K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 7 2019

Ngày nào cũng vậy, tôi đi học trên con đường thân thiết này. Từng gốc cây. từng số nhà, từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Con đường phố tôi nhỏ và không đẹp, tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.

Hà Nội trong những ngày đầu đông se se lạnh tuy không rét căm căm, lạnh thấu tận xương nhưng cũng làm mọi người phải áo khoác, mũ len. Khu phố tôi thì không như vậy. Mặc cho gió bão, mưa dông, quanh năm ngày tháng, những ngôi nhà trên phố chỉ mặc một màu áo mà thôi. Con đường, nhìn từ xa như một dái lụa mềm mại uốn lượn dọc dãy phố. Nhà hai bên đường chẳng cái nào giống cái nào, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái rộng, cái hẹp thật vui mắt. Vì đất chật người đông nên phố tôi chẳng có cái cây nào gọi là to vì mưa bão dễ đổ, dễ vướng vào dây điện. Cho nên, mỗi năm, tôi cứ lớn hẳn lên mà các cây trong phố tôi vẫn nhỏ bé, xinh xắn thế thôi. Trên cao có cả một khoảng trời rộng mở như cái ô nhiều màu sắc. Những ngày mưa gió bão bùng thì khoảng trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp ì ùng, sét rạch ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện mà tôi thì chẳng thích đi lên bùn một chút nào cả.

Phố tôi lúc nào cũng tấp nập tàu xe. Mới sáng sớm đã bắt đầu ngày mới bằng tiếng bin bin của ô tô, tin tin của xe máy và tu tu của tàu hoả vọng lại từ đầu phố. Lại cả tiếng gọi í ới, cười đùa, mời mọc ầm ĩ cả một góc phố của học sinh trường Văn Chương trong cái ngõ đối diện nhà tôi. Bởi vậy, cứ khoảng bảy giờ sáng là tôi bị đánh thức bởi những tiếng ồn ã bên ngoài, mặc dù đã cố tình đóng hết các ô cửa sổ. Đôi khi, lúc học sinh đã vào lớp, tiếng ồn ào giảm bớt, tôi cố nằm lì chưa được bao lâu thì lại bị phá bởi tiếng chạy thình thịch của các “chàng” và “nường" đi học  muộn. Những ngày đầu mới về ở đây, tôi tức muốn xịt khói lỗ tai. Lâu dần rồi cũng thành quen, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu và thân thuộc với con đường này. Vỉa hè phố tôi bị các nhà dân lấn chiếm nên rất hẹp. Vỉa hè chỗ thụt vào, chỗ nhô ra trông chẳng đẹp chút nào! Mặt đường nhựa thì sứt sẹo, lồi lên, lõm xuống, nhấp nha nhấp nhô. Ai mà vừa đi vừa mải nhìn trời, nhìn mây thì thế nào cũng bị ngã vì các chỗ lồi lõm khó ưa ấy. Tôi cũng vì nó mà mấy lần bị ngã xuống cạnh đường, mấy vết sẹo đó cũng như là vết kỉ niệm của tôi. Mỗi lần đi qua chỗ này, tôi cũng lại quay nhìn xem nó ở đâu để mà tránh. Mặt đường nhiều màu sắc đậm nhạt khác nhau, sau vài lần được sửa, đường trông như chiếc áo vá chằng vá đụp. Phố tôi bao nhiêu là ổ gà. Vừa qua được một ổ gà, đi một quãng lại ổ gà khác! Và nó chính là đặc trưng của phố Khâm Thiên giai đoạn này. Nhà hai bên đường cũng rất đa dạng, có cái cao ba bốn tầng sơn nửa xanh nửa trắng rồi cái vàng, cái xanh, cái trắng,… Hàng quán bên đường là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò nhất quỳ nhì ma. Mỗi sáng dậy nào là mùi phở thơm ngào ngạt, thoang thoảng trong gió mùi trứng vịt lộn, bún riêu cua, mùi xôi và các thức ăn khác. Các cửa hàng vãn phòng phẩm, quần áo,… cũng chẳng chịu lép vế. Thế là bao nhiêu áo quần, tất, khăn,… được tung ra bày ngoài cửa lung lẳng… Phố tôi còn giữ được một số ngòi nhà có kiến trúc từ thời nào chẳng rõ. Trên mái và cửa của những ngôi nhà ấy có khác những con rồng màu sắc sặc sỡ nhưng vì cổ quá rồi nên sơn vôi đã bạc và phai màu. Vì bị lao vào vòng xoáy của công việc nên người dân phố tôi rất ít khi nói chuyện với nhau. Những ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp cổ kính cho phố tôi, trông nhà nghiêm thế nhưng tiếng cười đùa vẫn vọng ra. Phố tôi có một di tích lịch sử. Đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên được xây dựng sau khi cả phố bị Mĩ ném bom B52 tiêu huỷ. Bao nhiêu ngôi nhà bị sập, bao nhiêu người dân phải bỏ mạng trong đợt B52 ấy. Đài tưởng niệm được xây dựng với mục đích tưởng nhớ những con người đã ra đi trong đợt Mĩ thả bom ấy. Hình tượng người đàn bà bế đứa con bé bỏng đã chết là biểu tượng cho nỗi đau khổ và căm hờn.

