K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 5 2018

Khi đang chơi trong vườn nhà, em bỗng thấy một chú bướm bay lại gần những bông hoa đang khoe sắc, rồi dần dần đậu xuống hút mật thật ngon lành.

Em cố lại gần để ngắm chú được rõ hơn. Chà, chú bươm bướm này thật đẹp! Bốn cái cánh mỏng như cánh phượng, dập dờn huyền ảo, nào là màu đen nhung giống như màu của những bông hoa lay quý hiếm, màu hồng như màu của những đoá hoa hồng rực rỡ sắc màu, rồi còn có cả bốn vòng tròn trong suốt và mỏng hệt giấy bóng. Lại còn cái đầu tròn như một quả bóng tí hon. Trông rất đáng yêu.  Bốn cái cánh khẽ rung rung như còn đang phân vân.

Bỗng chú phe phẩy đôi cánh lấy đà rồi từ từ bay lên. Chắc chú phát hiện ra là có kẻ đang theo dõi mình. Cái bóng chú chậm rãi, nhẹ nhàng lướt trên mặt đất. Mặt đất trải rộng mênh mông và lặng gió. Trong sự tự do, yêu đời và bầu trời trong xanh, chú bướm bướm vui vẻ lượn vài vòng tròn điêu nghệ, quyến rũ. Chẳng bao lâu, chú chỉ còn là một chấm tròn nhỏ bé.

Mặc dù chú bươm bướm đã bay xa lắm rồi. Nhưng hình ảnh xinh đẹp của chú vẫn còn vương vấn đây đó trong tâm hồn em. Khiến em cứ nuối tiếc mãi. Dường như em có thể ngắm nó cả ngày mà không biết chán.

13 tháng 5 2018

Hà Nội, ngày 13 tháng 5 năm 2018

Châu thân mến!

Thấm thoát đã sáu tháng trời chúng mình xa nhau, tớ nhớ cậu lắm!

Châu ơi!

Dạo này cậu có khỏe không, học tốt chứ? Tớ ngoài này vẫn bình thường. Châu đã có ước mơ nào chưa? Tớ thì có ước mơ trở thành nhà văn, Châu có biết vì sao không, tớ chỉ bật mí cho Châu thôi. Châu biết đấy, tớ rất thích đọc các câu chuyện tiểu thuyết. Nhất là vừa mới đây, cậu tặng tớ quyển " Dế mèn phiêu lưu kí" của nhà văn Tô Hoài. Thế là từ đó, tớ luôn mơ ước trở thành nhà văn, viết nên những quyển sách thật hay. Nếu cậu có ước mơ gì, nhớ viết thư gửi cho tớ nhé.

bạn thân

phan vĩnh anh cường

13 tháng 5 2018

Đức Long, ngày... tháng... năm...

Hồng Nhung thân mến

Có lẽ đã hơn hai tháng rồi chúng mình bặt tin nhau. Chẳng phải Hồng Nhung lười viết thư hay tại mình không siêng năng thư từ mà sợi dây liên lạc bị gián đoạn. Chúng mình chẳng ai có lỗi cả, đứa nào cũng đang vùi đầu vào học chuẩn bị cho kì thi giữa kì sắp tới đây thôi, phải không Nhung? Đêm nay, sau khi học bài xong, mình dành cho cậu toàn bộ thời gian tối nay đấy nhé, thích không nào?

Hồng Nhung ơi! Gia đình cậu vẫn bình thường đấy chứ? Cậu có khỏe không? Vui nhiều không? Chiếc răng sâu vẫn hay hành hạ cậu, cậu đã nhổ đi chưa? Anh Toàn đi bộ đội lâu nay có về phép không? Bé Phương Như hết khóc nhè rồi chứ? Cây mận sau vườn nhà cậu mùa này có sai quả không? Nhớ gửi một bọc thật to vào cho tụi này đấy nhé. Thèm hết chỗ nói!

