K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 4 2018

lành - đau

27 tháng 4 2018

a sử dụng trước khi thiếu 

b để dành khi thiếu mới sử dụng

27 tháng 4 2018

Liên kết bằng dấu chấm.( NỐI TRỰC TIÊP )

28 tháng 4 2018

liên kết với nhau bằng cách thay thế từ ngữ .

"người con gái ấy " thay thế cho "Triệu Thị Trinh "

27 tháng 4 2018

Dấu phẩy thứ 1: ngăn cách trạng ngữ chỉ thời gian với chử ngữ và vị ngữ

Các dấu phẩy còn lại: ngăn cách các vị ngữ

27 tháng 4 2018

(1) ngăn cách thành phần trạng ngữ với câu

(2),(3) ngăn cách các thành phần của vị ngữ

27 tháng 4 2018

a hạnh phúc là động từ 

mk rất hạnh phúc khi có 1 người bn thân

≧◉◡◉≦   

27 tháng 4 2018

bn ơi câu đó mik đặt rồi nhưng sai bn ạ

23 tháng 7 2018

Ngày 20-8, Tỉnh đoàn, Hội đồng Đội tỉnh tổ chức “Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ tỉnh Thái Nguyên lần thứ XII – năm 2017”. 127 thiếu nhi, 9 giáo viên Tổng phụ trách Đội được tuyên dương tại Đại hội năm nay là những tấm gương tiêu biểu đại diện cho trên 146.000 thiếu nhi và 415 giáo viên Tổng phụ trách Đội trong toàn tỉnh. Phóng viên Báo Thái Nguyên xin giới thiệu một số tấm gương tiêu biểu ấy:

Nghị lực vượt khó, học giỏi

Mông Hải Kiên (lớp 4B, Trường Tiểu học La Hiên, huyện Võ Nhai):

Mắc chứng bệnh máu khó đông ngay từ khi còn nhỏ, em thường xuyên phải đến bệnh viện “tiếp máu” để duy trì sự sống. Thế nhưng trong suy nghĩ của cậu học trò nhỏ luôn có một nghị lực mạnh mẽ, chiến thắng bệnh tật bằng cách học thật giỏi. Vì vậy, suốt 4 năm học vừa qua, em luôn là học sinh giỏi, cùng với những giải thưởng cao qua các kỳ thi như: Giải Nhất cuộc thi Olympic Tiếng Anh qua mạng (IOE) cấp tỉnh trong 2 năm học 2015-2016, 2016-2017; Giải Nhì môn Toán cấp tỉnh năm lớp 3 và lớp 4…

Kiên kể, năm học 2015-2016, khi em đang phải điều trị tại Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương thì cũng là lúc diễn ra cuộc thi giải Toán qua mạng cấp tỉnh. Em đã cố gắng thuyết phục bố mẹ xin các bác sĩ điều trị ngoại trú để có thể tham gia cuộc thi và đạt giải Nhì. Trong em luôn nuôi dưỡng một ước mơ lớn lên sẽ trở thành bác sĩ để chữa khỏi bệnh cho mình và cho mọi người.

Học tập, rèn luyện tốt để thực hiện ước mơ

Đàm Thanh Yến (lớp 9B, Trường THCS Sơn Cẩm 1, huyện Phú Lương):

Trong 9 năm học, Yến liên tục là học sinh giỏi và đạt nhiều giải thưởng qua các cuộc thi từ cấp huyện đến cấp tỉnh. Tiêu biểu như giải Nhất môn Ngữ văn (năm học 2015-2016) và Lịch sử (2016-2017) cấp huyện; giải Nhì môn Lịch sử (2016-2017) cấp tỉnh… Đồng thời là Liên đội trưởng của trường, em luôn gương mẫu, năng nổ trong các hoạt động Đội, cùng các bạn tích cực tham gia các cuộc vận động “Giúp bạn đến trường”, phong trào “Nghìn việc tốt”… Ước mơ của em là trở thành giáo viên Tổng phụ trách Đội. Để thực hiện được ước mơ đó, Yến luôn tự nhủ phải cố gắng học tập, rèn luyện, tu dưỡng đạo đức thật tốt và tích cực tham gia các hoạt động do Đoàn, Đội tổ chức.

