Ai cũng có mắt nhưng ít ai có khả năng nhìn thấu suốt ( Machiavelli )

              Câu nói này rất hay và  nó có nhiều nghĩa. Một nghĩa đen là bản thân con người có khả năng phi thường là có thể nhìn xuyên thấu qua mọi vật. Nhìn được những gì đằng sau con người họ, đằng sau một bức tường,vv..... Còn nghĩa bóng của nó thì lại khiến cho nhiều người trong xã hội chúng ta đều phải cân nhắc lại đó là khả năng hiểu được thấu suốt mọi người. Thấu suốt ở đây chính là hiểu được họ , biết được điều họ muốn và hiểu tính chất của sự việc đó, họ làm với mình như vậy là tốt hay sấu.  Có được cái này nó mới là quý giá. Trong cuộc sống của ta, bản thân mình không thể nhìn vào một khía cạnh mà để phán sét một con người được. Chúng ta phải nhìn nhận nó một cách khách quan, thấu suốt cho những hành động của họ rồi mới đưa ra kết luận. ' Biết mình biết ta trăm trận trăm tháng ' mà, khi mà ta đã hiểu được họ muốn gì, nhìn thấu được bản tính của họ như vậy thì cho dù là trong công việc hay là ngoài cộc sống thì mọi việc sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Biết được thứ họ thích, thứ họ ghét như vậy thì mới có thể hợp tác được lâu bền. Để có được sự thấu suốt này thì chúng ta phải biết quan sát, nhìn nhận nó. Nhưng trong đời sống thì lại có một số ý kiến trái ngược lại, họ chỉ nhìn nhân vào sự việc trước mắt để đánh giá người khác. Một người lãnh đạo khi thấy nhân viên của mình làm việc không tốt thì ông ấy đã cho nhân viên của ông tăng ca, trách móc nhằm muốn cho người đó tự kiểm điêm lại bản thân và sửa lại lỗi. Nhưng liệu người nhân viên kia có nghĩ được như vậy, qua đó thì mọi người lại nghĩ rằng là ông ý nghê gớm, chà đạp lên nhân viên của mình. Nếu chúng ta cứ như vậy thì bản thân mình cũng chẳng thể nào mà tốt lên được, qua những lời trách móc của cấp trên ta biết nhìn nhận và sửa đi lỗi sai của mình, công việc sẽ ngày càng trở nên tốt hơn. Hay những những đứa con luôn thấy bố mẹ lúc nào cũng chửi bới khi thấy ta làm việc ẩu đả, bị những con điểm kém. Chúng ta cứ nghĩ rằng là bố mẹ không yêu thương mình nhưng thực ra trên thế giới này ai mà lại không yêu thương con của mình chứ, mang nặng đẻ đau nuôi từng đấy năm vất vả. Đôi lúc thì bố mẹ cũng tức giận vô cớ bởi cả ngày đi làm mệt mỏi những sau lúc đó thì bố mẹ ta lại yêu thương chúng ta hơn bao giờ hết. Vậy nên chúng ta hãy cố găng làm sao học cách nhìn thấu được mọi việc, nhận định nó một cách khách quan nhất. Cảm nhận bằng trái tim từ những hành động mà họ làm đối với mình và người khác. Như vậy thì ta sẽ cảm thấy cuộc sống nhẹ nhõng hơn. Được mọi người yêu thương và giúp đỡ.