Nhung ạ! Từ lúc Nhung đi rồi lớp mình ai cũng nhắc đến cậu. Chúng mình nhớ nhất là tài kể chuyện tiếu lâm của cậu. Cười vỡ bụng mà cái mặt của cậu vẫn tỉnh queo như không có chuyện gì xảy ra. À này, cậu còn nhớ cô Mĩ Hằng chứ? Cô vẫn dạy lớp Ba, cô hỏi thăm cậu luôn đấy còn thằng Trung "tồ" nó học tiến bộ lắm. Học kì vừa qua, cậu ta xếp thứ mười lăm, cu cậu mừng quýnh. Nó đã hết bệnh ngủ gật trong lớp rồi. Hương "tóc vàng" học vẫn chăm và luôn dẫn đầu lớp. Mình ráng dữ lắm mà cũng đành phải ngậm bồ hòn đứng sau nó một bậc, thế mới tức chứ! Còn này nữa. Vừa rồi hội diễn văn nghệ toàn trường, lớp mình có ba tiết mục: một kể chuyện, một đơn ca và một tiết múa. Đơn ca và múa đạt giải nhất, còn kể chuyện đạt giải ba. Giá như có Hồng Nhung thì giải nhất kể chuyện đã thuộc về lớp mình rồi. Tháng này, lớp mình nhận cờ đỏ. Các bạn mừng lắm. Bố mình bảo, cuối năm mình đạt học sinh giỏi, bố sẽ mua cho một cái máy vi tính vừa học vừa giải trí. Mình đang cố gắng đây. Khi nào có tin vui mình sẽ báo tin liền cho cậu. Cậu cũng phải tranh thủ thì giờ viết thư về kẻo chúng nó mong lắm đấy.

Thư đã dài, mình dừng bút đây. Cho mình gửi lời chúc sức khỏe hai bác và bé Phương Như.

Bạn thân

Trần Hà Phương

13 tháng 5 2018

Thành phố Việt Trì, ngày 25 tháng 11 năm 2005.

Kính gửi cô Yến thương nhớ,

   Em là Nguyễn Thị Hồng Hạnh, học sinh lớp 3C của cô, đứa học trò "bé hạt tiêu" mà cô vẫn gọi một cách trìu mến. Lên lớp 5, em được bầu làm lớp phó phụ trách việc học tập của lớp 5B do thầy Ngọc phụ trách. Em thay mặt 24 bạn học sinh cũ lớp 3C hiện đang học lớp 5B gửi lời thăm cô và kính chúc cô được nhiều sức khoẻ.

   Ngày Nhà giáo Việt Nam năm nay (20-11-2005), trường ta tổ chức thật rầm rộ. Các thầy cô giáo cũ, học sinh cũ về dự lễ đông vui lắm. Trước ngày lễ, chúng em mong ngóng cô, và hi vọng được gặp lại cô sau hơn hai năm trời xa cách. Nhưng rồi, chúng em rất buồn vì chờ mãi không thấy cô trở về thăm trường và dự lễ. Sau đó, thầy Thuyết, cô Minh, thầy Ngọc mới cho chúng em biết là từ ngày cô vào Đà Nẵng ở với gia đình người con trai và cháu nội, sức khoẻ của cô không tốt lắm, phải đi viện mổ khối u... Chúng em chỉ cầu mong cô sớm bình phục, sống vui khoẻ trong lòng con cháu và những học sinh yêu quý của cô.

   Cô Yến ơi ! Hình ảnh cô với nét mặt đôn hậu, với giọng nói dịu dàng, với tình thương bao la..., cô đã để lại trong tâm hồn chúng em bao kỉ niệm sâu sắc và cảm động. Lời cô dạy trong giờ Tập viết, giờ Chính tả: "Nét chữ tả nết người", chúng em khắc sâu vào trong lòng mãi mãi. Mẹ bạn Huấn, bà bạn Quang, bố bạn Thịnh..., nay vẫn nhắc lại kỉ niệm về cô, khi bị đau ốm được cô vào bệnh viện thăm hỏi. Ông nội em vẫn thường xuyên kể về cô với tất cả tấm lòng quý trọng. Ông nội em gửi lời thăm cô và gia đình.

   Một lần nữa, em xin thay mặt các bạn học sinh cũ lớp 3C kính chúc cô được dồi dào sức khoẻ; chúc toàn thể gia đình cô gặp nhiều may mắn, hạnh phúc.

