K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 6 2018

 Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho con có cơm ăn áo mặc, việc học hành. Dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ, người con nào có thể quên. Lúc con ốm đau , bệnh tật, cha mẹ lo lắng thuốc thang. Lòng thành kính của chúng ta tới cha mẹ được biểu hiện trong thực tế đời sống như phải biết kính trọng biết ơn cha mẹ, phụng dưỡng chăm sóc cha mẹ lúc ốm đau bệnh tật, khi về già phải biết chia sẻ gánh nặng cuộc sống với cha mẹ. Người con có hiếu là người con luôn biết yêu thương và kính trọng cha mẹ, phải làm cho cha mẹ vui lòng và tự hào về những cử chỉ hành động của chúng ta ! 

31 tháng 5 2018

Em sẽ đứng thẳng bằng cách cúi xuống giúp đỡ người té ngã và vươn cao bằng cách nâng đỡ người khác đứng lên

Đứng thẳng là sống đàng hoàng, vững chãi; vươn cao: sống tốt đẹp, cao quý. Cúi xuống giúp đỡ người té ngã, nâng đỡ người khác đứng lên: Những hành động đầy ý nghĩa, chứng tỏ một tấm lòng hào hiệp, độ lượng, nhân ái. Đó cũng chính là những đạo đức mà một con người cần phải có và cần có để vươn lên trong cuộc sống.

Tư thế của con người trong cuộc sống phụ thuộc vào thái độ, tấm lòng của họ: để sống hiên ngang, đẹp đẽ, mỗi người cần giúp người khác cũng đứng thẳng, vươn cao như mình. Sự yêu thương, chia sẻ, đồng cảm và cách đối xử với mọi người xung quanh là thước đo giá trị mỗi người. Cúi xuống, nâng đỡ những người gặp khó khăn, ta trở thành chỗ dựa của người khác và nhận được sự bình yên, thanh thản trong tâm hồn mình. Từ đó, ta sẽ trở nên mạnh mẽ và cao quý hơn. Nâng đỡ người khác không đồng nghĩa với thương hại, ban ơn; làm thay, làm hộ, tước đi khả năng tự đứng vững trên đôi chân mình của họ. Điều quan trọng không phải làm chỗ dựa cho người khác mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên không cần thiết. Phê phán những kẻ chỉ biết đến lợi ích của bản thân, không quan tâm, sẻ chia, giúp đỡ những người xung quanh cũng như những kẻ luôn chờ người khác nâng mình lên thay vì tự thân vận động.

Từ đó mỗi người cần rút ra bài học nhận thức và hành động: Mỗi người cần không ngừng nỗ lực vươn cao trong cuộc sống, đồng thời phải luôn có ý thức giúp đỡ những người xung quanh.

Đó cũng chính là lối sống mà tôi muốn lựa chọn. Không chỉ cần đứng thẳng vươn cao trong cuộc sống mà không chú tâm; giúp đỡ đến những người xung quanh mà đôi lúc ta còn phải cúi mình để giúp đỡ người khác. Đảm bảo lối sống "Biết người biết ta". Có như vậy mới xứng đáng là một con người; một công dân tốt của xã hội.

31 tháng 5 2018

Bạn vào tham khảo văn hay mỗi tuần của olm bài văn số 12 sẽ có đó !

31 tháng 5 2018

Đinh  Bộ Lĩnh

31 tháng 5 2018

Vua nào thưở bé chăn trâu

Trường Yên một ngọn cờ lau tập tành

Sứ quân dẹp loạn phân tranh

Dựng nền thống nhất sử xanh còn truyền?

=> Trả lời : Đó là Đinh Bộ Lĩnh

31 tháng 5 2018

câu tục ngữ chỉ việc người ta thường nhìn việc người ngoài thì thấy rõ ràng sáng suốt lắm, mà đến việc mình thì lại thường tính toán không ra, nhận xét lầm lẫn.
Câu này vừa tả một trạng thái tâm lý thông thường, vừa có ý khuyên người ta nên chú ý việc mình hơn là việc người.
- Sáng là sáng suốt, tính đâu ra đấy, không nhầm lẫn.
- Quáng là nhìn không rõ ràng, sáng suốt, như bị quáng gà (cứ lúc nhá nhem tối, gà lên chuồng thì không trông rõ một tí gì, gọi là quáng gà).

31 tháng 5 2018

Việc người thì sáng, việc mình thì quáng là câu tục ngữ chỉ việc người ta thường nhìn việc người ngoài thì thấy rõ ràng sáng suốt lắm, mà đến việc mình thì lại thường tính toán không ra, nhận xét lầm lẫn.

