K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 8 2018

Ngày khai trường bước vào lớp một là ngày để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong em. Hôm đó là một ngày trời thu trong xanh, em mặc quần áo mới, tay cầm lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Trên khuôn mặt của bạn nào cũng rạng rỡ nụ cười và không dấu nổi sự hồi hộp có chút lo lắng và nhút nhát khi bắt đầu đến trường. Ngày khai trường đầu tiên với bao nhiêu cảm xúc và kỉ niệm đẹp. Em vẫn luôn luôn nhớ ngày hôm đó.

Từ ghép: khai trường, dấu ấn, sâu đậm, trong xanh, quần áo, cờ đỏ sao vàng, phấp phới, khuôn mặt, rạng rỡ, nụ cười, hồi hộp, nhút nhát, lo lắng, cảm xúc, kỉ niệm

23 tháng 8 2018

Đẳng lập: là từ ghép không phân ra tiếng chính, tiếng phụ. Các tiếng bình đẳng với nhau.

Ví dụ: suy nghĩ, cây cỏ, ẩm ướt, bàn ghế, sách vở, tàu xe, tàu thuyền, bạn hữu, điện thoại, bụng dạ, xinh đẹp, nhà cửa, trai gái,...

Chính phụ: Là từ ghép có tiếng chính và tiếng phụ bổ sung nghĩa cho tiếng chính. Tiếng chính đứng trước, tiếng phụ đứng sau.

Ví dụ: xanh ngắt, nụ cười, bà nội, ông ngoại, bà cố, bạn thân, bút mực, cây thước, xe đạp, tàu ngầm, tàu thủy, tàu lửa, tàu chiến,...

a)Đọc các câu văn dưới đây và cho biết mối quan hệ về nội dung giữa chúng:Tôi nhớ đến mẹ ''lúc người còn sống, tôi lên mười''. Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi dẫn đi trên đường làng dài và hẹp. Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. Còn chiều nay, mẹ tôi cho tôi đi dạo chơi với anh trai lớn của bác...
Đọc tiếp

a)Đọc các câu văn dưới đây và cho biết mối quan hệ về nội dung giữa chúng:

Tôi nhớ đến mẹ ''lúc người còn sống, tôi lên mười''. Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi dẫn đi trên đường làng dài và hẹp. Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. Còn chiều nay, mẹ tôi cho tôi đi dạo chơi với anh trai lớn của bác gác cổng.

b) Đọc các câu văn sau và chỉ sự chưa thống nhất của chúng. Hãy sửa lại để doạn văn đảm bảo tính thống nhất:

Một ngày kia, sẽ còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.

c) Từ những ví dụ trên, hãy cho biết: Một văn bản được liên kết phải đảm bảo những điều kiện gì? Cần sự dụng phương tiện nào để đẩm bảo điều kiện đó.

CÁC BẠN GIÚP MK VỚI NHÉ. DÙ LÀ MỘT BÀO CŨNG ĐƯỢC. LÀM ƠN LÀM RÕ RA CHO MK NHA.

CẢM ƠN CÁC BẠN.

0
23 tháng 8 2018

rồi làm sao nx đây>>>

23 tháng 8 2018

hơ xưa thường hay nói đến thiên nhiên, thiên nhiên như 1 người bạn để thi nhân có thể chia sẻ tâm sự của mình hoặc cũng có bài thơ viết lên chỉ để ca ngợi thiên nhiên. Thơ Lí Bạch cũng nhắc đến thiên nhiên, đặc biệt là trăng, trăng tràn ngập trong thơ Lí Bạch. Có những bài, trăng như người bạn cung vui chơi với Lí Bạch còn có những bài ánh trăng như là cái cớ để ông bày tỏ tâm sự, nỗi lòng của mình và bài thơ Tĩnh dạ tứ là 1 bài như thế.
Điều đó được thể hiện ngay ở nhan đề bài thơ. Bài thơ có tựa đề là Tĩnh dạ tứ tức là những suy nghĩ trong 1 đêm rất đẹp, trên trời ánh trăng toả sáng khắp nơi, một thứ ánh sang lung linh huyền ảo vag chính trong khung cảnh thiên nhiên ấy trong lòng Lí Bạch bỗng trào dâng lên nỗi nhó quê hương. Toàn bộ bài thơ là cảm xúc chân thành thiêt tha của tác giả. Ở hai câu thơ đầu:

