K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 4 2018

Tỉnh nào có diện tích rộng lớn nhất Việt Nam hiện nay mới nhất , Tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam hiện nay là tỉnh nào

Sau rất nhiều lần chia tách và sát nhập tỉnh hiện nay Việt Nam có tổng cộng 63 tỉnh thành trải dài từ Bắc Trung Nam. Bạn đang thắc mắc tỉnh nào hiện nay đang có diện tích lớn nhất Việt Nam. Có thể trước đây khoảng chục năm chúng ta sẽ nghe nói đó là tỉnh Đăk Lắk. Nhưng từ năm 2003 khi Đăk Lắk tách ra thành 2 tỉnh là Đăk Lắk và Đăk Nông thì danh hiệu tỉnh có diện tích lớn nhất Việt Nam hiện nay thuộc về tỉnh Nghệ An. Bên cạnh đó Bắc Ninh vẫn là tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam với chỉ hơn 800 ki lô mét vuông
 

Tỉnh nào có diện tích lớn nhất, nhỏ nhất Việt Nam hiện nay
Bản đồ tỉnh Nghệ An với diện tích lớn phủ khắp vùng Bắc Trung bộ



Tỉnh có diện tích lớn nhất Việt Nam: Nghệ An với 16,493,7 km²
Tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam: Bắc Ninh với 822,7 km²

Các tỉnh có diện tích lớn tiếp theo là Gia Lai với hơn 15 nghìn km², Sơn La hơn 14 nghìn km² , Đăk, Lawk, Thanh Hóa và Quảng Nam

Số liệu được sắp xếp theo diện tích giảm dần

TỉnhDiện tích(m²)Dân sốMật độ dân số
Nghệ An16,493,700,0002,942,900178
Gia Lai15,536,900,0001,322,00085
Sơn La14,174,400,0001,119,40079
Đắk Lắk13,125,400,0001,771,800135
Thanh Hoá11,131,900,0003,412,600307
Quảng Nam10,438,400,0001,435,000137
Lâm Đồng9,773,500,0001,218,700125
Kon Tum9,689,600,000453,20047
Điện Biên9,562,900,000512,30054
Lai Châu9,068,800,000391,20043
Lạng Sơn8,320,800,000741,20089
Quảng Bình8,065,300,000853,000106
Hà Giang7,914,900,000746,30094
Bình Thuận7,812,900,0001,180,300151
Yên Bái6,886,300,000758,600110
Bình Phước6,871,500,000905,300132
Cao Bằng6,707,900,000515,00077
Đắk Nông6,515,600,000516,30079
Lào Cai6,383,900,000637,500100
Kiên Giang6,348,500,0001,714,100270
Quảng Ninh6,102,400,0001,163,700191
Bình Định6,050,600,0001,497,300247
Hà Tĩnh5,997,200,0001,229,300205
Đồng Nai5,907,200,0002,665,100451
Tuyên Quang5,867,300,000730,800125
Cà Mau5,294,900,0001,214,900229
Khánh Hoà5,217,700,0001,174,100225
Quảng Ngãi5,153,000,0001,221,600237
Phú Yên5,060,600,000871,900172
Thừa Thiên Huế5,033,200,0001,103,100219
Bắc Kạn4,859,400,000298,70061
Quảng Trị4,739,800,000604,700128
Hoà Bình4,608,700,000799,800174
Long An4,492,400,0001,449,600323
Tây Ninh4,039,700,0001,080,700268
Bắc Giang3,844,000,0001,574,300410
An Giang3,536,700,0002,151,000608
Phú Thọ3,533,400,0001,326,000375
Thái Nguyên3,531,700,0001,139,400323
Đồng Tháp3,377,000,0001,673,200495
Ninh Thuận3,358,300,000569,000169
Hà Nội3,328,900,0006,699,6002013
Sóc Trăng3,311,600,0001,303,700394
Bình Dương2,694,400,0001,691,400628
Tiền Giang2,508,300,0001,682,600671
Bạc Liêu2,468,700,000873,300354
Bến Tre2,360,600,0001,257,800533
Trà Vinh2,341,200,0001,012,600433
TPHồ Chí Minh2,095,600,0007,521,1003589
Bà Rịa - Vũng Tàu1,989,500,0001,027,200516
Hải Dương1,656,000,0001,718,9001038
Nam Định1,651,400,0001,833,5001110
Hậu Giang1,602,500,000769,200480
Thái Bình1,570,000,0001,786,0001138
Hải Phòng1,523,400,0001,878,5001233
Vĩnh Long1,496,800,0001,028,600687
Cần Thơ1,409,000,0001,200,300852
Ninh Bình1,390,300,000906,900652
Đà Nẵng1,285,400,000951,700740
Vĩnh Phúc1,236,500,0001,014,600821
Hưng Yên926,000,0001,150,4001242
Hà Nam860,500,000786,900914
Bắc Ninh822,700,0001,060,3001289
24 tháng 4 2018

