K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 12 2017

chuc ban thi tot

27 tháng 12 2017

thank you bạn

27 tháng 12 2017
  • Ăn vóc học hay: Ăn uống đầy đủ thì người khoẻ mạnh, có sức vóc; chịu khó học hành thì mở mang trí tuệ, ngày càng hiểu biết nhiều.

  • Học một biết mười: Thông minh, sáng láng, chỉ cần nói qua, học qua đã hiểu sâu sắc.

27 tháng 12 2017

GIÚP MK

27 tháng 12 2017

độ dài của chiều dài là :

     30 x 3/5 = 18 ( cm )

Độ dài của chiều rộng là :

     30 - 18 = 12 ( cm )

Diện tích là :

     18 x 12 = 216 ( cm)

          Đáp số : 216 cm

k cho mik và kb với mik nhé

28 tháng 12 2017

Hôm qua cô giáo mình vừa giao cho đề này : 

Câu 1 thì mình ko chắc lắm

Câu 2 thì khuyên chúng ta ko nên chỉ chú ý vẻ bề ngoài mà ko quan tâm phẩm chất bên trong

Câu 3 là b

27 tháng 12 2017

bài nào vậy bn

27 tháng 12 2017

Con chó thui ( con chó chín)

k mk nha!!

9 tháng 11 2021

Con chó thui 

26 tháng 12 2017

Ko.Vì đó cx là sự cố ngoài ý muốn nên để ý những mặt tốt của bn để nhìn ra những cái mk thiếu xót và cần hok hỏi

26 tháng 12 2017

cậu giải thích những từ mà cậu vết tắc đi

                                                                                             Hai vien gạch xấu xíĐến một miền đất mới, các vị Sư phải tự xây dựng lại mọi thứ, họ mua đất,gạch, cát, đá, vữa . . .và bắt tay vào việc.  Một chú tiểu được giao việc xây dựng một bức tường gạch, chú rất tập trung vào công việc, chú luôn kiểm tra xem viên gạch đã đặt thẳng chưa, hàng gạch có ngay...
Đọc tiếp

                                                                                             Hai vien gạch xấu xí

Đến một miền đất mới, các vị Sư phải tự xây dựng lại mọi thứ, họ mua đất,gạch, cát, đá, vữa . . .và bắt tay vào việc.  Một chú tiểu được giao việc xây dựng một bức tường gạch, chú rất tập trung vào công việc, chú luôn kiểm tra xem viên gạch đã đặt thẳng chưa, hàng gạch có ngay ngắn không? Công việc tiến tiển khá chậm, vì chú đặc biệt kỹ lưỡng, tuy nhiên chú không lấy đó làm phiền lòng, vì chú biết chú đang xây bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời.

Cuối cùng chú cũng hoàn tất công việc, khi hoàng hôn buông xuống. đứng ra xa, chú ngắm nhìn công trình lao động của mình, chợt chú nhận thấy có điều gì đó không ổn trong công trình. Mặc dù đã rất cẩn thận xong có 2 viên gạch đã bị đặt nghiêng, và điều tồi tệ nhất là 2 viên gạch đó lại nằm giữa bức tường. chúng như đôi mắt trừng trừng nhìn chú. Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu dẫn họ đi khắp nơi, trừ chỡ bức tường mà chú xây dựng.

Một hôm, có 2 vị sư già đến thăm ngôi đền, chú tiểu dẫn 2 vị đi khắp nơi, và lái sang những chỗ khác, song 2 vị sư già cứ nằng nặc đòi đến khu vực bức tường mà chú tiểu xây dựng. đứng trước bức tường, một trong 2 vị mới thốt lên Ôi bức tường mới đẹp là sao!
Hai vị nói thật chứ! Hai vị không thấy 2 viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?  Chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.  “ có chứ! Nhưng chúng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép lại thành bức tường tuyệt vời ra sao” vị sư già từ tốn

câu hỏi

Theo em, khi bản thân hoặc người khác mắc sai lầm, ta có nên chỉ nghĩ về điều đó mà không chú ý đến những điều tốt đẹp không?Vì sao?

1
26 tháng 12 2017

Đôi khi chúng ta quá cầu toàn, quá nghiêm khắc với bản thân mình, cứ luôn nghiền ngẫm những lầm lỗi ấy và quy trách nhiệm cho mình mà quên mất cái phần quan trọng là những điều tốt đẹp mà chúng ta đã làm được.

Và đôi khi chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết, hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng đi những điều tốt đẹp họ đã làm.