Đầu giường ánh trăng rọi
Ngỡ mặt đất phư sương

Đọc hai câu thơ này, cảm giác đầu tiên đến với ta đó là sự yên tĩnh, vắng lặng và thời gian lúc này như đã khuya lắm rồi, tất cả như đang chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ có ánh trăng âm thầm thực hiện nhiệm vụ của mình. Ánh trăng tràn vào nhà, soi rọi khắp nơi. Ánh trăng bàng bạc ấy khiến ông ngỡ như là sương đang la đà trên mặt đất. Hình ảnh ấy gợi cho người đọc 1 cảm giác cô đơn và trống vắng. Phải chăng trong lòng thi nhân đang chất chứa 1 nỗi niềm tâm sự, bởi vậy nên ánh trăng đẹp như vậy mà ông cứ ngỡ như mặt đất phủ sương. Đồng thời với sự “nhầm lẫn” ấy ta còn thấy tâm trạng ngỡ ngàng, bất ngờ của thi nhân trước khung cảnh thiên nhiên. Câu thơ thứ ba:

Ngẩng đầu nhìn trăng sáng

Câu thơ này vẫn nói đến trăng, nói đến thiên nhiên nhưng từ “ngẩng” dường như không gợi cho ta cảm giác nhẹ nhàng thanh thản của người ngắm trăng mà đó là cái nhìn chất chứa tâm sự. Trong 3 câu thơ đầu, ta thấy tác giả nhắc nhiều đến thiên nhiên, đến trăng. Khung cảnh thiên nhiên ấy dẫu buồn nhưng vẫn gợi cho ta cảm giác đẹp, 1 vẻ đẹp huyền ảo, lung linh.

k nha mk chung động mà

22 tháng 8 2018

vì bây giờ em lớp 9 rồi nên em quên sạch mọi thứ về lớp 7 

23 tháng 8 2018

Em vui vì k ở lại lớp 6

23 tháng 8 2018

Lớ 7 là gì?

Bài này cho bạn tham khảo nhé :

Những kỉ niệm ngày đến trường đầu tiên khi vào học lớp 1 em vẫn nhớ như in. Sáng sớm hôm đó mẹ gọi em dậy để chuẩn bị vệ sinh cá nhân và ăn sáng. Xong xuôi, mẹ cho em được mặc bộ quần áo trắng tinh tươm và khoác chiếc cặp mới mẹ đã mua tặng em nhân ngày khai giảng. Mẹ đã dặn dò em phải lễ phép chào hỏi khi gặp thầy cô. Khi đến trường, em cũng nh bao bạn nhỏ khác đều háo hức đón chờ để nhận lớp với những người bạn mới. Ngày đầu tiên đi học trong sáng mùa thu tháng 9, bầu trời trong xanh và gió mát trong lành đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp về quãng đường học sinh. 

22 tháng 8 2018

Hôm ấy là một ngày đẹp trời ,sau một quãng thời gian nghỉ ngơi dài chúng tôi đã quay lại việc học hành, Từ hôm trước mẹ đã giúp tôi chuẩn bị sách vở để chuẩn bị đi học. Hôm nay là ngày khai giảng của chúng tôi, đây là lần đầu tiên tôi đến trường cấp hai mang tên Thành Lợi nên tôi rất hồi hộp. Tôi đã nộp hồ sơ vào trường này vì trường khá gần nhà tôi hơn nữa chị tôi cũng học trường này. Chúng tôi đã thi và đã được chọn vào trường từ nửa tháng trước rồi. Từ sáng sớm mẹ đã gọi tôi dậy để chuẩn bị quần áo cho buổi khai giảng. Tôi nhanh nhanh chóng chóng ăn cơm xong rồi vội vàng đi đến trường. Bố nhìn tôi thấy tôi có vẻ hơi hồi hộp nên bố hỏi tôi có cần bố chở đi không ,tôi khăng khăng không chịu với lí do là tôi đã lớn rồi không cần bố chở đi nữa.

Hàng cây như xanh hơn , cao hơn , những ngôi nhà trông khang trang hơn mọi ngày. Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê. Mặt trời đã dần dần nhô lên , tỏa ra những tia nắng đầu tiên , thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian. Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc , đang khẽ rùng mình. Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm , co những chú chim dã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới. Theo tiếng chim ca , những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường. Giờ đây , không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường , và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường. Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề , gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng. Tôi đạp nhanh từng vòng quay xe đạp để nhanh chóng đến trường, tôi đi qua bãi đất trống rồi lại đi lên bãi đất được đổ bê tông rồi một lát là tôi đã đến cổng trường. Chà, ngôi trường tiểu học mới to lớn làm sao! Trong ý nghĩ của tôi về nó thì như một kiến trúc lịch sử. Nổi bật giữa cái cổng to là hàng chữ “Trường Trung học cơ sở Thành Lợi” và hàng cờ chuối với rực rỡ sắc mầu.

Tôi đang mải nhìn ngắm xung quanh thì bất giác một cái gì đó đâm thẳng vào sau xe tôi khiến tôi giật bắn mình ngã nhào xuống đất. Cú ngã không khiến tôi  đau lắm nhưng tôi bị xước chân , tôi vội vàng nhìn lên chiếc xe của tôi thì trời ơi nó bị tay tôi đè lên chiếc rọ xinh xắn khiến chiếc rọ bị méo hẳn về một bên. Tôi tức lắm quay xuống xem rốt cuộc là kẻ nào đã khiến tôi ra nông nỗi này. Tôi chưa kịp định thần ra đó là ai thì tôi đã thấy có ai kéo mình dậy với những lời nói cũng rất vội vàng nhưng thực sự rất chân thành “cậu ơi cho mình xin lỗi nhé mình không cố ý đâu” khi ấy tôi vẫn tức lắm tôi không nói gì để cho  bạn đó dìu tôi đứng dậy. Đó là một bạn nam cũng trạc tuổi tôi thôi nhưng trông bạn khá là lanh lợi nên tôi cũng không thể nói gì bạn được với lại hôm nay cũng là ngày đầu tiên tôi đến trường nên tôi cũng không muốn cau có với ai. Tôi đứng dậy đang định dắt xe đi thì bạn ấy gọi tôi lại lấy cái băng gạt từ trong cặp ra dán vào chỗ bị thương của tôi, Rồi bạn ấy hỏi tôi  học lớp nào ,tôi lơ đãng trả lời “ lớp 6a” thế là bạn ấy kêu lên một tiếng rồi nói bạn đó cũng học lớp 6a. Tôi cũng cảm thấy khá thú vị bởi tôi cũng chưa quen được ai ở lớp mới, như thế là tôi đã có người bạn đầu tiên rồi. . Chúng tôi vui vẻ nói chuyện với nhau rồi cùng nhau về lớp học.

k dùm mk nha

26 tháng 8 2018

Hôm nay là ngày buồn nhất trong đời tôi, mẹ tôi đã mãi mãi không còn ở bên tôi nữa. Tôi thật buồn, thật hối hận, vì sao trước kia tôi lại có thể làm cho mẹ đau lòng. Tôi nghĩ mình là một đứa trẻ tồi tệ nhất, tuy bây giờ tôi đã lớn, đã có thể tự chăm sóc mình nhưng tôi vẫn cần mẹ, cần vòng tay chở che, ấm áp của mẹ. Hôm nay tôi chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi đây và nhớ về mẹ. Các bạn đừng giống như tôi, hãy trân trọng người mẹ mình có vì người sẽ k ở mãi bên bạn đâu.

22 tháng 8 2018

tác giả của bài côn sơn ca là nguyễn trãi

22 tháng 8 2018

Nguyễn Trãi nha bạn hiền!!!