Năm mới vừa đến, 2021 đã đến, năm Tân Sửu cũng vừa điểm, tôi lại háo hức đón chào một mùa xuân mới, những niềm vui mới. Không còn những cành cây trụi lá, không còn cái rét buốt của mùa đông. Mặt đất mở lòng, vạn vật sinh sôi trong làn mưa bụi giăng giăng. Trong cái niềm hân hoan, phấn khởi ấy, lòng tôi vẫn để lại khoảng trống cho sự bâng khuâng, cho những kí ức đã qua. 2020 đúng là một năm lịch sử, một năm với đầy biến động mà dư âm của nó vẫn để lại đến ngày hôm nay. Làn khói chiều 30 mờ mờ ảo ảo từ nồi bánh trứng đưa tâm hồn tôi đi xa thật xa, đến những vùng đất mới, đến những mong chờ cho một năm mới đầy khởi sắc.

Đêm giao thừa, tôi được ngắm những chùm pháo hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm huyền ảo. Tôi liên tưởng đến những niềm hy vọng vụt sáng giữa những nỗi u buồn, sau một năm không mấy tươi đẹp đã qua. Chúng khiến tôi phấn chấn nghĩ đến những dự định mới, những mục tiêu cần phải hoàn thành và niềm tin một năm 2021 tươi đẹp hơn, nhiều niềm vui hơn. Mùi hương trầm thơm thoảng, đầm ấm lan khắp ngôi nhà, tiếng pháo hoa "đùng đoàng" vui tai và màn trình diễn ánh sáng ấn tượng, tôi cùng gia đình sum vầy, khoảnh khắc ấy, tôi muốn giữ nó mãi.

Năm nay, tôi không được đi chơi Tết, không được đi thăm họ hàng gần xa, không được nhận nhiều lì xì nên không khí cũng bớt nhộn nhịp. Đó là do dịch bệnh Covid-19. Đúng như cái tên, cô vít đã vít lại bao nhiêu cuộc vui, không những thế nó còn kéo dài từ năm này qua năm khác, từ năm 2019 đến nay. Điều đầu tiên tôi ước mong là dịch bệnh này sớm kết thúc, trả lại yên bình cho thế giới, để những người con không phải ăn Tết xa quê. 

"Mừng Đảng, mừng xuân", "Chúc mừng năm mới"- những băng dôn đỏ rực trên khắp phố phường. Nó đánh thức trong tôi tình yêu quê hương, đất nước nồng thắm. Đất nước ta xanh tươi bốn mùa, mùa nào cũng đẹp, cũng xinh. Nhưng với tôi, mùa xuân trên nước ta là đẹp nhất. Đã 91 năm mùa xuân có Đảng. Tôi ước mong nước ta năm nay sẽ phát triển hơn nữa, sánh vai với các cường quốc năm châu, xứng danh là đất nước nghìn năm văn hiến và có thêm nhiều nhân tài cống hiến cho sự nghiệp xây dựng đất nước vững mạnh.

Năm nay, tôi đã bước sang tuổi mới, không còn là một đứa trẻ nghịch ngợm, hiếu động ngày nào. Vì thế, tôi cũng phải trưởng thành hơn, chín chắn hơn. Tôi cố gắng chăm chỉ để học tập tốt, giúp đỡ gia đình, tạo ra thêm giá trị cho cuộc sống. Tôi vẫn hay nhút nhát nên nhất định năm nay, tôi phải cải thiện bản thân, tạo ra nhiều mối quan hệ mới, gặp thêm nhiều người bạn mới. Điều quan trọng không kém là phải cải thiện sức khỏe, năng tập thể dục, ăn uống điều độ. Trong năm tới, tôi sẽ tham gia sinh hoạt nhiều hoạt động của Đội, của trường nhiều hơn để có những trải nghiệm, kinh nghiệm cho riêng mình.

Năm nào cũng vậy, tôi khai bút với những ước mong cho gia đình và bản thân. May mắn thay, nó thường trở thành sự thật. Phần nhiều, tôi đều chúc mọi người mạnh khỏe, hạnh phúc, thành công. Tôi chúc ông bà nội ngoại sống lâu, sống vui bên gia đình, chúc bố mẹ, cô dì chú bác thành công trong công việc, chúc anh chị em họ hàng ruột thịt học hành giỏi giang, chăm chỉ. 

Những gì cho đi là những gì còn lại. Cho đi những lời chúc, nhận lại nhiều niềm vui. Tôi yêu những lời ca tiếng hát tạo nên mùa xuân tươi đẹp, chan chứa niềm tin và lẽ sống, tiếp thêm sức mạnh trước mọi khó khăn.

"Đã thấy hơi xuân trong gió may

Vương trên mái lá tiễn đông gầy

Nhà ai vừa quét tường vôi trắng

Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay."