K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 10 2018

bạn giúp mk bài văn của mk nha bn

9 tháng 10 2018
 - Từ tượng hình: Lom khom, lác đác.
Trong bài qua đèo ngang tác giả đã sử dụng từ tượng hình lom khom, lác đác nhằm làm cho bài thơ trở nên xót xa vì hoang cảnh quá lĩnh lặng , cô đơn . Bà huyện thanh quan đã cho chungs ta biết sự cô độc nơi hoang vắng không người , sự xâm lược tàn nhẫn làm mất đi bao nhiêu sinh mạng ,...
- Từ tượng thanh: quốc quốc, gia gia.
-> Gợi âm thanh tiếng chim kêu thể hiện nỗi nhớ nước thương nhà của nhân vật trữ tình.
=> Cách biểu hiện thời gian, không gian độc đáo của Bà Huyện Thanh Quan  chúc bn hok tốt
10 tháng 10 2018

MB: Trong cuộc đòi mỗi con ng̀, ai ai cx đều có ñ kỉ niệm vui buồn khó quên, riêng đối vs em, kỉ niệm mà luôn khắc ghi trong lòng đó là ...vs con mèo nhà em

KB: Dù đã xảy ra lâu rồi no e vẫn ko thể nào quên đc̣ kỉ niệm hồi đó, nó nhu đã ăn sâu vào trong tái tim em, ko thể phai nhòa

9 tháng 10 2018

Cha mẹ là những người đã sinh thành, đưa ta đến với thế giới này. Cha mẹ đã nuôi dưỡng ta khôn lớn, cho ta ăn học nên người. Chính vì thế, cha mẹ là người có công ơn thật lớn lao, vĩ đại đối với ta. Phận làm con phải biết hiếu thảo và quan tâm đến cha mẹ của mình. Quan trọng hơn là phải thường xuyên làm cho cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thế, tôi đã làm được một việc tốt khiến mẹ tôi vui lòng và tự hào về tôi.

Vào thứ năm tuần trước, tôi và các bạn đi chơi ở công viên nước. Tại đây tôi đã cùng với các bạn cua mình làm một việc tốt. Tuy đó chỉ là một sự giúp đỡ nhỏ nhưng với tôi thì chuyện đó mang nhiều ý nghĩa lắm. Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó. Do thứ năm tuần trước, trường tôi cúp điện nên cả trường được nghỉ. Chỉ riêng nhóm tôi tổ chức đi chơi ở công viên nước. Sáng hôm ấy, từ chín giờ sáng chúng tôi đã khởi hành trong tâm trạng vui vẻ. Vừa thay đồ bơi xong thì tôi và các bạn đã chạy ào xuống hồ bơi. Cảm giác nóng nực, oi bức đã bị những dòng nước mát trong hồ xua đi. Không khí lúc này thật náo nhiệt, âm thanh của nước chảy xuống hồ hay các con thác nhân tạo làm cho chúng tôi thêm phấn khởi. Nhìn xung quanh là những chiếc cầu trượt đủ màu sắc, những chiếc phao đủ hình dạng ngộ nghĩnh đang đưa chúng tôi bồng bềnh trên mặt nước. Làn sóng nhân tạo cứ từ từ đập vào bờ làm cho mọi người lênh đênh trong dòng nước mát. Tất cả mọi người và mọi cảnh vật đang hòa mình theo lời gọi mời của bờ hồ. Lúc này, những ánh nắng chói chang của buổi trưa hè đã bị xoa dịu đi. Trong lúc mọi người ai ai cũng chơi đùa thật vui vẻ thì bỗng từ xa có một cô bé chỉ chừng khoảng bảy tuổi ngồi khóc. Thấy vậy chúng tôi liền chạy đến bên em và hỏi thăm. Cô bé có một gương mặt trái xoan và đôi mắt to tròn cùng làn da trắng hồng đã gây cho tôi một ấn tượng mạnh ngay lần đầu tiên gặp em. Cô bé cứ oà lên khóc khiến chúng tôi lúng túng, không ai biết phải dỗ em ấy như thế nào. Ngay lúc đó, Hoa đã đến ngồi cạnh em. Hoa cười tươi nhìn em, vừa vỗ nhẹ vai, Hoa vừa an ủi cô bé. Một lúc sau, cô bé đã ngừng hẳn tiếng khóc và kể cho chúng tôi nghe về chuyện em bị lạc mẹ. Vừa nghe cô bé kể xong, chúng tôi đã lập tức dẫn em đi một vòng lớn hồ bơi để tìm mẹ của cô bé. Nhưng do người quá đông nên tôi và các bạn không thể tìm thấy bác ấy lúc này, cô bé có vẻ rất thất vọng, trong đôi mắt của em hiện rõ sự lo lắng và sợ hãi. Nhìn vào đôi mắt ấy mà tôi thấy thương em quá! Trong đầu tôi đang suy ra mọi cách để có thể giúp em giảm bớt đi nỗi sợ ấy. Tôi liền đề ra một ý với các bạn là cho em ấy chơi chung cùng chúng tôi. Các bạn ai cũng đồng ý. Cuộc hành trình của chúng tôi và cô bé bắt đầu ở những chiếc cầu trượt cao ngoằn ngoèo bảy màu kia. Trước khi trượt, cô bé có vẻ hơi sợ nên tôi đã ôm em vào lòng để cùng trượt với tôi. Nước cứ theo tốc độ trượt của chúng tôi mà bắn tung toé. Sau nhiều lần trượt cùng tôi và các bạn dường như em đã đỡ buồn và lo hơn một chút rồi. Thời gian chơi cùng những chiếc cầu trượt cũng đã trôi qua. Chúng tôi lại tiếp tục ngồi trên phao để thả mình theo con sông. Những cảm giác táo bạo trong dòng nước của cầu trượt ban nãy chẳng còn đâu nữa mà bây giờ chúng tôi đang thả mình một cách êm đềm. Sau đó, chúng tôi lại chuyển sang các trái bóng đầy màu sắc và nhiều trò chơi dưới nước. Một tiếng đồng hồ cùng đã trôi qua, bây giờ em đã cười lại rồi. Đôi mắt em cũng không còn ẩn chứa nồi sợ hãi như lúc ấy nữa. Đã đến lúc quay lại việc tìm mẹ cô bé. Thật may mắn là chúng tôi đã tìm được bác. Cô bé lúc này đang vỡ oà trong hạnh phúc vì được gặp lại người mẹ thân yêu. Sau khi chào tạm biệt cô bé, chúng tôi cùng kết thúc buổi vui chơi. Vừa về đến nhà, tôi đã kể cho mẹ biết ngay việc đó. Mẹ cười tươi và khen tôi rất nhiều. Nụ cười của mẹ hiện rõ sự hài lòng và tự hào về tôi.