tỉnh Nghệ An có diện tích lớn nhất

24 tháng 4 2018

1-tay phai,2-dinh nui everst,3-quan tai

24 tháng 4 2018

câu 1 đáp án là tay phải

24 tháng 4 2018

Dường như ai cũng cảm thấy buồn khi trời đổ mưa. Còn 1 số người thì lại thích rong chơi giữa tròi mưa.Nhưng riêng tôi mỗi khi nhìn thấy mưa, tôi lại nhớ về đêm mưa hôm ấy-1 đêm mưa mà tôi đã tình cờ bắt gặp 1 cậu bé rất đáng thương và cũng chính cái đêm hôm đó đã làm tôi không thể kìm nén nỗi xúc động trong lòng, những giọt lệ từ khoé mi của tôi đã lăn dài trên má tôi tựa lúc nào. Lúc ấy, tôi đang đứng nấp mưa dưới hiên của 1 căn nhà nằm trên đường Trần Phú- 1 con đường nổi tiếng là đầy đủ và sung túc nhất thành phố.Cơn mưa làm cho thành phố trở nên buồn tẻ và hiu quạnh.Bất chợt dưới màn mưa lạnh giá kia , bỗng xuất hiện 1 cậu bé.Tôi giật mình và quan sát thật kĩ cậu ta thì phát hiên ra cậu ấy đã mất đi 2 bên cánh tay và đang đi lang thang dưới con đường mưa lạnh buốt ko có 1 mảnh áo mưa che thân.Thì ra đó là 1 cậu bé tật nguyền với 1 thân hình kì dị.Cơn mưa đã làm ướt sũng thân hình nhỏ bé kia.Cậu mặc trên người 1 bộ đồ rách rưới có nhiều chỗ vá trông thật tội nghiệp.Tôi tự hỏi bản thân rằng tại sao ông trời lại sinh ra những đứa trẻ đáng thương như thế? Thắc mắc muốn biết về hoàn cảnh của cậu, khi về tới nhà tôi đã hỏi mẹ ngay. Mẹ tôi kể rằng đấy là 1 cậu bé bị nhiễm chất độc màu da cam.Bố mẹ của cậu ta là những người đã góp phần xây dựng đất nước ta tốt đẹp như ngày hôm nay.Bố mẹ cậu đều là thương binh liệt sĩ  và họ đã hi sinh vì tổ quốc ngay tại chiến trường.Cậu bé tật nguyền ấy là đứa con mà họ đã để lại sau khi họ qua đời.Cậu được nuôi dưỡng ở 1 trung tâm trại trẻ mồ côi.Hằng ngày, cậu tự lấy đôi bàn chân của mình để làm ra những cây tăm rồi mang đi bán.Khi nghe xong, tôi cảm thấy cậu bé ấy quá bất hạnh.Có lẽ khi nãy cậu chăm chú nhìn những ngôi nhà ấy vì cậu ao ước mình sẽ có 1 mái ấm gia đình trọn vẹn có cha có mẹ kề bên ko còn cô đơn lẻ loi 1 mình.Tuy tôi đã mất đi 1 người cha nhưng tôi vẫn còn được mẹ nuông chiều và chăm sóc. Tôi đã từng nghĩ cuộc đời tôi mất đi cha thì thật buồn và bất hạnh nhưng tôi nào ngờ có những con người còn bất hạnh hơn tôi nhiều. Các bạn có biết ko chắc cậu bé bị nhiễm chất độc màu da cam kia đã tự mình vượt qua nỗi xót xa khi mất đi gia đình ấm cúng và bị tật nguyền.Những việc ấy đã ko đẩy lùi quyết tâm của cậu mà cậu đã vươn lên chống chọi mọi khó khăn.Thế rồi cả đêm đó tôi đã khóc thầm vì 1 người mà tôi chưa từng quen biết. Tôi thật nể phục cậu bé ấy. Tôi mong 1 ngày nào đó nụ cười hạnh phúc sẽ hé nở trên đôi môi của cậu bé tội nghiệp kia.

