Mỗi người trong chúng ta đều có một đôi mắt khác nhau,đôi mắt giống như là lăng kính nhìn cuộc đời quanh ta vậy.Cũng bởi mỗi người sở hữu một lăng kính khác nhau nên mỗi người sẽ có một góc nhìn,cảm quan và suy nghĩ khác nhau.Đó là một điều đặc biệt tuyệt vời mà thượng đế ban cho chúng ta.Nhiều cách nhìn,cách cảm nhận khiến cho cuộc sống của con người muôn màu muôn vẻ và đặc sắc hơn nhiều.Tuy nhiên bởi về chỉ là một góc nhìn nhỏ nên chắc chắn không thể tổng quát vấn đề cũng chính vì vậy khiến cho nhiều người trở nên "Ếch ngồi đây giếng" ,ảo tưởng về bản thân.Chú Dế Mèn trong câu chuyện trên chính là điển hình của một trong những trường hợp trên.

Rõ ràng,ban đầu Dế Mèn chỉ có thể thẩn thơ nhìn trời với ánh mắt tiếc nuối dù trời rất đẹp nhưng sau đó khi có hai chú chim Én giúp đỡ.Nên chú Dế Mèn mới có thể nhìn từ trên cao xuống khung cảnh mùa xuân ấm áp và tươi đẹp.Thế nhưng khi được bay lên cao Dế Mèn lại không hề biết ơn hai chú chim Én vì đã đươc chú lên mà còn ngược lại.Chú tự cho mình là người nâng hai chú chim Én lên cao và cảm giác chính mình phải chịu gánh nặng không cần thiết (hao chú chim Én nhỏ) .Nhưng sự ảo tưởng không chỉ dừng lại ở đó,chú còn muốn ném hai người bạn lại để một mình đi chơi cho thoải mái và phải trả giá đắt cho hành động của mình.Nhìn kết cục của Dế Mèn,không ít lần em cảm thấy chú đáng ra sẽ không bị như vậy.Giá như chú có thể điểm tĩnh lại,tự đánh giá được bản thân mình và hiểu rằng mình là người chịu ơn.Hay giá như chú bớt đi sự ích kỉ ,vụ lợi và toan tính ,trước khi muốn thả chiếc lá ra khỏi miệng ,chú suy nghĩ đến hai chú chim Én nếu bị chú thả xuống bị thương thì như thế nào.Và hỏi ý kiến của hai chú chim Én ở điểm dừng tiếp theo thì có lẽ ,chú đã không có kết cục như vậy.

Hình ảnh cử chú Dế Mèn là điển hình nhiều người trong cho lớp sống trẻ hiện nay,lớp trẻ mà gồng quay cuộc sống và học tập đã nặng nề khiến cho người ta trở nên ngày càng ích kỉ,toan tính và vụ lợi hơn .Chúng ta cũng trôi nổi trở nên vô định rồi nhiều người trở thành con người quá ảo tưởng về bản thân ,quên mất bản thân đang ở vị trí nào.Đôi khi lại tự cho mình là đúng dẫn đến những sai lầm nghiêm trọng.

Câu chuyện trên là một câu chuyện ý nghĩa cả về lối sống và rất nhiều bài học nhân sinh thông qua câu chuyện tùy theo cảm nhận của người đọc.Câu chuyện dạy cho chúng ta để giao tiếp tốt và hợp tác lâu dài để đôi bên cùng có lợi,không ích kỉ vụ lời cá nhân mà ảnh hưởng đến mọi người.Bởi vì một cá nhân thì không thể làm được tất cả công việc việc được mà luôn luôn cần có sự phân chia và sắp xếp hợp tác để tạo ra kết quả tốt nhất.Có lẽ,sau câu chuyện các bạn cảm thẩy lòng tin giữa vật và vật còn mong manh nói gì đến con người thế nhưng "Đừng vì vài chiếc lá sâu mà bỏ lỡ một vườn rau đẹp " ,đừng vì vài người ích kỉ,vụ lợi ,xấu xa mà đánh đồng và mất niềm tin với tất cả mọi người.Bởi vì đâu đó trong tương lai,bạn vẫn sẽ gặp được những con người tuyệt vời và đáng tin cậy nên hãy luôn giữ vững niềm tin với những điều tốt đẹp,để cuộc sống nhẹ nhàng và dễ thở hơn.Cũng tự câu chuyện trên,em học được bài học quý giá rằng phải luôn nhìn nhận vấn đề một cách tích cực,hiểu một cách thấu đáo và toàn diện vấn đề,không suy nghĩ ích kỉ,thiển cận.Hiểu và biết đặt bản thân và cảm giác của người khác là một trong những điều cơ bản của cho đi.Và khi bản cho đi tình cảm,lòng nhiệt thành yêu thương,chăm sóc một cách thoải mái ,không vụ lợi ,.. Bản thân ta cũng sẽ nhận được một mảnh bình yên trong tim,vui vẻ về những điều tốt đẹp.Tuyệt đối không lợi dụng lòng tốt của người khác để làm lợi cho mình hay ích kỷ,tính toán và quên đi sự biết ơn của người khác đối với mình.