Con người luôn mơ ước chinh phục được đỉnh cao hoàn mỹ. Nhưng để trở thành con người “thập toàn” mẫu mực là rất khó, không dễ tìm con người ấy giữa cuộc sống đời thường. Vậy nên chúng ta cũng cần phải bằng lòng chấp nhận sống vui với cái hiện tại mình đang có, như “hai viên gạch xấu xí” đang nằm giữa một bức tường đẹp.

Chúng ta cần phải học cách rộng lượng với người khác và cả chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là nơi mà ở đó, lỗi lầm được tha thứ.

Hãy mở rộng tâm hồn của mình ra, khi đó chúng ta sẽ thấy rằng: Cuộc sống này thật tốt đẹp biết mấy!

26 tháng 12 2017

1.  

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo

tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp

của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy

cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời

gian      năm   năm   học      trường,   em  không   sao   quên   được

những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập

chững cắp sách tới trường.

Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim

Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn

học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt

dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những

bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày

đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã

làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo

hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má

cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với

hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt

nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần

không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là

bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là

người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới

vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt

cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.

Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết

lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời

chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng

bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng

em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi

lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô

còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn

nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp

đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào

những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói

cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về

lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng

để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận

·                                  

·                                

cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con

cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.

Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp

cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây

phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em

vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến

thương...”.

Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ

đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.

2. Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian

đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.

Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy

đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như

hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp

Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.

Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở

đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe

bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái

hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy …”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi

không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất

tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật

nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến

bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.

Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt

dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn

tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt

liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ. Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật

không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em

yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em,

bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và

vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học.

Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến

của cả lớp với bạn Diệp Anh.

 

·                                  

·                         

26 tháng 12 2017

Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.

Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìnđến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy …”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học.

Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.

 

 

27 tháng 12 2017

Chủ nhật tuần trước, gia đình em đi xem chương trình ca múa nhạc tại một tụ điểm giải trí ở quận 13.

Nhiều chương trình đặc sắc, nhiều bài hát rất hay được các ca sĩ trình bày thật hấp dẫn. Em chú ý một nữ ca sĩ trình bày nhạc phẩm “Gia tài của mẹ” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.

Cô ấy khá trẻ, chưa đến ba mươi. Mái tóc buông xõa cùng chiếc áo dài lóng lánh dưới ánh đèn sân khấu, trông dáng cô ấy thật thướt tha. Cô có gương mặt ưa nhìn, nước da hồng hào, trắng trẻo, dáng người cao cùng điệu bộ trình bày bài hát thật hài hòa.

Với chất giọng đặc biệt,trong trẻo, nội dung bài hát chan chứa tình cảm cùng phong cách biểu diễn hoàn hảo, cô đã dẫn khan giả vào một đại gia đình ấm cúng tràn đầy hạnh phúc. Vừa nghe em vừa nhìn bố mẹ rồi nhìn cả em gái mình với ánh mắt trìu mến. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã cho em sự yêu thương vô bờ bến. Em thật hạnh phúc và cảm thấy tự tin hơn khi được sống cùng gia đình.

Em cũng thầm cảm ơn cô ca sĩ trẻ dễ mến kia đã khơi trong em tình thương yêu cha mẹ để tình cảm ấy ngày một đậm đà, sâu sắc hơn. Buổi xem ca nhạc đã khép lại mà lòng em vẫn còn thấy lâng lâng, xao động cùng những tình cảm nhẹ nhàng. Em rất trân trọng những ca sĩ, nhạc sĩ đã mang đến cho mọi người những giây phút thăng hoa. Bằng lời ca tiếng nhạc, họ đã khiến tâm hồn con người thêm rộng mở, cuộc đời thêm tươi đẹp.

31 tháng 12 2017

Chủ nhật, em được bố mẹ cho đi chơi chợ đêm. Chợ được trang trí khá đẹp mắt. Ra Hồ Gươm, em bỗng thấy một sân khấu ngoài trời dán áp phích: “Buổi biểu diễn của ca sĩ Mĩ Tâm”.

