điều mà đáng lẽ người ta
        •  
        • chỉ nghĩ” đến cảm động.Đếm từng phút vì sợ hết mất ba mươi phút gặp gỡ vô cùngquý báu.Lưu luyến với khách khi chia tay, xúc động đến nỗi phải “quay mặt đi” vàấn vào tay ông hoạ sĩ già cái làn trứng làm quà, không dám tiễn khách ra xe dùchưa đến giờ “ốp”)+ Anh còn là người rất khiêm tốn, thành thực cảm thấy công việc và những lờigiới thiệu nhiệt tình của bác lái xe là chưa xứng đáng, đóng góp của mình chỉ làbình thường nhỏ bé, anh vẫn còn thua ông bố vì chưa được đi bộ đội, trực tiếp rachiến trường đánh giặc. Khi ông hoạ sĩ kí hoạ chân dung, anh từ chối, e ngại vànhiệt tình giới thiệu những người khác đáng vẽ hơn anh nhiều (ông kĩ sư ở vườnrau Sa Pa, anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét...)=>Tóm lại, chỉ bằng một số chi tiết và anh thanh niên chỉ xuất hiện trong khoảnhkhắc của truyện, nhưng tác giả đã phác hoạ được chân dung nhân vật chính vớinhững nét đẹp về tinh thần, tình cảm, cách sống và những suy nghĩ về cuộc sống,về ý nghĩa của công việc.b. Ngoài ra, trong tác phẩm còn có những nhân vật không xuất hiện trực tiếp màchỉ được giới thiệu gián tiếp, nhưng cũng góp phần thể hiện chủ đề của tác phẩm.- Đó là ông kĩ sư vườn rau Sa Pa hàng ngày ngồi trong vườn chăm chú quan sátlấy mật của ong rồi tự tay thụ phấn cho hàng vạn cây su hào để hạt giống làm ra tốthơn.- Đó là anh cán bộ nghiên cứu đã 11 năm ròng túc trực chờ sét để lập bản đồ séttìm tài nguyên cho đất nước.- Họ tạo thành cái thế giới những con người như anh thanh niên ở trạm khí tượng,những con người miệt mài lao động khoa học trong lặng kẽ mà khẩn trương vì lợiích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người.c. Ý nghĩa cao quý của những lao động thầm lặng qua những suy nghĩ, hành động,lời nói của nhân vật.
        •  
        • - Đó là hình ảnh những con người lao động mới với phong cách sống đẹp, suynghĩ đẹp, sống có lý tưởng, quên mình vì cuộc sống chung, vô tư, lặng thầm, cốnghiến hết mình cho đất nước, say mê, miệt mài, khẩn trương làm việc.- Họ có tấm lòng nhân hậu thật đáng quý, có tác phong sống thật đẹp. Cuộc sốngcủa họ âm thầm, bình dị nhưng cao đẹp, làm nên vẻ đẹp đích thực của mỗi conngười, có sức thuyết phục, lan toả với những người xung quanh.III - Kết luận:“Lặng lẽ Sa Pa” quả một truyện ngắn đầy chất thơ củaNguyễn Thành Long. Cảnh mơ màng lung linh, còn con ngườinhư ta đã thấy, mỗi chân dung, mỗi lời nói, ý nghĩ, hành độngđều như ngân lên những vang âm ngọt ngào, êm ái. Tâm hồn vànhững việc làm của những con ng ười lao động trong truyện đã gieovào lòng em nhiều tình cảm, thôi thúc em muốn cống hiến,muốn làm gì đó có ích cho xã hội như như một nhà thơ đã nói:“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
        c lộ “những điều mà đáng lẽ người ta
      •  
      • chỉ nghĩ” đến cảm động.Đếm từng phút vì sợ hết mất ba mươi phút gặp gỡ vô cùngquý báu.Lưu luyến với khách khi chia tay, xúc động đến nỗi phải “quay mặt đi” vàấn vào tay ông hoạ sĩ già cái làn trứng làm quà, không dám tiễn khách ra xe dùchưa đến giờ “ốp”)+ Anh còn là người rất khiêm tốn, thành thực cảm thấy công việc và những lờigiới thiệu nhiệt tình của bác lái xe là chưa xứng đáng, đóng góp của mình chỉ làbình thường nhỏ bé, anh vẫn còn thua ông bố vì chưa được đi bộ đội, trực tiếp rachiến trường đánh giặc. Khi ông hoạ sĩ kí hoạ chân dung, anh từ chối, e ngại vànhiệt tình giới thiệu những người khác đáng vẽ hơn anh nhiều (ông kĩ sư ở vườnrau Sa Pa, anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét...)