Khi đọc câu chuyện trên,nhìn thấy hình ảnh ngu ngốc của chú Dế Mèn ích kỉ làm em lại nhớ đến vài video trên mạng xã hội.Những người F1,F2 trong video rõ ràng là những người dễ mắc dịch COVID 19 nhất thế nhưng họ lại không chịu đi xét nghiệm test nhanh,trốn trong nhà vì sợ "ra ngoài dễ nhiễm bệnh" .Nhiều người đang là những người có nguy cơ cao bị nhiễm dịch COVID 19 nhưng lại trốn cách ly.Phải để những bác sĩ,y tá và người tình nguyện và thậm chí là công an phải quay mòng mòng tìm người đi test nhanh rồi bắt người trốn cách ly.Nhưng sự ích kỉ của những người này không chỉ dừng lại ở việc làm hại đến bản thân như chú dễ Mèn nữa mà còn hại rất nhiều người ,từ những người vô ý bị lây nhiễm đến những chú cảnh sát ngày đêm túc trực,đến những bác sĩ y tá tuyến đầu chống dịch ngày đêm làm việc  và đến những tình nguyện viên mồ hôi đầm địa,một thân thuốc khử phải lặn lội đi tìm những người đó.Trong thời buổi COVID 19 hiện nay,những người ích kỉ,vì chút ít lợi cá nhân mà đem người từ Trung Quốc sang Việt Nam ,trốn cách ly đều nên bị xử phạt thích đáng và sự phê phán của xã hội.Chúng ta phải cùng nhau đẩy lùi hạng người nhỏ nhen này và suy nghĩ kĩ,tìm hiểu trước khi làm bất cứ việc gì dù việc đó lớn hay nhỏ,đừng chỉ nghĩ đến lợi ích nhất thời của bản thân nữa.Vì cái lợi đó cũng có cái giá lớn hơn rất nhiều lần so với lúc ban đầu mà chính chúng ta cũng không ngờ tới được.

Dòng suy nghĩ của mỗi người là khác nhau nên có lẽ bài học mà mỗi người rút ra được đều không giống nhau.Theo em,tác giả viết nên câu chuyện này muốn gửi đến chúng ta một thông điệp đặc biệt ,đó chính là :" Hãy trân trọng và biết ơn những gì mình đang có" bởi vì có những thứ bạn thấy là bình thường nhất lại là ước mơ cả đời của người khác và những điều mà ta mơ ước lại là điều dĩ nhiên với người khác.Bởi vậy,dù bạn đang đứng ở vị trí nào ,có hoàn cảnh ra sao thì cũng nên học cách hạnh phúc và biết ơn với những gì mình  đang có và đánh giá đúng khả năng của bản thân mình ,tránh ảo tưởng ,ngộ nhận để khiến bản thân trở nên xấu xí từ tâm hồn.Dù chúng ta có sống như thế nào ,thì thời gian mà chúng ta sống luôn là một quỹ thời gian giới hạn .Khi chúng ta chết đi thì không thể cầm theo bất cứ thứ gì cả mà thứ đáng giá chúng ta chính là những gì chúng ta đã đóng góp cho cuộc đời và xã hội.Vậy nên hãy hòa mình với cuộc sống một cách ý nghĩ nhất nhé.