Sở hữu nhiều thành tích trong học tập

Nguyễn Hoàng Khôi (lớp 4H, Trường Tiểu học Đội Cấn, T.P Thái Nguyên):

Được thầy cô, bạn bè trong trường biết đến với bảng thành tích học tập đáng nể, Khôi không những là học sinh giỏi nhiều năm liền mà còn đạt nhiều giải thưởng cao từ cấp thành phố, cấp tỉnh đến cấp quốc gia. Riêng trong năm học 2016-2017 vừa qua, em đã đạt giải Nhất cuộc thi giải Toán bằng tiếng Anh, giải Toán bằng tiếng Việt cấp tỉnh; giải Nhì tiếng Anh cấp tỉnh; Nhì cuộc thi giải Toán bằng tiếng Anh cấp quốc gia. Chia sẻ về bí quyết học giỏi của mình, Khôi cho biết: Ở trên lớp, em luôn chú ý lắng nghe cô giáo giảng bài, nếu còn thời gian em tranh thủ làm bài tập, chỗ nào không hiểu thì hỏi thầy cô và bạn bè ngay lúc đó. Về nhà, em cũng đặt ra cho mình một thời gian biểu học tập nghiêm túc. Em thường tập trung làm hết các bài tập trong sách giáo khoa rồi làm bài tập nâng cao. Phương pháp chính của em là tự học, chỉ có những bài tập khó em mới nhờ mẹ giảng hoặc gợi ý hướng làm. Ngoài việc học thì em đỡ bố mẹ làm việc nhà.

Say mê với hoạt động Đội

Hoàng Nhã Phương (lớp 8C1, Trường THCS Nguyễn Du, T.P Sông Công):

Là Liên đội trưởng của trường, ngoài học tập tốt, Phương còn tích cực tham gia vào các hoạt động do Nhà trường, Liên đội, Chi đội tổ chức; thường xuyên vận động, hướng dẫn và nhắc nhở các bạn đội viên tham gia đầy đủ các phong trào để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ. Yêu thích công tác Đội nhưng không quên nhiệm vụ chính là học, nhiều năm liền em vẫn duy trì học lực giỏi, đạt nhiều giải thưởng trong các kỳ thi và danh hiệu chỉ huy đội giỏi cấp tỉnh, cấp thành phố. Em chia sẻ: Để đạt được kết quả tốt trong học tập và hoạt động Đội, bản thân mỗi đội viên cần có sự đam mê. Bên cạnh đó, phải biết bố trí, sắp xếp thời gian biểu sao cho thật hợp lý để tham gia hoạt động Đội được tốt mà không ảnh hưởng đến việc học tập. Bản thân em luôn ý thức phải cầu tiến, thường xuyên trao đổi và học hỏi các bạn trong lớp, đồng thời tích cực giúp đỡ các bạn học yếu hơn. Qua mỗi lần như vậy, em lại được ôn tập và rèn luyện, giúp em thuộc và nhớ các kiến thức đã học được lâu hơn.

Năng động, sáng tạo vì đàn em thân yêu

Hà Văn Phụng (Giáo viên Tổng phụ trách Đội Trường Tiểu học Ba Hàng, T.X Phổ Yên):

Nhiều năm gắn bó với công tác Đội, anh đã dìu dắt phong trào Đội của Trường Tiểu học Ba Hàng ngày một vững mạnh toàn diện, nhất là trong giáo dục đạo đức, lối sống cho các em; các hoạt động vui chơi, văn hóa, văn nghệ giúp các phát triển thể lực, trí lực, tài năng. Thông qua các chương trình “Tự hào truyền thống – Tiếp bước cha anh” hay “Luyện rèn tri thức – Vững bước tương lai”, anh đã có nhiều ý tưởng, sáng kiến xây dựng nhiều hoạt động ý nghĩa, thu hút đông đảo đội viên, nhi đồng tham gia như: Tổ chức quyên góp sách, truyện vào “Tủ sách học đường”; thành lập các câu lạc bộ học tập giúp học sinh nâng cao kiến thức; tổ chức các hội thi, hoạt động vui chơi bổ ích cho thiếu nhi… Với những cống hiến không mệt mỏi vì đàn em thân yêu, anh nhận được nhiều bằng khen, giấy khen của các cấp trao tặng.