31 tháng 5 2018

a. Nơi đây khi mùa thu hãy còn là một cánh rừng già ngủ im dim -> Nhân hóa

b. Lúa chín đã qua giấc -> Nhân hóa

c. Tiếng suối trong như tiếng hát xa -> So sánh

d.        Đôi bạn ta làm trong dong

      Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng -> So sánh

e. Núi cao chi lắm núi ơi? 

Núi che mặt trời che cả người thương -> Nhân hóa

g.     Mẹ hỏi cây Kơ-nin

- Rễ mày uống nước đâu

-Uống nước nguồn miền Bắc -> Nhân hóa

31 tháng 5 2018

a) Biện pháp tu từ là : Nhân hóa

( Rừng già ngủ im dim )

b)  NHân hóa 

( Qua giấc )

c) So sánh 

( so sánh tiếng suối với tiếng hát xa )

d) So sánh 

( So sánh đôi bạn như đôi đũa ngọc )

e ) Nhân hóa

( Vì có từ ơi , con người tâm sự với núi - một vật vô tri vô giác )

g) Nhân hóa

( Mẹ hỏi cây , cây là một vật vô tri vô giác , tác giả nhân hóa cây như con người , hiểu tiếng người )

31 tháng 5 2018

                                                                Tháng năm sân trường đầy nắng

                                                                Nhuộm vàng tiếng ve râm ran

                                                                Tháng năm từng chùm hoa phượng

                                                                 Bất ngờ đỏ rực mênh mang

                                                               Tháng năm – mùa hè cuối cùng

                                                                Một mùa hè chia li

                                                                Cổng trường nghiêng nghiêng im lặng

                                                                 Dịu dàng nói tạm biệt em...

       Năm năm học lặng lẽ trôi qua thật nhanh. Và giờ đây, em sẽ phải nói lời tạm biệt mái trường Tiểu học Lê Quý Đôn thân yêu – nơi chất chứa bao yêu thương, nơi có biết bao người thầy, người cô tâm huyết đưa chúng em đến bến bờ tri thức. Cảm xúc khi sắp phải chia tay với những người cha, người mẹ hiền luôn hết lòng chăm sóc cho đàn con và cả những cô cậu học trò đáng yêu, tinh nghịch thật khó diễn tả bằng lời. Biết bao kỉ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè cứ dần hiện về trong tâm trí như những thước phim quay chậm, làm sao có thể phai mờ, làm sao có thể lãng quên,... Lòng bồi hồi, bâng khuâng nhớ lại ngày đầu tiên tới lớp... Vẫn còn đây những e dè, nhút nhát và cả những giọt nước mắt chẳng thể biết lí do. Vẫn còn đây hình ảnh người cô - nhẹ nhàng lau nước mắt, ôm chặt em vào lòng rồi đưa em vào cửa lớp. Và còn đây những tiết học sôi nổi, những ánh mắt thân thương, những tiếng cười giòn giã,... Tất cả, tất cả như mới trong ngày hôm qua. Em thầm cảm ơn các thầy, các cô – những người đã dạy dỗ em trong suốt năm năm qua. Những bài giảng của thầy cô là hành trang không thể thiếu trong cuộc hành trình đến với những ước mơ mà em đã chọn. Em gửi tới thầy cô – những người đưa đò cần mẫn – lời chúc tốt đẹp nhất. Còn các bạn cùng lớp – những người anh em, tớ chúc các cậu luôn thành công trong cuộc sống. Mái trường ơi, cho em gửi một niềm yêu và nỗi nhớ. Sẽ có ngày em về lại nơi đây!...

31 tháng 5 2018

  Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã 5 năm rồi. Con vẫn nhớ như in, cũng những ngày hè như thế này, lần đầu tiên con được mẹ đưa đến trường Tiểu học Lê Quý Đôn, vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng con rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến, thân thương của cácthầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi, tự tin. Miệt mài bao tháng ngày, thầy cô đã dìu dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách. Thầy cô đã cầm tay chúng con, uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng dễ hiểu, giọng cô đọc ấm áp. Rồi những lần chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch dại khiến thầy cô phải phiền lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng con cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng con đạt được, trên hết là công sức, là tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng con đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua, con đều muốn níu giữ. Năm năm học, mái trường Lê Quý Đôn đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi đây.