Con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày tôi bị điểm kém, con đường dỗ dành tôi. Nhiều lần, vì tức tối, tôi co cẳng đá bay hòn sỏi trên đường. Lúc ấy, nó vẫn không nói gì, chỉ an ủi bàn chân tôi. Những ngày tôi được điểm cao, là học sinh giỏi, nó cũng chúc mừng tôi.

Con đường đã gắn bó với tôi từ những ngày tôi còn nhỏ. Bày giờ, tôi đã lớn khôn, nhà tôi sắp chuyển đi nơi khác. Tuy sẽ không còn ở nơi đây nữa nhưng tôi vẫn mãi mãi nhớ con đường này – con đường ngày nào cũng bị tắc đường mà tôi đã quen.

CHÚC BẠN HỌC TỐT

3 tháng 7 2019

thank bạn udumaki

10 tháng 7 2019

Vào hòm

=> Vì vào hòm là người chết, mà người chết sao ra được. Đúng ko?

Người chết ko cần suy nghĩ việc mình chết.

=> Chết rồi thì sao mà suy nghĩ được nữa

đố các bạn biết nơi nào vào đc nhưng ko ra đc

vào nồi???

người gì ko cần suy nghĩ về việc gì

người chết không cần suy nghĩ việc mình chết???

Câu 1:Con Nâu đứng lại, Cả đàn đứng theo.Tiếng gặm cỏ bắt đầu trào lên như một nọng tằm ăn rỗi khổng lồ.Con Ba Bớp vẫn phàm ăn tục uống nhất cứ thúc mõng xuống, ủi cả đất lên mà gặm. Bọt mép trào ra,nom đến là ngon lành.Con Hoa ở gần đó cũng hùng hục ăn không kém , mặc dù có ả bộ mac tiểu thư rất yểu điệu.Gã công tử bột vẫn sán ở been cạnh ả,mồm vừa gau gáu gặm...
Đọc tiếp

Câu 1:

Con Nâu đứng lại, Cả đàn đứng theo.Tiếng gặm cỏ bắt đầu trào lên như một nọng tằm ăn rỗi khổng lồ.Con Ba Bớp vẫn phàm ăn tục uống nhất cứ thúc mõng xuống, ủi cả đất lên mà gặm. Bọt mép trào ra,nom đến là ngon lành.Con Hoa ở gần đó cũng hùng hục ăn không kém , mặc dù có ả bộ mac tiểu thư rất yểu điệu.Gã công tử bột vẫn sán ở been cạnh ả,mồm vừa gau gáu gặm cỏ, mắt vừa liếc sang lem lém.Mẹ con chị Vàng ăn riêng một chỗ cùng con Cún.Cu Tũn dở hơi chốc chốc chạy lại ăn tranh cỏ của mẹ.Chị Vàng lại dịu dàng nhường cho nó và đị kiếm một búi khác.

a.Tìm động từ ,tính từ ,danh từ có trong đoạn văn

b.Phân loại các loại từ đó

Câu 2

cho các nhóm từ sau 

1. nhớ , buồn ,thương, vui

2. Huế ,Hài Nội ,Việt Nam

3,tròn ,méo

a.Hãy cho biết từ loại của các nhóm từ

b.chuyển sang nhóm từ khác ,bằng cách thêm từ vào trước hoạc sau các từ loại đó

Câu 3:Đọc kĩ đoạn văn:

Sơn tinh không hề nao núng. Thần dùng phép lạ bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, dựng thành lũy đất, ngăn chặn dòng nước lũ. Nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi cao lên bấy nhiêu. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời, cuối cùng Sơn Tinh vẫn vững vàng mà sức Thủy Tinh đã cạn kiệt. Thần Nước đành rút quân.

a.Tìm động từ chỉ hành động.

b.những động từ ấy giúp em cảm nhận được vẻ đẹp nào của Sơn Tinh.

c. từ đó viết một câu văn có sử dựng tính từ  chỉ đặc điểm miêu tả sức mạnh của Sơn Tinh

 Các bạn giải hộ mình nha mình đg cần gấp.