Không khí buổi biểu diễn thật sôi động. Sân khấu lớn được trang hoàng lộng lẫy và lung linh màu sắc. Phía dưới sân khấu, khán giả ngồi chật ních tưởng như không còn cả một chỗ đứng. Tuy phải giành nhau từng chỗ ngồi nhưng họ vẫn vui vẻ. Dường như để được xem Mĩ Tâm biểu diễn, mọi người không quan tâm tới một điều gì cả. Buổi biểu diễn bắt đầu. Không gian ồn ào lúc trước đã được thay bằng những điệu nhạc du dương. Từ sau tấm màn đỏ chói, cô ca sĩ trẻ bước ra sân khấu, vẻ mặt tươi cười chào khán giả. Âm thanh bài hát “Cây đàn sinh viên” vang lên thật tươi vui. Mĩ Tâm thướt tha trong tà áo dài trắng muốt. Với mái tóc được tết thành hai bím, trông Mĩ Tâm như một cô sinh viên ngây thơ. Cô cất lên giọng hát trong sáng, hồn nhiên của tuổi học trò. Điệu hát lúc trầm, lúc bổng khiến người ta nhớ lại thời sinh viên. Trên sân khấu, cô sinh viên thả hồn trôi theo bài hát. Ca sĩ Mĩ Tâm bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng, cô bước về một góc sân khấu hay xuống khán đài. Đến đâu, mọi người cũng hò hét , cuồng nhiệt hát theo cô và giơ cao băng rôn :”Mĩ Tâm là số một”. Cả buổi tối hôm ấy, cô hát hết mình. Cô như không thấy mệt mỏi khi đem giọng ca tuyệt vời của mình phục vụ “fan” hâm mộ. Phía dưới khán đài, khán giả cổ vũ hết mình. Khán giả cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được thưởng thức giọng hát ấm áp của Mĩ Tâm.

Đọc và trả lời câu hỏiCho và nhậnMột cô giáo đã giúp tôi hiểu rõ ý nghĩa phức tạp của việc cho và nhận.Khi thấy tôi càm sách rong giờ ập đọc, cô đã nhận thấy có gì không bình thuờng,cô liền thu xếp cho tôi đ khám mắt.Cô hông đưa tôi đến bệnh viện,mà dẫn tôi đến bác sĩ nhãn khoa riêng của cô.Ít hôm sau,như với một người bạn,cô đưa cho tôi một cặp kính.-Em không thể nhận...
Đọc tiếp

Đọc và trả lời câu hỏi

Cho và nhận

Một cô giáo đã giúp tôi hiểu rõ ý nghĩa phức tạp của việc cho và nhận.

Khi thấy tôi càm sách rong giờ ập đọc, cô đã nhận thấy có gì không bình thuờng,cô liền thu xếp cho tôi đ khám mắt.Cô hông đưa tôi đến bệnh viện,mà dẫn tôi đến bác sĩ nhãn khoa riêng của cô.Ít hôm sau,như với một người bạn,cô đưa cho tôi một cặp kính.

-Em không thể nhận được! Em không có tiền trả đâu thưa cô!-Tôi nói,cảm thấy ngượng ngùng vì nhà mình nghèo.

Thấy vậy,cô liền kể một câu chuyện cho tôi nghe.Chuyện kể rằng :'' Hồi cô còn nhỏ,một người hàng xóm đã mua kính cho cô. Bà áy bảo ,mojt ngày kia cô sẽ trả cho cặp kính đó bằng cách tặng cho một cô bé khác.Em thấy chưa,cặp kính này đã được trả tiền từ trước khi em ra đời".Thế rồi cô nói với tôi những lời nồng hậu nhất,mà chưa ai khác từng nói với tôi:''Một ngày nào đó,em sẽ mua kính cho một cô bé khác''.

Cô nhìn tôi như một người cho.Cô làm cho tôi thành người có trách nhiệm Cô tin tôi có thể có một cái gì để trao cho người khác .Cô chấp nhận  tôi như thành viên của cùng một thế giới mà cô đang sống .Tôi bước ra khỏi phòng ,tay giữ chặt cái kính trong tay,không phải như kẻ vừa nhận món quà ,mà như người chuyển tiếp món quà cho người khác với tấm lòng tận tụy

Câu 1

Câu chuyện muốn nói với em điều gì?

.......................................................................................................................................................................................................................

.......................................................................................................................................................................................................................

Câu 2

Qua câu chuyện trên em học được điều gì ở các nhân vật?

..............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

Làm nhanh hộ mình nhé .Thank you very much!? : > ;>

2
26 tháng 12 2017

1 Sau câu chuyện trên,câu chuyện  khuyên chúng ta nên giúp đỡ và chia sẻ cùng moi người

2 Qua câu chuyện trên, chúng ta phải biết yêu thương và chia sẻ cho nhau những thứ tốt đẹp nhất . Khi làm được điều  tốt, chúng ta sẽ thấy hạnh phúc vì đã làm cho họ một việc tốt. 

Nhớ đó nha

26 tháng 2 2022
1: Khuyên chúng ta sống Không chỉ biết nhận phải biết cho