  Chúng em xin hứa với cô là ghi sâu những lời cô đã dạy bảo, thi đua học tập tốt. Mái trường xưa vẫn nhớ cô. Thành phố Việt Trì vẫn nhớ cô. Đàn em thơ vẫn nhớ cô. Chỉ mong một ngày gần đây, chúng em được đón cô về thăm trường và thăm đàn con nhỏ thương mến của cô".

Kính thư,

Nguyễn Thị Hồng Hạnh Lớp 5A Trường Tiểu học Việt Trì

13 tháng 5 2018

Cô kính mến!
Em là học sinh cũ của cô bốn năm về trước. Nay em đã học lớp Bốn nhưng em vẫn nhớ như in hình ảnh của cô trong ngày đầu tiên em đến lớp. Ôi, ngày ấy thân thương đối với em biết nhường nào!
Hôm nay, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam - ngày mà chúng em có dịp bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình đến thầy, cô giáo cũ. Em viết bức thư nhỏ này gởi thăm cô và xin được nhắc lại một vài kỷ niệm về sự săn sóc của cô đối với em cùng các bạn mà có lẽ tất cả chúng em đều không thể nào quên được.
Lời đầu tiên, em kính chúc cô cùng gia đình dồi dào sức khỏe, luôn gặp điều tốt lành.
Cô ạ! Từ khi xa cô, mỗi ngày em thêm hiểu biết, em đã thấy rõ công lao của thầy cô đối với chúng em.
Em còn nhớ rất rõ dáng cô nghiêng bên chồng sách vở cao ngất mỗi khi chấm bài. Em còn nhớ mãi ngày đầu tiên đi học, cô đón em và dẫn đến xếp hàng cùng các bạn lớp Một A. Em như con chim non đứng trên bờ tổ nhìn quãng trời rộng bao la, cánh chim ấy muốn bay cao nhưng còn ngập ngừng e sợ. Cô là người đã chắp cho em đôi cánh để bay lên từ đó. Cũng như em, các bạn lớp Một A đều được cô chăm sóc từ buổi ban đầu. Cô dạy chúng em tập viết, tập vẽ. Cô ân cần sửa cho chúng em từng tư thế ngồi, từng cách cầm bút, giọng đọc, cách đánh vần...Ôi, công lao của cô thật to lớn, chúng em nghĩ rằng phải ra sức học tập mời đền đáp được công ơn ấy.
Cô ơi! Em chỉ có bấy nhiêu lời thăm cô. Một lần nữa, em kính chúc cô dồi dào sức khỏe và hạnh phúc. Em thầm mong có một ngày nào đó em đến thăm cô. Em mãi là học trò ngoan của cô.

13 tháng 5 2018

a, Vàng rất quý hiếm và rất hiếm từ đới xưa .

  Em rất thích màu vàng 

b, Nước rất có lợi cho cuộc sống của chúng ta 

    Em bị đau lợi 

~~hok tốt ~~

13 tháng 5 2018

a) vàng

- Chiếc lá vàng rơi xuống sân trường

- Những mảnh đời nghèo khổ đang chờ đợi sự hảo tâm của những tấm lòng vàng

b) lợi

- Bà lão ấy bị rụng hết răng, chỉ còn mỗi lợi

- Bạn ấy chỉ làm những việc có lợi cho bản thân

13 tháng 5 2018

Dấu phẩy có tác dụng là: Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.

Hình như là câu ghép thì phải.

31 tháng 12 2023

Dấu phẩy có tác dụng là: Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.

Hình như là câu ghép thì phải.

Ai cũng bảo “người em yêu nhất là mẹ và người yêu mẹ nhất là em nhưng em cho rằng điều đó không đúng. Người em yêu nhất là bố và bố là người yêu em nhất. Bố em là Nguyễn Kế Hiếu, 42 tuổi.Bố em có dáng người thấp, đậm với cái bụng to, khác bố nhà người ta bụng thon 6 múi. Bố nhà người ta đầu bóng vì vuốt keo, bố em đây đầu bóng vì lâu ngày chưa gội. Bố nhà người ta trán...
Đọc tiếp

Ai cũng bảo “người em yêu nhất là mẹ và người yêu mẹ nhất là em nhưng em cho rằng điều đó không đúng. Người em yêu nhất là bố và bố là người yêu em nhất. Bố em là Nguyễn Kế Hiếu, 42 tuổi.

Bố em có dáng người thấp, đậm với cái bụng to, khác bố nhà người ta bụng thon 6 múi. Bố nhà người ta đầu bóng vì vuốt keo, bố em đây đầu bóng vì lâu ngày chưa gội. Bố nhà người ta trán cao, hiểu biết rộng dài, bố em đây trán dô, siêu "lầy".

Bố nhà người ta mắt ánh lên sự nghiêm nghị, bố em đây mỗi khi làm sai là mắt láo liên như quạ vào chuồng lợn. Bố nhà người ta môi bặm lại nghiêm túc, bố em miệng chỉ có cười suốt ngày.

Bố nhà người ta tài giỏi, độc lập, vợ con nể phục, bố em đây bị vợ mắng suốt ngày để rồi tối đến rủ em lên giường ngủ sớm, nhưng thực ra là để hai bố con trùm chăn nói xấu mẹ. Bố nhà người ta được cấp dưới ngưỡng mộ, bố em đây làm tài xế xe ôm cho các cô, các bác. Bố em còn thua xa bố nhà người ta.

Nhưng bố em sẵn sàng ký vào bản tự kiểm điểm của em mà không mách mẹ; sẵn sàng che giấu khuyết điểm của em; sẵn sàng nghe cuộc gọi phê bình của cô; sẵn sàng thức đến 3, 4 giờ sáng đợi em làm xong bài và đi ngủ; sẵn sàng ngồi bên cùng em "cày" Toán khó mấy tiếng đồng hồ; sẵn sàng thức dậy sớm mỗi sáng để gọi em dậy, mặc dù bố còn thèm ngủ hơn em; sẵn sàng nhường em miếng trứng cá ngon lành mà bố rất thích; sẵn sàng cho em mượn iPad vào cuối tuần với lý do là "cho nó giải trí thêm chút"; sẵn sàng đánh xe đến lớp đón em, cho dù phải bỏ một buổi họp quan trọng; sẵn sàng đấu hài với em, tán chuyện linh tinh cùng em để "giúp nó giảm stress"…

Bố em rất khéo năn nỉ mẹ đừng đánh em, hoặc nhận tội thay để em không bị mẹ mắng. Mấy câu ấy thường chỉ là mấy câu như: "Khiếp sáng sớm đài đã hát dân ca, cải lương hay vọng cổ rồi à?", "Trời đánh còn tránh miếng ăn nhé!", "Ê, hình như có Giọng hát Việt rồi kìa!",… đủ để nhắc khéo mẹ và em thoát nạn.

Nói thế thôi nhưng đối với em, một người bố như thế là tất cả rồi. Bố chả bao giờ khiến em buồn hay khóc. Bố luôn là anh hùng giải cứu em khỏi những trận lôi đình của mẹ, giúp em yêu Toán như xưa, giúp em đi học đúng giờ…

Cảm ơn bố rất nhiều! Con chúc "Papa" luôn mạnh khỏe, sớm hết bệnh tiểu đường và sống lâu mãi với chúng con, "Papa" nhé

buồn cười k

1
13 tháng 5 2018

??????!!!!

13 tháng 5 2018

Trong mỗi chúng ta, ai cũng được cắp sách đến trường, ai cũng được thầy cô dạy dỗ từ những buổi đầu đi học. Người thầy đã để lại cho chúng em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất đó là thầy Văn Chi - thầy giáo dạy em vào năm học lớp Bốn vừa qua.

Năm nay, thầy đã ngoài tuổi bốn mươi. Với cái tuổi trung niên ấy đã làm cho thầy thêm đứng đắn, vững chãi trong cuộc đời. Dáng người thầy cao lớn, vạm vỡ. Khuôn mặt chữ điền, quai hàm bạnh, làn da ngăm ngăm,... Tất cả những đường nét trên khuôn mặt thầy đã thể hiện một sự nghiêm nghị nhưng chất phác vô cùng.