9 tháng 10 2018

Câu 1 :

* Đặc điểm vị trí địa lí, kích thước lãnh thổ châu Á:

- Châu Á kéo dài từ vùng cực Bắc đến vùng Xích đạo.

+ Điểm cực  Bắc châu Á là mũi Seliusky, nằm ở vĩ tuyến 77°44' Bắc.

+ Điểm cực Nam châu Á là mũi Piai, nằm ở vĩ tuyến 1°16' Bắc.

- Phía Bắc tiếp giáp với giáp 2 châu lục – Âu và Phi và 3 đại dương lớn:  phía Bắc giáp Bắc Băng Dương, phía Đông giáp Thái Bình Dương, phía Nam giáp Ấn Độ Dương.

- Đây là châu lục rộng nhất thế giới: chiều dài từ điểm cực Bắc đến điểm cực Nam là 8500 km; chiều rộng từ bờ Tây sang bờ Đông nơi lãnh thổ mở rộng nhất là 9200 km.

Câu 2 + 3:

* Ý nghĩa của chúng đối với khí hậu :

+ Vị trí kéo dài từ vùng cực Bắc xuống vùng  xích đạo làm cho lượng bức xạ mặt trời phân bố không đều, hình thành các đới khí hậu thay đổi từ bắc xuống nam.

+ Kích thước lãnh thổ rộng lớn làm cho khí hậu phân hóa thành các kiểu khác nhau : Khí hậu ẩm ở gần biển và khí hậu khô hạn ở vùng lục địa.

9 tháng 10 2018

Đó là một hình ảnh cao đẹp của người bố. Phần nào muốn con có thêm vitamin D, một phần là muốn con tiếp xúc với anh mặt trời cho quen, phần cuối là muốn con có được một làn da rám nắng như mình.Hình ảnh thể hiện rằng người con dũng cảm trong xã hôi.