Làm theo 5 điều Bác Hồ dạy

Nguyễn Minh Nhật (lớp 2B, Trường Tiểu học Phục Linh, huyện Đại Từ):

Nhật sinh ra trong gia đình có bố, mẹ đều làm công nhân. Hoàn cảnh kinh tế không mấy khả giả, nhưng em luôn được gia đình tạo điều kiện tốt nhất để học tập. Ngay từ nhỏ, Nhật đã xây dựng cho mình ý thức tự lập cao, luôn phấn đấu chăm ngoan, học giỏi để không phụ lòng bố mẹ. Chính vì vậy, thành tích học tập của em luôn đứng đầu so với các bạn trong lớp. 2 năm học, em cũng đã đạt được nhiều giải thưởng như: Giải Nhất cuộc thi Toán – Tiếng Việt cấp huyện năm lớp 2; Giải Ba cuộc thi Toán – Tiếng Việt cấp tỉnh năm lớp 1 và lớp 2… Nhật còn được thầy cô, bạn bè quý mến bởi em luôn lễ phép, hòa nhã và biết quan tâm, giúp đỡ các bạn. Em nói: Em được học thuộc 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên, nhi đồng ngay từ lúc mới đi học. Để xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ

8 tháng 4 2021

Em có một người bạn rất thân tên là Linh Chi. Cậu ấy được mọi người vô cùng yêu mến, bởi tấm lòng nhân hậu, giàu tình yêu thương, thường xuyên giúp đỡ người khác của mình.

Linh Chi là chị cả trong một gia đình có ba chị em. Hằng ngày, bố mẹ bận bịu với công việc đồng áng. Chi một mình quán xuyến công việc nhà và chăm sóc hai đứa em. Vì thế mà trông cậu ấy luôn rất chín chắn so với bạn bè cùng trang lứa.

Nếu nói về thành tích học tập, thì Linh Chi không phải là một học sinh giỏi. Điểm số của cậu ấy luôn chỉ ở mức khá. Tuy nhiên, điều đó không chút gì ảnh hưởng đến tình cảm mọi người dành cho Chi. Bởi cậu ấy vẫn luôn học tập rất chăm chỉ, nỗ lực hết mình. Bài tập cô giáo giao, Chi luôn làm đầy đủ, câu nào không hiểu thì sẽ hỏi lại các bạn hoặc thầy cô chứ không bỏ qua hay chép sách giải.

18 tháng 6 2018

a)cho:tặng

chết:mất

bố:ba

b)con chó:chó mực

con ngựa:ngựa ô

đôi mắt:đen láy

14 tháng 10 2020

đặt câu với mỗi nhóm từ đồng nhgia tìm được ở câu a giúp mình với               
 

27 tháng 4 2018

Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cô để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.

Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.

Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình” . Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.

Bài văn tả cô giáo lớp 5 số 2:
Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.
Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.
 

27 tháng 4 2018

Trong cuộc sống chúng ta gặp rất nhiều người. Có những người chỉ gặp một lần thôi nhưng để lại cho chúng ta những ấn tượng sâu sắc không thể nào quên. Và cậu bé đánh giầy em từng gặp trên đường là một người như thế – một người em mới chỉ gặp một lần nhưng ấn tượng về cậu bé ấy khiến em không thể quên được.

Vào một sáng thứ bảy, khi được ba mẹ cho ra ngoài ăn sáng, em đã gặp một cậu bé đánh giày. Cậu bé ấy người nhỏ nhắn, thấp hơn em hẳn một cái đầu, em đoán chừng cậu bé ấy cũng ít tuổi hơn em. Hôm đó, trời mới vào đông se se lạnh, nhưng cậu bé đó chỉ mặc độc trên người một chiếc áo thun mỏng cộc tay đã cũ mèn. Bên dưới mặc một chiếc quần ngố dài tới đầu gối để lộ đôi chân đen mà gầy gò. Bàn chân thì đeo đôi dép tổ ong, chắc cậu được ai đó cho lại vì nó to hơn hẳn so với size chân của cậu. Cậu bé có một khuôn mặt rất đáng yêu, nhưng có lẽ vì đi nắng nhiều nên da cậu đen cháy lại. Đôi mắt to và tròn, trong vắt như hòn bi ve. Gương mặt nhỏ lấm tấm những vết bẩn.