 

24 tháng 4 2018

VÌ BẠN NAM HỌC TẬP SIÊNG NĂNG NÊN CUỐI NĂM ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC NHIỀU THÀNH TÍCH

24 tháng 4 2018

Vì trời mưa to nên trận đấu bóng đã bị hoạn lại 

24 tháng 4 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

24 tháng 4 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

24 tháng 4 2018

Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con."Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì
thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng
đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi. Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời
chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi. Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."
Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?" Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải
là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác

24 tháng 4 2018

Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. 
Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người.
Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo."Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi.Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. 
Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con tôi." Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm."Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó. 

24 tháng 4 2018

Mỗi buổi tối,Bạn Lan Phương  luôn làm bài tập.

24 tháng 4 2018

cấn cù là đức tính tốt của con người

dượng em cần cù

24 tháng 4 2018

daigiax1x2x3

thần cấp 2

25 tháng 4 2018

  Mùa hè đến cũng là mùa thi và là mùa chia tay của học sinh với mái trường với thầy cô. Mỗi khi nhắc đến mùa hè trong tôi lại có cảm giác nao nao đến khó tả, buồn vui lẫn lộn. Vui vì sắp được nghỉ hè, được đi những nơi mà tôi thích, nhưng lại buồn khi nhớ về thầy cô, bè bạn.

  Khi những tia nắng bắt đầu của mùa hè chiếu xuống mặt đất, vạn vật cũng có sự thay đổi rõ rệt. Cây cối giường như cùng gồng mình lên để chống chọi lại cái nắng ghê gớm trong thời gian sắp tới. Những đóa phượng bắt đầu chớm nở trên những tán lá xanh mướt báo hiệu mùa hè đã đến. Mùa hè tuy nóng bức nhưng em rất yêu mùa hè, yêu loài hoa báo hiệu hè về. Đó là loài hoa gắn bó với bao lớp học sinh chúng em. Những cánh phượng đỏ rực cả góc sân trường trông thật đẹp mắt. Dưới ánh nắng mặt trời mùa hè nóng bỏng, màu đỏ ấy càng trở nên đẹp và quyến rũ hơn. Phượng nở đỏ cả một vùng trời, từng chùm từng chùm như những đốm lửa nhỏ. Nhìn từ xa, cây phượng như một đống lửa đang cháy hừng húc giữa lưng trời. màu đỏ của hoa phượng càng làm cho cái nắng của mùa hè thêm chói chang.