Hok tốt

9 tháng 10 2018

Trong đêm Noel giá rét tuyết phủ đầy trời, có một em bé bán diêm đầu trần, chân đất đi giữa màn đêm, mong bán được diêm. Nhưng không ai đoái hoài đến cô bé tội nghiệp. Em liền tìm một góc khuất, có hai bức tường để ngồi nghỉ. Vì quá giá lạnh, em đã đốt các que diêm và ảo ảnh dần hiện ra truớc mắt em: Lò sưởi, bàn ăn, cây thông Noel và cả bà em. Thấy bà em đã đốt cả bao diêm và đi với bà lên với thượng đế...

9 tháng 10 2018

Sau khi những que diêm vụt tắt mang đi hình ảnh người bà hiền hậu và thứ ánh sáng le  lói duy nhất trong đêm giao thừa lạnh lẽo chiếu sáng cho em, cô bé bán diêm ngồi thu chân vào sát góc tường. Thực tế lại một lần nữa thay thế cho mộng tưởng.Trước mắt em giờ đây chỉ là phố xá vắng tanh, buốt giá, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu và mấy người khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò. Chẳng ai quan tâm hay để ý đến cái cảnh nghèo khổ của em cả. Đột nhiên,trước mắt em hiện lên hình ảnh của một cây đèn bão và gương mặt người đàn bà trung niên. Chưa kịp lên tiếng hỏi xen người đàn bà ấy có muốn mua diêm không, em đã nhận được câu hỏi của bà ta:

- Cháu gái, trời hôm nay lạnh lắm, sao cháu còn chưa về nhà?

- Thưa bà - Cô bé đáp - Hôm nay là đêm giao thừa, và số diêm mà bố cháu giao cho cháu đi bán từ sáng đến giò chưa hề được ai mua cả, ngoài việc cháu tự đốt chúng để sưởi ấm. Cháu không dám về nhà.

- Ồ! - Người phụ nữ trung niên ấy đã vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy những que diêm đã cháy hết vương vãi trên sàn tuyết lạnh và cái rổ đầy ắp những bao diêm. Sau cùng, bà ta lại hỏ:

- Vậy cháu có muốn về nhà với ta không? Ta có thể sẽ giúp cháu được một tách ca cao nóng hổi và vài giờ đồng hồ ngồi bên lò sưởi, cho đến khi tuyết ngừng rơi.

Cái đói và rét trong đêm đông buốt giá làm em toan đứng dậy đi theo người phụ nữ đó. Thế nhưng, chợt, em nghĩ đến căn nhà trên mái gác xép nhỏ của em. Chắc hẳn giờ này bố em lại đang uống rượu ở nhà và  hẳn là cũng chưa có gì bỏ bụng từ hôm qua tới giờ. Vả lại, nếu em không mang được tiền về thì bố con em sẽ lấy gì mua dầu mà thắp, để mà sưởi ấm qua đêm đông? Nghĩ đến đây, em khựng lại đôi chút, rồi nhìn lên người đàn bà trước mặt:

- Thưa bà, cháu rất cảm kích tấm lòng của bà dành cho cháu. Tuy nhiên, có lẽ cháu phải về nhà rồi. Bây giờ đã sắp giao thừa, và chắc bố cháu ở nhà chưa có gì ăn cả.
- Được rồi, cháu yêu!

Rồi bà ấy lấy từ trong ví ra một đồng 2 đô la đưa cho cô bé bán diêm. Cô bé khẽ ngước lên đôi chút. Em cầm những bao diêm còn lại trong rổ đưa cho người phụ nữ :

- Thưa bà, cháu rất cảm ơn bà vì đã giúp đỡ cháu. Thế nhưng, cháu không thể nhận không của bà thứ gì cả, vì người bà quá cố của cháu đã dạy cháu như vậy. Cháu mong rằng bà cho cháu được bán cho bà toàn bộ số diêm cháu có và được phép chúc bà một năm mới an lành. Bà là một người tốt. Thượng Đế sẽ ban phước cho bà.
Người đàn bà cầm lấy những bao diêm rồi mỉm cười vội vã đi vào một căn nhà sáng đèn gần đấy. Cô bé bán diêm đứng dậy, dò dẫm trong ánh đèn của đường phố xá và ánh điện hắt ra từ cửa sổ mọi nhà để về lại căn gác xép nhỏ.

Phố xá vẫn vắng tanh, lạnh buốt.

Tuyết vẫn phủ trắng xóa.

Mấy người khách qua đường vẫn quần áo ấm áp đi đến những nơi hẹn hò.
Một năm mới đang sang...