=>Tóm lại, chỉ bằng một số chi tiết và anh thanh niên chỉ xuất hiện trong khoảnhkhắc của truyện, nhưng tác giả đã phác hoạ được chân dung nhân vật chính vớinhững nét đẹp về tinh thần, tình cảm, cách sống và những suy nghĩ về cuộc sống,về ý nghĩa của công việc.b. Ngoài ra, trong tác phẩm còn có những nhân vật không xuất hiện trực tiếp màchỉ được giới thiệu gián tiếp, nhưng cũng góp phần thể hiện chủ đề của tác phẩm.- Đó là ông kĩ sư vườn rau Sa Pa hàng ngày ngồi trong vườn chăm chú quan sátlấy mật của ong rồi tự tay thụ phấn cho hàng vạn cây su hào để hạt giống làm ra tốthơn.- Đó là anh cán bộ nghiên cứu đã 11 năm ròng túc trực chờ sét để lập bản đồ séttìm tài nguyên cho đất nước.- Họ tạo thành cái thế giới những con người như anh thanh niên ở trạm khí tượng,những con người miệt mài lao động khoa học trong lặng kẽ mà khẩn trương vì lợiích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người.c. Ý nghĩa cao quý của những lao động thầm lặng qua những suy nghĩ, hành động,lời nói của nhân vật.
      •  
      • - Đó là hình ảnh những con người lao động mới với phong cách sống đẹp, suynghĩ đẹp, sống có lý tưởng, quên mình vì cuộc sống chung, vô tư, lặng thầm, cốnghiến hết mình cho đất nước, say mê, miệt mài, khẩn trương làm việc.- Họ có tấm lòng nhân hậu thật đáng quý, có tác phong sống thật đẹp. Cuộc sốngcủa họ âm thầm, bình dị nhưng cao đẹp, làm nên vẻ đẹp đích thực của mỗi conngười, có sức thuyết phục, lan toả với những người xung quanh.III - Kết luận:“Lặng lẽ Sa Pa” quả một truyện ngắn đầy chất thơ củaNguyễn Thành Long. Cảnh mơ màng lung linh, còn con ngườinhư ta đã thấy, mỗi chân dung, mỗi lời nói, ý nghĩ, hành độngđều như ngân lên những vang âm ngọt ngào, êm ái. Tâm hồn vànhững việc làm của những con ng ười lao động trong truyện đã gieovào lòng em nhiều tình cảm, thôi thúc em muốn cống hiến,muốn làm gì đó có ích cho xã hội như như một nhà thơ đã nói:“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
      c lộ “những điều mà đáng lẽ người ta 
    •  
    • chỉ nghĩ” đến cảm động.Đếm từng phút vì sợ hết mất ba mươi phút gặp gỡ vô cùngquý báu.Lưu luyến với khách khi chia tay, xúc động đến nỗi phải “quay mặt đi” vàấn vào tay ông hoạ sĩ già cái làn trứng làm quà, không dám tiễn khách ra xe dùchưa đến giờ “ốp”)+ Anh còn là người rất khiêm tốn, thành thực cảm thấy công việc và những lờigiới thiệu nhiệt tình của bác lái xe là chưa xứng đáng, đóng góp của mình chỉ làbình thường nhỏ bé, anh vẫn còn thua ông bố vì chưa được đi bộ đội, trực tiếp rachiến trường đánh giặc. Khi ông hoạ sĩ kí hoạ chân dung, anh từ chối, e ngại vànhiệt tình giới thiệu những người khác đáng vẽ hơn anh nhiều (ông kĩ sư ở vườnrau Sa Pa, anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét...)=>Tóm lại, chỉ bằng một số chi tiết và anh thanh niên chỉ xuất hiện trong khoảnhkhắc của truyện, nhưng tác giả đã phác hoạ được chân dung nhân vật chính vớinhững nét đẹp về tinh thần, tình cảm, cách sống và những suy nghĩ về cuộc sống,về ý nghĩa của công việc.b. Ngoài ra, trong tác phẩm còn có những nhân vật không xuất hiện trực tiếp màchỉ được giới thiệu gián tiếp, nhưng cũng góp phần thể hiện chủ đề của tác phẩm.- Đó là ông kĩ sư vườn rau Sa Pa hàng ngày ngồi trong vườn chăm chú quan sátlấy mật của ong rồi tự tay thụ phấn cho hàng vạn cây su hào để hạt giống làm ra tốthơn.- Đó là anh cán bộ nghiên cứu đã 11 năm ròng túc trực chờ sét để lập bản đồ séttìm tài nguyên cho đất nước.- Họ tạo thành cái thế giới những con người như anh thanh niên ở trạm khí tượng,những con người miệt mài lao động khoa học trong lặng kẽ mà khẩn trương vì lợiích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người.c. Ý nghĩa cao quý của những lao động thầm lặng qua những suy nghĩ, hành động,lời nói của nhân vật.