  Ngoài biểu tượng đặc trưng là hoa phượng mùa hè không thể thiếu được âm thanh của những tiếng ve. Tiếng ve kêu râm ran suốt đêm hè. Những chú ve cứ ca lên những bài ca chào đón mùa hè mà không bao giờ ngừng. Dù bạn có đến bất kì một ngóc ngách nào, bạn cũng có thể nghe thấy tiếng ve kêu. Những chú ve còm cõi, kêu đến khi kiệt sức mà chết đi. Cuộc sống của chúng tuy ngắn ngủi nhưng lại đem lại niềm vui cho mọi người. Mỗi sáng sớm, khi vừa mở mắt, ta đã nghe tiếng ve kêu râm ran. Ve kêu nhiều quá đôi khi làm ảnh hưởng tới con người, nhưng không có tiếng ve thì chưa phải là ngày hè.

  Khi tâm trạng buồn vì phải chia ta với mái trường thân yêu, chia tay với bao bạn bè, thầy cô thân thương thì âm thanh của tiếng ve trở nên da diết hơn, buồn hơn.

  Mùa hè đến cùng phượng và ve kêu, mùa chia tay với mái trường, mùa của sự nghỉ ngơi sau một năm học đầy vất vả. Mùa hè cũng là mùa thi. Nhưng sau khi tạm gác nhiệm vụ học tập lại, chúng ta lại hòa mình vào những hoạt động vui chơi đầy bổ ích và lí thú của những ngày hè. 

  Chúng tôi ai cũng yêu mùa hè, yêu những hoạt động sôi nổi trong những ngày hè. Và ai cũng háo hức, chờ mong mùa hè đến. Dù có buồn khi phải xa bạn bè, khi phải chia tay với phấn trắng, bảng đen thân yêu nhưng vẫn hẹn ngày gặp lại. Hè đến với sự tưng bừng, rộn rã thì khi hè đi, để lại cho chúng em một nỗi buồn nhớ.

  Sau một năm học, ai trong số học trò cũng mong ngóng đến ngày hè, ngày hè hứa hẹn bao nhiêu niềm vui, bao trò chơi thú vị. Hè đến các em sẽ được thỏa sức hòa mình trong những chuyến đi chơi, ngắm hoa phượng nở, nghe tiếng ve kêu và đặc biệt sau kỳ nghỉ hè các em lại được đến trường, được lên lớp với bao điều hứa hẹn trong trang sách của tuổi học trò.

25 tháng 4 2018

Khi những cơn mưa rào đầu mùa thoáng qua trong đêm, một chút nắng chói chang lúc ban ngày, khi tiếng tu hú kêu thủng thẳng trong những lùm cây nhãn um tùm, những nhành phượng cựa quậy hé mở...là lúc tôi cảm nhận mùi vị của mùa hè đang đến. Mùa hè đang đến thật rồi, nó mang đến cái không khí ngột ngạt, nóng nực bao trùm khắp không gian.

Mỗi khi mùa hạ oi bức trở về với những đợt nắng chói chang, tôi lại nao nức nhớ về cảm giác hân hoan thời thơ ấu khi nhận que kem bốc hơi mát lạnh mà chú bán kem vừa lấy ra từ chiếc thùng xốp buộc phía đằng sau cái xe đạp cũ kỹ. Tôi nhớ những buổi trưa hè, lũ trẻ con chúng tôi trốn bố mẹ đi nhặt những quả bàng rơi, hái những cành phượng chín để nghịch ngợm, để trêu chọc...

Tôi là một người yêu mùa hè, yêu cái nắng vàng rực rỡ, yêu cái sắc phượng rực đỏ,tiếng ve kêu râm ran mỗi khi hè về và tôi yêu mùa hè vì nó là quãng thời gian tôi được nghỉ ngơi,vui chơi được làm những điều mình thích sau một năm học hành vất vả. Mùa hè với tôi đẹp lắm,là những kỉ niệm ngọt ngào đầy yêu thương khi được về quê thăm ông bà, khi được cùng lũ trẻ trong làng đi chăn trâu, thả diều và tắm sông.Tuổi thơ của tôi tươi đẹp biết bao,sống động biết bao mỗi khi hè về.