Sau khi những que diêm vụt tắt mang đi hình ảnh người bà hiền hậu và thứ ánh sáng le  lói duy nhất trong đêm giao thừa lạnh lẽo chiếu sáng cho em, cô bé bán diêm ngồi thu chân vào sát góc tường. Thực tế lại một lần nữa thay thế cho mộng tưởng.Trước mắt em giờ đây chỉ là phố xá vắng tanh, buốt giá, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu và mấy người khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò. Chẳng ai quan tâm hay để ý đến cái cảnh nghèo khổ của em cả. Đột nhiên,trước mắt em hiện lên hình ảnh của một cây đèn bão và gương mặt người đàn bà trung niên. Chưa kịp lên tiếng hỏi xen người đàn bà ấy có muốn mua diêm không, em đã nhận được câu hỏi của bà ta:

- Cháu gái, trời hôm nay lạnh lắm, sao cháu còn chưa về nhà?

- Thưa bà - Cô bé đáp - Hôm nay là đêm giao thừa, và số diêm mà bố cháu giao cho cháu đi bán từ sáng đến giò chưa hề được ai mua cả, ngoài việc cháu tự đốt chúng để sưởi ấm. Cháu không dám về nhà.

- Ồ! - Người phụ nữ trung niên ấy đã vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy những que diêm đã cháy hết vương vãi trên sàn tuyết lạnh và cái rổ đầy ắp những bao diêm. Sau cùng, bà ta lại hỏ:

- Vậy cháu có muốn về nhà với ta không? Ta có thể sẽ giúp cháu được một tách ca cao nóng hổi và vài giờ đồng hồ ngồi bên lò sưởi, cho đến khi tuyết ngừng rơi.

Cái đói và rét trong đêm đông buốt giá làm em toan đứng dậy đi theo người phụ nữ đó. Thế nhưng, chợt, em nghĩ đến căn nhà trên mái gác xép nhỏ của em. Chắc hẳn giờ này bố em lại đang uống rượu ở nhà và  hẳn là cũng chưa có gì bỏ bụng từ hôm qua tới giờ. Vả lại, nếu em không mang được tiền về thì bố con em sẽ lấy gì mua dầu mà thắp, để mà sưởi ấm qua đêm đông? Nghĩ đến đây, em khựng lại đôi chút, rồi nhìn lên người đàn bà trước mặt:

- Thưa bà, cháu rất cảm kích tấm lòng của bà dành cho cháu. Tuy nhiên, có lẽ cháu phải về nhà rồi. Bây giờ đã sắp giao thừa, và chắc bố cháu ở nhà chưa có gì ăn cả.
- Được rồi, cháu yêu!

Rồi bà ấy lấy từ trong ví ra một đồng 2 đô la đưa cho cô bé bán diêm. Cô bé khẽ ngước lên đôi chút. Em cầm những bao diêm còn lại trong rổ đưa cho người phụ nữ :

- Thưa bà, cháu rất cảm ơn bà vì đã giúp đỡ cháu. Thế nhưng, cháu không thể nhận không của bà thứ gì cả, vì người bà quá cố của cháu đã dạy cháu như vậy. Cháu mong rằng bà cho cháu được bán cho bà toàn bộ số diêm cháu có và được phép chúc bà một năm mới an lành. Bà là một người tốt. Thượng Đế sẽ ban phước cho bà.
Người đàn bà cầm lấy những bao diêm rồi mỉm cười vội vã đi vào một căn nhà sáng đèn gần đấy. Cô bé bán diêm đứng dậy, dò dẫm trong ánh đèn của đường phố xá và ánh điện hắt ra từ cửa sổ mọi nhà để về lại căn gác xép nhỏ.

Phố xá vẫn vắng tanh, lạnh buốt.

Tuyết vẫn phủ trắng xóa.

Mấy người khách qua đường vẫn quần áo ấm áp đi đến những nơi hẹn hò.
Một năm mới đang sang...

8 tháng 10 2018

Con người, đặt bản thân là trung tâm, luôn có rất nhiều mối quan hệ xoay quanh. Có những người, những mối quan hệ chỉ thoáng qua nhưng cũng có những người hay những mối quan hệ bằng một cách nào đó luôn gắn bó với ta, đi theo ta trong suốt cuộc đời. Tình bạn là một mối quan hệ như vậy.