    •  
    • - Đó là hình ảnh những con người lao động mới với phong cách sống đẹp, suynghĩ đẹp, sống có lý tưởng, quên mình vì cuộc sống chung, vô tư, lặng thầm, cốnghiến hết mình cho đất nước, say mê, miệt mài, khẩn trương làm việc.- Họ có tấm lòng nhân hậu thật đáng quý, có tác phong sống thật đẹp. Cuộc sốngcủa họ âm thầm, bình dị nhưng cao đẹp, làm nên vẻ đẹp đích thực của mỗi conngười, có sức thuyết phục, lan toả với những người xung quanh.III - Kết luận:“Lặng lẽ Sa Pa” quả một truyện ngắn đầy chất thơ củaNguyễn Thành Long. Cảnh mơ màng lung linh, còn con ngườinhư ta đã thấy, mỗi chân dung, mỗi lời nói, ý nghĩ, hành độngđều như ngân lên những vang âm ngọt ngào, êm ái. Tâm hồn vànhững việc làm của những con ng ười lao động trong truyện đã gieovào lòng em nhiều tình cảm, thôi thúc em muốn cống hiến,muốn làm gì đó có ích cho xã hội như như một nhà thơ đã nói:“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
    + Anh đã có những suy nghĩ và quan niệm đúng đắn và sâu sắc về cuộc sống vàcông việc đối với cuộc sống con người. Công việc của anh gắn bó với bao người,hằng ngày anh vẫn phải 4 lần nói chuyện với trung tâm. Huống chi còn bao ngườilàm việc trong hoàn cảnh khó khăn, cô độc hơn, chẳng hạn như anh bạn ở đỉnhHoàng Liên Sơn cao 3142m mới là độ cao lí tưởng! Nếu không có công việc,không vì công việc thì đó mới là cuộc sống cô đơn thực sự, buồn đến chết. Có lẽđây là những tâm sự chân thành mà sâu sắc nhất của anh: “khi ta làm việc, ta vớicông việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền vớicông việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thếđấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất”. - Nhưng C/s của anh không hề cô đơn vì anh còn có những nguồn vui khác nữangoài công việc - đó là niềm vui đọc sách mà anh thấy như lúc nào cũng có ngườiđể trò chuyện. (khi bác lái xe đưa gói sách cho anh, anh “mừng quýnh” như bắtđược vàng+ Anh biết tổ chức, sắp xếp cuộc sống khoa học, ngăn nắp, tươi tắn,chủ động:đọc sách, chăm hoa, nuôi gà, tự học... Thế giới riêng của anh là công việc : “mộtcăn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm”.Cuộc sống riêng của anh “thu gọn lại một góc trái gian với chiếc giường con, mộtchiếc bàn học, một giá sách”.- Ở người anh thanh niên ấy còn có nhiều nét tính cách và phẩm chất rất đángmến: + Sự cởi mở, chân thành, rất quý trọng tình cảm của mọi người, khao khátđược gặp gỡ và trò chuyện với mọi người. Biểu hiện (tình thân với bác lái xe, tháiđộ ân cần chu đáo, tặng gói tam thất cho vợ bác vừa mới ốm dậy. Vui mừng đếnluống cuống, hấp tấp cùng thái độ ân cần chu đáo khi tiếp đãi những người kháchxa đến thăm bất ngờ: pha nước, hái hoa tặng khách - cô gái Hà Nội đầu tiên sau 4năm làm việc, đến thăm anh, thành thực bộc 
14 tháng 5 2019

bạn có bài nào khác không ? bài của mình không dựa vào văn bản lặng lẽ sapa đâu. dàn ý cũng được

14 tháng 5 2019

Mèo Đôrêmon