       Thầy cô ơi! Chúng con phải xa thầy cô thật sao? Hành trang của chúng con khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng con sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng con sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng con quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng con quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, thầy cô… Chúng con nhớ lắm, không thể nào quên…

       Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học Lê Quý Đôn yêu quý, phải không các bạn?

       Chúng con cũng xin gửi lời tri ân tới các bậc phụ huynh, bằng yêu thương và tin tưởng, đã dành cho chúng con những gì tốt đẹp nhất!

 Khi hoa phượng nở

Ve kêu râm ran

Tiếng trống vang lên

Năm học kết thúc.

Ngày đầu vào lớp 

Lạ lẫm, ngỡ ngàng 

Giờ lại xốn xang 

Xa thầy, xa bạn. 

Khi vào trường mới 

Con sẽ không quên 

Những bài toán hay 

Những con chữ đẹp  

Nhớ mãi dáng thầy

Nhớ mãi lời cô 

Bao kỷ niệm đẹp 

Một thời ấu thơ!

       Con kính chúc các thầy cô ở lại mạnh khỏe, vững tay chèo lái con thuyền đến những bến bờ tri thức, chúc các em học sinh khối 1, 2, 3, 4 chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên nhà bác học hiền tài Lê Quý Đôn.

31 tháng 5 2018

Bài làm:

a) Trong đôi mắt sâu thẳm của ông, tôi thấy có một niềm hy vọng: Trong đôi mắt sâu thẳm của ông, tôi thấy ánh lên một niềm hy vọng

b) Tôi phải suy nghĩ rất căng thẳng: Tôi phải vắt óc suy nghĩ

@_@

19 tháng 2 2021

a,ẨN DỤ HÌNH THỨC

b,ẨN DỤ CHUYỂN ĐỔI CẢM GIÁC

31 tháng 5 2018

câu hỏi là gì?

Tại sao nhân vật tôi lại chắc chắn rằng là do người lớn dọa ?

Năm sinh nhật 12 tuổi của tôi,cậu bạn ở quê có gửi ra cho tôi 1 con búp bê.Đó là con búp bê tôi đã đánh mất từ khi chuyển từ quê ra thành phố sống.Cậu ấy có gửi kèm 1 bức thư,nói rằng cậu ấy tìm đc con búp bê trên cây.Tôi rất vui,nhưng từ hôm đó thấy con búp bê rất kì lạ...Nó luôn bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi.Trên bàn học,ngoài hành lang,trên giường,...Và nhìn chằm chằm vào...
Đọc tiếp

Năm sinh nhật 12 tuổi của tôi,cậu bạn ở quê có gửi ra cho tôi 1 con búp bê.Đó là con búp bê tôi đã đánh mất từ khi chuyển từ quê ra thành phố sống.Cậu ấy có gửi kèm 1 bức thư,nói rằng cậu ấy tìm đc con búp bê trên cây.Tôi rất vui,nhưng từ hôm đó thấy con búp bê rất kì lạ...

Nó luôn bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi.Trên bàn học,ngoài hành lang,trên giường,...Và nhìn chằm chằm vào tôi.Tôi cảm giác tôi đi đâu cx bị nó theo dõi.

Cho đến 1 ngày...

Mẹ tôi mất,thi thể của bà đc tìm thấy ở bụi cây sau nhà,khám nghiệm tử thi cho thấy bà bị siết cổ.Bên cạnh là con búp bê nằm trên vũng máu.1 thời gian sau thì em trai tôi cx mất,bên cạnh cũng là con búp bê đang mỉm cười.Bố tôi đi công tác,tôi rất sợ.Bà giúp việc về quê để làm đám tang cho cậu con trai đầu lòng của bà ấy,tôi liền đi theo.Thật may mắn vì đó cx là nơi ở cũ,tôi gặp lại rất nhiều bn bè và 2 ngày tang lễ trôi qua ko có gì nguy hiểm.

Trong lúc đi tàu quay về thành phố,tôi thấy thấp thoáng trong vali của bà giúp việc...Dường như,nó đang mỉm cười

Tôi chợt suy nghĩ,1 cảm giác sợ hãi chạy dọc sống lưng...

Tại sao nhân vật tôi lại sợ ?

* P/s: Nhân vật " tôi " đc nhắc đến là con gái *

6
31 tháng 5 2018

có lẽ là thấy con búp bê chăng?

Gợi ý :

1 phần là do thấy con búp bê

Phần còn lại là...

Không có gì trong bức ảnh tức là trước 10 năm sau tôi đã chết

31 tháng 5 2018

Không có gì nghĩa là mình đã chết