Lớn lên một chút, tôi cảm nhận mùa hè bằng một tình yêu khác.Tôi yêu những ngày hè thong thả đạp xe trên những con đường vắng vẻ. Cuộc sống chạy qua trước mắt mình như một bức tranh phong cảnh thanh bình trải ra vô tận, sâu hun hút. Nếu thích, chúng ta có thể tự cho mình là một nhà thám hiểm trước những cảnh vật xung quanh. Ung dung đạp xe trên đường, tôi cố gắng cảm nhận những hương vị có thể gợi nhắc trong mình một vài hình dung xa xôi nào đó, như là hương thơm từ nắm cốm trên tay của lũ trẻ con hay từ những bông hoa đại trắng ngà, thơm tho, rụng đầy trên bãi cỏ phía sau chùa, những con đường đầy rơm rạ của những vùng nông thôn, hương lúa trên những cánh đồng của mùa gặt....Những điều có thể làm thay đổi tâm hồn và cuộc sống của bạn, đôi khi giản đơn như vậy đấy.

Còn nhiều lắm những kỷ niệm về mùa hè trong ký ức tuổi thơ tôi. Tôi vẫn nhớ rõ những đêm mùa hè mất điện, rất đáng nhớ, nhưng không hẳn đã phải là vì nóng. Ngày ấy, những đêm trời sáng trăng, lũ trẻ con chúng tôi thường chạy loạn cả ra ngoài sân, và đôi khi lấn cả đường đi. Mất điện thì đúng là thú vị hơn nhiều, vì trời càng tối thì càng có lắm trò để chơi. Lâu rồi không còn ngồi ngắm trăng, tất cả hình ảnh về trăng trong tôi đều là của những ngày còn bé. Đó là những buổi tối gió mát lộng, khi mà ánh trăng trải đều, lấp lánh trên mặt sông và đan cả vào những mái tóc bay phất phơ, trong không gian ngập tràn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ khi chơi trốn tìm. Đôi khi tôi vẫn hình dung ra khung cảnh ấy, lũ trẻ con, trong đó có tôi, rủ nhau đi trốn, từng đứa một, cho đến khi không còn một đứa nào, chỉ còn lại bãi cỏ nằm trơ mình dưới ánh trăng.

Tôi vẫn còn nhớ như in mùa hè năm cuối cấp 3 của mình. Nó buồn hơn nhiều những mùa hè khác. Buồn khi phải chứng kiến buổi chia tay đầy cảm xúc với tâm trạng của kẻ ở người đi. Chỉ có những gì sắp xa ta, ta sắp không còn được cảm nhận nữa thì mới bắt đầu thấy tiếc. Những học sinh lớp 12 chúng tôi hồi đó buồn khi sắp phải xa mái trường, xa bạn bè, xa kỉ niệm tuổi học trò, xa thầy cô, và xa cả bố mẹ để đi đến những ước mơ hoài bão của mình. Rồi tôi trở thành sinh viên, những mùa hè sinh viên của tôi thật vui và ý nghĩa khi được sống cùng bạn bè với những mùa hè xanh, được mang chút sức lực nhỏ nhoi của mình cống hiến cho những miền quê, những em nhỏ còn khó khăn trong cuộc sống. Tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn trong những mùa hè đó rất nhiều.

Đã bao mùa hè đi qua....Đối với nhiều người mùa hè chỉ là mùa nóng nhưng với tôi, mùa hè chất chứa nhiều kỷ niệm khó quên. Tôi như thấy lại một trời tuổi thơ của chính mình trong những kỳ nghỉ hè. Yêu nhiều lắm mùa hè ơi..../.                

24 tháng 4 2018

1)              6

2)             tên

3)              ngừng tưởng tượng

4)             đi bộ sang

5)              3 người đi vòng tròn

24 tháng 4 2018

1) 6

2) tên

3) ngừng tưởng tượng

4) đi bộ sang

5) 3 người đi vòng tròn