Trong cuộc đời mình, ai cũng có ít nhất là một vài người bạn. Tình bạn không đến từ một người, nó là sự sẻ chia, thông cảm, là sự thấu hiểu về nhau giữa hai người. Một tình bạn đẹp phải xuất phát từ sự chân thành, trong sáng, vô tư và tin tưởng. Những điều này tưởng như đơn giản nhưng đó lại là điều kiện tiên quyết để khởi đầu một tình bạn đẹp. 

Con người luôn sợ cô đơn, luôn muốn có người đáng tin tưởng để có thể sẻ chia, tâm sự nhưng cũng luôn dè chừng, cảnh giác với những người muốn chạm vào cảm xúc của họ. Cũng phải thôi, thật tồi tệ nếu một người bạn coi là bạn, lắng nghe những điều họ sẻ chia biết đâu sau đó lại đem những câu chuyện của bạn ra làm trò đùa. Tình bạn cũng không thể bền vững nếu không trong sáng, có mục đích hay để lợi dụng lẫn nhau. Chúng ta không thể gọi một người là bạn mà luôn phải đề phòng họ. 

Để hai người khác nhau trở thành bạn của nhau cần rất lớn sự thấu hiểu. Bởi mỗi người sẽ có một tính cách làm bạn khác nhau dẫu có thể có nét tương đồng nhưng điểm khác nhau sẽ vẫn rất lớn. Sự thấu hiểu đối với nhau không dễ dàng có được, nó cần phải có thời gian để vun đắp, có khó khăn hoạn nạn để thử thách và trưởng thành. Phải có sự sẻ chia, thông cảm và giúp đỡ lẫn nhau giữa hai người bạn mới có thể khiến họ hiểu nhau hơn. 

Mặt khác, con người không hoàn hảo, luôn có những thói quen xấu bên cạnh những cái tốt. Muốn tình bạn được bền lâu, ta không được bao che dung túng trước những thói quen xấu này. Rất khó để có được một tình bạn nhưng một tình bạn đẹp sẽ khiến cuộc sống của ta thi vị hơn rất nhiều. 

Thật bình yên khi gặp khó khăn mà luôn có người sẵn sàng đưa tay giúp đỡ hay khi có tâm sự có người yên lặng ngồi bên lắng nghe. Cũng thật hạnh phúc khi có tin tưởng chia sẻ với ta những điều giản dị. Và thật ấm áp khi có người luôn nhớ những thói quen nhỏ nhặt của ta để khi ta đi đâu, làm gì họ sẽ lại quan tâm, nhắc nhở. Nếu tìm được một người bạn như thế bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ vì bạn sẽ không phải lo âu hay đối mặt với những nỗi cô đơn hay sợ hãi trước cuộc sống tẻ nhạt.

Tình bạn là một món quà thiêng liêng và cao quý mà chúng ta cần trân trọng. Phải có tình bạn thì cuộc sống của chúng ta mới thật sự có ý nghĩa. Coi trọng tình bạn, nó sẽ đơm hoa kết trái và nảy nở mãi mãi không tàn lụi, là một vị thuốc tinh thần giúp ta luôn vững vàng trong cuộc sống hay khi đối mặt với khó khăn thử thách.

Xác định biệt ngữ xã hội trong đoạn văn sau.                                                                                               Hùng Vương lúc về già muốn truyền ngôi cho con nhưng nhà vua có những hơn 20 người con trai không biết chọn ai cho xứng đáng.Giặt ngoài đã dẹp yên nhưng dân có ấm no ngày vàng mới vững.Nhà vua bèn gọi con lại và nói:Tổ tiên ta từ khi dựng nước đã chuyển được sáu...
Đọc tiếp

Xác định biệt ngữ xã hội trong đoạn văn sau.                                                                                               Hùng Vương lúc về già muốn truyền ngôi cho con nhưng nhà vua có những hơn 20 người con trai không biết chọn ai cho xứng đáng.Giặt ngoài đã dẹp yên nhưng dân có ấm no ngày vàng mới vững.

Nhà vua bèn gọi con lại và nói:
Tổ tiên ta từ khi dựng nước đã chuyển được sáu đời.GiặC ÂnNhiều lần sâm lấn bờ cõi Nhờ phúc ấm Thiên Hương Ta đều đánh đuổi được. Nhưng ta già rồi không sống mãi ở đời người nối ngôi ta phải lối được chính ta. Không nhất thiết phải là con trưởng.Làm lai nhân lễ tiên vương ai làm vừa ý ta, ta sẽ truyền ngôi cho có tiên vương chính giám

1
11 tháng 10 2018

ko phải Thiên Hương mà là tiên vương nha bạn