Nhưng điều khiến cho gương mặt cậu bé ấy thu hút ánh nhìn của em đó là bởi nụ cười tươi rói nở trên môi cậu. Em cảm nhận được sự yêu đời từ nụ cười đó của cậu. Mặc dù còn rất nhỏ đã phải ra ngoài bươn trải kiếm sống nhưng cậu bé ấy vẫn vui vẻ và hồn nhiên. Em thấy cậu bé đi tới các bàn ăn, hỏi từng người xem họ có muốn đánh giày không? Dù có người từ chối, nhưng cậu bé đó vẫn không tỏ ra khó chịu hay buồn bã mà vui vẻ đi sang bàn khác. Thấy vậy em quay ra bảo ba: “Ba ơi, giày ba bẩn rồi kìa. Ba nhờ cậu bé kia đánh giày hộ ba đi.” Ba em biết em muốn giúp cậu bé. Liền gọi cậu bé lại, nhờ đánh giày. Khi thấy có người kêu đánh giày cậu bé ấy mừng lắm. Đôi mắt đen sáng lung linh, và nụ cười trên môi như càng tươi hơn.

Em rất thương cậu bé. Vì cậu bé ấy tuy còn nhỏ tuổi hơn em nhưng đã phải chiu nhiều khổ cực. Đáng ra tuổi của cậu bé đó phải được vui vẻ nô đùa và được chăm sóc. Nhưng thực tế cậu bé ấy lại phải ra đường, dãi nắng dầm mưa để có thể mưu sinh.

Về đến nhà hình ảnh của cậu bé nhỏ nhắn ấy vẫn in đậm trong đầu em. Nếu lúc này có một điều ước em sẽ ước tất cả trẻ em trên trái đất này đều được sống trong một tuổi thơ hạnh phúc mà không phải đi kiếm tiền sớm như vậy.

27 tháng 4 2018

viết

ngu rứa mà nói

hahahahahahahahahaha !

27 tháng 4 2018

để viết

27 tháng 4 2018

là sự biến đổi từ chất này sang chất khác.

27 tháng 4 2018

Là sự biến đổi từ chất này thành chất khác

28 tháng 4 2018

Hôm ấy, em bị sốt, mẹ phải đưa em vào bệnh viện để khám bệnh. Em có dịp biết cô Mai, một bác sỹ giỏi khoa nhi trong thành phố của em.

Cô khoác trên mình bộ trang phục màu trắng tinh. Chiếc áo bờ lu màu trắng, quần trắng, dép màu sữa, đôi gang tay cũng màu trắng, Duy nhất chỉ có cái phù hiệu ở cổ là màu xanh đậm. Phù hiệu ghi dòng chữ bác sỹ Nguyễn Thanh Mai. Từ người cô toát lên một vể đẹp giản dị, đẹp tựa một nhành hoa Huệ trắng tinh khiết và thanh cao. Người cô mảnh cao, nhìn trông thật duyên dáng, dáng đi nhanh nhẹn, vẻ mặt hiền hòa. Đáng chú trên khuôn mặt là cặp mắt của cô, đôi mắt dẹp lạ thường, đen lay láy nhưng đầy vẻ ưu tư, lo lắng tựa như đôi mắt của cô giáo em vậy. Có lẽ như thế nên vừa gặp cô em có nảy sinh cảm tình luôn mải ngắm nhìn cô, nhìn từ dáng đi, dáng đứng, phong cách làm việc..

Cô nhẹ nhàng đến bên người bệnh, thăm hỏi ân cần việc ăn, ngủ của người bệnh, cô kiểm ta từ từ ấn nhẹ vào vùng bụng tai nghe ống kính để theo giõi sức khỏe người bệnh. Đôi bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo ấy làm việc thoăn thoắt. Cô lấy dụng cụ đo huyết áp đắt ngay ngắn xuống giường người bệnh, bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo người bệnh lên, đặt ống nghe và cuốn cuộn vải dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp đều vào ống cao su, kim đồng hồ nhích dần, nhích dần, cuối cùng cô ghi kết quả kiểm tra lên bệnh án. Cứ như thế cô mải mê làm việc. Rồi cô lại lấy ống nghe đeo trên cổ ra để kiểm tra nhịp tim, phổi của từng người. Thỉnh thoảng, cô lại dùng đồng hồ nhiệt kế để đo nhiệt độ cơ thể của từng bệnh nhân. Sau cùng cô phát thuốc, và động viên vỗ về người bệnh như muốn san sẻ bớt nỗi đau của họ. Cô vui khi được người bệnh vui, cô buồn trước cái buồn của người bệnh, cô xem từng bệnh nhân như ân nhân của cô vậy, đúng là "lương y như từ mẫu”, thầy thuốc như mẹ hiền“.

Hình ảnh cô bác sỹ đã in sâu trong tâm hồn em. Em nghĩ mình phải cố gắng học tập để sau này làm được như cô, làm được việc cao quý trong những nghề cao quý ấy.