Con người nhiều khi không ý thức được giá trị mà mình có, chỉ lo tìm kiếm những thứ viển vông, là cái bóng, là ảo ảnh, là không có thật, vì thế phải nhận những hậu quả đáng tiếc, thứ mà mình đang có cũng tuột khỏi tầm tay.hãy thử suy nghĩ xem, nếu con thú trong chuyện không nhảy xuống sông tranh giành miếng thịt với cái bóng của chính mình thì giờ nó đang được hưởng thụ thành quả của nó.

Cái bóng của chúng ta lúc nào cũng rất đẹp, lung linh rực rỡ để ta dễ nhầm tưởng, lòng tham của họ đã lao vào và quên đi thực tế. Câu chuyện trở thành một minh chứng sinh động nhằm phê phán những kẻ tham lam, thiếu hiểu biết.

Lòng tham không thể tự kiềm chế được,thấy người khác hơn mình một thứ gì đấy thì không nghĩ sao cho đúng mà lại đi cướp đồ của người khác, kết quả là như câu chuyện trên. Chắc cũng rất nhiều người khi đọc câu chuyện trên sẽ nói " Con thú trong chuyện quá tham lam, ích kỉ" Nhưng ai biết rằng chính chúng ta cũng đã như thế ít nhất 2 đến 3 lần và không phải trả giá quá nặng đối với lòng tham của bản thân

Tham lam cũng có điểm tốt, là giúp chúng ta vượt qua nỗi sợ hãi để lấy được những thứ mình cần, mình muốn. Nhưng tham cũng phải có giới hạn, đừng tham lam quá mà lao vào những thứ không thực tế

Sau câu truyện trên, chúng ta thấy nên phải giữ gìn nhưng thứ mình đang có, không nên lao vào những thứ viển vông