Mỗi ngày đến lớp, thầy mặc những bộ quần áo sẫm màu nhưng rất phẳng phiu. Khi chấm bài, thầy phải mang kính trắng. Phía trong đôi kính trong suốt ấy là cặp mắt hiền từ, trìu mến. Mỗi khi thầy vui, ánh mắt của thầy trông dịu hiền khó tả. Đôi mắt thể hiện một tấm lòng bao dung, nhân ái bao la. Em thích nghe thầy đọc thơ, giảng bài trên lớp. Khi chúng em học tốt, thầy thường tươi cười rồi đưa mắt nhìn chúng em như nhìn những đứa con ngoan. Cả lớp cũng vui theo thầy. Từng ánh mắt, nụ cười, từng cử chỉ tận tụy với học sinh, thầy như có một sợi dây vô hình nôi tâm hồn chúng em với tình cảm của thầy. Cả lớp và thầy giáo đã làm nên một môi trường vô cùng thân thiện.

Thầy không chỉ quan tâm đến học sinh mà còn quan tâm đến tất cả mọi người, hay giúp đỡ đồng nghiệp. Thầy rất tận tụy với công việc của trường, của lớp. Thầy làm việc không kể sởm trưa, luôn gương mẫu trong công tác. Chưa bao giờ em thấy thầy đi dạy trễ. Thầy đã xem trường học như ngôi nhà thân yêu của mình, xem học trò như những đoá hoa còn thầy là người vun xới, chăm sóc cho hoa.

Ở ngôi trường tiểu học này, thầy luôn quan tâm đến chúng em và chúng em hầu như ai cũng nghĩ rằng mình có một người cha thứ hai luôn luôn lo lắng cho mình.

13 tháng 5 2018

 Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.

   Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

   Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

   Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.


 

13 tháng 5 2018

Các cô chú công nhân đang làm việc .

Các bạn nên giữ trật tự cho khu phố.

Các chú bao vệ luôn giúp mọi người giữ được trật tự an ninh.

Biết ơn là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta.

~~~hok tốt ~~

13 tháng 5 2018

các cô ,chú công dân làm việc rất vui vẻ

mọi người giữ trật tự nhé

chúng ta là cảnh sát an ninh

tôi rất thích mặc đồ truyền thống

(Chúc bạn thi tốt nha)

13 tháng 5 2018

Hiện đại

13 tháng 5 2018

Vì truyền thống có nghĩa là lâu đời nên :

Từ trái nghĩa với truyền thông là; Mới ,K truyền thống,...

Chúc bạn học tốt ~<>

( mình k dám chắc mình trả lời đúng.

13 tháng 5 2018

a) - Danh từ: trận bão, chân trời, ngấn bể, tấm kính, mây, bụi, mặt trời, một, quả trứng, thiên nhiên, quả trứng, một, mâm bạc, mâm, một, chân trời, nước biển, một, mâm lễ phẩm, bình minh, chài lưới, biển Đông

- Động từ:sạch, lau, nhú lên, dần dần, đặt lên, tiến ra, mừng

- Tính từ: tròn trĩnh, phúc hậu, đầy đặn, hồng hào, thăm thẳm, đường bệ, rộng, màu ngọc trai, hửng hồng

- Lượng từ: kì hết, cả, tất cả, những

- Số từ: một

- Phó từ: rồi, từ

- Chỉ từ: 

b) Câu 1:

- CN: Chân trời, ngấn bẻ

- VN: sạch như như tấm kính lau hết mây hết bụi

=> Câu đơn

Câu 2:

- CN: Mặt trời

- VN: nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết

=> câu đơn

Câu 2:

-VN: tròn trính phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn

Câu 3:

- CN: qua trứng

- VN: hồng hào thăm thẳm và đường bệ... màu ngọc trai nước biển hửng hồng

=> Câu đơn

Câu 4:

-VN: Y như một mâm lễ phẩm ... trên muôn thuở biển Đông