 

1
3 tháng 7 2019

Câu 2:

a.

1. động từ

2. danh từ

3. tính từ

b. 

1. nhớ nhung, buồn thương, thương yêu, vui vẻ

2. Huế mộng mơ, Hà Nội buồn, Việt Nam độc lập

Câu 3:

a. bốc, dời, dựng, ngăn chặn, đánh nhau

b. Vẻ đẹp của Sơn Tinh: oai hùng, dũng mãnh, khỏe mạnh, làm chủ chiến trận

c. Sơn Tinh là người anh hùng dũng mãnh, bền bĩ, đại diện cho nhân dân trong cuộc chiến đấu chống lại thiên nhiên.

Từ đơn

Từ đơn là gì? theo khái niệm chính xác trong SGK biên soạn thì từ đơn là từ chỉ có một tiếng có nghĩa tạo thành.

Ví dụ về từ đơn có rất nhiều như sách, vở, bút, tốt, đẹp, xấu, ngày, tháng, năm…

Từ phức

Từ phức ít nhất từ 2 hoặc nhiều hơn 2 từ tạo thành. Khi chia tách từ phức, tức là mỗi từ đứng lẻ chúng có nghĩa hoặc không có nghĩa. Từ phức tiếp tục chia ra làm 2 loại khác nhau là từ ghép và từ láy.

– Từ ghép: gồm 2 tiếng ghép lại và có quan hệ về mặt ngữ nghĩa.

– Từ láy: cấu tạo gồm 2 tiếng trở lên và có quan hệ về mặt âm. Từ láy cũng có 2 kiểu đó là:

+ Láy bộ phận.

+ Láy toàn bộ.

Bạn có thể xem chi tiết hơn bài học về từ ghép từ láy.

Ví dụ về từ phức các bạn học sinh có thể tìm kiếm rất dễ dàng như nhà cửa, quần áo, sách vở, xe máy…

nguồn:Từ đơn là gì, từ phức là gì? ví dụ và phân biệt

2 tháng 7 2019

Từ đơn là từ có cấu tạo từ 1 tiếng có nghĩa tạo thành :

Ví dụ : xe ; cờ ; ...

Từ phức là từ có cấu tạo từ 2 tiếng trở lên có nghĩa tạo thành:

Ví dụ : quần áo ; xe đạp ; ô tô;...

Chúc bạn học tốt !!!

Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng...
Đọc tiếp

Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình.

câu 1 đọc văn trên được trích từ trong văn bản nào? tác giả là ai?

câu 2 nêu nội dung chính của đoạn văn?

câu 3 chỉ ra hình ảnh nhân hóa trong câu văn sau" bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ" nêu tác dụng của phép tu từ nhân hóc đó.

câu 4 từ nội dung đoạn văn trên hãy viết mợt đoạn văn ngắn( 5 đến 7 câu) trình bầy suy nghĩ của em về tầm quan trọng của vấn đề bảo vệ môi trường hiên nay.

LÀM VĂM

trọng 1 trong 2 đề sau:

1. Hãy tả lại một người bạn mà em yêu quý mến

2. Hãy tả lại khu vườn mơ ước của em.

ai giúp mình giải hết nhé

0
Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng...
Đọc tiếp

Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình.

câu 1 đọc văn trên được trích từ trong văn bản nào? tác giả là ai?

câu 2 nêu nội dung chính của đoạn văn?

câu 3 chỉ ra hình ảnh nhân hóa trong câu văn sau" bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ" nêu tác dụng của phép tu từ nhân hóc đó.

câu 4 từ nội dung đoạn văn trên hãy viết mợt đoạn văn ngắn( 5 đến 7 câu) trình bầy suy nghĩ của em về tầm quan trọng của vấn đề bảo vệ môi trường hiên nay.

LÀM VĂM

trọng 1 trong 2 đề sau:

1. Hãy tả lại một người bạn mà em yêu quý mến

2. Hãy tả lại khu vườn mơ ước của em.

ai giúp mình giải hết nhé

0

Bài làm

Chi tiết Mã Lương vẽ cò sơ ý đánh rơi giọt mực khiến cò mở mắt xòe cánh bay đi có ý nghĩa là cho thấy tài năng vẽ của Mã Lương vô cùng giỏi, vẽ rất đẹp, giống như thật. Và nhờ cây bút thần làm cho những hình vẽ đó trở nên sống động và đẹp mắt hơn. 

# Chúc bạn học tốt #

1 tháng 7 2019

olm.vn/hoi-dap/detail/192854416020.html

tham khảo nha

1 tháng 7 2019

Đề bài đâu vậy bạn !!!!

1 tháng 7 2019

ảnh ko gửi đc